Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy
Chương 8: Cái gọi là tiến bộ

Chương 8 cái gọi là tiến bộ

“Vân Sơ, rốt cuộc ngươi cũng tới, ta chờ ngươi rất lâu đấy, nghe bảo ngươi vừa mua một căn biệt thự ở Thúy Hồ Thiên Địa?” Trần Phú Kiệt nói.

Lục Vân Sơ đánh giá Trần Phú Kiệt, có chút hài hước nói: “tin tức của Trần thiếu cũng thật linh thông.”

“Nào có, Doãn Thục Kỳ cũng tới, đại mỹ nữ đối với ngươi hâm mộ không thôi, đầu tiên là siêu xe, sau là biệt thự cao cấp, Vân Sơ, ngươi hiện tại đúng là phát đạt a!” Trần Phú Kiệt chua chát nói.

Trần Phú Kiệt thầm nghĩ: tinh xe tiêu hết Ba trăm triệu lại thêm biệt thự năm trăm triệu, Lục Vân Sơ ngày đầu tiên đến Trung Ương Tinh đã sài gần 1 tỷ, gia hỏa này đến tột cùng là bám vào loại nhân vật gì! Thế mà có thể thoải mái tiêu sài đến mức này!

“Ngươi còn mua biệt thự?” Tần Khả Dao vừa đi vào, liền nghe được Trần Phú Kiệt cùng Lục Vân Sơ nói chuyện.


Lục Vân Sơ cười, nói: “Chỉ là biệt thự nhỏ mà thôi, giá chỉ hơn năm trăm triệu, không lọt vào được mắt Tần tiểu thư.”

“Nhìn dáng vẻ này của ngươi xem ra lần này ôm được một cái đùi lớn rồi đi!” Tần Khả Dao nói.

Lục Vân Sơ nhún vai, nói: “Vẫn còn tốt.”

“Lấy sắc dụ người, có thể sống tốt được bao lâu, Lục Vân Sơ ngươi tự giải quyết cho tốt đi.” Tần Khả Dao nói.

Lục Vân Sơ gật đầu, sờ sờ mặt mình, nói: “Đa tạ tiểu thư nhắc nhở, lấy sắc dụ người, xác thật không phải kế lâu dài, cho nên, ta chỉ phải thừa dịp hiện tại tuổi còn trẻ, bề ngoài còn trẻ trung, có thể vớt bao nhiêu liền vớt bấy nhiêu!”

Tần Khả Dao đen mặt, nói: “Lục Vân Sơ, ngươi thật vô sỉ.”

“Tần tiểu thư, nhiều năm như vậy, đánh giá của cô với tôi một chút cũng không thay đổi, vô sỉ, hạ tiện, cô không thể thay từ khác sao? những lời này lỗ tai tôi nghe cũng sắp mọc kén luôn rồi.” Lục Vân Sơ mặt đầy tươi cười.


Quá khứ, cậu có lẽ sẽ để ý đến lời nói Tần Khả Dao bởi vì Tần Khả Dao là muội muội của Tần Duệ, cậu cảm thấy vì Tần Duệ, cậu sẽ cố làm tốt quan hệ với vị tiểu thư tính tình ương bướng này, bất quá hiện tại…… cậu còn chẳng để Tần Duệ vào mắt, huống chi là Tần Khả Dao.

“Lục Vân Sơ, da mặt ngươi cũng thật dày, nhiều năm như vậy trừ bỏ da mặt một chút tiến bộ đều không có.” Tần Khả Dao tràn đầy ác độc mỉa mai.

“Nào có a!, tôi cảm thấy mình tiến bộ rất lớn, ít nhất tôi kiếm được người bạn trai càng có tiền, càng hào phóng, càng biết săn sóc a!” Lục Vân Sơ lấy ra cái thẻ kim cương đen lắc lắc với Tần Khả Dao, “ Thẻ Kim cương đen do ngân hàng hàng trung ương phát hành, có thể tiêu phí vô hạn, thật tình tôi hiện tại cả ngày đều lo lắng, muốn biết nên xài tiền như thế nào.”


Trần Phú Kiệt nhìn Tần Duệ sắc mặt như đáy nồi bên cạnh Tần Khả Dao, cẩn thận chào hỏi: “Tần thiếu, cũng đã tới a!”

Ánh mắt Tần Duệ nhìn thẳng vào Lục Vân Sơ, Lục Vân Sơ có chút không vui mà híp mắt, Tần Duệ nhìn cậu như vậy làm gì, bộ cậu thiếu tiền hắn sao.

Được rồi, quả thực cậu có thiếu tiền Tần Duệ, rốt cuộc năm đó cậu đúng là do Tần Duệ “Nuôi”, bất quá thế thân cũng chỉ là thế thân, Lục Vân Sơ tính đi tính lại, Tần Duệ kỳ thực tiêu phí trên người cậu không có bao nhiêu.

Nhà Tần Duệ ở cùng cậu là nhà thuê, cậu cùng Tần Duệ chia tay không bao lâu, liền bị chủ nhà đuổi ra ngoài.

Tần Duệ vì Đan Vũ Hạo chịu chi số tiền lớn, duy trì tên đó tham diễn các loại phim truyền hình, mua biệt thự cao cấp cho Đan Vũ Hạo, mời thêm trợ lý, lại chưa từng cho cậu thứ gì đắt tiền như Tinh xe, hay phòng ở.
Thật ra thì Tần Duệ có mua cho cậu không ít quần áo, bất quá Lục Vân Sơ đoán đó là do Tần Duệ sợ cậu mặc quần áo lao động bẩn thỉu, làm mất mặt Tần đại công tử.

Lục Vân Sơ nhìn sắc mặt Tần Duệ đen như than trong lòng một trận chán ngấy, xoay người rời đi.

..........

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương