"Nghỉ đủ chưa? Đứng dậy đi về." Ngồi nghỉ được một lúc, Jungkook đứng lên, đút hai tay vào túi quần hất mặt lên ra lệnh. Nghe hắn nói vậy trong lòng Taehyung không tránh khỏi một trận mất mát.

Hiếm có cơ hội được ngồi cùng crush, cậu cảm thấy thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng. Âm thầm tính toán trong lòng làm thế nào để kéo gần khoảng cách với soái ca trước mặt.

Sau một hồi vận động hết tế bào não, Taehyung nghĩ được một kế cũ rích nhưng chưa bao giờ hết thời, gì chứ nhan sắc có hạn nhưng thủ đoạn thì anh đây có thừa.

"A... chân em." Cậu vờ đứng dậy đi đến chỗ hắn rồi đột ngột té ngã, khuôn mặt ửng đỏ, tay giấu sau lưng tăng thêm sức véo vào eo khiến nước mắt tuôn ra như mưa.

Jungkook cau mày bước đến gần, khẽ nhấc chân cậu lên, Taehyung đang vô cùng cảm động thì "Rắc" một cái. Jungkook bẻ cổ chân cậu.


Cậu trợn mắt hít một ngụm khí lạnh, mụ nội nó đau vãi chó mèo!!!

"Chắc cậu bị trật khớp, tôi vừa bẻ lại rồi đấy nhưng vẫn chưa đi được đâu, lên lưng tôi cõng." Hắn vừa nói vừa quay lưng lại.

Taehyung nuốt nước mắt vào trong, gượng cười leo lên lưng Jungkook. Tại sao mấy nữ chính ngôn tình làm vậy được hỏi han, được chăm sóc, còn đến cậu lại bị bẻ chân. Ông trời thật không công bằng. Taehyung cau có như sắp khóc còn Jungkook thì lặng lẽ nhếch khóe miệng cười tà.

Cậu còn non lắm.


Jungkook cõng Taehyung đến trạm xe thì thả cậu xuống, "Cậu ngồi đây chờ đi, tôi về đây." Nghe hắn nói vậy, cậu vội đứng dậy túm lấy góc áo của hắn nài nỉ, "Hay anh đứng đây chờ cùng em được không?"

Jungkook định từ chối nhưng nghĩ lại bây giờ đã muộn, để Taehyung lại một mình thì không hay lắm nên hắn gật đầu đồng ý.

Nghe Jungkook không phản đối, cậu vui mừng định kéo hắn ngồi xuống thì phía sau truyền đến tiếng còi tàu.

Jungkook: ...

Taehyung: ...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương