Tình Phi Đắc Ý
-
Chương 11: Bị người bắt được
Điêu Điêu Tiểu Cửu cùng Tiểu Bạt sư huynh giống như hai cái con chó nhỏ ở trên giường hôn tới hôn lui…
Đột nhiên xuất hiện kỳ đà cản mũi!
“Các ngươi đang làm cái gì vậy?” thanh âm Tứ sư huynh tràn ngập đau thương không thể tin nổi!
Điêu Điêu Tiểu Cửu cùng Tiểu Bạt sư huynh đang thở hổn hển mập mờ ở trên giường lập tức giống như bị sét đánh thành trạng thái hóa đá. Hai thân thể mỹ lệ còn đang ôm nhau…
Tứ sư huynh tiến lên, không khách khí xách Điêu Điêu Tiểu Cửu ra, nhẹ nhàng vất sang một bên, sau đó nắm bả vai Tiểu Bạt lên, đẩy tới kéo lui, liều mạng lay động hắn, như sắp phát điên rồi.
Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa thấy đại sự không ổn, có người ghen tuông phát điên, lập tức sử dụng cả tay chân, từ từ bò về phía sau mà trốn…
“Ngươi đứng lại đó cho ta… Các ngươi, các ngươi hôm nay không giải thích rõ ràng cho ta, thì một người cũng đừng nghĩ rời khỏi nơi này!” Thanh âm Tứ sư huynh như đang chiến đấu, tay cũng nắm vai Tiểu Bạt sư huynh đến đỏ rực.
“Chuyện không liên quan đến ta!” Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu mếu máo, một bộ dáng lã chã chực khóc.
“Chuyện không liên quan đến ngươi, ngươi nhìn cho kỹ đi, đây chính là phòng ngủ của Tiểu Bạt, không phải khuê phòng của ngươi.” Thanh âm Tứ sư huynh vừa cứng lại chua.
“Tại ngươi, đều tại ngươi… Chính ngươi nói phương pháp giải tình chú nhất định phải hôn người khác nha! Ta không có cách nào a, mới phải như vậy!” Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu tức giận, nàng cũng không muốn a, cùng mọi người trao đổi nước miếng rất kinh tởm, nói nữa Tiểu Bạt sư huynh căn bản không có cảm giác thoải mái như Long Tại Thiên kia, nàng cũng là rất miễn cưỡng mới như vậy, có biết không hả.
“Ý ngươi nói, người kia hôn rồi hạ phong ấn tình chú!” Tứ sư huynh không biết nên khóc hay cười, mẹ kiếp, bản thân nói hưu nói vượn, thật sự là đem đá đè chân mình.
“Vâng!” Điêu Điêu Tiểu Cửu thấy Tứ sư huynh không tức giận, bắt đầu đòi công lý cho mình, “Oa” một tiếng, khóc lên: “Mệnh ta thật khổ a, Đại bá a, Nhạn đại sư huynh a! A Đạt sư huynh a!…”
Tứ sư huynh thả Tiểu Bạt sư huynh ra, hai người liếc mắt với nhau, bất đắc dĩ mà đau đầu che lỗ tai, kiên trì chờ đến một câu cứu mệnh người “Cúng Thất Tuần sư huynh a, Tiểu Bạt sư huynh a, Điêu Bì a, ta thật đáng thương làm sao!”
Nói thật ra, bọn họ đều cực kỳ thích tên Điêu Bì, bởi vì nàng xuất hiện liền đại biểu trận khóc của Điêu Điêu Tiểu Cửu sẽ kết thúc. Bọn họ đương nhiên không nghĩ tới, sau này Điêu Điêu Tiểu Cửu kéo dài danh sách khóc ra rất dài, bởi vì, người nàng thương sẽ càng ngày càng nhiều.
Tứ sư huynh nói: “Ngươi sau này không cần dùng phương pháp như thế, nữ hài tử dùng phương pháp như thế giải chú rất nguy hiểm, nói không chừng so với tình chú càng đáng sợ gấp một trăm lần.”
Điêu Điêu Tiểu Cửu cái hiểu cái không, trừng mắt nhìn. Nàng trong lòng biết, Tứ sư huynh thật tức giận. Nếu như hôm nay nàng hôn Liễu Liễu, nói không chừng Tứ sư huynh còn có thể hỗ trợ đây. Nàng nhìn vòng cổ trong tay, hậm hực rời đi, ai, đến lúc nào mới có thể giải tình chú này đây.
“Tiểu thư, tiểu thư… Ngươi đi đâu rồi?” Điêu Bì chạy lại. Điêu Bì là một kẻ cầm tinh Tiểu Mã nên cực kỳ cơ trí, sinh cùng năm với Điêu Điêu Tiểu Cửu, nhưng da tay nàng tương đối dày, cực kỳ khỏe mạnh hồng hào, mày rậm mắt to, không tinh sảo thanh tú như Điêu Điêu Tiểu Cửu, trông oai hùng hơn nhiều.
“Làm sao vậy?” Điêu Điêu Tiểu Cửu rất nhàm chán đang ném hòn đá bên dòng nước nhỏ, một ném hai nảy ba ném bốn nảy… Đương nhiên chỉ cần nàng khống chế pháp thuật thật là tốt, tảng đá sẽ giống như được rót linh hồn vào, càng không ngừng nhảy nhảy trên mặt nước…
“Cái tên Long công tử kia lại tới nữa.” Điêu Bì nhanh chóng báo cáo tin tức trọng đại nhất này.
Điêu Điêu Tiểu Cửu lập tức nhảy dựng lên, sắc mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt, kích động vạn phần hỏi: “Cái tên biến thái kia ở đâu?”
“Ở đại sảnh…” Điêu Bì còn chưa nói xong, Điêu Điêu Tiểu Cửu đã bắt đầu hướng đại sảnh chạy tới, đương nhiên trong tay nàng còn vô cùng bi thống cầm vòng cổ tình chú không may kia.
“Hướng chưởng môn cầu hôn” Điêu Bì nhẹ nhàng mà nói xong, nghĩ thầm huhu, nếu như tiểu thư chạy tới, phá loạn hôn sự này, đại khái bản thân mình lập tức cũng sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này đi! 55555… Ta làm sao biết tiểu thư được người tới cửa cầu hôn, không phải vô cùng cao hứng, ngược lại giống như nhà người ta thiếu nàng rất nhiều tiền, trời ơi, tiểu thư rõ ràng bị nhà người ta hôn thật sự rất khoái trá.
Điêu Điêu Tiểu Cửu kéo váy một mạch chạy như điên, tới nơi rồi, nàng không hề nghĩ ngợi, liền khí thế một cước đá văng cửa đại sảnh ra (ô, chân đau quá!), lập tức chịu đựng đau, còn giả bộ anh hùng… cất tiếng oang oang kêu to: “Họ Long biến thái, ngươi cút ra đây cho ta!”
Ách…
Ta trái lại…
Trong cái phòng khách này sao lại có cảnh tượng như vậy…
Điêu Điêu Tiểu Cửu mặt lập tức đỏ, trong miệng nhẹ nhàng mà nói: “Ta đi nhầm cửa, các ngươi tiếp tục…”
Ngồi ở vị trí chủ trì Long Tại Thiên tà tà cười một tiếng, hai tròng mắt anh tuấn phát ra ánh sáng khoái trá, tiểu yêu, muốn chạy, không dễ dàng vậy đâu!
Đột nhiên xuất hiện kỳ đà cản mũi!
“Các ngươi đang làm cái gì vậy?” thanh âm Tứ sư huynh tràn ngập đau thương không thể tin nổi!
Điêu Điêu Tiểu Cửu cùng Tiểu Bạt sư huynh đang thở hổn hển mập mờ ở trên giường lập tức giống như bị sét đánh thành trạng thái hóa đá. Hai thân thể mỹ lệ còn đang ôm nhau…
Tứ sư huynh tiến lên, không khách khí xách Điêu Điêu Tiểu Cửu ra, nhẹ nhàng vất sang một bên, sau đó nắm bả vai Tiểu Bạt lên, đẩy tới kéo lui, liều mạng lay động hắn, như sắp phát điên rồi.
Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa thấy đại sự không ổn, có người ghen tuông phát điên, lập tức sử dụng cả tay chân, từ từ bò về phía sau mà trốn…
“Ngươi đứng lại đó cho ta… Các ngươi, các ngươi hôm nay không giải thích rõ ràng cho ta, thì một người cũng đừng nghĩ rời khỏi nơi này!” Thanh âm Tứ sư huynh như đang chiến đấu, tay cũng nắm vai Tiểu Bạt sư huynh đến đỏ rực.
“Chuyện không liên quan đến ta!” Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu mếu máo, một bộ dáng lã chã chực khóc.
“Chuyện không liên quan đến ngươi, ngươi nhìn cho kỹ đi, đây chính là phòng ngủ của Tiểu Bạt, không phải khuê phòng của ngươi.” Thanh âm Tứ sư huynh vừa cứng lại chua.
“Tại ngươi, đều tại ngươi… Chính ngươi nói phương pháp giải tình chú nhất định phải hôn người khác nha! Ta không có cách nào a, mới phải như vậy!” Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu tức giận, nàng cũng không muốn a, cùng mọi người trao đổi nước miếng rất kinh tởm, nói nữa Tiểu Bạt sư huynh căn bản không có cảm giác thoải mái như Long Tại Thiên kia, nàng cũng là rất miễn cưỡng mới như vậy, có biết không hả.
“Ý ngươi nói, người kia hôn rồi hạ phong ấn tình chú!” Tứ sư huynh không biết nên khóc hay cười, mẹ kiếp, bản thân nói hưu nói vượn, thật sự là đem đá đè chân mình.
“Vâng!” Điêu Điêu Tiểu Cửu thấy Tứ sư huynh không tức giận, bắt đầu đòi công lý cho mình, “Oa” một tiếng, khóc lên: “Mệnh ta thật khổ a, Đại bá a, Nhạn đại sư huynh a! A Đạt sư huynh a!…”
Tứ sư huynh thả Tiểu Bạt sư huynh ra, hai người liếc mắt với nhau, bất đắc dĩ mà đau đầu che lỗ tai, kiên trì chờ đến một câu cứu mệnh người “Cúng Thất Tuần sư huynh a, Tiểu Bạt sư huynh a, Điêu Bì a, ta thật đáng thương làm sao!”
Nói thật ra, bọn họ đều cực kỳ thích tên Điêu Bì, bởi vì nàng xuất hiện liền đại biểu trận khóc của Điêu Điêu Tiểu Cửu sẽ kết thúc. Bọn họ đương nhiên không nghĩ tới, sau này Điêu Điêu Tiểu Cửu kéo dài danh sách khóc ra rất dài, bởi vì, người nàng thương sẽ càng ngày càng nhiều.
Tứ sư huynh nói: “Ngươi sau này không cần dùng phương pháp như thế, nữ hài tử dùng phương pháp như thế giải chú rất nguy hiểm, nói không chừng so với tình chú càng đáng sợ gấp một trăm lần.”
Điêu Điêu Tiểu Cửu cái hiểu cái không, trừng mắt nhìn. Nàng trong lòng biết, Tứ sư huynh thật tức giận. Nếu như hôm nay nàng hôn Liễu Liễu, nói không chừng Tứ sư huynh còn có thể hỗ trợ đây. Nàng nhìn vòng cổ trong tay, hậm hực rời đi, ai, đến lúc nào mới có thể giải tình chú này đây.
“Tiểu thư, tiểu thư… Ngươi đi đâu rồi?” Điêu Bì chạy lại. Điêu Bì là một kẻ cầm tinh Tiểu Mã nên cực kỳ cơ trí, sinh cùng năm với Điêu Điêu Tiểu Cửu, nhưng da tay nàng tương đối dày, cực kỳ khỏe mạnh hồng hào, mày rậm mắt to, không tinh sảo thanh tú như Điêu Điêu Tiểu Cửu, trông oai hùng hơn nhiều.
“Làm sao vậy?” Điêu Điêu Tiểu Cửu rất nhàm chán đang ném hòn đá bên dòng nước nhỏ, một ném hai nảy ba ném bốn nảy… Đương nhiên chỉ cần nàng khống chế pháp thuật thật là tốt, tảng đá sẽ giống như được rót linh hồn vào, càng không ngừng nhảy nhảy trên mặt nước…
“Cái tên Long công tử kia lại tới nữa.” Điêu Bì nhanh chóng báo cáo tin tức trọng đại nhất này.
Điêu Điêu Tiểu Cửu lập tức nhảy dựng lên, sắc mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt, kích động vạn phần hỏi: “Cái tên biến thái kia ở đâu?”
“Ở đại sảnh…” Điêu Bì còn chưa nói xong, Điêu Điêu Tiểu Cửu đã bắt đầu hướng đại sảnh chạy tới, đương nhiên trong tay nàng còn vô cùng bi thống cầm vòng cổ tình chú không may kia.
“Hướng chưởng môn cầu hôn” Điêu Bì nhẹ nhàng mà nói xong, nghĩ thầm huhu, nếu như tiểu thư chạy tới, phá loạn hôn sự này, đại khái bản thân mình lập tức cũng sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này đi! 55555… Ta làm sao biết tiểu thư được người tới cửa cầu hôn, không phải vô cùng cao hứng, ngược lại giống như nhà người ta thiếu nàng rất nhiều tiền, trời ơi, tiểu thư rõ ràng bị nhà người ta hôn thật sự rất khoái trá.
Điêu Điêu Tiểu Cửu kéo váy một mạch chạy như điên, tới nơi rồi, nàng không hề nghĩ ngợi, liền khí thế một cước đá văng cửa đại sảnh ra (ô, chân đau quá!), lập tức chịu đựng đau, còn giả bộ anh hùng… cất tiếng oang oang kêu to: “Họ Long biến thái, ngươi cút ra đây cho ta!”
Ách…
Ta trái lại…
Trong cái phòng khách này sao lại có cảnh tượng như vậy…
Điêu Điêu Tiểu Cửu mặt lập tức đỏ, trong miệng nhẹ nhàng mà nói: “Ta đi nhầm cửa, các ngươi tiếp tục…”
Ngồi ở vị trí chủ trì Long Tại Thiên tà tà cười một tiếng, hai tròng mắt anh tuấn phát ra ánh sáng khoái trá, tiểu yêu, muốn chạy, không dễ dàng vậy đâu!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook