Tình Yêu, Hóa Ra Chỉ Vậy
-
Chương 11: Liễu Tư Ngôn
Khi Liễu Tư Ngôn ra khỏi phòng KTV, trời đã tối muộn, nơi nơi đều đã lên
đèn, từng vầng sáng vàng vọt, người nhìn lòng ấm áp. Cô tới tham gia
buổi họp mặt bạn học cũ, họp mặt bạn trung học, quan hệ giữa các bạn học trong lớp cô không tồi, nhiều năm qua, mỗi năm đều tổ chức những buổi
họp mặt lớn và nhỏ, mục đích chính là để củng cố tình cảm nhiều năm thêm vững chắc, nhất là thứ tình cảm thuần khiết này, sau khi gặp lại những
người bạn học cũ, sẽ nhớ tới những năm tháng hồn nhiên thuở ấy.
Quan hệ của Liễu Tư Ngôn và các bạn trong lớp luôn rất tốt, chuyện này cũng liên quan đến cách đối nhân xử thế của cô, cô không cãi nhau với người khác, tất nhiên cũng sẽ không đắc tội với ai, theo thời gian, những đánh giá của mọi người trong lớp về cô đều không tồi. Mà mỗi lần họp mặt cùng bạn học, đều có người thông báo cho cô, chỉ là từ ba năm trước cô không còn xuất hiện nữa.
Đối với sự vắng mặt của cô, tất cả mọi người đều rõ ràng, cô đang ở nước ngoài, sao có thể về được. Về phần nguyên nhân sâu xa bên trong, rất đơn giản, Chu Thừa Trạch kết hôn, mà cô dâu lại không phải là cô.
Ở những buổi họp mặt ngày trước, mọi người sẽ cười và hỏi cô, bao giờ thì kết hôn với Chu Thừa Trạch, khi nào kết hôn thì nhất định phải mời họ đến uống rượu mừng. Liễu Tư Ngôn và Chu Thừa Trạch ở bên nhau nhiều năm như vậy, lúc đầu mọi người còn tưởng Chu gia ghét bỏ thân phận của Liễu Tư Ngôn, đôi này hẳn là không thành, nhưng người ta mười năm hai mươi năm vẫn ở bên nhau, kết hôn cũng chỉ là hình thức mà thôi, đối với tình cảm của hai người họ mà nói, có kết hôn hay không cũng đều như nhau. Giống như những đôi tình nhân nước ngoài nổi tiếng, ở bên nhau hơn mười năm, mặc cho giới truyền thông phỏng đoán về tin đồn chia tay, người ta vẫn có thể ở bên nhau vui vẻ, chẳng qua đây là Trung Quốc, đại đa số mọi người đều cho rằng hai người ở bên nhau thì nên kết hôn.
Nhưng khi Chu Thừa Trạch kết hôn, hơn nữa đối tượng kết hôn lại là ngôi sao trẻ hai mươi tuổi trong giới giải trí, mọi người chẳng hiều ra sao cả. Hội phụ nữ bày tỏ sự tức giận, ở bên nhau nhiều năm như vậy, thế mà lại thua bởi một tiểu nha đầu, đàn ông quả nhiên là loài động vật háo sắc, ngay cả Chu Thừa Trạch được cho là không giống vậy cũng như thế. Mà hội đàn ông thì lại tỏ vẻ có thể hiểu được, khuôn mặt của Thẩm Đại Ngưng rất có khả năng làm người ta muốn sở hữu.
Chỉ là tất cả những chuyện này đều đã là quá khứ, hiện giờ Chu Thừa Trạch và Thẩm Đại Ngưng đã ly hôn, Liễu Tư Ngôn cũng đã trở về, tự nhiên mọi người đều cho rằng đôi này có thể quay lại với nhau, mà không phải trên báo giải trí cũng phỏng đoán vậy sao, Chu Thừa Trạch và Thẩm Đại Ngưng ly hôn, rất có thể nguyên nhân là do Liễu Tư Ngôn.
Là bạn học cũ, đương nhiên họ sẽ đứng về phía Liễu Tư Ngôn, hôm nay các bạn học nhìn thấy Liễu Tư Ngôn, tuy rằng không trực tiếp nhắc đến Chu Thừa Trạch, nhưng lại ám chỉ cô như hoa đào nở rộ, tựa hồ đều nhận định cô và Chu Thừa Trạch nhất định sẽ hòa hảo.
Liễu Tư Ngôn day trán, tiết mục khi họp mặt bạn học rất ít, mọi người đều đã lập gia đình, cũng không thể ở bên ngoài quá lâu, sau khi ăn cơm xong sẽ đến phòng KTV hát hò, quan trọng là tất cả mọi người đều muốn đi, ngoài ra không có thêm gì cả.
Trong các bạn học của cô, phần lớn đều đã chui vào nấm mồ hôn nhân, thậm chí có người ly hôn rồi tái hôn có con đều đã lớn, người có tốc độ nhanh nhất, đã có cháu trai rồi.
Về việc đề cập đến con cái, vẫn đều có, ngày trước, cô không có cảm giác gì, hôm nay cô nghe được mấy người bạn nói về con cái họ, có người nói con mình có thành tích không tốt, có người phàn nàn con mình càng lớn càng to gan quản không nổi nữa, có người lại thở dài sinh con chính là tự mình chịu tội, mỗi ngày làm việc đều vì chuẩn bị chuyện thành gia lập thất cho chúng… Cô nghe những lời này, thế nhưng có vài phần chua xót.
Cô vậy mới biết, thì ra ngày trước nghe những chuyện này cô không có cảm giác gì, là bởi vì khi đó Chu Thừa Trạch còn ở bên cạnh cô, cô cảm thấy có được anh giống như có được cả thế giới, về phần con cái, đó là chuyện cô chưa bao giờ nghĩ đến.
Hiện giờ không còn Chu Thừa Trạch nữa, lòng cô liền trống rỗng, sự ấm áp của người khác đều có thể làm lòng cô càng trở bên bi thương.
Thậm chí cô còn nghĩ, nếu cô và Chu Thừa Trạch cũng giống như những người bạn học của cô, lúc hai mươi mấy tuổi liền kết hôn, cuộc sống hiện giờ của cô và họ liệu có phải cũng giống nhau. Cô sẽ có một người chồng yêu thương mình và cả đứa con đáng yêu nữa.
Đến giờ phút này đây, cô mới biết được mình hối hận biết bao, rõ ràng là hạnh phúc trong tầm tay, cớ sao cô lại đánh mất!
Có bạn học hỏi cô ở đâu, muốn đưa cô về nhà, cô khéo léo từ chối, một mình đi dưới ánh đèn đường. Giờ này có khá nhiều người trên quảng trường, rất nhiều người già tụ tập một chỗ khiêu vũ với nhau, cô ngồi im lặng một bên nhìn. Chỉ là trong đại não, xuất hiện hình ảnh bên trong phòng KTV, bộ dạng mấy bạn học nhắc đến con cái mình, làm cô đột nhiên nghĩ đến Chu Thừa Trạch.
Vài ngày trước, cô và Chu Thừa Trạch gặp nhau. Từ khi anh ly hôn, cô vẫn luôn liên lạc với anh, mà hình như anh vẫn không muốn gặp cô. Vốn cô muốn khuyên bảo anh, sau khi gặp anh cô mới thấy là mình tự lo lắng quá rồi, anh xác thực đã ly hôn, nhưng không có nửa phần suy sụp, dường như chuyện ly hôn hoàn toàn không ảnh hưởng đến anh.
Nói thật, nhìn thấy anh như vậy, cô có chút vui vẻ, ít nhất anh không có nhiều tình cảm lắm với người phụ nữ kia.
Cô nói về quãng thời gian khó chịu nhất đó, rốt cuộc cô đã nghĩ thông suốt, muốn cùng anh trở về như ngày xưa, bọn họ kết hôn, rồi sinh con. Mà sau khi cô trở về, chào đón cô là tin tức ngập trời về anh, tin đồn về anh và cô gái đó, hoặc là nói đó cũng không tính là tin đồn.
Cô không tin, cô không tin anh sẽ làm ra chuyện có lỗi với cô như vậy. Cô nghĩ đó là tin đồn vô căn cứ phóng viên tung ra, bắt đầu từ khi anh tiến vào trong cái vòng luẩn quẩn này, vẫn có những tin tức như vậy truyền ra, ban đầu cô còn quan tâm, về sau biết được đó toàn là do trí tưởng tượng phong phú của đám kí giả, cô không còn chú ý đến nữa.
Lúc này đây, cô cũng nghĩ như vậy. Cho đến khi, chuyện này càng trở nên ầm ĩ, bạn bè cô đều gọi điện đến bảo cô phải bình tĩnh, họ cũng không biết, khi đó cô đã về nước. Phố lớn ngõ nhỏ đều bàn tán về tin tức này, mà cô cũng thấy được hình ảnh và video đó, có phóng viên “nằm vùng”, ở bãi đỗ xe chụp được cảnh tượng làm người ta vô cùng kinh ngạc. Đế vương nổi tiếng Chu Thừa Trạch và ngôi sao điện ảnh mới thực thực hư hư triền miên ở trong xe, mà không bao lâu, hai người mở cửa xe ra, thế nhưng vẫn hôn nhau không rời, vừa đi vừa hôn, không dừng lại một khắc nào, sau đó họ cùng nhau vào thang máy khách sạn, về phần họ làm gì sau đó, mọi người tự tưởng tượng.
Thấy được những thứ này, Liễu Tư Ngôn không thể tự lừa dối mình được nữa, bởi vì cô nhìn thấy trong video người hôn cô gái kia không rời là anh, người khác không tung tin sai về anh, anh thật sự làm chuyện như vậy. Trời sập đất lở, ngay tại giây phút đó.
Vì thế cô gọi điện cho anh, trong điện thoại chỉ nói một câu – Chu Thừa Trạch, em hận anh.
Cô để lại cho anh câu nói kia, rồi lại lên chuyến bay quốc tế rời đi.
Cô nghĩ, anh sẽ đến tìm mình, sẽ đến giải thích, cho dù anh nói với cô, đó là một cảnh trong phim, cô cũng sẽ tin anh, nhưng mà không có, ba tháng sau, cô nghe được tin, Chu Thừa Trạch và cô diễn viên đó kết hôn, lễ cưới vô cùng hoành tráng, làm rất nhiều người phải kinh ngạc.
“Anh có biết khi đó em vô cùng tuyệt vọng hay không?” Cô nhìn người đàn ông đối diện, biết rõ anh đã kết hôn với người khác, nhưng vẫn cứ mong kỳ tích xuất hiện, “Anh không biết.”
Nếu anh biết, sao lại kết hôn với người khác, hai người ở bên nhau không phải một năm, hai năm hay mười năm, mà là hai mươi năm, cô không thể tưởng tượng được anh lại cùng người khác kết hôn, dù rằng hiện giờ anh đã ly hôn, nhưng cô vẫn không thể chấp nhận chuyện anh đã từng thật sự từ bỏ cô.
Chu Thừa Trạch đương nhiên hiểu rõ, cô oán trách anh, oán trách việc anh đã làm năm đó.
Hai người ở bên nhau hơn hai mươi năm, không có tình cảm sao, không thể.
Anh trầm mặc, cô đành phải cười cười, “Vì sao không nhận điện thoại của em?”
“Chưa nghĩ ra phải đối mặt với em như thế nào.” Anh dừng lại một chút, “Hiện giờ anh chỉ lo cho con gái của mình thôi, anh không hy vọng con bé sẽ bị ảnh hưởng vì chuyện này, dù sao đối với anh mà nói, con bé chính là người quan trọng nhất.”
Sau đó hai người nói về cái gì, cô đã không còn nhớ rõ, kí ức rõ ràng nhất là câu nói của anh, anh nói rằng người quan trọng nhất với anh là con gái anh.
Tại phút chốc đó, cô hối hận, nếu cô và anh cũng có một đứa con, có phải hai người sẽ không đi đến bước đường này?
Liễu Tư Ngôn từ trong hồi ức phục hồi về trạng thái bình thường, cô lại nhìn về phía quảng trường, lúc trước có rất nhiều người, hiện giờ chẳng còn mấy ai, những người đến khiêu vũ đã giải tán, quảng trường náo nhiệt vừa rồi trong nháy mắt trở nên thật yên tĩnh.
Liễu Tư Ngôn nhớ rõ rất nhiều chi tiết về Chu Thừa Trạch, chẳng sợ thời gian đã qua lâu lắm rồi. Lúc ban đầu, đương nhiên cô đã nghe qua tên của anh, nhưng chưa từng tiếp xúc với anh bao giờ, cho đến một lần, cô bị thầy giáo toán gọi lại, lần đó người bị giữ lại, còn có Chu Thừa Trạch, hai người phải ở lại làm một đề toán, làm xong để các thầy cô thu thập tư liệu, sở dĩ chọn hai người là bởi thành tích của họ đều không tồi, có thể đỡ tốn nhiều công sức.
Đó là lần đầu tiên cô và anh có tiếp xúc, khi anh làm bài bộ dạng rất chăm chú, cũng không chủ động mở miệng nói chuyện. Sau khi các thầy cô rời đi, trong phòng chỉ còn nghe thấy tiếng bút sột soạt trên giấy.
Cô ngẩng đầu, có thể nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú, rốt cuộc cô hiểu được tại sao anh lại nổi tiếng như vậy đối với các nữ sinh, cô nhìn nhìn, không hiểu sao mặt bắt đầu đỏ lên. Dần dần, cô bắt đầu chờ mong thời gian ngồi làm bài một mình với anh.
Một thời gian dài, cô cũng sẽ cùng anh thảo luận một vài vấn đề, anh rất thông minh, bất kể câu hỏi gì cũng nghĩ ra đáp án rất nhanh, thậm chí hai người còn cùng nhau thảo luận tìm ra phương pháp giải bài mới, làm cho các thầy cô vừa kinh ngạc vừa vô cùng phấn khởi.
Sau khi phải làm bài thi, cô không có thời gian để thảo luận với anh, nhưng nếu gặp đề thi nào khó, cô vẫn sẽ đi tìm anh để hỏi, anh cũng sẽ nhất nhất trả lời, vô cùng kiên nhẫn.
Cô vĩnh viễn không quên ngày hôm đó, cô biết Chu Thừa Trạch phải trực nhật, anh sẽ về muộn hơn bình thường. Cô đi lấy xe, nhìn thấy chiếc xe đơn độc của mình, không hiểu sao cô nổi lên một suy nghĩ trong đầu, suy nghĩ này khiến cô cảm thấy mình thật không tốt đẹp, nhưng cô không thể tự khống chế mình không làm như vậy.
Cô cố ý làm hỏng xe của mình, mang bộ dạng ảo não trên con đường Chu Thừa Trạch chắc chắn sẽ đi qua, cô biết với quan hệ hiện giờ của hai người, anh nhất định sẽ đến hỏi han.
Tất cả mọi chuyện đều phát triển theo suy nghĩ của cô.
Thậm chí anh còn chủ động đưa cô về nhà, ở trên đường, cô cố gắng tìm ra mọi đề tài để nói với anh, anh cũng rất phối hợp giải đáp những vấn đề ấy.
Cho đến khi anh đưa cô về đến nhà cô, anh không lập tức rời đi, mà nhìn cô cười, “Cậu rất tò mò về chuyện của tớ?”
“Hả?”
“Tớ cũng rất tò mò về chuyện của cậu, nếu chúng ta đều tò mò về nhau, chi bằng cho nhau cơ hội để thỏa mãn sự tò mò này đi.”
Anh cười như cũ, giống như chàng hoàng tử trong thế giới của cô, mà lần đầu tiên trong đời, cô trở thành một nàng công chúa.
Tối hôm đó, cô mất ngủ, cô thực sự không thể tin đó là sự thật, là mơ phải không, hay vẫn là ảo tưởng của bản thân cô.
Cho đến ngày hôm sau, anh xuất hiện trước cửa lớp cô, lần đầu tiên cô phát hiện, thì ra thượng đế ưu ái cô như vậy.
Quan hệ của Liễu Tư Ngôn và các bạn trong lớp luôn rất tốt, chuyện này cũng liên quan đến cách đối nhân xử thế của cô, cô không cãi nhau với người khác, tất nhiên cũng sẽ không đắc tội với ai, theo thời gian, những đánh giá của mọi người trong lớp về cô đều không tồi. Mà mỗi lần họp mặt cùng bạn học, đều có người thông báo cho cô, chỉ là từ ba năm trước cô không còn xuất hiện nữa.
Đối với sự vắng mặt của cô, tất cả mọi người đều rõ ràng, cô đang ở nước ngoài, sao có thể về được. Về phần nguyên nhân sâu xa bên trong, rất đơn giản, Chu Thừa Trạch kết hôn, mà cô dâu lại không phải là cô.
Ở những buổi họp mặt ngày trước, mọi người sẽ cười và hỏi cô, bao giờ thì kết hôn với Chu Thừa Trạch, khi nào kết hôn thì nhất định phải mời họ đến uống rượu mừng. Liễu Tư Ngôn và Chu Thừa Trạch ở bên nhau nhiều năm như vậy, lúc đầu mọi người còn tưởng Chu gia ghét bỏ thân phận của Liễu Tư Ngôn, đôi này hẳn là không thành, nhưng người ta mười năm hai mươi năm vẫn ở bên nhau, kết hôn cũng chỉ là hình thức mà thôi, đối với tình cảm của hai người họ mà nói, có kết hôn hay không cũng đều như nhau. Giống như những đôi tình nhân nước ngoài nổi tiếng, ở bên nhau hơn mười năm, mặc cho giới truyền thông phỏng đoán về tin đồn chia tay, người ta vẫn có thể ở bên nhau vui vẻ, chẳng qua đây là Trung Quốc, đại đa số mọi người đều cho rằng hai người ở bên nhau thì nên kết hôn.
Nhưng khi Chu Thừa Trạch kết hôn, hơn nữa đối tượng kết hôn lại là ngôi sao trẻ hai mươi tuổi trong giới giải trí, mọi người chẳng hiều ra sao cả. Hội phụ nữ bày tỏ sự tức giận, ở bên nhau nhiều năm như vậy, thế mà lại thua bởi một tiểu nha đầu, đàn ông quả nhiên là loài động vật háo sắc, ngay cả Chu Thừa Trạch được cho là không giống vậy cũng như thế. Mà hội đàn ông thì lại tỏ vẻ có thể hiểu được, khuôn mặt của Thẩm Đại Ngưng rất có khả năng làm người ta muốn sở hữu.
Chỉ là tất cả những chuyện này đều đã là quá khứ, hiện giờ Chu Thừa Trạch và Thẩm Đại Ngưng đã ly hôn, Liễu Tư Ngôn cũng đã trở về, tự nhiên mọi người đều cho rằng đôi này có thể quay lại với nhau, mà không phải trên báo giải trí cũng phỏng đoán vậy sao, Chu Thừa Trạch và Thẩm Đại Ngưng ly hôn, rất có thể nguyên nhân là do Liễu Tư Ngôn.
Là bạn học cũ, đương nhiên họ sẽ đứng về phía Liễu Tư Ngôn, hôm nay các bạn học nhìn thấy Liễu Tư Ngôn, tuy rằng không trực tiếp nhắc đến Chu Thừa Trạch, nhưng lại ám chỉ cô như hoa đào nở rộ, tựa hồ đều nhận định cô và Chu Thừa Trạch nhất định sẽ hòa hảo.
Liễu Tư Ngôn day trán, tiết mục khi họp mặt bạn học rất ít, mọi người đều đã lập gia đình, cũng không thể ở bên ngoài quá lâu, sau khi ăn cơm xong sẽ đến phòng KTV hát hò, quan trọng là tất cả mọi người đều muốn đi, ngoài ra không có thêm gì cả.
Trong các bạn học của cô, phần lớn đều đã chui vào nấm mồ hôn nhân, thậm chí có người ly hôn rồi tái hôn có con đều đã lớn, người có tốc độ nhanh nhất, đã có cháu trai rồi.
Về việc đề cập đến con cái, vẫn đều có, ngày trước, cô không có cảm giác gì, hôm nay cô nghe được mấy người bạn nói về con cái họ, có người nói con mình có thành tích không tốt, có người phàn nàn con mình càng lớn càng to gan quản không nổi nữa, có người lại thở dài sinh con chính là tự mình chịu tội, mỗi ngày làm việc đều vì chuẩn bị chuyện thành gia lập thất cho chúng… Cô nghe những lời này, thế nhưng có vài phần chua xót.
Cô vậy mới biết, thì ra ngày trước nghe những chuyện này cô không có cảm giác gì, là bởi vì khi đó Chu Thừa Trạch còn ở bên cạnh cô, cô cảm thấy có được anh giống như có được cả thế giới, về phần con cái, đó là chuyện cô chưa bao giờ nghĩ đến.
Hiện giờ không còn Chu Thừa Trạch nữa, lòng cô liền trống rỗng, sự ấm áp của người khác đều có thể làm lòng cô càng trở bên bi thương.
Thậm chí cô còn nghĩ, nếu cô và Chu Thừa Trạch cũng giống như những người bạn học của cô, lúc hai mươi mấy tuổi liền kết hôn, cuộc sống hiện giờ của cô và họ liệu có phải cũng giống nhau. Cô sẽ có một người chồng yêu thương mình và cả đứa con đáng yêu nữa.
Đến giờ phút này đây, cô mới biết được mình hối hận biết bao, rõ ràng là hạnh phúc trong tầm tay, cớ sao cô lại đánh mất!
Có bạn học hỏi cô ở đâu, muốn đưa cô về nhà, cô khéo léo từ chối, một mình đi dưới ánh đèn đường. Giờ này có khá nhiều người trên quảng trường, rất nhiều người già tụ tập một chỗ khiêu vũ với nhau, cô ngồi im lặng một bên nhìn. Chỉ là trong đại não, xuất hiện hình ảnh bên trong phòng KTV, bộ dạng mấy bạn học nhắc đến con cái mình, làm cô đột nhiên nghĩ đến Chu Thừa Trạch.
Vài ngày trước, cô và Chu Thừa Trạch gặp nhau. Từ khi anh ly hôn, cô vẫn luôn liên lạc với anh, mà hình như anh vẫn không muốn gặp cô. Vốn cô muốn khuyên bảo anh, sau khi gặp anh cô mới thấy là mình tự lo lắng quá rồi, anh xác thực đã ly hôn, nhưng không có nửa phần suy sụp, dường như chuyện ly hôn hoàn toàn không ảnh hưởng đến anh.
Nói thật, nhìn thấy anh như vậy, cô có chút vui vẻ, ít nhất anh không có nhiều tình cảm lắm với người phụ nữ kia.
Cô nói về quãng thời gian khó chịu nhất đó, rốt cuộc cô đã nghĩ thông suốt, muốn cùng anh trở về như ngày xưa, bọn họ kết hôn, rồi sinh con. Mà sau khi cô trở về, chào đón cô là tin tức ngập trời về anh, tin đồn về anh và cô gái đó, hoặc là nói đó cũng không tính là tin đồn.
Cô không tin, cô không tin anh sẽ làm ra chuyện có lỗi với cô như vậy. Cô nghĩ đó là tin đồn vô căn cứ phóng viên tung ra, bắt đầu từ khi anh tiến vào trong cái vòng luẩn quẩn này, vẫn có những tin tức như vậy truyền ra, ban đầu cô còn quan tâm, về sau biết được đó toàn là do trí tưởng tượng phong phú của đám kí giả, cô không còn chú ý đến nữa.
Lúc này đây, cô cũng nghĩ như vậy. Cho đến khi, chuyện này càng trở nên ầm ĩ, bạn bè cô đều gọi điện đến bảo cô phải bình tĩnh, họ cũng không biết, khi đó cô đã về nước. Phố lớn ngõ nhỏ đều bàn tán về tin tức này, mà cô cũng thấy được hình ảnh và video đó, có phóng viên “nằm vùng”, ở bãi đỗ xe chụp được cảnh tượng làm người ta vô cùng kinh ngạc. Đế vương nổi tiếng Chu Thừa Trạch và ngôi sao điện ảnh mới thực thực hư hư triền miên ở trong xe, mà không bao lâu, hai người mở cửa xe ra, thế nhưng vẫn hôn nhau không rời, vừa đi vừa hôn, không dừng lại một khắc nào, sau đó họ cùng nhau vào thang máy khách sạn, về phần họ làm gì sau đó, mọi người tự tưởng tượng.
Thấy được những thứ này, Liễu Tư Ngôn không thể tự lừa dối mình được nữa, bởi vì cô nhìn thấy trong video người hôn cô gái kia không rời là anh, người khác không tung tin sai về anh, anh thật sự làm chuyện như vậy. Trời sập đất lở, ngay tại giây phút đó.
Vì thế cô gọi điện cho anh, trong điện thoại chỉ nói một câu – Chu Thừa Trạch, em hận anh.
Cô để lại cho anh câu nói kia, rồi lại lên chuyến bay quốc tế rời đi.
Cô nghĩ, anh sẽ đến tìm mình, sẽ đến giải thích, cho dù anh nói với cô, đó là một cảnh trong phim, cô cũng sẽ tin anh, nhưng mà không có, ba tháng sau, cô nghe được tin, Chu Thừa Trạch và cô diễn viên đó kết hôn, lễ cưới vô cùng hoành tráng, làm rất nhiều người phải kinh ngạc.
“Anh có biết khi đó em vô cùng tuyệt vọng hay không?” Cô nhìn người đàn ông đối diện, biết rõ anh đã kết hôn với người khác, nhưng vẫn cứ mong kỳ tích xuất hiện, “Anh không biết.”
Nếu anh biết, sao lại kết hôn với người khác, hai người ở bên nhau không phải một năm, hai năm hay mười năm, mà là hai mươi năm, cô không thể tưởng tượng được anh lại cùng người khác kết hôn, dù rằng hiện giờ anh đã ly hôn, nhưng cô vẫn không thể chấp nhận chuyện anh đã từng thật sự từ bỏ cô.
Chu Thừa Trạch đương nhiên hiểu rõ, cô oán trách anh, oán trách việc anh đã làm năm đó.
Hai người ở bên nhau hơn hai mươi năm, không có tình cảm sao, không thể.
Anh trầm mặc, cô đành phải cười cười, “Vì sao không nhận điện thoại của em?”
“Chưa nghĩ ra phải đối mặt với em như thế nào.” Anh dừng lại một chút, “Hiện giờ anh chỉ lo cho con gái của mình thôi, anh không hy vọng con bé sẽ bị ảnh hưởng vì chuyện này, dù sao đối với anh mà nói, con bé chính là người quan trọng nhất.”
Sau đó hai người nói về cái gì, cô đã không còn nhớ rõ, kí ức rõ ràng nhất là câu nói của anh, anh nói rằng người quan trọng nhất với anh là con gái anh.
Tại phút chốc đó, cô hối hận, nếu cô và anh cũng có một đứa con, có phải hai người sẽ không đi đến bước đường này?
Liễu Tư Ngôn từ trong hồi ức phục hồi về trạng thái bình thường, cô lại nhìn về phía quảng trường, lúc trước có rất nhiều người, hiện giờ chẳng còn mấy ai, những người đến khiêu vũ đã giải tán, quảng trường náo nhiệt vừa rồi trong nháy mắt trở nên thật yên tĩnh.
Liễu Tư Ngôn nhớ rõ rất nhiều chi tiết về Chu Thừa Trạch, chẳng sợ thời gian đã qua lâu lắm rồi. Lúc ban đầu, đương nhiên cô đã nghe qua tên của anh, nhưng chưa từng tiếp xúc với anh bao giờ, cho đến một lần, cô bị thầy giáo toán gọi lại, lần đó người bị giữ lại, còn có Chu Thừa Trạch, hai người phải ở lại làm một đề toán, làm xong để các thầy cô thu thập tư liệu, sở dĩ chọn hai người là bởi thành tích của họ đều không tồi, có thể đỡ tốn nhiều công sức.
Đó là lần đầu tiên cô và anh có tiếp xúc, khi anh làm bài bộ dạng rất chăm chú, cũng không chủ động mở miệng nói chuyện. Sau khi các thầy cô rời đi, trong phòng chỉ còn nghe thấy tiếng bút sột soạt trên giấy.
Cô ngẩng đầu, có thể nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú, rốt cuộc cô hiểu được tại sao anh lại nổi tiếng như vậy đối với các nữ sinh, cô nhìn nhìn, không hiểu sao mặt bắt đầu đỏ lên. Dần dần, cô bắt đầu chờ mong thời gian ngồi làm bài một mình với anh.
Một thời gian dài, cô cũng sẽ cùng anh thảo luận một vài vấn đề, anh rất thông minh, bất kể câu hỏi gì cũng nghĩ ra đáp án rất nhanh, thậm chí hai người còn cùng nhau thảo luận tìm ra phương pháp giải bài mới, làm cho các thầy cô vừa kinh ngạc vừa vô cùng phấn khởi.
Sau khi phải làm bài thi, cô không có thời gian để thảo luận với anh, nhưng nếu gặp đề thi nào khó, cô vẫn sẽ đi tìm anh để hỏi, anh cũng sẽ nhất nhất trả lời, vô cùng kiên nhẫn.
Cô vĩnh viễn không quên ngày hôm đó, cô biết Chu Thừa Trạch phải trực nhật, anh sẽ về muộn hơn bình thường. Cô đi lấy xe, nhìn thấy chiếc xe đơn độc của mình, không hiểu sao cô nổi lên một suy nghĩ trong đầu, suy nghĩ này khiến cô cảm thấy mình thật không tốt đẹp, nhưng cô không thể tự khống chế mình không làm như vậy.
Cô cố ý làm hỏng xe của mình, mang bộ dạng ảo não trên con đường Chu Thừa Trạch chắc chắn sẽ đi qua, cô biết với quan hệ hiện giờ của hai người, anh nhất định sẽ đến hỏi han.
Tất cả mọi chuyện đều phát triển theo suy nghĩ của cô.
Thậm chí anh còn chủ động đưa cô về nhà, ở trên đường, cô cố gắng tìm ra mọi đề tài để nói với anh, anh cũng rất phối hợp giải đáp những vấn đề ấy.
Cho đến khi anh đưa cô về đến nhà cô, anh không lập tức rời đi, mà nhìn cô cười, “Cậu rất tò mò về chuyện của tớ?”
“Hả?”
“Tớ cũng rất tò mò về chuyện của cậu, nếu chúng ta đều tò mò về nhau, chi bằng cho nhau cơ hội để thỏa mãn sự tò mò này đi.”
Anh cười như cũ, giống như chàng hoàng tử trong thế giới của cô, mà lần đầu tiên trong đời, cô trở thành một nàng công chúa.
Tối hôm đó, cô mất ngủ, cô thực sự không thể tin đó là sự thật, là mơ phải không, hay vẫn là ảo tưởng của bản thân cô.
Cho đến ngày hôm sau, anh xuất hiện trước cửa lớp cô, lần đầu tiên cô phát hiện, thì ra thượng đế ưu ái cô như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook