Mấy ngày này cô để ý thấy em gái rất xuống tinh thần, dường như con bé đang có điều gì đó lo lắng phiền muộn. Hẳn là sự cố của ba cô ảnh hưởng tới tâm trạng của mỗi thành viên trong gia đình, Hà Phương trấn an con bé rằng mình sẽ cố gắng sớm tìm phương án giải quyết thỏa đáng nhất, song dường như không chỉ điều đó khiến con bé bận tâm. Tới khi cô một mực gặng hỏi, em gái cô không kiềm chế được liền tủi thân mà ôm chầm lấy cô khóc nức nở. Hành động này làm cô bất ngờ, phải biết rằng trước giờ chị em cô đều là những người sống nội tâm, không mấy khi biểu hiện tâm tư cảm xúc ra bên ngoài đặc biệt là trước mặt người khác, mà nay nhìn con bé nức nở khóc nấc lên như vậy khiến cô lo lắng cùng đau lòng. Hỏi ra mới biết được con bé vừa mới chia tay với bạn trai, mới đầu là phát sinh những trận cãi vã vô lý rồi sau đó phát hiện ra hắn có người phụ nữ khác, mặc dù em gái không nói ra nhưng nhìn con bé đau khổ vật vã như vậy cô biết được con bé dành tình cảm rất sâu đậm cho gã đàn ông xấu xa kia. Nhưng biết phải làm sao để níu giữ một khi người đàn ông đã thay lòng đổi dạ. Thật đáng giận mà. Hà Phương lại có một chút liên tưởng tới tình cảnh của mình, về cái tin mms cô nhận được hôm trước, trong lòng liền hụt hẫng. Từ ngày trở về nhà toàn bộ thời gian cô lo toan giải quyết vấn đề gia đình, vẫn chưa có cơ hội để làm sáng tỏ về bức hình kia.Phải chăng tình yêu của cô dành cho anh là chưa đủ để có thể hoàn toàn tin tưởng anh hay thực chất con người anh là người dễ thay lòng đổi dạ? Cô lực chọn cách thức trốn tránh, thay sim dùng số điện thoại khác, đồng thời khiến mình trở nên bận rộn để không có thời gian rảnh rỗi suy nghĩ nghĩ viển vông. Mà nay khi nghe sự tình của em gái cô không tránh khỏi tự giễu, phải chăng đàn ông là sinh vật dễ thay lòng đổi dạ.

Hà Phương không khuyên nhủ cũng không an ủi con bé mà chỉ hỏi duy nhất một câu:

- Em tính tha thứ cho hắn?

Con bé hai mắt sưng vù đỏ hoe, đầy đau khổ nhưng vẫn dứt khoát lắc đầu, dường như đã có quyết định cho chính bản thân mình, chỉ là con tim yếu đuối không thể không đau đớn.

- Vậy được, từ giờ hãy quẳng hắn ra khỏi cuộc đời của em đi.

Cô lôi em gái đi uống bia giải sầu, mặc dù trời rét lạnh, từng ngụm bia hớp vào giá buốt cuống họng nhưng hai người bọn cô lại nuốt trôi một cách sảng khoái. Tới khi chuếnh choáng say mới dìu nhau rời khỏi. Lúc đi ngang qua cửa tiệm tạp hóa Hà Phương bỗng lóe lên một suy nghĩ tinh ranh, vội chạy vào mua một bình sơn màu thường dùng để xịt lên tường trong môn nghệ thuật đường phố graffiti, rồi kéo tay em gái tới khu nhà của gã bạn trai cũ. Chọn đúng chiếc xe hơi của hắn, tươi cười đặt bình xịt lên tay con bé, ánh nhìn đầy khích lệ:

- Em hãy phun lên những gì em muốn mắng chửi hắn.

Thế này có tính là dụ dỗ em gái hiền lành ngoan ngoãn của cô làm điều xấu không? Nhưng không ngờ tới con bé không từ chối mà sảng khoái nhận lấy, sau ít phút suy nghĩ, cô ấy phun lên chiếc xe hai chữ rất to rất bắt mắt "Đồ tồi". Sau đó cả hai cùng nắm tay nhau cười khanh khách chạy đi khuất dần trong màn đêm. Còn ai dám nói, con gái một khi nổi loạn sẽ không đáng sợ?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương