huyệt con gái

_____

"Học trưởng, anh không thể như vậy! Em thích anh mà!" Tiếu Dao sợ tới mức mặt không còn chút máu, quay đầu nhìn lại, ngoài ý muốn nhìn thấy một chàng trai sạch sẽ.

Chàng trai này tuổi khoảng 21, 22, một thân quần áo thuần trắng, thanh nhã thoải mái, thậm chí khí chất có cảm giác siêu thoát trần duyên.

Một chàng trai sạch sẽ đẹp không thể dời mắt như thế, vậy mà sắp cưỡng gian mình! Tâm tình Tiếu Dao phức tạp không nói nên lời, chàng trai này không thể sinh nổi quan hệ với hai chữ cưỡng gian.

Nam Cung Tịch cũng không nghĩ tới sẽ nghe được một câu ngoài ý muốn từ trong miệng Quân Dạ Huyền, nhưng, trên mặt hắn trước sau không có biểu tình, bình tĩnh như nước: "Em không thích làm chuyện này."

"Em là võ si, chẳng lẽ, không muốn để võ đạo của mình tăng lên một cảnh giới?" Quân Dạ Huyền mười phần hiểu được tâm tư đắn đo của hắn, chủ yếu là đại gia ở chung nhiều năm như vậy, quá hiểu rõ hắn rồi: "Phụ nữ, sẽ giúp võ đạo của em tăng một bậc, muốn thử hay không?"

Đáy mắt Nam Cung Tịch lộ ra một tia ánh sáng, đối với nghiên cứu võ thuật, hắn xác thật cho rằng quan trọng hơn sinh mệnh, đến nỗi phụ nữ, hắn không phải không thích, cũng sẽ không thích, tóm lại là không có cảm giác gì.

Nhưng, nếu phụ nữ thật sự có thể giúp hắn tăng một cảnh giới... Ánh mắt Nam Cung Tịch lần đầu tiên đứng đắn dừng trên người Tiếu Dao, người sau nhịn không được rụt rụt thân thể, bởi vì, trong mắt hắn cô thấy được một tia thú tính hoàn toàn không hợp khí chất của hắn.

Hắn không hứng thú thân thể cô, chỉ muốn lợi dụng thân thể của cô để đạt mục đích gì đó.

Nam Cung Tịch bước đến chỗ cô, Tiếu Dao hoảng đến hô lên: "Huyền học trưởng, không cần như vậy, xin anh, em không thích người khác, em chỉ thích anh, học trưởng, xin anh đừng tàn nhẫn như vậy."

Không phải cô lớn lên giống mẹ hắn sao?

Sao hắn có thể đối xử tàn nhẫn với cô như vậy?

Quân Dạ Huyền nhàn nhạt nhìn cô: "Lúc cô dùng gương mặt này cố ý tiếp cận tôi, nên có giác ngộ, mình nhất định sẽ không có kết cục tốt."

"Học trưởng... Không! Không, anh muốn làm gì?" Một thân tuyết trắng chàng trai cởi dây thừng trên cổ tay cô, ôm cô lên đi tới giường lớn, Tiếu Dao muốn giãy giụa, lại không nghĩ rằng hắn nhìn ôn nhuận như ngọc, nhưng sức lực lại lớn đến kinh người.

"Không cần như vậy, buông tôi ra!" Tiếu Dao hoàn toàn không còn đường giãy giụa, Nam Cung Tịch chỉ tùy ý giữ đôi tay cô, cô liền hoàn toàn không cử động được.

"Nhớ kỹ tên của tôi, Nam Cung Tịch." Một tay hắn đè tay cô đặt trên đỉnh đầu, một tay khác xé rách quần lót cô.

Tiếu Dao buồn bực, hắn thế nhưng là thiếu gia Nam Cung gia! Nam Cung gia đứng đầu trong tứ đại gia tộc Nghiệp Thành!

"A!"

Quần lót bị hắn xé xuống, Tiếu Dao theo bản năng nâng lên chân muốn đá văng hắn, không ngờ Nam Cung gia tùy ý đưa tay, thế nhưng chế trụ mắt cá chân cô, kéo đôi chân thon dài mảnh khảnh ra.

Hạ thể không lông bại lộ rõ ràng, nụ hoa hồng nhạt tiểu huyệt rộng mở, hai mảnh môi âm hộ vương dịch sóng sánh, đẹp không nói nên lời!

Đây là lần đầu tiên Nam Cung gia nhìn nhục huyệt phụ nữ, vẫn luôn tưởng thứ dơ bẩn, nhưng không nghĩ đẹp đến vậy.

Quân Dạ Huyền một bên cũng xem khó dời mắt, thì ra chỗ đó của cô gái kia, thật sự có thể đẹp đến nông nỗi này.

Tâm hai đàn ông luôn luôn như nước lặng, thế mà hô hấp đều rối loạn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương