Tính Mạng Cô Thuộc Về Tôi
-
Chương 152: Kẻ sát nhân (4)
-À..do hôm nay xảy ra nhiều chuyện quá nên…
-Trưa nay theo anh về đưa em đi khám ngay! _Henry lạnh giọng, có phần tức giận.
-Em có hẹn bạn rồi, anh ta nói nhất quyết đến đón nên em không thể từ chối được.
-Anh ta? Em nói rõ xem._Mặt Henry một lúc tối hơn, tay bóp chặt chiếc cặp trên tay.
Cô mĩm cười hoa loa, muốn xua đi con giận Henry, lén lút ngó xem xung quanh có ai khong, liền tới vuốt vuốt vai henry xua giận:-Hàng xóm mới quen không lau, anh ta có vẻ tốt bụng lắm, anh không cần quá lo lắng.
-Không nói nhiều, người đó tên gì, lát nữa đưa anh đi gặp.
Không để co từ chối hay lí giải, Henry lạnh lùng bước ngang qua cô bỏ đi kiên định.
Cuối cùng, Nguyệt hàm phải đưa Henry đi tới cổng nơi Dương Vĩ bảo sexdduwnsg chờ.
Phía xa, Henry nhìn thấy một bóng dáng lớn dưới góc cây si già đang ngồi trên chiếc xe đạp leo núi màu đen.
Mắt nhăn nhó Nguyệt Hàm nữa muốn đi tiếp nữa muốn không, vì biết cũng khó chạy thoát móng vuốt của ông bảo mẫu này.
Đến gần hơn. Nguyệt Hàm đi tới bên cạnh Dương Vĩ gãi đầu nói.
-A! xin chào, anh tôi là thầy giáo ở đây, nghe nói muốn gặp anh hàng xóm nên..
Henry đứng sững người lúc lâu, đôi mắt đối diên nhau đầy tia phứt tạp. Mặc dù, Dương Vĩ vẫn không tỏ ra biểu cảm gì. Cũng chẳng chút thân thiên, Henry cố ý đá đểu lên tiếng trước.
-Đây là anh hàng xóm tốt bụng hay giúp người và làm giao hàng hóa ở Siêu Thị mà em nói đấy à!
Nụ cười châm biếm nhìn Dương Vĩ rồi quay sang Nguyệt Hàm.
-Vâng! Anh ấy tên..
-Dương Vĩ! Gặp nhau rồi giáo sư Henry
Chưa để Nguyệt hàm nói tên, hắn đã nói trước còn cười rất tà mị, giọng nói quỷ dị thâm sâu khiến Henry đanh mặt tối sầm.
-Trưa nay theo anh về đưa em đi khám ngay! _Henry lạnh giọng, có phần tức giận.
-Em có hẹn bạn rồi, anh ta nói nhất quyết đến đón nên em không thể từ chối được.
-Anh ta? Em nói rõ xem._Mặt Henry một lúc tối hơn, tay bóp chặt chiếc cặp trên tay.
Cô mĩm cười hoa loa, muốn xua đi con giận Henry, lén lút ngó xem xung quanh có ai khong, liền tới vuốt vuốt vai henry xua giận:-Hàng xóm mới quen không lau, anh ta có vẻ tốt bụng lắm, anh không cần quá lo lắng.
-Không nói nhiều, người đó tên gì, lát nữa đưa anh đi gặp.
Không để co từ chối hay lí giải, Henry lạnh lùng bước ngang qua cô bỏ đi kiên định.
Cuối cùng, Nguyệt hàm phải đưa Henry đi tới cổng nơi Dương Vĩ bảo sexdduwnsg chờ.
Phía xa, Henry nhìn thấy một bóng dáng lớn dưới góc cây si già đang ngồi trên chiếc xe đạp leo núi màu đen.
Mắt nhăn nhó Nguyệt Hàm nữa muốn đi tiếp nữa muốn không, vì biết cũng khó chạy thoát móng vuốt của ông bảo mẫu này.
Đến gần hơn. Nguyệt Hàm đi tới bên cạnh Dương Vĩ gãi đầu nói.
-A! xin chào, anh tôi là thầy giáo ở đây, nghe nói muốn gặp anh hàng xóm nên..
Henry đứng sững người lúc lâu, đôi mắt đối diên nhau đầy tia phứt tạp. Mặc dù, Dương Vĩ vẫn không tỏ ra biểu cảm gì. Cũng chẳng chút thân thiên, Henry cố ý đá đểu lên tiếng trước.
-Đây là anh hàng xóm tốt bụng hay giúp người và làm giao hàng hóa ở Siêu Thị mà em nói đấy à!
Nụ cười châm biếm nhìn Dương Vĩ rồi quay sang Nguyệt Hàm.
-Vâng! Anh ấy tên..
-Dương Vĩ! Gặp nhau rồi giáo sư Henry
Chưa để Nguyệt hàm nói tên, hắn đã nói trước còn cười rất tà mị, giọng nói quỷ dị thâm sâu khiến Henry đanh mặt tối sầm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook