Tinh Ngự
Chương 672: Mảnh nhỏ không gian

Cương phong như đao, chỉ cần hơi tiếp xúc, trực tiếp xuyên qua.

Vừa rồi chiến đấu kịch liệt, quang mang Thái Hạo Thần Chu hoàn toàn bao phủ Tổ Ly bên trong, khiến thân ảnh của hắn không hề lộ ra nửa phần. Nhưng là hiện tại, trên mặt hắn lộ vẻ tàn khốc, quang mang theo lờ nói ác độc thu lại, di chuyển như điện, trong con mắt người khác vẻn vẹn chi lưu lại một đạo tàn ảnh. Toàn bộ lưu quang huyễn lệ đều thu liễm vào thể nội Tổ Ly, cho dù không hề bộc lộ, nhưng càng tạo ra cảm giác nguy hiểm!

Hai mắt mở to, quang mang tinh vân dựng dục trong đó, Tổ Ly mạnh mẽ quát:

- Nổ!

Ầm...

Một đạo quang mang giống như mãng xà lao đi, bốn phía quang mang xuất hiện vô số phân nhánh, mỗi một phân nhánh sinh ra càng nhiều nhánh nhỏ, hai bên đan xen, hình thành một bộ đồ án nguyên trận cực lớn.

Thân thể của hắn dường như biến thành một khối vẫn thạch cực lớn, tạo thành lực lượng cửu thiên lạc nhật hung hăng va chạm tới. Xung quanh thân thuyền am sát với không khí sinh ra bạo âm kịch liệt, không khí như thực thể bị đánh vỡ tan tành.

- Độn!

Yêu Tôn thấy thế, sắc mặt không khỏi biến đổi, hắn tuy rằng trở thành cường giả cấp bậc đại viên mãn nhiều năm, đồng thời chiến lực trong đồng cấp tuyệt đối hùng cứ cường giả điên phong Vô Tẫn Hoang Nguyên, nhưng dù sao hắn cũng không phải là cường giả Thần cấp chân chính.

Cho dù nắm giữ thần khí khoáng cổ tuyệt kim Thì Chi Sa, nhưng giới hạn bởi tu vi, chung quy không thể chống lại được Tổ Ly.

Lúc này, đối mặt với công kích áp bức tới, hắn nhanh chóng lựa chọn ứng đối sáng suốt nhất.

Tạm thời lánh phong mang!

Tiếng cười tà dị lộ ra, Tổ Ly ha ha điên cuồng nói:

- Còn muốn sử dụng trò cũ? Coi lão tử là thằng ngốc hay sao? Đợi lão tử đánh bạo hư không xung quanh ngươi, nhìn ngươi còn trốn tránh được chỗ nào?

Song quyền của hắn chợt biến, trong nháy mắt vũ động ra mấy trăm nghìn đạo ảo ảnh, mỗi một đạo đều ngưng đọng thực chất, như sắt thép, trầm trọng khiến lòng người kinh hãi sợ chiến.

Vèo! Vèo! Vèo!

Tưng đạo quyền ảnh đến gần thân thể Yên Tôn đột nhiên ngưng trệ bất động, ngay sau đó, quyền ảnh điên cuồng bạo tạc. Thanh âm nổ vang kịch liệt điếc tai nhức óc, cự âm nhưu biển ầm. Thế nhưng toàn bộ thanh âm cường liệt đều bị rằng buộc trong một phương không gian chật hẹp, cho nên, lực sát thương càng kinh người.

Vô hình vô tướng, những âm ba thuần túy tạo thành lực sát thương quả thực có thể xé nát hư không, thế nhưng khiến người ta không phát hiện ra bất cứ hình bóng nào khác.

Yêu Tôn trước khi bạo phát đã ẩn tàng, thân ảnh biến mất không thấy, nhưng rất nhanh, lúc những lưỡi đao bạo âm điên cuồng cắn xé, trong không trung phun ra một ngụm máu tươi màu tím vàng, đồng thời Yêu Tôn với sắc mặt trắng bệch xuất hiện, trước ngực là một mảnh vàng tím nhìn thấy mà giật mình!

- Nhìn Yêu tộc ngươi vẫn còn tự cho là chính tông như thế nào!

Thần tình đắc ý của Tổ Ly hiển hiện rõ ràng, lại chuyển thành bạo ngược, hắn một lần nữa vung quyền muốn lấy đi tính mạng Yêu Tôn.

Vi Tiếu thấy thế, cả kinh tới mức hai tròng mắt thiếu chút nữa lòi hẳn ra ngoài. Nếu như Yêu Tôn bị Tổ Ly tuyệt sát thành công, như vậy Bức Tông thoát được ngày hôm nay, ngày mai càng phải đối mặt với nguy hiểm to lớn hơn.

Mặc kệ tâm tư của hắn biến hóa nhưu thế nào, một quyền đầu hầu như có thể che phủ thiên địa, khí tức cường đại kinh người đã lao tới.

Dù lãnh tĩnh hơn nữa, Yêu Tôn cũng phải biến sắc, hắn cũng không ngờ, tại lúc đối mặt với lực lượng tuyệt đối, năng lực xoay chuyển thời không của Thì Chi Sa dĩ nhiên bị cấm chế, cuối cũng không thể sử dụng được!

Chết tiệt!

Một tia hối hận lặng yên xuất hiện, Yêu Tôn có chút ảo não. Mấy năm nay đứng trên đỉnh cao càng khiến tâm tính của hắn trở nên táo bạo. Bàng không chỉ cần trước đó điều động lực lượng Thì Chi Sa, dù không chống lại được thì cũng không bị chèn ép tới mức này!

- Ngươi dám!

Đang lúc thắng lợi, một đạo rống giận vang lên, lập tức thấy một đạo kim mang bén nhọn giống nhưu du long đâm tới, quang mang hạo liệt cực kỳ hoa mắt, tràn đầy ý bá đạo.

Tổ Ly sợ hãi quay đầu lại, hắn thấy một cỗ khí tức như quen thuộc lại vô cùng xa lạ!

"Làm sao có thể? Tiểu nhi này làm sao có thể có lực lượng cường đại cỡ này?"

Không đợi hắn kịp phản ứng, kim mang đã tiếp cận, giống như lưỡi dao vô cùng sắc bén đâm thẳng vào trái tim!

- Hừ!

Tổ Ly kêu lên một tiếng trầm muộn, lòng bàn tay giống như bị mũi tên cường đại bắn trúng, thậm chí, trong nỗ lực lượng xung kích còn mang theo một loại xuyên thủng ý chí, khiến toàn bộ xương cánh tay của hắn bị chấn động đau đớn không gì sánh được.

- Tiểu nhi nhát gan! Có giỏi đứng ra đường đường chiến đấu với lão tử, dùng thủ đoạn xảo quyệt này không tính anh hùng!

Tổ Ly thấy rõ ràng thứ vừa đả thương bản thân, không xa lạ chính là quái hạp vừa rồi đã giao chiến qua.

Thế nhưng lần này, quái hạp đã cường đại hơn đâu chỉ mười lần?

Bên trong quái hạp, Lăng Phong quyết tâm đưa thần thạch không giữ tiền vốn vào nguyên trận khởi động quái hạp, đồng thời dùng niệm thức luyện hóa cực nhanh, phía sau hắn, toàn bộ chủng tộc phụ thuộc biết chuyện liên quan tới sinh tử, liều mạng dồn năng lượng của chính mình vào cơ thể Lăng Phong.

Thậm chí là Dư Đào, hơi chút do dự, sau đó cũng chậm rãi quán chú thần lực vào Lăng Phong! Đọc Truyện Online mới nhất ở qtruyen.net

Những luồng năng lượng này hợp lại so với đại dương mênh mông còn cuồng nộ hơn...Toàn bộ dũng mãnh tiến vào, Lăng Phong cảm giác được bản thân giống như quả bóng bay thổi căng phồng, thiếu chút nữa là nổ tung! Nhưng, hắn mạnh mẽ kìm chế loại cảm giác này, bất quá giá nào dẫn đạo toàn bộ năng lượng theo đường kinh mạch tiến vào ý thức hải.

Lúc này, kiếm linh kiếm nguyên kiếm ảnh tựa hồ biết nguy nan lâm đầu, bắt đầu vận chuyển điên cuồng. Năng lượng khổng lồ chưa từng có trải qua ba tầng chuyển hóa, từ từ trở nên thuần túy mà bình hòa.

Lúc trước vẻn vẹn chỉ là hai người Lăng Phong và Bàng Phiên Vân liên thủ, mượn vào quái hạp đủ chống lại Âu Mẫu Long. Hôm nay tụ tập nhiều năng lượng như vậy, tác dụng gia tăng của quái hạp càng thêm rõ ràng! Chính vì khống chế những đoàn năng lượng này, một kích vừa rồi của Lăng Phong mới có thể thành công.

Bây giờ, nghe được tiếng quát của Tổ Ly, Lăng Phong nhàn nhạt cười lạnh, từ hư không rơi xuống, mang theo vẻ miệt thị không chút che giấu:

- Anh hùng? Không nghĩ tới Bức tông ẩn hiện xảo quyệt các ngươi dĩ nhiên cũng nói hai chữ anh hùng! Hừ, nghĩ muốn sính anh hùng? Ngươi vì sao không bỏ qua thần khí? Lão già ngươi thực sự không biết cái gì là xấu hổ...

Bị Lăng Phong nói móc kích động không chút lưu tình, sắc mặt Tổ Ly biến đổi, hét lớn một tiếng:

- Tiểu nhi mỏ nhọn! Thực sự cho rằng lão phu sợ ngươi hay sao! Xem lão phu đánh nát ngươi!

Trong sát na, trong tiếng bạo hống, Tổ Ly oanh kích mấy nghìn quyền, từng quyền đều đánh vào quái hạp.

Lăng Phong cũng hừ lạnh một tiếng, khống chế tất cả lực lượng, điên cuồng sử dụng quái hạp đụng tới!

Ầm ầm ầm...

Năng lượng khổng lồ này, mỗi một đạo cũng đủ để phá nổ cả ngọn núi, nhiều đạo như vậy liên hợp với nhau nhất thời khiến hư không hiện lên phản ứng vô cùng kỳ diệu.

Một vết nứt dài xuất hiện, vết nứt giống như mãng xà vặn vẹo, thỉnh thoảnh có chút rơi xuống đất, liền lập tức tạo nên một khe nứt khác!

- Hư không vỡ vụn!

Khuôn mặt Vi Tiếu tràn đầy kinh khủng, đồng thời cầu xin nói:

- Lão tổ tông, nhanh dừng tay! Như vậy sẽ hủy diệt Bức tông!

Hắn còn chưa nói xong, chỉ thấy quái hạp đột nhiên chấn động, nết nứt trong hư không giống như mũi tên bắt đầu nhắm thẳng vào nội bộ Bức Tông!

- Không!

Vi Tiếu phát ra tiếng gào thét tê tâm liệt phế, giống như đánh mất tất cả lực lượng, xụi lơ tại chỗ.

- Trời ạ! Mau tránh!

- Mọi người mau lùi lại!

Giống như ngày mạt thế, mảnh nhỏ không gian giống như vẫn thạch hủy diệt vạn vật điên cuồng nện xuống. Mỗi một đạo đều sinh ra lực phá hoạt cường đại không gì sánh được, mọi thứ vừa mới tiếp xúc liền lập tức bị xé nát thành hai mảnh.

Càng khiến lòng người lạnh lẽo chính là, bên trong những vật thể bị xé rách kia biến mất sạch sẽ, không tìm ra bất cứ cặn bã lưu lại. Toàn bộ quá trình tiến hành không một tiếng động, thế nhưng vô thanh vô tức như vậy, càng thêm lực trùng kích vào sâu trong tâm linh, khiến linh hồn như bị đóng băng.

Trong thời gian chớp mắt, những ngọn núi hùng vĩ xung quanh Bức tông đã biến mất bảy tám phần mười!

Các đệ tử, trưởng lão điên cuồng chạy trốn, hơn chút không tránh kịp, bị nết nứt như độc xà cắn trúng, liền lập tức bị thôn phệ sạch sẽ, không phát ra được một tiếng kêu thảm.

Đây là một tràng tai nạn hủy diệt tàn khóc mà lãnh tĩnh dị thường.

Tam đại cường giả Thần cấp được mời ra muốn xuất thủ ngăn cản, thế nhưng Mặc Nhất Kiêu gần nhất bị thôn phệ một cánh tay, nếu không phải phản ứng nhanh chạy, toàn bộ thân thể cũng đã biến mất vô hình.

Phát hiện này, khiến cả ba người kinh hãi, chân chính cảm nhận được phân lượng cuộc chiến kịch liệt trên không trung. Vì vậy, bọn họ dùng nhãn thần sợ hãi không gì sánh được nhìn quái hạp đang chính diện chống lại Tổ Ly.

Đây đến tột cùng là loại thần khí gì a?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương