Tinh Hà Đại Đế
-
Chương 6: Thử tài
Là một học sinh cũng có thể kiếm tiền.
Trường học đã sớm hòa nhập với thế giới bên ngoài, học sinh có thể làm thêm ngoài giờ học, như đi làm gia sư, làm vệ sinh sân trường, dọn dẹp biệt thự cho các đại gia... Nếu là học sinh ưu tú, thậm chí có thể giúp cảnh sát phá án hay có thể hỗ trợ các công việc trong quân đội.
Học sinh cấp 3 bây giờ không còn là con chim trong lồng như hai trăm năm trước nữa, ai nấy đều rất có năng lực.
Học sinh có sinh mệnh lực đạt đến 0,9 thậm chí có thể hỗ trợ quân đội, kiếm được khoản tiền kếch xù.
Sinh mệnh lực 0.7 chỉ là dân thường mà thôi.
0.8 có thể làm cảnh sát, thậm chí là binh lính.
0.9 tương đương với sĩ quan huấn luyện trong quân đội.
Còn nếu như sinh mệnh lực đạt tới 1 thì đó là người xuất sắc rồi, không chỉ là ở trong trường mà ngay cả ra ngoài xã hội cũng có thể nắm giữ địa vị rất cao.
Học sinh trước đây đều dựa vào điểm số, nhưng nếu là người không có tài cán gì thì điểm thi có cao đến đâu đi nữa khi ra ngoài xã hội cũng không có ai ngó ngàng đến. Còn điểm số bây giờ được tính bằng sinh mệnh lực, là lực lượng! Đây chính là căn bản của nhân loại.
- Rốt cuộc làm việc gì được bây giờ? Đi làm gia sư tiền lương quá bèo bọt, mình phải xem xem công việc gì lương cao một chút. Năm ngoái em trai mình giúp cảnh sát phá án, bắt được một tên tội phạm nguy hiểm, được thưởng những mấy trăm Tinh Nguyên. Giang Ly ngẫm nghĩ.
- Ơ này! Giang Ly, đi học sớm vậy sao? Thật không giống với tính cách của cậu chút nào.
Giang Ly vừa mới đến sân tập rộng lớn của trường, thì đã có một học sinh cao to từ phía trước mặt chạy lại, dáng người cao khoảng 1m 85, vô cùng cường tráng, mặt cười giễu cợt, đột nhiên tăng tốc quái đản, tung ra một chiêu "Lão Hùng đụng cây", hung hăng lao tới tựa như lực nổ mang theo lốc xoáy.
Đây chính là bạn cùng lớp Mã Liệt Hổ của Giang Ly, sinh mệnh lực đã đạt tới 0.8, thích nhất đùa dai.
Trước đó không lâu, Giang Ly đã bị cậu ta đụng phải mấy lần đến mức ngã liểng xiểng, sau đó cậu ta còn cười ha ha nhạo bán thể chất Giang Ly yếu ớt nữa.
Trong lớp Mã Liệt Hổ làm người ta phát ghét đi được, đặc biệt những học sinh bình thường như Giang Ly thường xuyên bị bắt nạt.
Một người có sinh mệnh lực là 0.8, khi đánh nhau có thể đánh được 35 người có sinh mệnh lực 0.7, thậm chí là sáu bảy mươi người. Đó chính là khác biệt căn bản.
- Hừm!
Giang Ly lạnh lùng hừm một tiếng, thân hình uốn khúc, cả người lắc lư theo gió như liễu tơ trong gió nhẹ nhàng né tránh cú va chạm, cuối cùng xương cốt vặn vẹo, cơ thịt xoắn ốc, toàn bộ cơ thể như sợi tơ lò xo kiên cường!
Vô Cốt Nhu Thuật, Giảo Cốt Hồi Toàn Sát!
Cả thân hình hung hăng lao vào Mã Liệt Hổ.
- Phịch!
Cả người Mã Liệt Hổ giống như bị ô tô đâm phải, bay thẳng ra ngoài, ngã ngổn ngang trên đường, đầu óc quay cuồng, mặt mũi bầm dập, phải rất lâu sau đó mới lấy lại được tinh thần.
- Vô Cốt Nhu Thuật, Giảo Cốt Hồi Toàn Sát? Không! Một phế vật với sinh mệnh lực 0.7 như mày làm sao có thể thực hiện được động tác khó như vậy chứ?
Cậu ta cảm thấy thật kinh hãi.
Vô Cốt Nhu Thuật là thể thuật võ học trình độ "C", thuộc về chương trình tự học trong nhà trường. Mặc dù ai cũng có thể học, nhưng vô cùng khó, đặc biệt là yêu cầu về độ mềm dẻo của xương cốt, tính đàn hồi của cơ bắp và sức chống đỡ của gân mạch rất cao, nếu cưỡng ép học thì chỉ có một kết cục, đó chính là xương cốt rạn nứt, toàn thân tê liệt.
Chiêu "Giảo Cốt Hồi Toàn Sát" ban nãy đã khiến cho xương cốt toàn thân ra sức xoắn lại, đột nhiên phóng ra lực đàn hồi, tốc độ cực nhanh, sức mạnh vô cùng lớn, góc độ tinh xảo khiến đối phương khó lòng đề phòng.
Thứ võ thuật này, học được cũng đã vô cùng gian khổ, muốn sử dụng trong thực chiến quả thực khó lại càng thêm khó.
- Mã Liệt Hổ, sau này chớ có đùa dai trước mặt tao, nhớ lấy. Nếu không gặp lần nào tao đánh lần đó. Giang Ly không hề giải thích gì thêm, hãnh diện nói: - Anh mày học được Vô Cốt Nhu Thuật như thế nào không cần thiết phải giải thích với mày.
Với tên chuyên đùa dai bắt nạt kẻ yếu này, cậu không ngần ngại dùng nắm đấm để dạy dỗ.
Nói xong, cậu quay lưng bước đi, tuyệt nhiên không cho Mã Liệt Hổ cơ hội để hỏi han.
- Chết tiệt. Mã Liệt Hổ đấm mạnh xuống mặt đường, thở không ra hơi, ánh mắt hung tợn nhìn theo bóng dáng Giang Ly - Mày đợi đấy.
Giang Ly không hề lo lắng Mã Liệt Hổ trả thù, chuyện đánh đấm trong trường học hết sức bình thường, hơn nữa tuy gia đình Mã Liệt Hổ thuộc dạng giàu có nhưng thế lực không quá lớn, sau này cùng lắm cũng chỉ kết bè kết phái gây phiền toái cho mình mà thôi. Dựa vào vài người với thủ đoạn tùy tiện hiện giờ đã có thể ứng phó được.
- Người anh em, cậu thật là lợi hại đấy. Mã Liệt Hổ bị cậu đánh cho ngã nhào xuống đất rồi.
Vừa mới bước vào phòng học, đồng đảng Quách Mãnh đã tiến lên vỗ vai Giang Ly. - Thằng khốn này cứ ỷ vào sinh mệnh lực mạnh mẽ mà luôn làm trò đùa giỡn chúng ta, lần này thì gặp phải cao thủ rồi. Sao cậu lại tiến bộ nhanh như vậy, chẳng nhẽ đã tiến vào ngủ say rồi sao?
- Quách Mãnh, lần này tớ cũng coi như đã giúp cậu rửa hận rổi.
Giang Ly vừa nhìn thì thấy Quách Mãnh, hai người bạn cùng hội cùng thuyền, có một lần hai người họ ở trong phòng thể dục luyện tập, Mã Liệt Hổ viện cớ chỉ bảo thể thuật của hai người, lấy một chọi hai, đánh cho hai người một trận bẹp dí. - Chẳng là gần đây tớ có chút đột phá mà thôi.
Cậu đương nhiên không thể tiết lộ sự tình Thai Tức, sẽ khiến cho người ta phát khiếp.
- Cậu thật sự có thể ngủ say sao? Quách Mãnh ngưỡng mộ, lại thở dài: - Đáng tiếc là tớ kề cà không được, ài! Lần này câụ xem như đã đạt tới sinh mệnh lực xuất sắc 0.8 rồi, tốt nghiệp ra có thể tìm được một công việc tốt, cũng có thể thi vào một trường đại học danh tiếng. Quách Mãnh thở dài - Có điều em trai cậu lại càng giỏi, trong trận xung đột với Trịnh Văn Băng mười ngày trước, không ngờ nó lại đánh bại được hắn.
- Hửm? Giang Ly vừa nghe
- Tại sao vậy? Giữa bọn họ xảy ra chuyện gì à?
Trong một tháng nay, ngày nào cậu ta cũng tu hành, tinh thần tập trung cao độ, gần như chẳng quan tâm đến ai, một vài môn học không quan trọng còn không thèm lên lớp, ngày đêm tu luyện Thai Tức, hoàn toàn rơi vào trạng thái ngăn cách với thế giới bên ngoài, ngay trong nhà xảy ra chuyện gì cậu ta cũng không biết.
Trình Văn Băng là nhân vật nổi tiếng trong trường, sinh mệnh lực đạt tới 0.9, hơn nữa gia thế rất lớn, gia sản cũng đến hơn chục triệu Tinh Nguyên.
Trong khi đó tiền để dành trong nhiều năm qua của gia đình Giang Ly chỉ có vài trăm nghìn
- Ôi trời ơi, cậu vẫn không biết à?
Quách Mãnh vỗ vỗ trán của mình - Đây là một trong số những tin tức hot nhất của trường, bọn họ vì tranh giành theo đuổi Lộ Diêu Diêu mà quyết đấu với nhau.
- Lộ Diêu Diêu?
Giang Ly chợt nghĩ ra, Lộ Diêu Diêu, Lạc Hàm, Tuyết Linh, Vân Thường Thường được tôn làm tứ đại nữ thần của trường, không biết có bao nhiêu người theo đuổi.
Xem ra, em trai Giang Đào thực sự thích Lộ Diêu Diêu rồi, không ngại kết thù với con cháu nhà đại gia như Trịnh Văn Băng.
- Trịnh Văn Băng cũng là một cao thủ, em trai tớ có thể chiến thắng cậu ta hay sao?
- Cái gọi là cao thủ của Trịnh Văn Băng toàn bộ đều là do tư nguyên bồi đắp mà thành, nghe nói mỗi bữa sáng cậu ta đều ăn củ sen, mặt trăng,... mỗi bữa một trăm Tinh Nguyên, tiền ăn quy định hằng ngày của cậu ta là năm trăm Tinh Nguyên. Chứ đồ ăn của bọn mình thì đáng bao nhiêu, vài Tinh Nguyên là có thể ăn ngon lắm rồi. Quách Mãnh tấm tắc khen ngợi: - Hôm đó Lộ Diêu Diêu hình như còn hẹn hò với em trai cậu đi xem phim nữa đấy. Chà chà, em trai cậu mà theo đuổi được nữ thần thì không biết có bao nhiêu người ngưỡng mộ chết đi được.
Cậu ta đang tưởng tượng hão huyền mình có thể theo đuổi nữ được nữ thần.
- Cũng có thể Trịnh Văn Băng công kích mới bị báo thù.
Giang Ly thầm nghĩ: - Đợi lúc thích hợp hỏi em trai mình xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Nói chuyện với người bạn cùng hội cùng thuyền một lúc thì chuông vào lớp vang lên.
- Môn thể năng đã bắt đầu rồi.
- Đi thôi! Người anh em. Quách Mãnh mỉm cười: - Hôm nay học môn thể năng, bọn mình đã học lớp 12 rồi, sẽ có thầy giáo mới giảng dạy môn võ thuật cổ, không biết hôm nay học quyền pháp gì nhỉ?
- Bất kể quyền pháp gì mình đều có thể học được hết!
Giang Ly nghĩ thầm trong lòng, trên trán tràn đầy tự tin.
- Phòng tập thể dục, ước chừng khoảng 5000 m2, có rất nhiều dụng cụ thể thao, dụng cụ kiểm tra chạy nhanh, dụng cụ đo quyền lực, người giả silicon.... còn có một mảnh đất bằng phẳng rộng lớn, trong giờ phút này, hơn 4000 người trong khối của Giang Ly đều tập trung ở đây bắt đầu giờ học huấn luyện thể năng.
Thầy giáo thể năng xuất hiện.
Không phải "chị Đao", "chị Đao" là cô giáo môn tâm linh, chuyên giảng dạy vấn đề rèn luyện tâm linh.
Thầy giáo là một người đàn ông trung niên, cao 1m87, chẳng hề cường tráng chút nào, khoác trên người bộ quần áo màu trắng rộng thùng thình, bộ dạng uể oải, hai tay khoanh trước ngực giống như đang thư giãn trong phòng tắm vậy. Chỉ có điều thỉnh thoảng hai mắt lại chợt lóe lên, khiến người ta cảm thấy như là tia chớp xé rách cả bầu trời đen tối.
- Trật tự, trật tự nào... Một vài học sinh thì thầm truyền tai nhau: - Long Lười tới rồi kìa.
Biệt hiệu "Long Lười" của thầy giáo dạy thể năng lớp Giang Ly là do đám học sinh đặt cho, bề ngoài nhìn uể oải thế kia, nhưng trên thực tế là một con rồng với nanh vuốt sắc nhọn giấu ở sâu bên trong.
- Đừng có chọc giận Long Lười nữa! Ông ấy còn là một sĩ quan huấn luyện trong quân đội đấy, nhà trường phải trả lương rất cao để mời ông ấy về dạy chúng ta.
- Vậy là ăn những hai lương cơ à.
- Không biết hôm nay dạy tụi mình món võ thuật cổ gì nhỉ? Nghe nói Long Lười tinh thông vô số quyền pháp.
- Bọn mình lớp 12 rồi, hẳn là sẽ dạy một số món võ lợi hại ý chứ.
-Hiện tại võ thuật lợi hại là có thể tự học được, học với lão sẽ học được gì chứ? Tỷ như Thể Thuật Cấp C
- Khụ!
Thầy giáo "Long Lười" bước về trước mặt học sinh, nhìn qua một lượt, ngay lập tức lặng ngắt như tờ, ánh mắt thầy lần lượt liếc qua hơn 4000 học sinh:
- Chỉ có một người tu hành tâm linh tiến vào ngủ say hay sao? Là ai vậy? Đứng ra cho thầy xem.
- Thưa thầy, là em ạ, em là Trương Nhạc, lớp trưởng.
Trương Nhạc tự hào bước lên phía trước, - Sinh mệnh lực đạt 0.9! Mong thầy chỉ bảo.
- Tốt lắm.
"Long Lười" bỗng xuất quyền tiến tới, ra tay!
Một cánh tay đột ngột bay vút lên, các đốt xương răng rắc răng rắc cọ xát vào nhau, khớp xương nối liền, cả cánh tay bỗng chốc to lên rất nhiều.
Trương Nhạc hết sức kinh ngạc, cơ thể vội vàng né tránh, chân dịch chuyển, nhưng quyền này của thầy "Long Lười" biến hóa khôn lường
- Oạch!
Cơ thể cậu ta chấn động thở hắt ra, hai đấm đổi chưởng, trên không trung chém ra rất nhiều đường cong, cùng cánh tay "Long Lười" đụng vào nhau.
Võ học cấp D, Hồ Hình Thủ Đao!
Bạch bạch bạch
Cậu ta lùi về sau mấy bước liền, còn "Long Lười" không nhúc nhích tẹo nào.
Lần này thấy rõ chênh lệch rồi, thực lực của thầy "Long Lười" vô cùng mạnh, Giang Ly thấy mà hoảng.
- Được! Thầy "Long Lười" dừng tay gật đầu khen ngợi: - Trương Nhạc, ý chí chiến đấu rất quyết liệt, tâm linh chặt chẽ, giác quan thứ sáu linh động, phản ứng nhanh nhẹn. Hôm nay tôi sẽ dạy các em "Long Trảo đại cầm nã" thể thuật cấp C! Môn võ này là bậc thầy võ thuật cao cấp nước Hoa, do Võ Trung Hoàng Đế, vua thể năng nhân loại thời kỳ đó - tiền bối Vương Siêu sáng tạo cho quân đội. Thầy thấy trong cả lớp chỉ có mình em luyện được thôi, những người khác đều không được.
Trường học đã sớm hòa nhập với thế giới bên ngoài, học sinh có thể làm thêm ngoài giờ học, như đi làm gia sư, làm vệ sinh sân trường, dọn dẹp biệt thự cho các đại gia... Nếu là học sinh ưu tú, thậm chí có thể giúp cảnh sát phá án hay có thể hỗ trợ các công việc trong quân đội.
Học sinh cấp 3 bây giờ không còn là con chim trong lồng như hai trăm năm trước nữa, ai nấy đều rất có năng lực.
Học sinh có sinh mệnh lực đạt đến 0,9 thậm chí có thể hỗ trợ quân đội, kiếm được khoản tiền kếch xù.
Sinh mệnh lực 0.7 chỉ là dân thường mà thôi.
0.8 có thể làm cảnh sát, thậm chí là binh lính.
0.9 tương đương với sĩ quan huấn luyện trong quân đội.
Còn nếu như sinh mệnh lực đạt tới 1 thì đó là người xuất sắc rồi, không chỉ là ở trong trường mà ngay cả ra ngoài xã hội cũng có thể nắm giữ địa vị rất cao.
Học sinh trước đây đều dựa vào điểm số, nhưng nếu là người không có tài cán gì thì điểm thi có cao đến đâu đi nữa khi ra ngoài xã hội cũng không có ai ngó ngàng đến. Còn điểm số bây giờ được tính bằng sinh mệnh lực, là lực lượng! Đây chính là căn bản của nhân loại.
- Rốt cuộc làm việc gì được bây giờ? Đi làm gia sư tiền lương quá bèo bọt, mình phải xem xem công việc gì lương cao một chút. Năm ngoái em trai mình giúp cảnh sát phá án, bắt được một tên tội phạm nguy hiểm, được thưởng những mấy trăm Tinh Nguyên. Giang Ly ngẫm nghĩ.
- Ơ này! Giang Ly, đi học sớm vậy sao? Thật không giống với tính cách của cậu chút nào.
Giang Ly vừa mới đến sân tập rộng lớn của trường, thì đã có một học sinh cao to từ phía trước mặt chạy lại, dáng người cao khoảng 1m 85, vô cùng cường tráng, mặt cười giễu cợt, đột nhiên tăng tốc quái đản, tung ra một chiêu "Lão Hùng đụng cây", hung hăng lao tới tựa như lực nổ mang theo lốc xoáy.
Đây chính là bạn cùng lớp Mã Liệt Hổ của Giang Ly, sinh mệnh lực đã đạt tới 0.8, thích nhất đùa dai.
Trước đó không lâu, Giang Ly đã bị cậu ta đụng phải mấy lần đến mức ngã liểng xiểng, sau đó cậu ta còn cười ha ha nhạo bán thể chất Giang Ly yếu ớt nữa.
Trong lớp Mã Liệt Hổ làm người ta phát ghét đi được, đặc biệt những học sinh bình thường như Giang Ly thường xuyên bị bắt nạt.
Một người có sinh mệnh lực là 0.8, khi đánh nhau có thể đánh được 35 người có sinh mệnh lực 0.7, thậm chí là sáu bảy mươi người. Đó chính là khác biệt căn bản.
- Hừm!
Giang Ly lạnh lùng hừm một tiếng, thân hình uốn khúc, cả người lắc lư theo gió như liễu tơ trong gió nhẹ nhàng né tránh cú va chạm, cuối cùng xương cốt vặn vẹo, cơ thịt xoắn ốc, toàn bộ cơ thể như sợi tơ lò xo kiên cường!
Vô Cốt Nhu Thuật, Giảo Cốt Hồi Toàn Sát!
Cả thân hình hung hăng lao vào Mã Liệt Hổ.
- Phịch!
Cả người Mã Liệt Hổ giống như bị ô tô đâm phải, bay thẳng ra ngoài, ngã ngổn ngang trên đường, đầu óc quay cuồng, mặt mũi bầm dập, phải rất lâu sau đó mới lấy lại được tinh thần.
- Vô Cốt Nhu Thuật, Giảo Cốt Hồi Toàn Sát? Không! Một phế vật với sinh mệnh lực 0.7 như mày làm sao có thể thực hiện được động tác khó như vậy chứ?
Cậu ta cảm thấy thật kinh hãi.
Vô Cốt Nhu Thuật là thể thuật võ học trình độ "C", thuộc về chương trình tự học trong nhà trường. Mặc dù ai cũng có thể học, nhưng vô cùng khó, đặc biệt là yêu cầu về độ mềm dẻo của xương cốt, tính đàn hồi của cơ bắp và sức chống đỡ của gân mạch rất cao, nếu cưỡng ép học thì chỉ có một kết cục, đó chính là xương cốt rạn nứt, toàn thân tê liệt.
Chiêu "Giảo Cốt Hồi Toàn Sát" ban nãy đã khiến cho xương cốt toàn thân ra sức xoắn lại, đột nhiên phóng ra lực đàn hồi, tốc độ cực nhanh, sức mạnh vô cùng lớn, góc độ tinh xảo khiến đối phương khó lòng đề phòng.
Thứ võ thuật này, học được cũng đã vô cùng gian khổ, muốn sử dụng trong thực chiến quả thực khó lại càng thêm khó.
- Mã Liệt Hổ, sau này chớ có đùa dai trước mặt tao, nhớ lấy. Nếu không gặp lần nào tao đánh lần đó. Giang Ly không hề giải thích gì thêm, hãnh diện nói: - Anh mày học được Vô Cốt Nhu Thuật như thế nào không cần thiết phải giải thích với mày.
Với tên chuyên đùa dai bắt nạt kẻ yếu này, cậu không ngần ngại dùng nắm đấm để dạy dỗ.
Nói xong, cậu quay lưng bước đi, tuyệt nhiên không cho Mã Liệt Hổ cơ hội để hỏi han.
- Chết tiệt. Mã Liệt Hổ đấm mạnh xuống mặt đường, thở không ra hơi, ánh mắt hung tợn nhìn theo bóng dáng Giang Ly - Mày đợi đấy.
Giang Ly không hề lo lắng Mã Liệt Hổ trả thù, chuyện đánh đấm trong trường học hết sức bình thường, hơn nữa tuy gia đình Mã Liệt Hổ thuộc dạng giàu có nhưng thế lực không quá lớn, sau này cùng lắm cũng chỉ kết bè kết phái gây phiền toái cho mình mà thôi. Dựa vào vài người với thủ đoạn tùy tiện hiện giờ đã có thể ứng phó được.
- Người anh em, cậu thật là lợi hại đấy. Mã Liệt Hổ bị cậu đánh cho ngã nhào xuống đất rồi.
Vừa mới bước vào phòng học, đồng đảng Quách Mãnh đã tiến lên vỗ vai Giang Ly. - Thằng khốn này cứ ỷ vào sinh mệnh lực mạnh mẽ mà luôn làm trò đùa giỡn chúng ta, lần này thì gặp phải cao thủ rồi. Sao cậu lại tiến bộ nhanh như vậy, chẳng nhẽ đã tiến vào ngủ say rồi sao?
- Quách Mãnh, lần này tớ cũng coi như đã giúp cậu rửa hận rổi.
Giang Ly vừa nhìn thì thấy Quách Mãnh, hai người bạn cùng hội cùng thuyền, có một lần hai người họ ở trong phòng thể dục luyện tập, Mã Liệt Hổ viện cớ chỉ bảo thể thuật của hai người, lấy một chọi hai, đánh cho hai người một trận bẹp dí. - Chẳng là gần đây tớ có chút đột phá mà thôi.
Cậu đương nhiên không thể tiết lộ sự tình Thai Tức, sẽ khiến cho người ta phát khiếp.
- Cậu thật sự có thể ngủ say sao? Quách Mãnh ngưỡng mộ, lại thở dài: - Đáng tiếc là tớ kề cà không được, ài! Lần này câụ xem như đã đạt tới sinh mệnh lực xuất sắc 0.8 rồi, tốt nghiệp ra có thể tìm được một công việc tốt, cũng có thể thi vào một trường đại học danh tiếng. Quách Mãnh thở dài - Có điều em trai cậu lại càng giỏi, trong trận xung đột với Trịnh Văn Băng mười ngày trước, không ngờ nó lại đánh bại được hắn.
- Hửm? Giang Ly vừa nghe
- Tại sao vậy? Giữa bọn họ xảy ra chuyện gì à?
Trong một tháng nay, ngày nào cậu ta cũng tu hành, tinh thần tập trung cao độ, gần như chẳng quan tâm đến ai, một vài môn học không quan trọng còn không thèm lên lớp, ngày đêm tu luyện Thai Tức, hoàn toàn rơi vào trạng thái ngăn cách với thế giới bên ngoài, ngay trong nhà xảy ra chuyện gì cậu ta cũng không biết.
Trình Văn Băng là nhân vật nổi tiếng trong trường, sinh mệnh lực đạt tới 0.9, hơn nữa gia thế rất lớn, gia sản cũng đến hơn chục triệu Tinh Nguyên.
Trong khi đó tiền để dành trong nhiều năm qua của gia đình Giang Ly chỉ có vài trăm nghìn
- Ôi trời ơi, cậu vẫn không biết à?
Quách Mãnh vỗ vỗ trán của mình - Đây là một trong số những tin tức hot nhất của trường, bọn họ vì tranh giành theo đuổi Lộ Diêu Diêu mà quyết đấu với nhau.
- Lộ Diêu Diêu?
Giang Ly chợt nghĩ ra, Lộ Diêu Diêu, Lạc Hàm, Tuyết Linh, Vân Thường Thường được tôn làm tứ đại nữ thần của trường, không biết có bao nhiêu người theo đuổi.
Xem ra, em trai Giang Đào thực sự thích Lộ Diêu Diêu rồi, không ngại kết thù với con cháu nhà đại gia như Trịnh Văn Băng.
- Trịnh Văn Băng cũng là một cao thủ, em trai tớ có thể chiến thắng cậu ta hay sao?
- Cái gọi là cao thủ của Trịnh Văn Băng toàn bộ đều là do tư nguyên bồi đắp mà thành, nghe nói mỗi bữa sáng cậu ta đều ăn củ sen, mặt trăng,... mỗi bữa một trăm Tinh Nguyên, tiền ăn quy định hằng ngày của cậu ta là năm trăm Tinh Nguyên. Chứ đồ ăn của bọn mình thì đáng bao nhiêu, vài Tinh Nguyên là có thể ăn ngon lắm rồi. Quách Mãnh tấm tắc khen ngợi: - Hôm đó Lộ Diêu Diêu hình như còn hẹn hò với em trai cậu đi xem phim nữa đấy. Chà chà, em trai cậu mà theo đuổi được nữ thần thì không biết có bao nhiêu người ngưỡng mộ chết đi được.
Cậu ta đang tưởng tượng hão huyền mình có thể theo đuổi nữ được nữ thần.
- Cũng có thể Trịnh Văn Băng công kích mới bị báo thù.
Giang Ly thầm nghĩ: - Đợi lúc thích hợp hỏi em trai mình xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Nói chuyện với người bạn cùng hội cùng thuyền một lúc thì chuông vào lớp vang lên.
- Môn thể năng đã bắt đầu rồi.
- Đi thôi! Người anh em. Quách Mãnh mỉm cười: - Hôm nay học môn thể năng, bọn mình đã học lớp 12 rồi, sẽ có thầy giáo mới giảng dạy môn võ thuật cổ, không biết hôm nay học quyền pháp gì nhỉ?
- Bất kể quyền pháp gì mình đều có thể học được hết!
Giang Ly nghĩ thầm trong lòng, trên trán tràn đầy tự tin.
- Phòng tập thể dục, ước chừng khoảng 5000 m2, có rất nhiều dụng cụ thể thao, dụng cụ kiểm tra chạy nhanh, dụng cụ đo quyền lực, người giả silicon.... còn có một mảnh đất bằng phẳng rộng lớn, trong giờ phút này, hơn 4000 người trong khối của Giang Ly đều tập trung ở đây bắt đầu giờ học huấn luyện thể năng.
Thầy giáo thể năng xuất hiện.
Không phải "chị Đao", "chị Đao" là cô giáo môn tâm linh, chuyên giảng dạy vấn đề rèn luyện tâm linh.
Thầy giáo là một người đàn ông trung niên, cao 1m87, chẳng hề cường tráng chút nào, khoác trên người bộ quần áo màu trắng rộng thùng thình, bộ dạng uể oải, hai tay khoanh trước ngực giống như đang thư giãn trong phòng tắm vậy. Chỉ có điều thỉnh thoảng hai mắt lại chợt lóe lên, khiến người ta cảm thấy như là tia chớp xé rách cả bầu trời đen tối.
- Trật tự, trật tự nào... Một vài học sinh thì thầm truyền tai nhau: - Long Lười tới rồi kìa.
Biệt hiệu "Long Lười" của thầy giáo dạy thể năng lớp Giang Ly là do đám học sinh đặt cho, bề ngoài nhìn uể oải thế kia, nhưng trên thực tế là một con rồng với nanh vuốt sắc nhọn giấu ở sâu bên trong.
- Đừng có chọc giận Long Lười nữa! Ông ấy còn là một sĩ quan huấn luyện trong quân đội đấy, nhà trường phải trả lương rất cao để mời ông ấy về dạy chúng ta.
- Vậy là ăn những hai lương cơ à.
- Không biết hôm nay dạy tụi mình món võ thuật cổ gì nhỉ? Nghe nói Long Lười tinh thông vô số quyền pháp.
- Bọn mình lớp 12 rồi, hẳn là sẽ dạy một số món võ lợi hại ý chứ.
-Hiện tại võ thuật lợi hại là có thể tự học được, học với lão sẽ học được gì chứ? Tỷ như Thể Thuật Cấp C
- Khụ!
Thầy giáo "Long Lười" bước về trước mặt học sinh, nhìn qua một lượt, ngay lập tức lặng ngắt như tờ, ánh mắt thầy lần lượt liếc qua hơn 4000 học sinh:
- Chỉ có một người tu hành tâm linh tiến vào ngủ say hay sao? Là ai vậy? Đứng ra cho thầy xem.
- Thưa thầy, là em ạ, em là Trương Nhạc, lớp trưởng.
Trương Nhạc tự hào bước lên phía trước, - Sinh mệnh lực đạt 0.9! Mong thầy chỉ bảo.
- Tốt lắm.
"Long Lười" bỗng xuất quyền tiến tới, ra tay!
Một cánh tay đột ngột bay vút lên, các đốt xương răng rắc răng rắc cọ xát vào nhau, khớp xương nối liền, cả cánh tay bỗng chốc to lên rất nhiều.
Trương Nhạc hết sức kinh ngạc, cơ thể vội vàng né tránh, chân dịch chuyển, nhưng quyền này của thầy "Long Lười" biến hóa khôn lường
- Oạch!
Cơ thể cậu ta chấn động thở hắt ra, hai đấm đổi chưởng, trên không trung chém ra rất nhiều đường cong, cùng cánh tay "Long Lười" đụng vào nhau.
Võ học cấp D, Hồ Hình Thủ Đao!
Bạch bạch bạch
Cậu ta lùi về sau mấy bước liền, còn "Long Lười" không nhúc nhích tẹo nào.
Lần này thấy rõ chênh lệch rồi, thực lực của thầy "Long Lười" vô cùng mạnh, Giang Ly thấy mà hoảng.
- Được! Thầy "Long Lười" dừng tay gật đầu khen ngợi: - Trương Nhạc, ý chí chiến đấu rất quyết liệt, tâm linh chặt chẽ, giác quan thứ sáu linh động, phản ứng nhanh nhẹn. Hôm nay tôi sẽ dạy các em "Long Trảo đại cầm nã" thể thuật cấp C! Môn võ này là bậc thầy võ thuật cao cấp nước Hoa, do Võ Trung Hoàng Đế, vua thể năng nhân loại thời kỳ đó - tiền bối Vương Siêu sáng tạo cho quân đội. Thầy thấy trong cả lớp chỉ có mình em luyện được thôi, những người khác đều không được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook