Sau bao lâu thì ngày mà một số người mong đợi và cũng là ngày gây đau khổ cho một số người cũng đến.

Một màu lam thơ mộng phủ đầy một góc trời. Một ngày thật trong xanh và yên bình, ngày mà thật thích hợp để thực hiện một chuyện trọng đại của đời người.

Ba nó mở cửa phòng ra thì thấy nó đang đứng xoay lưng lại ngay trước cửa sổ sát đất. Ông tiến lại và đặt tay lên vai nó, một là để kéo nó lại với thực tại mà nó phải đối mặt, hai là nhắc nhở nó thời điểm quan trọng sắp đến.

-Ba nó: Sắp tới giờ làm lễ rồi đó

-Nó: Vâng

-Ba nó: Con có hối hận?

-Nó: Đây chắc có lẻ là kết cục tốt nhất cho cả hai.

Sau khi nó dứt lời thì bầu không khí cũng lặng đi hẳn. Mãi đến khi tiếng nhạc vang lên, báo hiệu hôn lễ sắp bắt đầu thì nó mới chịu di chuyển đến lễ đường.


———-

Những nốt nhạc tươi vui hoà cùng sự chúc phúc của mọi người, gương mặt vui tươi của hai bên gia đình tạo nên một bầu không khí thật náo nhiệt và tràng đầy vui vẻ nơi thánh đường. Nhưng những điều ấy lại trái ngược với người đáng lẻ ra phải là người hạnh phúc vui sướng nhất đang đứng ở vị trí gần cha sứ kia. Nó với khuôn mặt vô cảm đứng như đám cưới này không phải là của nó vậy.

-Cha sứ: Xin mời cô dâu bước vào lễ đường

####Một đám cưới vô cùng tẻ nhạt diễn ra####

Bên ngoài lễ đường thì lại không tẻ nhạt như vậy, sớm biết cô sẽ nắm được thông tin và đến đám cưới nên nó đã cho người chặn cô ngoài cửa không cho cô có cơ hội và nó cũng không cho mình cái cơ hội mềm lòng.

"Xin lỗi, thật sự xin lỗi. Chúc cô hạnh phúc."

Một giọt nước mắt nó rơi xuống ngay chiếc hoa hồng cài áo, giọt nước mắt như tiếc thương cho mốt tình đầu tiên và cũng là duy nhất, một mối tình không trọn vẹn.


——————

Tại quán rượu nhỏ ven đường,

Một thân ảnh thật thảm thương đang nằm dài trên chiếc bàn nhỏ, từng chai rượu lăn long lóc dưới chân người con gái ấy, cô ấy vừa uống vừa ôm chai rượu như ôm người mình thương làm làm cho ông chủ cũng không nỡ đuổi ngăn cô lại dù ông biết cô đã không thể uống được nữa.

-Cô: Tại sao cơ chứ? Tại sao tôi đã nổ lực như vậy nhưng em vẫn không lựa chọn tôi chứ....aaaaa.....aaaa. Uống, uống cho quên sầu....ngay cả một đứa con gái như em cũng bắt nạt tôi....em tưởng em có được trái...hức...tin tôi là em ngon à....dzooooo...

Đang lúc cô đang la hét để không ai đi ngang qua mà không biết cô đang thất tình thì một anh thanh niên đầu nhuộm vàng khè như bông hoa mai nở rộ báo hiệu mùa xuân về tiến vào quán và bước từng bước đểu cáng về phía cô đang tưởng tượng chiếc bàn là cái giường kingsize êm diệu của mình.


-Mai vàng: Cô em xinh đẹp, có muốn anh uống cùng với cô em không?

Cô dương đôi mắt ngây thơ, mơ màng về phía anh thanh niên có giọng nói êm dịu như mùi mắm tôm kia. Mà chính cô không biết rằng khuôn mặt mê người và đôi mắt ngây thơ kia làm cho con sói trong người anh thanh niên càng trổi dậy mạnh mẽ. Đang lúc anh thanh niên định đưa bàn tay mềm mại như cái móng heo của mình ra chạm vào gương mặt mê hoặc của cô thì lại có một cánh tay chen vào phá đám.

-Mai vàng: Thằng chó nào dám phá chuyện tốt của ông mày.

-Nó: Là tao

Nó nhìn anh thanh niên với cặp mắt toé lửa, dám ăn đậu hủ của cô thì chỉ có thể là một mình nó mà thôi.

-Mai vàng: Mày là đứa nào? Mày có biết tao là ai không mà dám dành gái với ông đây. Mau mau về nhà mà bú sữa mẹ đi, đồ con nít còn hơi sữa. Không thì ông mày cho mày không lết nổi mà về với mẹ.
Mặc kệ những lời xàm ngôn của anh thanh niên nó thản nhiên cuối xuống ôm cô vào lòng chuẩn bị rời khỏi.

Anh thanh niên thấy lời mình nói không có tí trọng lượng nào thì thẹn quá hoá giận. Cầm lấy chai rượu xông lên với ý đồ đập nó vỡ sọ chảy máu. Thì....

Bịch...Rầm...LeengKen...Hự...

Tiếng đổ vỡ và tiếng rêи ɾỉ của anh thanh niên vang lên. Thì ra nó đã tung một cước đá anh thanh niên bay thật cao và thật xa. Đúng lúc đó thì ám vệ của nó cũng đã xuất hiện.

-Nó: Xử lí cho gọn

-Ám vệ: Vâng

Nó sải bước ôm thân hình mềm mại bắt đầu không an phận của cô về nhà cô. Vừa bước lên xe thì người nảy giờ đang ngủ yên ổn trong lòng nó bỗng dưng nổi máu điên bất ngờ. Cô dang hai chân ngồi trên người nó, hai tay cũng không yên phận mà mò mọi nơi nó có thể vươn tới.

-Cô: Ưmmmm...cái gì mềm vậy nè, nhưng hơi thô
-Nó: Cô đang sờ đi đâu vậy hả?

Nó nhanh chóng tóm lấy bàn tay hư hỏng đang bóp lấy hai trái tắc của nó ra vòng xuống khoá sau lưng cô. Chính hành động đó của nó làm cho hai chú thỏ trắng bên trong chiếc váy trắng mỏng manh càng vương cao hơn. Bỗng chốc tuyến nước bọt của nó hoạt động thật là kịch liệt.

-Cô: Hừ...keo kiệt....

Cô phải nói là một đứa trẻ rất thông mình, hai tay bị khống chế thì cô lại nhanh trí dùng đôi môi quyến rũ của mình mà đi chung du khắp nơi.

-Nó: Ư...cô làm cái gì vậy hả?

-Cô: Hy bỏ tôi rồi, đến đây, cho tôi sờ đi tôi cho bé 10 triệu

-Nó: Cô say đến mức nào rồi hả Tần Vũ Giang. Cô nhìn kĩ đi tôi là ai

Nó dùng cái tay còn lại để đẩy khuôn mặt xinh đẹp đang chăm chú tạo ẩn kí trên người nó ra.

Nhưng cô nào có chịu yên, cô nhanh chóng sử dụng đôi mông căn tròn của mình mà sàn qua lắc lại làm cho nó lửa dục đốt người. Sau một hồi dằn co thì cuối cùng hai người đã tới nơi, đây có lẻ là thời gian cực khổ nhẫn nhịn nhất mà nó phải trải qua.
-Nó: Đêm nay cô đừng mong thoát.

Nhưng đời chẳng như là mơ, vừa mới đóng cửa phòng lại thôi là nó đã bị cô áp đảo, quần áo của nó chỉ trong chốc lát đã bị cô cào sạch, giờ đây nó thì còn duy nhất cái qυầи ɭóŧ nhỏ xíu trên người.

-Nó: Ừmmm....cô...cô...làm gì vậy...

-Cô: Ngoan ngoãn nào cô bé...đêm nay tôi sẽ làm em suиɠ sướиɠ.

Trông cô lúc nào thật man dại, nồng nhiệt và không thể thiếu một chút gợϊ ȶìиɦ. Cô cuối xuống hôn lấy hai trái tắc của nó mà mân mê

-Nó: Ư...aaa...đừng mút nó mà...

-Cô: Em thật nhạy cảm, nhìn cơ thể em yếu ớt vậy mà cũng có múi nữa nè

Cô hôn dần từ ngực xuống những cái múi săn chắc và đến chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ xinh. Bỗng nhiên cô tinh nghịch kéo chiếc qυầи ɭóŧ làm cho kɦoáı ƈảʍ bất ngờ ập đến làm cho nó không kịp phòng bị mà lên đỉnh vu sơn.
-Nó: Aaaa....cô...sướng.....

Nhìn thấy cơ hội đã đến, cô nhanh chóng đưa hai ngón tay vào trong.

Phựt....- tiếng màng ngăn cánh vỡ ra làm cho nó lại hét lên nhưng không phải tiếng hét suиɠ sướиɠ như lúc nãy mà là tiếng la thất thanh. Tiếng kêu ấy cũng làm cho cô tỉnh rượu và nhận ra mình đã làm những gì. Nhưng cô vẫn còn đủ nhanh nhẹn để chuột lỗi, cô nhanh chóng tiến tới hôn lên bờ môi mỏng kia một nụ hôn nồng cháy như để nó quên đi sự đau đớn.

-Cô: Ngoannnn...sẽ bớt đau nhanh thôi....

-Nó: Ưmmm....Giang...ư....

-Cô: Bảo bối....em là của cô...là của cô...

-Nó: Gianggg...em...khó...chịu...ư...ư...

Cô biết là nó đã bắt đầu có cảm giác nên nhanh chóng tăng tốc, ngón tay ra vào càng lúc càng nhanh. Nhiệt độ hai người càng tăng cao, và nó lại lên đỉnh vu sơn dạo chơi một lần nữa.

Sau khi lên đỉnh thì nó nhanh chóng chạy vào phòng tắm làm cô tưởng nó bị tổn thương mà ngồi lo lắng không thôi. Nhưng điều cô lo lắng có lẻ là dư thừa rồi.
10p sau nó bước ra chẳng thèm mặc gì nói thẳng ra là không có gì để mặc vì cái khăn bự nhất của cô đã được nó dùng để lau tóc. Những giọt nước lăn dài bỗng chốc làm cho cô muốn phạm tội thêm một lần nữa.

-Cô: Cô....cô...emmm...emmm

Lúc này thì cô đã hoàn toàn tỉnh rượu, khí thế cũng bớt lớn mật đi nhiều. Không để ý tới sự lúng túng của cô, nó bước từng bước chậm rãi đến bên cô như một con báo đã xác định được mục tiêu.

-Nó: Em thấy cái này trong phòng tắm

Nó giơ cái giỏ đồ màu đen mà nó mới tìm được giơ lúc lắc lúc lắc trong khi mặt cô đỏ bừng không nói thành lời.

———-

#Au: 27 tết rồi chúc mọi người có một cái tết vui vẻ bên gia đình và người thân nha ^^

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương