**

---DƯƠNG VĨ, ANH HỨA PHẢI CHĂM SÓC TỐT CHO TIỂU NHU NHÉ! _Đứng ở phía sau lưng Nguyệt Hàm không yên tâm dặn dò.

Bọn họ đang đứng ở nơi coi như xa hoa, chính là cửa hiệu quần áo nam. Sau cả nữa ngày, Dương Vĩ mặc cho Nguyệt Hàm chọn quần áo, cởi bỏ bộ đồ đen hơi cũ màu đi, chỉ để cố gắng khiến anh giống một dân trí thức có địa vị trong xã hội đúng với tiêu chuẩn kén rể nhà họ Trần.

Đúng là con mắt của Nguyệt Hàm vô cùng thiếu thẫm mỹ, toàn mặc cho hắn những kiểu ông già cứng nhắc, không thì quá năng động như trai làng chơ. Khiến Tiểu Nhu không chịu được mà giựt lấy một bộ đồ trắng trên sào đưa cho Dương Vĩ.

Một mắt như tảng băng hắn đều im lặng không nhận lấy đồ Tiểu Nhu, chri duy nhất thứ Nguyệt Hàm đưa là gì hắn cũng mang cả lên người hết, hắn cho rằng đây là một sực hiều chuộng cần có giống như Lạc Tư hay khuyên hắn. Muốn nắm giữ cô gái đầu tiên phải làm vừa lòng họ, chiều chuộng họ, đáng tiếc ngày trước hắn cố chấp lại không chịu công nhận bây giờ thì áp đặt và giả định những điều Nguyệt Hàm muốn đều được hắn có thể châm chế cho qua mà nuông chiều 1 chút.

Cũng không có nghĩa cô gái anfo cũng có quyền sai bảo hắn làm theo, nguyên tắc chỉ có Nguyệt Hàm đủ khả năng phá bỏ.

-Anh không mặc à? Nguyệt Hàm không có mắt thẫm mỹ để tôi đem vứt đi, anh cứ nghe tôi là tốt đấy.

Chẳng buồn liếc qua, Dương Vĩ vẫn yên lặng đứng sừng sững bên cạnh Nguyệt Hàm chờ cô chọn đồ tiếp.

-Dương Vĩ, anh mặc thử đi xem sao?

Tuy bị châm chọc nhưng bản thân cũng tự phát hiện con mắt này đúng là không được lành mạnh, nhìn không ra cái nào cả. Nguyệt hàm đành khuyên hắn mắc thử của Tiểu Nhu.

Hành động nhận lấy của Dương Vĩ làm Tiểu Nhu suýt nữa thì ọc máu vì tức, gầm gừ khoang tay:-Cậu xem anh ta bị cậu cho ăn ngãi rồi sao, cứ như con cún con của cậu vậy bảo gì làm náy, trong khi nữ nhân vật chính đây là tớ, lát nữa cần hắn phối hợp, liệu hắn có làm hư chuyện hay không đây.

-Yên tâm đi, anh ta ổn lắm, mình nghĩ không phá hư chuyện đâu, cậu dạy anh ta chút lễ nghi người thượng lưu, cần nói gì là được rồi._Nguyêt Hàm vuốt càm suy tư.

-Được không, anh ta không nghe mình thì dạy kiểu nào, muốn nói thì cậu đi mà nói đi. Hôm nay là dạ hội của Công Ty tổ chức, bố mẹ tớ bắt đem bạn trai thừa dịp ra mắt, ở đó rất nhiều người có địa vị cao trong giới thượng lưu, nếu làm bố mẹ tớ mất mặt tớ sẽ bị mang đi qua biên giới lấy chồng luôn đó. _Mặt Tiểu Nhu mếu máo lo lắng, cô nắm chặt lấy tay Nguyệt hàm nũng nịu.:--Cái tên này như khúc gỗ, có biết làm ra trò trống gì không đây, làm kẻ có tiền không phải ngày 1 ngày ngày 2 như hắn làm được huống chi chỉ là tên giao hàng hóa.

Bị Tiểu Nhu làm bối rối theo, gãy đầu bức tóc hồi hộp theo. Đến khi nhân viên mở của phòng thay đưa Dương vĩ ra phòng chờ, cả hội nhân viên đều tròn mắt sáng ngời bước đến xem.

Ngay cả Tiểu Nhu và Nguyệt Hàm cũng giật mình, ánh mắt chuyển tahnfh ngưỡng mộ sang si mê. Xung quanh bất giác đều nghe được lời khen ngợi theo nhận thức “Đẹp trai quá, hảo soái ca à không bạch mã hoàng tử có thật chăng”

Không thể chuyển đi nơi não khác được, mắt như đinh đóng cột đặt lên người hắn. Hắn bước ra rất thong thả, dù ý thức không phải cố tình tỏ ra ngầu nhưng khí chất ngông ngạo của hắn là sẵn có rồi. Mái tóc đen che trước trán được vuốt cao, để phù hợp với bộ đồ trắng tinh. Người thợ đã xịt thuốc đổi màu tóc của hắn từ đen thành vàng nâu rất tây vì trong hắn bộ phận nào cũng tinh tế sắc nét. Cái nơ đen cài lên chiếc áo sơ mi trắng nổi bật cũng khoác ngoài là chiếc vest trắng làm hắn tỏa sáng không còn sự huyền bí u tối nữa mà trực tiếp phô bày cả nhan sắc thân hình và khí chất.

Tiểu Nhu không rời khỏi khuôn mặt mang sự lạnh lùng quyến rủ nhất là cặp mắt sâu hút như dụ dỗ người ta muốn tìm kiếm đi vào.

-Tuyệt! Đúng là mẫu người trong mơ của tớ này Nguyệt hàm. Không nghĩ có người còn đem hơn nét lai của Henry.

Đến giờ, khi lên xe, Nguyệt hàm và Tiểu Nhu cứ ra sức uyên thuyên về vấn đề địa vị xã hội, lễ nghi thượng lưu. Mắc dù đối phương vẫn im lặng không phản ứng.

Nguyệt hàm hôm nay lại vô cùng đơn gairng chri mạc chiếc váy dài phủ xuống chân, cô trang điểm nhẹ, tuy không cò phần nổi bật như Tiểu Nhu nhưng nhìn chung vẫn tạm ổn. Tiểu Nhu vốn là tiểu thư nên cách ăn bận đều chú trọng sự bắt mắt quyến rũ, có điều vì cặp với cô đã biến thành hoàng tử bạch mã, nên cô chọn phối hợp cùng chiếc vấy trắng ren lung linh như công chúa. Trang điểm như búp bê sinh động trong sáng say mê.

-Anh khi đến nơi, trước tiên ra cửa mở rồi dẫn tôi vào trong, khi nào tôi giới thiệu anh thì anh mới nói chuyện, nếu không có tôi bên cạnh thì đừng nói chuyên với ai, anh hiểu rõ chưa vậy_Hồi hộp Tiểu Nhu căn môi ánh mắt lo lắng nhìn sang người đàn ông ăn mặt bảnh bao:-Sự thật thì nhìn anh thế này mà họ biết anh là giả chắc té ngửa xỉu mất, ngây cả tôi cũng không tin nổi anh không phải một đại gia có tiền.

Nhắm mắt mệt mỏi, Nguyệt Hàm không quan tâm lắm, cô dựa đầu vào cửa xe, xe chạy làm đầu cô va chạm vào kính cửa vài lần, không hay để lọt vào mắt ai, hắn ta cố ý chạy thật chậm,để xe không bị giằng mạnh, làm cô đau mà tỉnh giấc.Một lát thì hay nhìn qua kính phản chiếu vẻ mắt say ngủ của ai kia thế nào?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương