Tình Yêu Cuồng Nhiệt Sau Hôn Nhân
-
Chương 22
Edit: Động Bàng Geii
..o0o..
Bổ sung phần diễn của nam hai xong, Thẩm Thư Kiệt rốt cuộc cũng theo đoàn kịch trở về nhà. Cậu kéo hành lý lên lầu chuẩn bị thu dọn một chút, kết quả vừa mới mở cửa phòng ra, liền phát hiện bên trong là một khoảng không phóng đãng, ngay cả giường cũng không thấy đâu.
Cậu đứng ngốc ở một chỗ chớp mắt hai cái, quay đầu liền nhìn thấy quản gia đang đứng ở phía sau, quản gia tiến lên giúp cậu mang hành lý, chủ động nói: “Ở phòng thiếu gia.”
Thẩm Thư Kiệt hiểu rõ, sau đó khoé mắt cong cong nhỏ giọng hỏi: “Là anh ấy dọn sao ạ?”
Quản gia phi thường làm tốt chức trách hàng ngày của mình, mặt mày hiền lạnh mang theo ý cười bảo trì trầm mặc, Thẩm Thư Kiệt nhìn biểu hiện của ông cũng đã hiểu được phần nào: “Cháu biết rồi.”
Phòng của Giang Hạo Phong trang trí rất đỗi giản dị, sạch sẽ gọn gàng tựa như biểu tình của y vậy. Thẩm Thư Kiệt đem hành lý thu dọn tốt rồi, lại đi rửa mặt thay một bộ quần áo sạch sẽ. Thời gian còn sớm, cậu lấy điện thoại ra nhìn những tấm ảnh ngày hôm qua mới chụp, đem những tấm vào lúc hơ khô thẻ tre theo thứ tự đăng lên, nhận tiện kèm theo vài tấm ảnh trong phim, đăng xong liền để sang một bên, ngồi ở trên thảm ở ban công phơi nắng.
Nắng ấm ngày đông rơi xuống trên người, khiến cậu có chút buồn ngủ, cậu miễn cưỡng mở to mắt chuẩn bị đứng lên chuyển địa điểm tới bên giường, còn chưa có đứng dậy đã phát hiện ra bức màn đột ngột lay động vài cái, cậu có chút nghi hoặc mà nhìn chằm chằm vào cửa sổ, sau đó nhìn chằm chằm bức màn tới trầm ngâm, đột nhiên, một thứ gì đó nằm chổng vó từ sau bức màn lăn ra. Thẩm Thư Kiệt nháy mắt liền duỗi tay ra đem đồ vật kia bắt lại. Cậu nhìn vài giây, khoé miệng như thế nào cũng không nhịn được mà nhướn cao lên, cuối cùng cười ra tiếng.
Cậu chậm rãi đi tới gần bức màn, tuỳ ý vén lên, chỉ thấy bên trong có mấy con gấu bông bằng nhung đang nằm xếp chồng lên nhau, khắng khít mà chen lấn lẫn nhau ở một góc dường như sắp ngã tới nơi, cậu cong cong khoé mắt nhìn một lát hôn nhẹ lên con gấu vừa mới ngã xuống, sau đó đem nó đặt trở về.
Nhìn đồng hồ một chút, Giang Hạo Phong còn một tiếng nữa là tan tầm, cậu lắc đầu cho tỉnh táo một chút, chờ người trở về ăn xong cơm tối rồi hẵng ngủ tiếp. Lật hai trang sách, lại mở weibo ra, bình luận hôm nay so với trước kia nhiều hơn không ít lần, phần lớn đều là chờ mong vai diễn mới của cậu, cũng có vài miến cá biệt… Túm lại một chỗ ẩu đả??
“Chờ mong chờ mong siêu cấp chờ mong!!!”
“Thư Thư sư huynh thật đẹp!! Chờ lên sóng!!! Chờ nổi tiếng!!”
“Nổi tiếng khẳng định sẽ không còn là vấn đề xa xôi, tôi có dự cảm Thư của tôi nhất định sẽ nổi tiếng cho coi!! Chợt có một con fan lâu năm cảm thấy thật tự hào thì phải làm sao bây giờ.”
“Sư huynh thật đẹp!!! Chết cũng phải xem!!”
“Khi nào thì lên sóng! Nghỉ hè sao! A a a a a thổ lộ Thư Thư!! Giao cả trái tim cho anh!!”
Nhìn trộm bà xã nhà người khác thật đáng ghét: có cho người ta cũng không có thèm nhận đâu.
“Chúc mừng hơ khô thẻ tre a a a Thư Thư là đẹp nhất!!! Yêu Thư Thư nhất!!!”
“@nhìn trộm bà xã nhà người khác thật đáng ghét — muốn oánh nhau hả??”
“Người này tại sao lại nói chuyện dễ ghét như vậy???”
“@nhìn trộm bà xã nhà người khác thật đáng ghét — cô hai gì đó ơi, làm ơn chú ý cách nói chuyện.”
Thời điểm Giang Hạo Phong trở về nhà, dì Vương đã làm xong cơm tối, y ở dưới lầu không thấy người, đợi một hồi vẫn là chủ động đi lên lầu, đi qua căn phòng trống không của Thẩm Thư Kiệt dừng lại hai giây, xác nhận bên trong không có ai, tâm tình mới tốt lên hướng tới phòng mình. Tới trước cửa vừa định giơ tay lên gõ, liền nhớ ra mình mới là chủ nhân căn phòng này, do dự một chút, điều chỉnh lại tốt tâm tình của mình, mới chậm rãi đẩy cửa ra, kết quả trong phòng không bóng người.
Giang thiếu gia trong lòng tràn đầy chờ mong kết quả lại bị dội một bát nước lạnh, y cau mày đi xung quanh phòng một lượt, xác nhận bên trong không có người, mới đứng ở bên giường nghiêm túc suy nghĩ có nên đi vào phòng vệ sinh nhìn thử hay không, còn chưa có kịp nghĩ xong, đột nhiên bên hông liền bị ôm chặt, phía sau lưng bị người ôm chầm lấy. Sườn mặt người nọ dán tại trên lưng y cọ cọ, sau đó cười khẽ mở miệng: “Giang Hạo Phong, anh đang tìm gì vậy hả?”
Giang Hạo Phong thân thể cứng đờ, sau đó vẻ mặt chính trực xoay người: “Không tìm gì hết, em không phải ở dưới lầu ăn cơm sao?”
Thẩm Thư Kiệt hướng tới y cười cười: “Vừa mới chuẩn bị đi xuống thì anh liền lên đó.” Nói xong liền muốn xoay người rời đi, đột nhiên lại bị Giang thiếu gia gọi lại: “Dép mang trong nhà của em đâu.”
Thẩm Thư Kiệt cúi đầu giật giật ngón chân, vì không muốn phát ra tiếng động, bản thân cố ý đem dép để lại trong buồng vệ sinh a. Cậu không có chút nào xấu hổ khi bị bắt quả tang làm chuyện xấu, cười tủm tỉm muốn đi mang dép lại, đi chưa được mấy bước đã bị Giang Hạo Phong ôm lấy đặt trên giường. Thẩm Thư Kiệt im lặng nhìn thấy người nọ vào buồng vệ sinh, một lát sau đi ra, trong tay đã cầm theo một đôi dép.
Giang Hạo Phong đi tới bên giường, cau mày hạ thắt lưng giúp cậu mang giày vào, sau đó đứng thẳng thân thể lại, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Đi thôi.”
Người trên giường không có đứng dậy, mà là đột nhiên giữ chặt lấy tay y, ngửa đầu nhìn y. Cặp mắt trong suốt đến thấy đáy phẳng lặng hiển nhiên, không có một tia câu nệ khó chịu. Y cảm thấy ngón tay đang ở trong lòng bàn tay mình gãi nhẹ, sau đó cánh tay liền bị kéo căng, bị người nhẹ nhàng tóm lấy, y đứng vài giây không nhúc nhích, người trên giường chớp mắt hai cái nhìn y, âm cuối mang theo một chút uỷ khuất: “Em kéo anh mà sao anh vẫn không chịu nhúc nhích gì hết vậy.”
Giang thiếu gia gắng gượng đi tới ngồi xuống, bình tĩnh mở miệng: “Có việc?”
“Ân.”
“Chuyện gì.”
Thẩm Thư Kiệt buông tay y từ trên giường đứng lên, hai người một người trên giường một người dưới giường ngốc ngốc nhìn nhau vài phút, Giang Hạo Phong mới chậm rãi ngẩng đầu lên, y còn chưa kịp nhìn thấy rõ biểu tình của Thẩm Thư Kiệt, đã bị hai cánh môi ướt át hôn lên khoé miệng, theo sau hai cánh tay cũng quàng lấy bờ vai y. Đầu lưỡi ướt át mềm mại mà hữu lực thăm dò tách hai răng nanh của y ra, Giang thiếu gia ý chí kiên định, cắn chặt răng, thẳng đến bên tai truyền tới một tiếng thỉnh cầu khe khẽ, mới nhẹ mở miệng ra, để cho cái lưỡi kia tìm tòi tiến vào.
Hương vị bạc hà nhàn nhạt, quanh quẩn giữa khoang mũi, Giang thiếu gia nâng tay lên ôm lấy cái eo nhỏ của đối phương, liếm từng ngóc ngách bên trong răng nanh của đối phương: từ sớm đã có âm mưu, thiệt là giảo hoạt.
Bàn tay to hữu lực đặt trên lưng, cách lớp quần áo mà vuốt ve vài cái, thong thả di động, bàn tay tiến vào bên trong quần áo, một đường đi xuống, cuối cùng kiềm trụ hai cánh mông vểnh kia, tuỳ ý vuốt ve. Thẩm Thư Kiệt bên hông bị chọc ghẹo như muốn nhũn ra chống đỡ không nổi, đầu lưỡi của cậu liền trốn thoát vùi mặt vào gáy của đối phương thở dồn dập, còn chưa có kịp hoà hoãn lại, liền cảm thấy được trời đất rung chuyển, cả người bị ngã nhào trên giường. Đối phương không cho cậu cơ hội mở miệng, đầu lưỡi liếm qua vành tai, cần cổ, thẳng đến trước ngực, răng nanh cách quần áo chà xát mấy cái, đầu v* mẫn cảm bị quần áo thô ráp ma sát khiến cho lập tức đứng thẳng lên, cậu có chút khó chịu mà lay động thắt lưng, thanh âm kéo dài thấp dính: “Không cần… Quần áo…”
Giang Hạo Phong cách quần áo khi dễ một hồi đầu v* đáng thương, rốt cuộc mới đem áo vén lên, nguyên bản viên đầu v* hồng nhạt, hồng nhuận đứng thẳng mà bại lộ trong không khí, y im lặng nhìn vài giây, ẩn ẩn cảm giác người dưới thân hơi lay động, mới há miệng, đem khối thịt nhỏ này hàm trụ vào trong miệng, mút vào chơi đùa. Đầu lưỡi ướt át càng không ngừng vỗ về viên thịt trước ngực, bàn tay mạnh mẽ vuốt ve mông thịt, dương v*t run rẩy cũng chảy ra một ít chất lỏng dính nhớp, cọ tới trên áo sơ mi sạch sẽ của Giang Hạo Phong, tiếng rên rỉ kéo dài cuồn cuộn bên tai, cảm nhận trước bụng hơi ướt, Giang Hạo Phong rốt cuộc cũng buông tay ra khỏi cánh mông, bắt đầu chiếu cố con vật nhỏ đang trộm đứng thẳng chảy nước kia.
Bàn tay nóng bỏng cầm lấy dương v*t nhẹ nhàng động vài cái, tiếng rên rỉ bên tai có chút biến hoá, tựa như hỗn loạn lại có một tia nào đó thoả mãn thở dốc: “Giang Hạo Phong… Anh chạm vào em thật thoải mái…”
Giang thiếu gia vừa muốn tăng thêm tần suất, nháy mắt cảm giác bên hông bị hai cái chân dài quấn lấy, Thẩm Thư Kiệt một tay bao phủ lấy mu bàn tay của y, mềm nhẹ nói: “Anh tiến vào đi…”
Giang Hạo Phong thân thể ngẩn ra, giương mắt nhìn cậu: “Không có bôi trơn.”
Thẩm Thư Kiệt cong khoé mắt, duỗi tay xuống gối đầu, qua vài giây, liền lấy một chai dầu bôi trơn. ( =)) Ai mới là ng có âm mưu trước đây)
Giang thiếu gia vẻ mặt trấn định tự nhiên mà nhận lấy, thuận tay mở ra đổ trên tay.
Thẩm Thư Kiệt gắt gao cuốn chặt lấy eo y, ghé tới bên tai ướt át hô hấp: “Không biết là ai giấu ở dưới gối a, thật tiện nghi cho chúng ta.”
Giang thiếu gia mặt không chút thay đổi mà đem dầu bôi trơn ném sang một bên, theo sau liền đem thứ này trực tiếp vẽ loạn trên hậu huyệt phía sau của cậu, dọc theo huyệt khẩu tinh tế ma xát vài cái, mới khàn khàn cứng ngắc nói: “Em còn thừa nhiều khí lực quá nhỉ?”
Thẩm Thư Kiệt vừa định mở miệng, liền cảm thấy hai ngón tay trơn tuột tiến vào bên trong hậu huyệt chính mình, sau đó một đầu ngón tay cong lên, đâm đến vị trí mẫn cảm của cậu, thân thể nhẹ nhè run rẩy, thấp giọng thỉnh cầu: “Giang Hạo Phong… Anh chậm một chút được không…”
Giang thiếu gia thấy bộ dáng đáng thương của cậu rốt cuộc mới vừa lòng, kế đó cởi bỏ dây lưng ra, đem dương v*t gắng gượng của mình để trước huyệt khẩu ướt át của đối phương, Thẩm Thư Kiệt cảm nhận được vật cứng giữa hai bắp đùi, nhẹ nhàng lắc lư cái mông, hào phòng mời chào. dương v*t thô to chậm rãi sáp nhập, thừa nhận vật lớn như vậy khiến cậu có chút không thích ứng được, thân thể có vài giây buộc chặt, sau đó cảm giác ở bắp đùi có người không ngừng dùng bàn tay trấn an cậu, không hiểu sao cậu lại cảm thấy an tâm vô cùng. Cậu chủ động nâng mông lên đón ý hùa theo đối phương, cuối cùng cũng đi vào toàn bộ, cậu hơi hơi thở dồn dập, đầu lưỡi liếm qua vành tai Giang Hạo Phong, còn mang theo một chút tự hào nói: “Em toàn bộ… Đều nuốt trọn rồi…”
Dứt lời dương v*t trong cơ thể lập tức liền sưng to hơn mấy phần, Giang Hạo Phong nâng đôi mắt sâu không thấy đáy nhìn chăm chú cậu vài giây, sau đó chủ động cúi xuống hôn trụ cái miệng nhỏ nhắn thích chọc người của cậu, mềm mại triền miên một chỗ.
Thẩm Thư Kiệt bị y hôn không có cơ hội mở miệng, huyệt động phía sau lại sảng khoái đến không nhịn được, Giang thiếu gia vẫn như trước biểu tình khi dễ người ta, Thẩm Thư Kiệt bị thao lộng chỉ còn dư lại tiếng rên rỉ ngân nga, cậu khó chịu mà dùng hai chân quấn chặt lấy cầu xin tha: “Giang… Giang Hạo Phong… Dùng sức chút… Xin anh đó…”
“Xin anh mà… Giang Hạo Phong…”
Cho đến khi thanh âm mang theo một chút nức nở, Giang Hạo Phong mới đem dương v*t đỉnh nhập vào nơi mẫn cảm, mãnh liệt va chạm.
Thẩm Thư Kiệt gắt gao ôm lấy bờ vai y, từng đợt khoái cảm chạy loạn khắp cơ thể, đỉnh lộng hồi lâu bụng dần dần căng thẳng, cảm giác quen thuộc khiến cậu có chút chống đỡ không nổi, cậu run rẩy rên rỉ: “Chờ… A a đợi… Chờ chút em muốn… A a a a….” Theo vài cú thúc nặng nề, thanh âm dồn dập rốt cuộc phát ra âm tiết không đầy đủ, áo sơ mi của Giang Hạo Phong bị bắn dính đầy tinh dịch, lúc này y mới ngẩng đầu lên nhìn cậu: “Chờ cái gì?”
Thẩm Thư Kiệt vươn tay ra ôm lấy cổ y, đem chính mình chôn ở gáy y, mềm nhũn nói: “Em muốn anh với em cùng nhau…”
Vật thô to của Giang Hạo Phong hoàn toàn không có dấu hiệu muốn mềm xuống, đem người từ hõm vai tách ra, hôn hôn khoé miệng cậu, khàn khàn lên tiếng: “Lần thứ hai cùng nhau.”
Dì Vương đem cơm tối hâm lại hai lần, cuối cùng đổi thành đồ ăn khuya. Bà nghĩ, quyết định làm một chút đồ ăn thanh đạm, liền nấu một nồi cháo đặc bằng gạo kê đun hơn bốn mươi phút, rốt cuộc cũng đợi được Giang thiếu gia xuống lầu.
Bà đem cháo đặt lên khay đồ ăn đưa cho Giang Hạo Phong, nhìn thấy bóng dáng y lên lầu mới cong cong khoé mắt mỉm cười.
..o0o..
Bổ sung phần diễn của nam hai xong, Thẩm Thư Kiệt rốt cuộc cũng theo đoàn kịch trở về nhà. Cậu kéo hành lý lên lầu chuẩn bị thu dọn một chút, kết quả vừa mới mở cửa phòng ra, liền phát hiện bên trong là một khoảng không phóng đãng, ngay cả giường cũng không thấy đâu.
Cậu đứng ngốc ở một chỗ chớp mắt hai cái, quay đầu liền nhìn thấy quản gia đang đứng ở phía sau, quản gia tiến lên giúp cậu mang hành lý, chủ động nói: “Ở phòng thiếu gia.”
Thẩm Thư Kiệt hiểu rõ, sau đó khoé mắt cong cong nhỏ giọng hỏi: “Là anh ấy dọn sao ạ?”
Quản gia phi thường làm tốt chức trách hàng ngày của mình, mặt mày hiền lạnh mang theo ý cười bảo trì trầm mặc, Thẩm Thư Kiệt nhìn biểu hiện của ông cũng đã hiểu được phần nào: “Cháu biết rồi.”
Phòng của Giang Hạo Phong trang trí rất đỗi giản dị, sạch sẽ gọn gàng tựa như biểu tình của y vậy. Thẩm Thư Kiệt đem hành lý thu dọn tốt rồi, lại đi rửa mặt thay một bộ quần áo sạch sẽ. Thời gian còn sớm, cậu lấy điện thoại ra nhìn những tấm ảnh ngày hôm qua mới chụp, đem những tấm vào lúc hơ khô thẻ tre theo thứ tự đăng lên, nhận tiện kèm theo vài tấm ảnh trong phim, đăng xong liền để sang một bên, ngồi ở trên thảm ở ban công phơi nắng.
Nắng ấm ngày đông rơi xuống trên người, khiến cậu có chút buồn ngủ, cậu miễn cưỡng mở to mắt chuẩn bị đứng lên chuyển địa điểm tới bên giường, còn chưa có đứng dậy đã phát hiện ra bức màn đột ngột lay động vài cái, cậu có chút nghi hoặc mà nhìn chằm chằm vào cửa sổ, sau đó nhìn chằm chằm bức màn tới trầm ngâm, đột nhiên, một thứ gì đó nằm chổng vó từ sau bức màn lăn ra. Thẩm Thư Kiệt nháy mắt liền duỗi tay ra đem đồ vật kia bắt lại. Cậu nhìn vài giây, khoé miệng như thế nào cũng không nhịn được mà nhướn cao lên, cuối cùng cười ra tiếng.
Cậu chậm rãi đi tới gần bức màn, tuỳ ý vén lên, chỉ thấy bên trong có mấy con gấu bông bằng nhung đang nằm xếp chồng lên nhau, khắng khít mà chen lấn lẫn nhau ở một góc dường như sắp ngã tới nơi, cậu cong cong khoé mắt nhìn một lát hôn nhẹ lên con gấu vừa mới ngã xuống, sau đó đem nó đặt trở về.
Nhìn đồng hồ một chút, Giang Hạo Phong còn một tiếng nữa là tan tầm, cậu lắc đầu cho tỉnh táo một chút, chờ người trở về ăn xong cơm tối rồi hẵng ngủ tiếp. Lật hai trang sách, lại mở weibo ra, bình luận hôm nay so với trước kia nhiều hơn không ít lần, phần lớn đều là chờ mong vai diễn mới của cậu, cũng có vài miến cá biệt… Túm lại một chỗ ẩu đả??
“Chờ mong chờ mong siêu cấp chờ mong!!!”
“Thư Thư sư huynh thật đẹp!! Chờ lên sóng!!! Chờ nổi tiếng!!”
“Nổi tiếng khẳng định sẽ không còn là vấn đề xa xôi, tôi có dự cảm Thư của tôi nhất định sẽ nổi tiếng cho coi!! Chợt có một con fan lâu năm cảm thấy thật tự hào thì phải làm sao bây giờ.”
“Sư huynh thật đẹp!!! Chết cũng phải xem!!”
“Khi nào thì lên sóng! Nghỉ hè sao! A a a a a thổ lộ Thư Thư!! Giao cả trái tim cho anh!!”
Nhìn trộm bà xã nhà người khác thật đáng ghét: có cho người ta cũng không có thèm nhận đâu.
“Chúc mừng hơ khô thẻ tre a a a Thư Thư là đẹp nhất!!! Yêu Thư Thư nhất!!!”
“@nhìn trộm bà xã nhà người khác thật đáng ghét — muốn oánh nhau hả??”
“Người này tại sao lại nói chuyện dễ ghét như vậy???”
“@nhìn trộm bà xã nhà người khác thật đáng ghét — cô hai gì đó ơi, làm ơn chú ý cách nói chuyện.”
Thời điểm Giang Hạo Phong trở về nhà, dì Vương đã làm xong cơm tối, y ở dưới lầu không thấy người, đợi một hồi vẫn là chủ động đi lên lầu, đi qua căn phòng trống không của Thẩm Thư Kiệt dừng lại hai giây, xác nhận bên trong không có ai, tâm tình mới tốt lên hướng tới phòng mình. Tới trước cửa vừa định giơ tay lên gõ, liền nhớ ra mình mới là chủ nhân căn phòng này, do dự một chút, điều chỉnh lại tốt tâm tình của mình, mới chậm rãi đẩy cửa ra, kết quả trong phòng không bóng người.
Giang thiếu gia trong lòng tràn đầy chờ mong kết quả lại bị dội một bát nước lạnh, y cau mày đi xung quanh phòng một lượt, xác nhận bên trong không có người, mới đứng ở bên giường nghiêm túc suy nghĩ có nên đi vào phòng vệ sinh nhìn thử hay không, còn chưa có kịp nghĩ xong, đột nhiên bên hông liền bị ôm chặt, phía sau lưng bị người ôm chầm lấy. Sườn mặt người nọ dán tại trên lưng y cọ cọ, sau đó cười khẽ mở miệng: “Giang Hạo Phong, anh đang tìm gì vậy hả?”
Giang Hạo Phong thân thể cứng đờ, sau đó vẻ mặt chính trực xoay người: “Không tìm gì hết, em không phải ở dưới lầu ăn cơm sao?”
Thẩm Thư Kiệt hướng tới y cười cười: “Vừa mới chuẩn bị đi xuống thì anh liền lên đó.” Nói xong liền muốn xoay người rời đi, đột nhiên lại bị Giang thiếu gia gọi lại: “Dép mang trong nhà của em đâu.”
Thẩm Thư Kiệt cúi đầu giật giật ngón chân, vì không muốn phát ra tiếng động, bản thân cố ý đem dép để lại trong buồng vệ sinh a. Cậu không có chút nào xấu hổ khi bị bắt quả tang làm chuyện xấu, cười tủm tỉm muốn đi mang dép lại, đi chưa được mấy bước đã bị Giang Hạo Phong ôm lấy đặt trên giường. Thẩm Thư Kiệt im lặng nhìn thấy người nọ vào buồng vệ sinh, một lát sau đi ra, trong tay đã cầm theo một đôi dép.
Giang Hạo Phong đi tới bên giường, cau mày hạ thắt lưng giúp cậu mang giày vào, sau đó đứng thẳng thân thể lại, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Đi thôi.”
Người trên giường không có đứng dậy, mà là đột nhiên giữ chặt lấy tay y, ngửa đầu nhìn y. Cặp mắt trong suốt đến thấy đáy phẳng lặng hiển nhiên, không có một tia câu nệ khó chịu. Y cảm thấy ngón tay đang ở trong lòng bàn tay mình gãi nhẹ, sau đó cánh tay liền bị kéo căng, bị người nhẹ nhàng tóm lấy, y đứng vài giây không nhúc nhích, người trên giường chớp mắt hai cái nhìn y, âm cuối mang theo một chút uỷ khuất: “Em kéo anh mà sao anh vẫn không chịu nhúc nhích gì hết vậy.”
Giang thiếu gia gắng gượng đi tới ngồi xuống, bình tĩnh mở miệng: “Có việc?”
“Ân.”
“Chuyện gì.”
Thẩm Thư Kiệt buông tay y từ trên giường đứng lên, hai người một người trên giường một người dưới giường ngốc ngốc nhìn nhau vài phút, Giang Hạo Phong mới chậm rãi ngẩng đầu lên, y còn chưa kịp nhìn thấy rõ biểu tình của Thẩm Thư Kiệt, đã bị hai cánh môi ướt át hôn lên khoé miệng, theo sau hai cánh tay cũng quàng lấy bờ vai y. Đầu lưỡi ướt át mềm mại mà hữu lực thăm dò tách hai răng nanh của y ra, Giang thiếu gia ý chí kiên định, cắn chặt răng, thẳng đến bên tai truyền tới một tiếng thỉnh cầu khe khẽ, mới nhẹ mở miệng ra, để cho cái lưỡi kia tìm tòi tiến vào.
Hương vị bạc hà nhàn nhạt, quanh quẩn giữa khoang mũi, Giang thiếu gia nâng tay lên ôm lấy cái eo nhỏ của đối phương, liếm từng ngóc ngách bên trong răng nanh của đối phương: từ sớm đã có âm mưu, thiệt là giảo hoạt.
Bàn tay to hữu lực đặt trên lưng, cách lớp quần áo mà vuốt ve vài cái, thong thả di động, bàn tay tiến vào bên trong quần áo, một đường đi xuống, cuối cùng kiềm trụ hai cánh mông vểnh kia, tuỳ ý vuốt ve. Thẩm Thư Kiệt bên hông bị chọc ghẹo như muốn nhũn ra chống đỡ không nổi, đầu lưỡi của cậu liền trốn thoát vùi mặt vào gáy của đối phương thở dồn dập, còn chưa có kịp hoà hoãn lại, liền cảm thấy được trời đất rung chuyển, cả người bị ngã nhào trên giường. Đối phương không cho cậu cơ hội mở miệng, đầu lưỡi liếm qua vành tai, cần cổ, thẳng đến trước ngực, răng nanh cách quần áo chà xát mấy cái, đầu v* mẫn cảm bị quần áo thô ráp ma sát khiến cho lập tức đứng thẳng lên, cậu có chút khó chịu mà lay động thắt lưng, thanh âm kéo dài thấp dính: “Không cần… Quần áo…”
Giang Hạo Phong cách quần áo khi dễ một hồi đầu v* đáng thương, rốt cuộc mới đem áo vén lên, nguyên bản viên đầu v* hồng nhạt, hồng nhuận đứng thẳng mà bại lộ trong không khí, y im lặng nhìn vài giây, ẩn ẩn cảm giác người dưới thân hơi lay động, mới há miệng, đem khối thịt nhỏ này hàm trụ vào trong miệng, mút vào chơi đùa. Đầu lưỡi ướt át càng không ngừng vỗ về viên thịt trước ngực, bàn tay mạnh mẽ vuốt ve mông thịt, dương v*t run rẩy cũng chảy ra một ít chất lỏng dính nhớp, cọ tới trên áo sơ mi sạch sẽ của Giang Hạo Phong, tiếng rên rỉ kéo dài cuồn cuộn bên tai, cảm nhận trước bụng hơi ướt, Giang Hạo Phong rốt cuộc cũng buông tay ra khỏi cánh mông, bắt đầu chiếu cố con vật nhỏ đang trộm đứng thẳng chảy nước kia.
Bàn tay nóng bỏng cầm lấy dương v*t nhẹ nhàng động vài cái, tiếng rên rỉ bên tai có chút biến hoá, tựa như hỗn loạn lại có một tia nào đó thoả mãn thở dốc: “Giang Hạo Phong… Anh chạm vào em thật thoải mái…”
Giang thiếu gia vừa muốn tăng thêm tần suất, nháy mắt cảm giác bên hông bị hai cái chân dài quấn lấy, Thẩm Thư Kiệt một tay bao phủ lấy mu bàn tay của y, mềm nhẹ nói: “Anh tiến vào đi…”
Giang Hạo Phong thân thể ngẩn ra, giương mắt nhìn cậu: “Không có bôi trơn.”
Thẩm Thư Kiệt cong khoé mắt, duỗi tay xuống gối đầu, qua vài giây, liền lấy một chai dầu bôi trơn. ( =)) Ai mới là ng có âm mưu trước đây)
Giang thiếu gia vẻ mặt trấn định tự nhiên mà nhận lấy, thuận tay mở ra đổ trên tay.
Thẩm Thư Kiệt gắt gao cuốn chặt lấy eo y, ghé tới bên tai ướt át hô hấp: “Không biết là ai giấu ở dưới gối a, thật tiện nghi cho chúng ta.”
Giang thiếu gia mặt không chút thay đổi mà đem dầu bôi trơn ném sang một bên, theo sau liền đem thứ này trực tiếp vẽ loạn trên hậu huyệt phía sau của cậu, dọc theo huyệt khẩu tinh tế ma xát vài cái, mới khàn khàn cứng ngắc nói: “Em còn thừa nhiều khí lực quá nhỉ?”
Thẩm Thư Kiệt vừa định mở miệng, liền cảm thấy hai ngón tay trơn tuột tiến vào bên trong hậu huyệt chính mình, sau đó một đầu ngón tay cong lên, đâm đến vị trí mẫn cảm của cậu, thân thể nhẹ nhè run rẩy, thấp giọng thỉnh cầu: “Giang Hạo Phong… Anh chậm một chút được không…”
Giang thiếu gia thấy bộ dáng đáng thương của cậu rốt cuộc mới vừa lòng, kế đó cởi bỏ dây lưng ra, đem dương v*t gắng gượng của mình để trước huyệt khẩu ướt át của đối phương, Thẩm Thư Kiệt cảm nhận được vật cứng giữa hai bắp đùi, nhẹ nhàng lắc lư cái mông, hào phòng mời chào. dương v*t thô to chậm rãi sáp nhập, thừa nhận vật lớn như vậy khiến cậu có chút không thích ứng được, thân thể có vài giây buộc chặt, sau đó cảm giác ở bắp đùi có người không ngừng dùng bàn tay trấn an cậu, không hiểu sao cậu lại cảm thấy an tâm vô cùng. Cậu chủ động nâng mông lên đón ý hùa theo đối phương, cuối cùng cũng đi vào toàn bộ, cậu hơi hơi thở dồn dập, đầu lưỡi liếm qua vành tai Giang Hạo Phong, còn mang theo một chút tự hào nói: “Em toàn bộ… Đều nuốt trọn rồi…”
Dứt lời dương v*t trong cơ thể lập tức liền sưng to hơn mấy phần, Giang Hạo Phong nâng đôi mắt sâu không thấy đáy nhìn chăm chú cậu vài giây, sau đó chủ động cúi xuống hôn trụ cái miệng nhỏ nhắn thích chọc người của cậu, mềm mại triền miên một chỗ.
Thẩm Thư Kiệt bị y hôn không có cơ hội mở miệng, huyệt động phía sau lại sảng khoái đến không nhịn được, Giang thiếu gia vẫn như trước biểu tình khi dễ người ta, Thẩm Thư Kiệt bị thao lộng chỉ còn dư lại tiếng rên rỉ ngân nga, cậu khó chịu mà dùng hai chân quấn chặt lấy cầu xin tha: “Giang… Giang Hạo Phong… Dùng sức chút… Xin anh đó…”
“Xin anh mà… Giang Hạo Phong…”
Cho đến khi thanh âm mang theo một chút nức nở, Giang Hạo Phong mới đem dương v*t đỉnh nhập vào nơi mẫn cảm, mãnh liệt va chạm.
Thẩm Thư Kiệt gắt gao ôm lấy bờ vai y, từng đợt khoái cảm chạy loạn khắp cơ thể, đỉnh lộng hồi lâu bụng dần dần căng thẳng, cảm giác quen thuộc khiến cậu có chút chống đỡ không nổi, cậu run rẩy rên rỉ: “Chờ… A a đợi… Chờ chút em muốn… A a a a….” Theo vài cú thúc nặng nề, thanh âm dồn dập rốt cuộc phát ra âm tiết không đầy đủ, áo sơ mi của Giang Hạo Phong bị bắn dính đầy tinh dịch, lúc này y mới ngẩng đầu lên nhìn cậu: “Chờ cái gì?”
Thẩm Thư Kiệt vươn tay ra ôm lấy cổ y, đem chính mình chôn ở gáy y, mềm nhũn nói: “Em muốn anh với em cùng nhau…”
Vật thô to của Giang Hạo Phong hoàn toàn không có dấu hiệu muốn mềm xuống, đem người từ hõm vai tách ra, hôn hôn khoé miệng cậu, khàn khàn lên tiếng: “Lần thứ hai cùng nhau.”
Dì Vương đem cơm tối hâm lại hai lần, cuối cùng đổi thành đồ ăn khuya. Bà nghĩ, quyết định làm một chút đồ ăn thanh đạm, liền nấu một nồi cháo đặc bằng gạo kê đun hơn bốn mươi phút, rốt cuộc cũng đợi được Giang thiếu gia xuống lầu.
Bà đem cháo đặt lên khay đồ ăn đưa cho Giang Hạo Phong, nhìn thấy bóng dáng y lên lầu mới cong cong khoé mắt mỉm cười.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook