Tình Nhân Của Tổng Tài
-
Chương 32: Em Lo Cho Tôi Sao?
Còn thư ký Đàm nhìn đến quen mắt nên không cảm xúc gì mà đóng cửa đứng ngoài đợi tiếp. Sợ đợi lâu quá đi qua kia xử lý công việc, dạo này Hoắc Thị và Doãn Hạ Doãn Tư đều phụ thuộc trên tay anh.
Hoắc Tư Danh ngủ khoảng hai tiếng thì tỉnh dậy, tay hơi tê nhìn lại thấy Hứa Doãn Hạ đang nhắm mắt ngủ say, anh khẽ hôn trán cô cái, im lặng dậy ra khỏi phòng chuẩn bị thủ tục xuất viện cho Hứa Doãn Hạ.
Hoắc Tư Danh vừa ra khỏi phòng, Hứa Doãn Hạ hai mắt mở ra nhìn cánh cửa vừa khép, tay không tự chủ mà xoa lên trán, tim cô thì đập nhanh loạn xạ. Cô cố gắng bình tĩnh lại thầm nói " Mày phải bình tĩnh Hứa Doãn Hạ, không nên như vậy! Càng không nên dễ bị anh ta mê hoặc. " càng nghĩ cô càng không thể tin được, tuy yêu hận đang xen nhau nhưng chưa bao giờ cô muốn rời xa anh. Dù mỗi lần cãi vả cô đều muốn buông nhưng câu vừa dứt tim cô lại quằn quại đau.
Đến gần chiều, rốt cuộc Hứa Doãn Hạ cũng xuất viện.
Hứa Doãn Hạ do tâm trạng tốt nên miệng cũng giương lên độ cong mà gần tuần nay cô không cười.
Hoắc Tư Danh đi tới ôm eo Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ cứng người, dừng lại, Hoắc Tư Danh tay không buông nói.
" Đi thôi, bên ngoài nhiều phóng viên lắm! "
" Anh gọi họ tới sao? " Hứa Doãn Hạ mới thả lỏng, đi từ từ ra ngoài, ngẩng đầu hỏi Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh gật đầu cái, nhìn thắng phía trước nhưng bàn tay anh vẫn nắm chặt eo nhỏ của Hứa Doãn Hạ, nói thật thì anh rất nhớ cô, nhớ da diết nhớ mùi hương nhớ vòng tay nhớ nụ hôn,... Haizzz anh tự nhủ phải cố gắng thêm mới được, để có kẹo ăn là phải xin, để được Hứa Doãn Hạ tha thứ thì mặt anh phải dày.
Hứa Doãn Hạ lại nói: " Lỡ họ bới móc được tin kia thì sao? "
Tin kia? Hoắc Tư Danh suy nghĩ cái cứng đờ, mới nhẹ giọng nói: " Tôi sắp xếp xong xuôi hết rồi! Chuyện đó chỉ có chúng ta biết. Với lại bệnh viện này là của nhà họ Từ nên không dễ lò rỉ thông tin đâu, em lo cho tôi sao? " Hoắc Tư Danh nói xong, cúi đầu nhìn sâu con ngươi cô hỏi, vốn anh cố gắng không đề cập đến chuyện đó, một là để tránh cô đau lòng, hai là để tránh cô lại kích động ảnh hướng sức khỏe chỉ là không ngờ tới cô lại hỏi, cô lo cho anh sao? Sợ anh bị báo chí tung tin vũ phu? Haha càng nghĩ lòng Hoắc Tư Danh càng vui vẻ.
Hứa Doãn Hạ bị câu nói của Hoắc Tư Danh làm đỏ mặt xoay mặt hướng khác nói: " Tôi chỉ lo Doãn Hạ và Doãn Tư của tôi thôi. " Nói xong bước nhanh đi.
Hoắc Tư Danh ở lại phía sau tươi cười đến đầy ý trong mắt vội nói: " Em không được đi quá nhanh, đợi tôi. " Thấy cô chưa gì đã đi như bay, anh vội kêu, Từ Hạnh Ngôn dặn dạo này ít vận động mạnh, đi đứng cũng không được quá nhanh. Dù anh ta có nói " nếu sức khỏe tốt cũng không sao " nhưng anh lại không nghĩ vậy, dù sau từ bây giờ anh phải tẩm bổ cho cô.
Hai người tay trong tay đi ra từ bệnh viện, đám phóng viên bắt đầu bu quanh hỏi.
" Cô Hứa, cô và Hoắc Tổng chia tay là giả sao? "
" Cho hỏi tại sao cả tuần nay cô không xuất hiện? "
" Có người nói cô ngoại tình là thật sao? "
" Cô và Hoắc Tổng hiện tại là quan hệ gì? "
" Tại sao hai người lại đi chung? Không phải hai người đã chia tay rồi sao? "
"... "
Hứa Doãn Hạ vẫn tay trong tay với Hoắc Tư Danh, cô nhìn ống kính tươi cười nói:
" Mọi người thấy đó, tôi và Hoắc Tổng vẫn bình thường, thời gian tôi không xuất hiện là tôi phải nhập viện vì viêm dạ dày trở nặng, còn mấy chuyện khác tôi không tiện nói nhưng... " Hứa Doãn Hạ dừng chút lại nói " Tôi không biết các vị nghe tin đó ở đâu, không bằng không chứng mà vu oan cho tôi là tội vu khống nhé! " dứt câu kéo Hoắc Tư Danh rời đi bỏ lại đám phóng viên nói chuyện đanh đá lúc nãy, chỉ hận họ không thể tự cắt lưỡi mình, bọn họ quên người bọn họ phỏng vấn là Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ chứ đâu phải người thường mà đi nói linh tinh.
Vừa vào xe, Hứa Doãn Hạ buông tay Hoắc Tư Danh ra, thở hơi " Phù " nói " Mệt chết! "
Hoắc Tư Danh vẫn ngồi kế bên nhìn chằm chằm cánh tay bơ vơ của mình, mày nhíu chặt lại thầm nói tại sao không giữ thêm chút nữa.
Thư Ký Đàm phía trước ngồi cùng tài xế, tài xế vừa lái đi Hứa Doãn Hạ lại nói: " Đưa tôi đến Doãn Hạ đi chú! "
Cũng cả tuần rồi, cô chưa đi không biết bọn họ đã làm tốt chưa hay còn bê bối, hể nghĩ đến chuyện công việc không được xử lý đâu vào đó mày cô lại nhíu chặt.
Hoắc Tư Danh nhíu mày nhìn cô hỏi: " Em đến đó làm gì? " Vừa xuất viện ít nhất phải ở nhà hai ba ngày đã, vừa về đã nhớ tới công việc, sau không thấy em nhớ tôi như vậy!! Hừ
Hứa Doãn Hạ nói: " Đi làm, cả tuần rồi tôi muốn kiểm tra chút. "
Thư Ký Đàm nói: " Cô Hứa, cô yên tâm, Boss đã làm tốt hết rồi, cô nên ở nhà nghỉ ngơi vài ngày đi đã rồi hả đi làm, kẻo Boss lại lo. "
Hứa Doãn Hạ " Ừm " cái, nhìn Hoắc Tư Danh không biết cô nghĩ gì mả cong cong môi cái xoay người nhắm mắt.
Đừng bỏ rơi Boo nha ^^ hãy LIKE và VOTE (bỏ phiếu) ủng hộ Boo để Boo nhanh ra chương mới nha!
Hoắc Tư Danh ngủ khoảng hai tiếng thì tỉnh dậy, tay hơi tê nhìn lại thấy Hứa Doãn Hạ đang nhắm mắt ngủ say, anh khẽ hôn trán cô cái, im lặng dậy ra khỏi phòng chuẩn bị thủ tục xuất viện cho Hứa Doãn Hạ.
Hoắc Tư Danh vừa ra khỏi phòng, Hứa Doãn Hạ hai mắt mở ra nhìn cánh cửa vừa khép, tay không tự chủ mà xoa lên trán, tim cô thì đập nhanh loạn xạ. Cô cố gắng bình tĩnh lại thầm nói " Mày phải bình tĩnh Hứa Doãn Hạ, không nên như vậy! Càng không nên dễ bị anh ta mê hoặc. " càng nghĩ cô càng không thể tin được, tuy yêu hận đang xen nhau nhưng chưa bao giờ cô muốn rời xa anh. Dù mỗi lần cãi vả cô đều muốn buông nhưng câu vừa dứt tim cô lại quằn quại đau.
Đến gần chiều, rốt cuộc Hứa Doãn Hạ cũng xuất viện.
Hứa Doãn Hạ do tâm trạng tốt nên miệng cũng giương lên độ cong mà gần tuần nay cô không cười.
Hoắc Tư Danh đi tới ôm eo Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ cứng người, dừng lại, Hoắc Tư Danh tay không buông nói.
" Đi thôi, bên ngoài nhiều phóng viên lắm! "
" Anh gọi họ tới sao? " Hứa Doãn Hạ mới thả lỏng, đi từ từ ra ngoài, ngẩng đầu hỏi Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh gật đầu cái, nhìn thắng phía trước nhưng bàn tay anh vẫn nắm chặt eo nhỏ của Hứa Doãn Hạ, nói thật thì anh rất nhớ cô, nhớ da diết nhớ mùi hương nhớ vòng tay nhớ nụ hôn,... Haizzz anh tự nhủ phải cố gắng thêm mới được, để có kẹo ăn là phải xin, để được Hứa Doãn Hạ tha thứ thì mặt anh phải dày.
Hứa Doãn Hạ lại nói: " Lỡ họ bới móc được tin kia thì sao? "
Tin kia? Hoắc Tư Danh suy nghĩ cái cứng đờ, mới nhẹ giọng nói: " Tôi sắp xếp xong xuôi hết rồi! Chuyện đó chỉ có chúng ta biết. Với lại bệnh viện này là của nhà họ Từ nên không dễ lò rỉ thông tin đâu, em lo cho tôi sao? " Hoắc Tư Danh nói xong, cúi đầu nhìn sâu con ngươi cô hỏi, vốn anh cố gắng không đề cập đến chuyện đó, một là để tránh cô đau lòng, hai là để tránh cô lại kích động ảnh hướng sức khỏe chỉ là không ngờ tới cô lại hỏi, cô lo cho anh sao? Sợ anh bị báo chí tung tin vũ phu? Haha càng nghĩ lòng Hoắc Tư Danh càng vui vẻ.
Hứa Doãn Hạ bị câu nói của Hoắc Tư Danh làm đỏ mặt xoay mặt hướng khác nói: " Tôi chỉ lo Doãn Hạ và Doãn Tư của tôi thôi. " Nói xong bước nhanh đi.
Hoắc Tư Danh ở lại phía sau tươi cười đến đầy ý trong mắt vội nói: " Em không được đi quá nhanh, đợi tôi. " Thấy cô chưa gì đã đi như bay, anh vội kêu, Từ Hạnh Ngôn dặn dạo này ít vận động mạnh, đi đứng cũng không được quá nhanh. Dù anh ta có nói " nếu sức khỏe tốt cũng không sao " nhưng anh lại không nghĩ vậy, dù sau từ bây giờ anh phải tẩm bổ cho cô.
Hai người tay trong tay đi ra từ bệnh viện, đám phóng viên bắt đầu bu quanh hỏi.
" Cô Hứa, cô và Hoắc Tổng chia tay là giả sao? "
" Cho hỏi tại sao cả tuần nay cô không xuất hiện? "
" Có người nói cô ngoại tình là thật sao? "
" Cô và Hoắc Tổng hiện tại là quan hệ gì? "
" Tại sao hai người lại đi chung? Không phải hai người đã chia tay rồi sao? "
"... "
Hứa Doãn Hạ vẫn tay trong tay với Hoắc Tư Danh, cô nhìn ống kính tươi cười nói:
" Mọi người thấy đó, tôi và Hoắc Tổng vẫn bình thường, thời gian tôi không xuất hiện là tôi phải nhập viện vì viêm dạ dày trở nặng, còn mấy chuyện khác tôi không tiện nói nhưng... " Hứa Doãn Hạ dừng chút lại nói " Tôi không biết các vị nghe tin đó ở đâu, không bằng không chứng mà vu oan cho tôi là tội vu khống nhé! " dứt câu kéo Hoắc Tư Danh rời đi bỏ lại đám phóng viên nói chuyện đanh đá lúc nãy, chỉ hận họ không thể tự cắt lưỡi mình, bọn họ quên người bọn họ phỏng vấn là Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ chứ đâu phải người thường mà đi nói linh tinh.
Vừa vào xe, Hứa Doãn Hạ buông tay Hoắc Tư Danh ra, thở hơi " Phù " nói " Mệt chết! "
Hoắc Tư Danh vẫn ngồi kế bên nhìn chằm chằm cánh tay bơ vơ của mình, mày nhíu chặt lại thầm nói tại sao không giữ thêm chút nữa.
Thư Ký Đàm phía trước ngồi cùng tài xế, tài xế vừa lái đi Hứa Doãn Hạ lại nói: " Đưa tôi đến Doãn Hạ đi chú! "
Cũng cả tuần rồi, cô chưa đi không biết bọn họ đã làm tốt chưa hay còn bê bối, hể nghĩ đến chuyện công việc không được xử lý đâu vào đó mày cô lại nhíu chặt.
Hoắc Tư Danh nhíu mày nhìn cô hỏi: " Em đến đó làm gì? " Vừa xuất viện ít nhất phải ở nhà hai ba ngày đã, vừa về đã nhớ tới công việc, sau không thấy em nhớ tôi như vậy!! Hừ
Hứa Doãn Hạ nói: " Đi làm, cả tuần rồi tôi muốn kiểm tra chút. "
Thư Ký Đàm nói: " Cô Hứa, cô yên tâm, Boss đã làm tốt hết rồi, cô nên ở nhà nghỉ ngơi vài ngày đi đã rồi hả đi làm, kẻo Boss lại lo. "
Hứa Doãn Hạ " Ừm " cái, nhìn Hoắc Tư Danh không biết cô nghĩ gì mả cong cong môi cái xoay người nhắm mắt.
Đừng bỏ rơi Boo nha ^^ hãy LIKE và VOTE (bỏ phiếu) ủng hộ Boo để Boo nhanh ra chương mới nha!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook