Tình Yêu Của Ác Ma
-
Chương 15
Tư Vũ Thần nhíu mày, giơ tay đè lại hai vai Nhân Nhân, giọng nói có chút không vui " Em không ngoan "
Do bị dồn nén khá lâu, cự vật căng trướng hết mức chỉ muốn phóng xuất ra ngoài, nhưng anh cố gắng nhịn xuống, đắm chìm trong ranh giới thống khổ và vui sướng cực hạn. Nhân Nhân uất ức há miệng chờ đợi, Tư Vũ Thần mỉm cười đút cháo cho cô, chỉ là phía dưới vô cùng khó chịu, cô bé đột nhiên đứng lên, âm thanh chỗ giao hợp 'Phốc ' một cái tách rời, Nhân Nhân đùng đùng bước tới giường ngồi xuống, quay mặt đi không thèm nhìn anh.
Tư Vũ Thần từ trong ngơ ngác dần tỉnh lại, có chút bất ngờ trước cơn giận dỗi của cô bé, thì ra thiên thần của anh còn có cá tính đáng yêu đến vậy, anh bước lại ngồi kế bên cô, bàn tay vuốt ve tấm lưng trần trụi láng mịn, hỏi " Giận anh à?"
Nhân Nhân không trả lời, đầu vẫn quay về một phía, hai tay Tư Vũ Thần ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô xoay lại, anh cúi đầu ngậm lấy đôi môi anh đào đang mím chặt, đầu lưỡi cạy mở hàm răng trắng sáng, chui vào trong khoang miệng vẫn còn thơm nồng vị cháo, mút mát, chơi đùa, đôi tay bắt đầu không an phận tìm tới bầu ngực sữa mơn trớn, nụ hôn say đắm càng trở nên ướt át, tiếng nước bọt vang lên không ngừng, theo đà anh ép cô xuống giường, thân thể cao lớn đè lên, không nói tiếng nào, thúc thẳng cự vật vào khe huyệt ướt đẫm, nuốt hết tiếng rên rỉ yêu kiều của cô vào miệng mình.
Hai chân Nhân Nhân run rẩy bấu víu hông anh, cả người rung lắc chấn động, cự vật mãnh liệt đâm rút, thiếu chút nữa đem hồn cô đụng bay đi, đầu óc cô bé một mảnh mơ hồ, hai mắt trở nên mê ly, tận hưởng cơn khoái cảm trào dâng.
Tư Vũ Thần nhìn cô chăm chú, trái tim rộn ràng, nhảy điên cuồng trong lồng ngực, anh biết cô bé không hiểu tình yêu là gì, có thể cả đời sẽ không yêu anh, nhưng anh mặc kệ, chỉ cần cô ở cạnh anh là đủ, anh nhỏ giọng nói " Gọi Thần ..."
Nhân Nhân chớp chớp đôi mắt đen láy, trong tiếng rên rỉ, khẽ thốt lên " Ừm..Thần..."
" Ngoan..." Tư Vũ Thần hài lòng dùng lực thúc mạnh, hướng cự vật đụng thẳng vào điểm nhạy cảm trên tường thịt êm ái.
" A..." Nhân Nhân thét lên một tiếng, hai mắt đóng chặt, cong người cảm nhận cơn triều tình đánh úp.
Tư Vũ Thần rút cự vật ra khỏi khe huyệt đang phun trào mật dịch, đầu anh sáp tới, đôi môi tham lam ngậm lấy miệng huyệt nửa hút nửa mút không để chất lỏng ngọt ngào lọt ra ngoài, đầu lưỡi ấm nóng, chui vào cửa huyệt vẫn chưa kịp khép lại chọc xoáy, cuốn hết hỗn hợp sền sệt còn sót lại bên trong, cơ thể non nớt của Nhân Nhân lại bị khiêu khích, hai chân tinh tế theo bản năng giang rộng, hai bàn tay trắng nõn ôm đầu Tư Vũ Thần ép xuống.
Tư Vũ Thần ra sức hầu hạ cô bé của mình, đầu lưỡi như con rắn trơn trượt luồn lách vào trong lớp lớp tường thịt, đôi môi bắt lấy mảnh thịt đỏ hồng dùng răng dây nhẹ.
" Ưm ...a..." Nhân Nhân uốn éo né tránh, thân thể đã đi đến cực hạn, có chút mệt mỏi.
Tư Vũ Thần ngẩng đầu, thấy Nhân Nhân mê man muốn nhắm mắt ngủ, anh vội vàng xoay người cô lại, tách mở cặp mông căng tròn, nhét cự vật vào khe huyệt sưng đỏ, Nhân Nhân bị bất ngờ " Á..." một cái, lại hứng chịu đợt dư chấn mới.
Sáng hôm sau, Tư Vũ Như tỉnh dậy, thấy bên giường trống rỗng, Hứa Hành đã rời đi từ khi nào, cô ngồi dậy, phát hiện bản thân đang mặc chiếc áo sơ mi rộng lớn của anh, cơ thể được lau rửa sạch sẽ, phía dưới mát rượi, chắc vừa bôi thuốc xong.
Cảm giác cô đơn hụt hẫng vây bủa, Tư Vũ Như chán nản đi vào toilet sửa soạn, liếc nhìn chính mình trong gương, làn da trắng nõn, đôi môi đỏ ửng, thiếu nữ nếm trải qua tình dục có phần lột xác trở nên quyến rũ kỳ lạ, cô nhếch mép cười mỉa, đưa tay mở hai cúc áo trên cùng, hai luồng thịt đầy đặn thoát ẩn thoát hiện, càng trở nên mê người, cô vuốt lại mái tóc hơi rối, đi thẳng ra ngoài.
Hứa Hành đang xem xét bệnh trạng của hai cô gái trong phòng bệnh, ngẩng đầu bắt gặp Tư Vũ Như đứng ở cửa, khuôn mặt nở nụ cười như có như không, cô nhẹ nhàng khép cửa lại từng bước đi tới.
" Bên ngoài ...có y tá Trương ..." Hứa Hành ngượng ngùng ấp úng " Em kêu cô ấy đi rồi "
Tư Vũ Như cười cười trả lời. Bàn tay sờ lên đùi Hứa Hành từ từ mò lên giữa hai chân anh, liều trại phút chốc căng phồng ." Không phải anh cũng đang muốn sao?"
Tư Vũ Như kéo khóa quần anh xuống,định móc cự vật ra ngoài.
" Có người ..." Hứa Hành đè lại tay cô, thấp giọng nói.
" Người? " Tư Vũ Như liếc nhìn hai cô gái ngồi yên trên giường, đôi mắt dại ra, cô cười vô cùng xấu xa nói " Vậy mới kích thích! "
Tư Vũ Như quỳ xuống, gạt tay Hứa Hành, cưỡng ép cự long xuất hiện, miệng cô há ra, đem côn th*t sẫm màu ngậm lấy.
" A..." Hứa Hành bật ra tiếng kêu rên.
Do bị dồn nén khá lâu, cự vật căng trướng hết mức chỉ muốn phóng xuất ra ngoài, nhưng anh cố gắng nhịn xuống, đắm chìm trong ranh giới thống khổ và vui sướng cực hạn. Nhân Nhân uất ức há miệng chờ đợi, Tư Vũ Thần mỉm cười đút cháo cho cô, chỉ là phía dưới vô cùng khó chịu, cô bé đột nhiên đứng lên, âm thanh chỗ giao hợp 'Phốc ' một cái tách rời, Nhân Nhân đùng đùng bước tới giường ngồi xuống, quay mặt đi không thèm nhìn anh.
Tư Vũ Thần từ trong ngơ ngác dần tỉnh lại, có chút bất ngờ trước cơn giận dỗi của cô bé, thì ra thiên thần của anh còn có cá tính đáng yêu đến vậy, anh bước lại ngồi kế bên cô, bàn tay vuốt ve tấm lưng trần trụi láng mịn, hỏi " Giận anh à?"
Nhân Nhân không trả lời, đầu vẫn quay về một phía, hai tay Tư Vũ Thần ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô xoay lại, anh cúi đầu ngậm lấy đôi môi anh đào đang mím chặt, đầu lưỡi cạy mở hàm răng trắng sáng, chui vào trong khoang miệng vẫn còn thơm nồng vị cháo, mút mát, chơi đùa, đôi tay bắt đầu không an phận tìm tới bầu ngực sữa mơn trớn, nụ hôn say đắm càng trở nên ướt át, tiếng nước bọt vang lên không ngừng, theo đà anh ép cô xuống giường, thân thể cao lớn đè lên, không nói tiếng nào, thúc thẳng cự vật vào khe huyệt ướt đẫm, nuốt hết tiếng rên rỉ yêu kiều của cô vào miệng mình.
Hai chân Nhân Nhân run rẩy bấu víu hông anh, cả người rung lắc chấn động, cự vật mãnh liệt đâm rút, thiếu chút nữa đem hồn cô đụng bay đi, đầu óc cô bé một mảnh mơ hồ, hai mắt trở nên mê ly, tận hưởng cơn khoái cảm trào dâng.
Tư Vũ Thần nhìn cô chăm chú, trái tim rộn ràng, nhảy điên cuồng trong lồng ngực, anh biết cô bé không hiểu tình yêu là gì, có thể cả đời sẽ không yêu anh, nhưng anh mặc kệ, chỉ cần cô ở cạnh anh là đủ, anh nhỏ giọng nói " Gọi Thần ..."
Nhân Nhân chớp chớp đôi mắt đen láy, trong tiếng rên rỉ, khẽ thốt lên " Ừm..Thần..."
" Ngoan..." Tư Vũ Thần hài lòng dùng lực thúc mạnh, hướng cự vật đụng thẳng vào điểm nhạy cảm trên tường thịt êm ái.
" A..." Nhân Nhân thét lên một tiếng, hai mắt đóng chặt, cong người cảm nhận cơn triều tình đánh úp.
Tư Vũ Thần rút cự vật ra khỏi khe huyệt đang phun trào mật dịch, đầu anh sáp tới, đôi môi tham lam ngậm lấy miệng huyệt nửa hút nửa mút không để chất lỏng ngọt ngào lọt ra ngoài, đầu lưỡi ấm nóng, chui vào cửa huyệt vẫn chưa kịp khép lại chọc xoáy, cuốn hết hỗn hợp sền sệt còn sót lại bên trong, cơ thể non nớt của Nhân Nhân lại bị khiêu khích, hai chân tinh tế theo bản năng giang rộng, hai bàn tay trắng nõn ôm đầu Tư Vũ Thần ép xuống.
Tư Vũ Thần ra sức hầu hạ cô bé của mình, đầu lưỡi như con rắn trơn trượt luồn lách vào trong lớp lớp tường thịt, đôi môi bắt lấy mảnh thịt đỏ hồng dùng răng dây nhẹ.
" Ưm ...a..." Nhân Nhân uốn éo né tránh, thân thể đã đi đến cực hạn, có chút mệt mỏi.
Tư Vũ Thần ngẩng đầu, thấy Nhân Nhân mê man muốn nhắm mắt ngủ, anh vội vàng xoay người cô lại, tách mở cặp mông căng tròn, nhét cự vật vào khe huyệt sưng đỏ, Nhân Nhân bị bất ngờ " Á..." một cái, lại hứng chịu đợt dư chấn mới.
Sáng hôm sau, Tư Vũ Như tỉnh dậy, thấy bên giường trống rỗng, Hứa Hành đã rời đi từ khi nào, cô ngồi dậy, phát hiện bản thân đang mặc chiếc áo sơ mi rộng lớn của anh, cơ thể được lau rửa sạch sẽ, phía dưới mát rượi, chắc vừa bôi thuốc xong.
Cảm giác cô đơn hụt hẫng vây bủa, Tư Vũ Như chán nản đi vào toilet sửa soạn, liếc nhìn chính mình trong gương, làn da trắng nõn, đôi môi đỏ ửng, thiếu nữ nếm trải qua tình dục có phần lột xác trở nên quyến rũ kỳ lạ, cô nhếch mép cười mỉa, đưa tay mở hai cúc áo trên cùng, hai luồng thịt đầy đặn thoát ẩn thoát hiện, càng trở nên mê người, cô vuốt lại mái tóc hơi rối, đi thẳng ra ngoài.
Hứa Hành đang xem xét bệnh trạng của hai cô gái trong phòng bệnh, ngẩng đầu bắt gặp Tư Vũ Như đứng ở cửa, khuôn mặt nở nụ cười như có như không, cô nhẹ nhàng khép cửa lại từng bước đi tới.
" Bên ngoài ...có y tá Trương ..." Hứa Hành ngượng ngùng ấp úng " Em kêu cô ấy đi rồi "
Tư Vũ Như cười cười trả lời. Bàn tay sờ lên đùi Hứa Hành từ từ mò lên giữa hai chân anh, liều trại phút chốc căng phồng ." Không phải anh cũng đang muốn sao?"
Tư Vũ Như kéo khóa quần anh xuống,định móc cự vật ra ngoài.
" Có người ..." Hứa Hành đè lại tay cô, thấp giọng nói.
" Người? " Tư Vũ Như liếc nhìn hai cô gái ngồi yên trên giường, đôi mắt dại ra, cô cười vô cùng xấu xa nói " Vậy mới kích thích! "
Tư Vũ Như quỳ xuống, gạt tay Hứa Hành, cưỡng ép cự long xuất hiện, miệng cô há ra, đem côn th*t sẫm màu ngậm lấy.
" A..." Hứa Hành bật ra tiếng kêu rên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook