EthẹnkhépchânlạibấtquáLãnhThiênđãnhanhmộtbướcngăncảnýđồcủaMỹ Nhân.
- Đừngnhìnmà ~.
Mỹ Nhânkiềumịrên,nàngcựamình muốn chốn chạy, thâm tâm có chút hối hận khi đồng ý yêu cầu của Lãnh Thiên, nói không ngại là dối, mà ngại cũng chỉ đúng một nửa, chẳng qua nàng chưa sẵn sàng cho chuyện này.

Thật khó để phán đoán cảm xúc bây giờ của Mỹ Nhân, rối bời !.
- Của chị thật đẹp nó đang nở rộ trước mắt em này.
Lãnh Thiên cong khoé môi khen ngợi, hai cánh hoa mập mạp, hồng hào đang hưng phấn vì kích thích, hé mở trước lời khen của Lãnh Thiên.

Trước lời nói thật lòng này Mỹ Nhân như được tiếp thêm động lực, buôn thả mặc Lãnh Thiên nhìn ngắm, nàng ngại ngùng nhắm mắt, bờ mi run lợi hại khi ngón tay Lãnh Thiên chạm vào nơi tư mật đang chảy dịch nhờn.
- Chị ra thật nhiều nước nha, muốn tới vậy sao ?.
Không nghe được tiếng đáp trả, bất quá Lãnh Thiên thấy rằng Mỹ Nhân đang gật đầu thay cho lời nói.

Cô bậc cườitrướchànhđộngđángyêunàycủanàng,"tínhralầnnàylàlầnthứhaicôvà nàng phát sinh quan hệ, sao lại ngại ngùng đến thế cơ chứ ?", nhưng có một điều Lãnh Thiên không hề biết cô bị Mỹ Nhân gạt a !.
- Ừm...âh~.
Mỹ Nhân tê dại ngón chân ngay lúc Lãnh Thiên kề lưỡi vào chỗ đó liếm.

Khoái cảm này còn sung sướng hơn lúc làm phía trên nữa, quá mức kích thích rồi đi.
Lưỡi dài quét dọc một đường từ trên xuống, nơi tư mật bị kích thích mà chảy ái dịch ướt át.

Lãnh Thiên nếm thử mùi vị của Mỹ Nhân, sền sệt, hơi chua có chút ngọt đọng lại giống đến 70% mùi sữa chua thường ngày cô hay ăn, đó là theo đánh giá của Lãnh Thiên.
Gật đầu khen ngon, Lãnh Thiên tiếp tục vùi đầu vào hang động ẩm ướt dùng chiếc lưỡi điêu luyện khuấy đảo nhân tâm.

Mô phỏng động tác máy khoan mà đâm chọt thật sâu khai phá vùng đất lầy lội.
Mỹ Nhân sướng đến run người, tay gì chặt đầu Lãnh Thiên áp sát vào nơi tư mật.

Nàng kiều mị rên rỉ trước tay nghề của cô, nếu chẳng phải biết rõ Lãnh Thiên chỉ mới quen Ái Nguyệt thì chắc nàng đã gán cho Lãnh Thiên cái tội phóng túng rồi, kinh nghiệm quá mức phong phú đi làm nàng sướng muốn chết.
" Sột sột".
Âm thanh như húp nước mì vang lên, quá mức kích thích, không khí đã nóng bức rồi lại kèm theo âm thanh dâm đãng này nữa phản ứng sinh lí theo đó tăng theo tỉ lệ thuận.


Chân dang rộng ra hết mức có thể để Lãnh Thiên chen chút dễ dàng, lí tríMỹNhânđãbịcuốnbaytừkhinàonhườngchỗchodụcvọnglên ngôi.
Chẳng đểnàng phụ lòng Lãnh Thiên ra sức chăm sóc cây cỏ trên mảnh đất này.

Tăng nhanh tốc độ đá lưỡi, mỗi cú đâm đều mạnh bạo tiến vào sâu nhất có thể kèm theo đó ngón tay ấn lên hạt đậu đang nhô cao, bàn tay còn lại sờ soạn mông nàng một phen.

- Umm...chị sắp ra~.
Lãnh Thiên hì hục cài cấy trên người nàng không biết mệt là gì mặc dù tối qua say bí tỉ, quả là dân tập gym, kiểu này Mỹ Nhân sẽ được Lãnh Thiên chăm sóc dài dài, chỉ sợ điện có đủ mà thiếu nước xài thôi a.
Bị kích thích từ nhiều phía Mỹ Nhân chẳng thể trụ nổi mà cao trào phun ra một dòng thủy triều tưới lên mặt Lãnh Thiên, một số bị cô uống trọn ừng ực, số còn lại theo đó chảy xuống ga giường lộp độp.
Cao trào qua đi Mỹ Nhân thở phì phò, ngực phập phồng như sóng vỗ, nhấp nhô, nhấp hô theo một nhịp điệu tạo nên mỹ cảnh hút mắt.

Lãnh Thiên chòm lên áp xuống môi Mỹ Nhân một nụ hôn nhẹ nhàng không chiếm hữu, chỉ có yêu thương cùng cưng chiều vô đối.

Nàng dù mệt vẫn đáp trả lại, hai người quấn quít, dây dưa kéo dài nụ hôn hạnh phúc.

Mỹ Nhân có thể cảm nhận được tư vị của chính bản thân còn sót lại trên môi Lãnh Thiên, cô không gớm hà cớ gì nàng lại ngại, bụng nghĩ thầm sau này phải ăn thật nhiều dứa, thơm còn công dụng không nói chắc ai cũng biết mà há.
Rời khỏi nụ hôn Pháp, một sợi chỉ bạc kéo dài bắt cầu giữa hai đôi môi đẹp đẽ có phần sưng tấy vì hôn.

Lãnh Thiên chỉnh lại vài sợi tóc tán loạn trên trán Mỹ Nhân, mắt sủng hạnh nhìn nàng thắm thiết.

- Cho chị ôm em một chút.
Mỹ Nhân làm nũng đưa tay lên y hệt trẻ nhỏ đòi bế, nàng có cần phải đáng yêu thế không ?, Lãnh Thiên sao chịu nổi đây.
Ngồi trong lòng Lãnh Thiên được cô ôm ấp, Mỹ Nhân cảm thấy thật vui sướng, Lãnh Thiên bây giờ là của nàng rồi, "con nào lén phén lại gần là chết với bà".
Cúi đầu nhìn ngắm người trong lòng chỉ thấy Mỹ Nhân cười đến tít mắt, phải nói nụ cười mang phần hồn nhiên và ngây thơ của nàng rất đẹp, như đang toả nắng vậy, quá chói mắt, tại sao lúc trước cô không phát hiện ra nhỉ ?.

Chắc tại vì trong lòng đã có Ái Nguyệt nên mọi bông hoa đẹp xuất hiện bên cạnh đều bị lu mờ trong mắt Lãnh Thiên.

Vì một người chẳng ra gì mà bỏ lỡ cả rừng hoa, nghĩ lại Lãnh Thiên cảm thấy bản thân thật ngu ngốcbịngườitadắtmũimàchẳnghaybiếtgì hết.
- Cơbụngcủaemcứngquáa !.
Mỹ Nhân bất ngờ khi phát hiện ra chuyện lạ, đêm qua chỉ nhìn sơ sơ lúc này mới chính diện chăm chú nhìn gần đến thế, nàng sờ thử cảm giác cứng cứng, các múi cơ lộ rõ ra còn có cả rãnh nữa, sờ thật thích !.


Ai nói đàn ông mới có cơ bụng, phụ nữ cũng có vậy chỉ có điều rất ít người chăm chút đến phần này thôi.

Lãnh Thiên là một ví dụ này chăm tập gym bởi vậy phần bụng cơ đẹp hút hồn dư sức dụ dỗ mấy em xin tươi ngoài kia, chẳng qua là cô không muốn chơi qua đường thôi chứ một khi cô mà ra tay đảm bảo con cá nào cũng dính lưới, mặc sức mà mần thịt.
- Thích không ?.
Lãnh Thiên nhướng mày hỏi cưng nựng má Mỹ Nhân, càng ngắm lại thấy nàng càng đẹp nha, rất có thần thái sang chảnh cuốn hút, nàng mà dấn thân vào Showbiz đảm bảo nổi như cồn.
- Thích, bây giờ em là của chị chỉ có mình chị được sờ thôi đó .
Mỹ Nhân ngẩn đầu chu mỏ nói, nàng là đang chặn phủ đầu Lãnh Thiên nha, tránh để tình trạng có trăng quên đèn, có mới nới cũ, mèo mã gà đồng, đi ăn vụn.

Với tính chiếm hữu cao Mỹ Nhân không cho phép điều này sảy ra.

Bất quá dù ghen đến đâu Mỹ Nhân là một người có chừng mực sẽ không kiểm soát quá đáng, Lãnh Thiên là người nàng yêu sao nỡ trách cứ chứ nhưng mấy con tiểu tam thì lại khác, nàng quánh bờm đầu cho ra châu phi làm sư tử luôn, vậy cho chừa.
- Chỉ có mình chị thôi được chưa.
Lãnh Thiên cười nhạt lắc đầu, vuốt tóc mượt của Mỹ Nhân.

Nghe được lời hứa của Lãnh Thiên, Mỹ Nhân càng thêm vui vẻ, gật đầu đồng ý, tay tiếp tục sờ soạn rồi lại chọt chọt vào các múi cơ chơi đùa, Lãnh Thiên dựa vào thành giường xem điện thoại mặc Mỹ Nhân chiếm tiện nghi.
Hai người lăn giường đến 9-10 giờ mới chịu chỉnh chu quần áo đi ăn sáng.

Nói trắng ra Lãnh Thiên không biết nấu cơm bởi vậy trong tủ lạnh chỉ có qua loa vài cái trứng, rau giá ăn kèm chẳng có thực phẩm nào bổ dưỡng để nấu bữa chính hết.

Chủ yếu toàn ra ngoài quán để ăn một phần vì sống một mình nên nhiều lúc rất lười nên không có học nấu ăn.
__________
Siêu thị.
Sau khi lắp đầy chiếc bụng đói hai người ghé qua siêu thị dự định mua một ít thực phẩm về nấu bữa ăn nguyên do cũng tại vì lúc đang trên đường đến siêu thị Mỹ Nhân đã có hỏi ý Lãnh Thiên muốn dọn qua sống chung để tiện chăm sóc cô, dùng biết bao lời lẽ thuyết phục Lãnh Thiên mới đồng ý.

Thực ra cha mẹ Mỹ Nhân sau khi bàn giao chuỗi nhà hàng lại cho cô đứng tên đã nắm tay nhau đi du lịch vòng quanh thế giới rồi a, cô sống có một mình hà nhiều lúc trong nhà có chuột chạy lúc nửa đêm báo hại Mỹ Nhân sợ ma gần chết bởi vậy có người yêu rồi nên Mỹ Nhân mới nương tựa chứ bộ, với lại Lãnh Thiên đẹp như vầy, soái thế này, lại giàu nữa không giữ thiên hạ dòm ngó nga, mất như chơi chứ đùa.
Dù sở trường thiên về kinh doanh nhưng ít ai biết được nghề tay trái của Mỹ Nhân là đầu bếp quốc tế, có bằng hẳn hoi luôn đấy.


Bởi vậy Lãnh Thiên vớ được Mỹ Nhân khỏi lo chuyện ăn uống, sướng quá còn gì.

Lãnh Thiên chỉ có việc đẩy xe đi theo phía sau còn chuyện lựa chọn thực phẩm đều do một tay Mỹ Nhân chọn lựa.

Đứng ở quầy thịt Mỹ Nhân quay sang hỏi Lãnh Thiên.
- Em có không ăn được món nào không ? Thịt, hải sản, rau củ chẳng hạn.
Dừng động tác đẩy xe Lãnh Thiên suy ngẫm ít giây sau liền trả lời.
- Không có, mọi thứ em đều ăn được.
Quả thật Lãnh Thiên rất dễ nuôi, nấu gì ăn đó không có chê còn chuyện hợp khẩu vị, ăn ít hay nhiều lại là chuyện khác.

- Chị cũng thế.
Mỹ Nhân gật đầu xem như đã biết, cầm khay thịt bò thêm khay thịt gà bỏ vào xe đẩy.

Khoác tay Lãnh Thiên song song đi, hai người dạo một vòng khu thực phẩm mua được kha khá khi đã thấy đủ số lượng liền ra quầy tính tiền.
Lúc trở về, xui rủi làm sao chạm mặt tình địch cũ, Ái Nguyệt cùng đi với một chàng trai trẻ khôi ngô mỗi tội hơi lùn, một đôi đũa lệch.

Ái Nguyệt quay đầu dõi theo bóng lưng đó cảm thấy rất quen thuộc...!hình như...là Lãnh Thiên thì phải, vậy còn người bên cạnh là ai ? Người yêu mới ?.

Chỉ có Ái Nguyệt là để ý đến cặp đôi Lãnh Thiên - Mỹ Nhân, chứ cô và nàng bận tình tứ bên nhau rồi không có phát hiện ra Ái Nguyệt đi ngang đâu, mà có đi chăng nữa trái tim Lãnh Thiên đã nguội lạnh, gặp đến Ái Nguyệt lòng chỉ sinh hận chứ tiếc nuối gì ở đây.

Dày vò bao ngày qua là quá đủ rồi cũng đã đến lúc Lãnh Thiên nên buông bỏ đoạn tình cảm này tìm tình yêu mới, vì hạnh phúc tương lai đâu thể mãi theo đuổi một bóng hình đã quay lưng.
Tự nhiên cảm thấy khó chịu trong lòng, Ái Nguyệt đâm ra bực bội.
- Em làm sao vậy, sao không đi tiếp ?.
Chàng trai kia thắc mắc nhìn theo hướng Ái Nguyệt mà chẳng thấy ai liền quơ tay trước mặt nàng hỏi.
- Không mua sắm nữa, em mệt rồi muốn đi về.
Ái Nguyệt nạt một câu thẳng băng, cầm túi xách gấp rút bỏ đi về một mình.

Nàng đang rất quạo khi thấy Lãnh Thiên còn tâm trạng vui vẻ bên nữ nhân khác, đáng lí ra là phải sầu khổ van xin nàng mới đúng chứ, quá mức phi lí đi.

Ái Nguyệt có bình thường không nhỉ ? Tại sao phải van cầu, làm người phải biết tự trọng, đâu thể mặt dày đến cầu sự bố thí, thương hại đâu, với tính cách của Lãnh Thiên điều đó không đời nào xảy ra.
Ái Nguyệt ác đến mức chơi đùa tình cảm của người khác đã đành, đằng này lại muốn người khác đi theo con đường mà nàng đã vẽ hay do mấy món hàng trước cũng đến van cầu nàng nối lại tình xưa nên đâm ra Ái Nguyệt tự luyến bản thân và Lãnh Thiên là ngoại lệ nên nàng cảm thấy khó chịu ?.
- Đợi anh với.
Chàng trai kia bối rối chẳng biết bản thân đã phạm sai lầm ở đâu vì thế nhanh chân chạy theo.
- Thật trùng hợp gặp em ở đây, em đi mua sắm sao ?.

Vừa mới bước chân ra khỏi cửa kính Ái Nguyệt đã chạm mặt phải một trong số những con mồi.

Lần này thôi tiêu rồi !, Ái Nguyệt thầm cầu khấn trong lòng ngoài mặt cười sượng ngắc ,vẫy tay chào nhẹ.
- Chào anh thật trùng hợp.
Phong một chàng trai cao ráo vẻ mặt cũng tạm được , định mở miệng nói gì thì từ đâu có một người con trai chạy đến nắm cánh tay Ái Nguyệt.
- Cho anh xin lỗi về chuyện lúc nãy đáng lí ra anh không nên quơ tay trước mặt em điều đó không lịch sự chút nào.

Cho anh chuộc lỗi đi, em mua gì anh đều thanh toán hết nha em yêu.
Duy nói một lèo bằng vẻ mặt thành khẩn.

Bỗng phát hiện ra kế bên còn có một người.
- Ủa , ai đây, bạn em sao ? Chào anh tôi là bạn trai của Ái Nguyệt rất hân hạnh được làm quen với anh.
Duy chìa tay ra chào hỏi Phong trong khi đó Ái Nguyệt thầm chửi rủa Duy trong lòng.

Bao nhiêu đây thôi cũng đủ cho Phong hiểu mối quan hệ giữa hai người.

Đầu Phong bóc khói, Ái Nguyệt dám cắm sừng anh.
- Chào anh tôi cũng là người yêu của em ấy.
Phong cười khẩy đáp lại, vạch trần Ái Nguyệt.

Hai người con trai đồng thời quay đầu nhìn về phía Ái Nguyệt chờ đợi câu trả lời.
Hai cặp mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm khiến Ái Nguyệt đổ mồ hôi hột, lần đầu tiên gặp tình huống này có hơi bất ngờ nhưng rất mau bằng sự ranh ma Ái Nguyệt tìm ra thời cơ trốn thoát.
- Ah, anh Hữu !.
Quay đầu nhìn sang hướng đó chẳng thấy ai, lúc này Phong và Duy mới biết bản thân bị lừa, vội quay đầu tìm Ái Nguyệt thì người đã không thấy hình, biến đâu mất tiêu.

Hai người tức tối, đá chân trong không khí, chửi thề trong miệng.

" Phù ".
Ái Nguyệt ngồi trong xe taxi thở phào một hơi, tay lau mồ hôi trán.

Tình thế vừa rồi quá nguy hiểm, rắp than có ngày bỏng tay mà !.

Ổn định nhịp thở Ái Nguyệt chặn mọi liên hệ với Phong và Duy đồng thời cắt đứt mọi liên lạc với mấy đối tượng còn lại..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương