Diêm Thu Trì vừa kích động, vừa có chút khẩn trương, trên mặt vẫn nhàn nhạt như cũ, ngồi xuống bên cạnh bàn ăn.

“Trên đường không kẹt xe à?” Mẹ Diêm cười hỏi Thẩm Kim Đài.

“Miếu cũ bên kia vẫn còn bị chặn, qua cầu là tốt hơn nhiều.” Thẩm Kim Đài nói.

“Hôm nay các cậu quay ở chỗ nào?” Diêm Thu Trì mở miệng hỏi.

“Vẫn còn đang ở đường thành cũ trường an bên kia.” Thẩm Kim Đài nhìn Diêm Thu Trì một cái.

Không hiểu sao, hôm nay cậu cũng có chút cảm giác lúng túng, nhưng vẫn rất bình tĩnh mà nhìn thẳng Diêm Thu Trì như cũ, Diêm Thu Trì và cậu bốn mắt nhìn nhau khoảng 3 giây rồi hơi cụp mép viền mắt xuống, sờ ly trà trước mắt một chút.

Nội tâm Thẩm Kim Đài cảm khái, công chính là công, tuyệt thế cực phẩm công trong đam mỹ, trong từ điển cuộc đời hẳn sẽ không có hai chữ làm thụ.

Diêm Thu Trì rõ ràng là dáng vẻ ngượng ngùng nhưng lại không nhịn được manh động, vừa nhìn đã thấy không hề thụ chút nào.

Hắn ngồi ở chỗ đó, gương mặt tuấn mỹ, lại mang theo một loại góc cạnh cường tráng, hơi cúi đầu, trông lại càng thêm lông mày lưỡi mác.

Diêm Thu Trì sờ ly nước một chút, rồi lại ngẩng đầu lên lần nữa, trong nháy mắt hắn ngẩng đầu lên, Thẩm Kim Đài hơi nghiêng đầu, nhìn mẹ Diêm.

Diêm Thu Trì cũng chỉ thấy cái cổ trắng nõn của cậu, yết hầu hơi lên xuống, một bên khuôn mặt tuấn tú như một bức họa.

Thật ra cứ cách một đoạn thời gian thấy Thẩm Kim Đài, hắn đều cảm thấy Thẩm Kim Đài càng trở nên đẹp hơn.

Mái tóc cậu đen nhánh, da thịt cậu trắng noãn, làn môi cậu đỏ thắm, ngay cả ngón tay của cậu cũng đều đặn thon dài, đầu ngón tay hồng, hơi mắc vào trong ly nước trong suốt, móng tay sạch sẽ chỉnh tề.

“Phim điện ảnh này của con phải quay tới lúc nào?” Mẹ Diêm hỏi.

“Cuối tháng 11 thì phải.” Thẩm Kim Đài nói: “Phim đô thị có chủ đề tình yêu tương đối dễ quay, cuối tháng 11 chắc là sẽ kết thúc.”


“Nghe nói đạo diễn bộ phim này của các con là một đạo diễn mới, trước kia đều quay quảng cáo sao?”

Thẩm Kim Đài gật đầu: “Ông ấy giống như đạo diễn quách vậy, đều xuất thân từ chụp hình, ống kính của ông ấy quay rất đẹp.”

Tôn Tứ Hải nổi danh dựa vào quay quảng cáo, >là bộ phim điện ảnh đầu tiên của ông, chỗ tốt của một đạo diễn mới chính là tác phong khiêm tốn, diễn thế nào, quay thế nào cũng sẽ đều thương lượng với nhóm diễn viên bọn họ. Bộ phim điện ảnh này bọn họ quay rất mượt, chủ yếu là do trong nhóm người sáng tác có rất nhiều gay.

Biên kịch Tống Sâm Sâm nghe nói chính là một người trong giới (gay), kịch bản của ông viết rất được. Đạo diễn nghiêm khắc quay dựa theo kịch bản, quay cũng rất mượt, chẳng hạn như trước khi kết thúc công việc ngày hôm nay, cảnh quay cuối cùng, là cảnh bóng lưng Dư Nặc và Lạc Văn Thanh sóng đôi cùng đi, cảnh đặc tả bóng lưng này phải quay mười mấy lần.

Nội dung phim là nghệ thuật của biên kịch, Tôn Tứ Hải nặng ở trên những chi tiết nhỏ. Ông rất thích quay những chi tiết nhỏ, ngón tay hơi động, yết hầu hơi lên xuống, có lúc ngay cả bóng dáng cũng có thể thuyên chuyển trong đó, Thẩm Kim Đài cảm thấy ông rất lợi hại, tương lai nhất định sẽ có thành tựu lớn.

Lần đầu tiên Bạch Thanh Tuyền nói, quay xong phim điện ảnh không muốn về quay phim truyền hình nữa.

Cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Đối với diễn viên mà nói, màn ảnh lớn sẽ phóng đại biểu cảm và động tác rất nhỏ của một diễn viên, suy diễn xuất phải thu liễm, phim là kết quả của một quá trình quay rất tinh tế, tivi làm màn hình nhỏ, phạm vi diễn xuất lớn hơn một chút, quay phim nhanh hơn một chút, cho nên diễn viên màn ảnh lớn xuống màn ảnh nhỏ sẽ bị thụt lùi, lộ ra kỹ năng diễn xuất chưa đủ, diễn viên phim truyền hình lên màn ảnh lớn sẽ thiếu mỹ cảm nghệ thuật.

Phim truyền hình cũng sẽ không có mười mấy hai mươi cảnh đều là quay một cái bóng lưng. Không có diễn viên nào không thích phim điện ảnh, quay một lần sẽ khó quên.

“Bộ phim này của các con có kịch bản rất chắc, ống kính quay đẹp hơn một chút nữa, cộng thêm độ nổi tiếng của hai con, đến lúc đó số liệu phòng vé nhất định sẽ không thấp.” Mẹ Diêm nói.

“Hi vọng là như vậy.” Thẩm Kim Đài cười nói.

Phim này so với càng làm cậu khẩn trương hơn, đây sẽ là bộ phim điện ảnh đầu tiên của cậu lên sóng, cũng là lần đầu tiên cậu gánh phòng vé.

là phim chiến tranh, làm hiệu ứng ánh sáng ít nhất cũng phải nửa năm, gần đây đã xác định ngày lên sóng sẽ là nghỉ hè sang năm, nhưng >quyết định ngày lên sóng sẽ là lễ tình nhân năm sau. Cho nên phim điện ảnh này của bọn họ là vừa quay vừa cắt, vô cùng nhanh.

“Qua mấy ngày nữa thời tiết sẽ chuyển lạnh, dì nhìn dự báo thời tiết, ngày thứ hai và mấy ngày sau đó đều có mưa, con ở tổ phim phải chú ý ăn uống nghỉ ngơi, năm nay lịch trình sắp xếp của con quá đầy, đừng để bản thân phải mệt.” Mẹ Diêm nói.

“Vất vả lắm mới có thể nổi tiếng, có thể diễn bao nhiêu vẫn nên thừa dịp còn trẻ diễn nhiều thêm bấy nhiêu, ” Thẩm Kim Đài cười nói: “Đợi tới khi nào địa vị vững chắc, con sẽ giảm hoạt động xuống.”


“Con giống Thu Trì.” Mẹ Diêm nói: “Nó cũng là một đứa lúc nào cũng chìm đắm vào trong công tác, gần đây bận việc vô cùng, may là nó không thích xã giao, ngày nào cũng biết về nhà ngủ.”

Thầm khoe ưu điểm của con trai một chút!

Mẹ Diêm thật sự cảm thấy Diêm Thu Trì không thích xã giao, loại chuyện không thuốc lá không rượu bia này là dựa vào thực tế mà khen thưởng. Dõi mắt nhìn sang, mấy đứa con cái nhà giàu có đứa nào không sinh hoạt ban đêm đâu, chỉ có Diêm Thu Trì, đã hơn 20 tuổi mà vẫn sống cuộc sống thanh tâm quả dục.

Thẩm Kim Đài nghe vậy cười nhìn Diêm Thu Trì một cái.

Một điểm này của Diêm Thu Trì thật sự rất hiếm thấy. Cậu cũng thừa nhận.

“Công ty các cậu đã trang bị cho cậu nhân viên an ninh chưa?” Diêm Thu Trì nói: “Mấy ngày này cậu chú ý an toàn một chút, Tiểu Tề đó có hơi điên, cẩn thận cô ta chó dữ cùng đường quay lại cắn.”

Vừa nhắc tới Tiểu Tề, mẹ Diêm thật sự là tức không chịu được: “Dì thiếu chút nữa cũng quên, con nói xem sao một đứa con gái lại có thể có tâm địa hư hỏng như vậy, dì xem tin tức báo cáo nói, cô ta đã bôi đen con nhiều năm, đuổi theo con mà cắn. Thu Trì nói đúng, thứ con gái này không bình thường, sau này con ra cửa nhất định phải chú ý nhiều hơn.”

Thẩm Kim Đài gật đầu một cái, nói: “Cô ta cũng chỉ bôi đen con trên mạng, bây giờ công ty đã tố cáo, hẳn là cô ta không dám nữa dòng…”

“Cũng không nên khinh thường.” Mẹ Diêm hỏi: “Nếu không con ở lại đây một đêm đi, ngày mai để Thu Trì đưa con về.”

“Cơm nước xong là phải về.” Thẩm Kim Đài nói: “Ngày mai 5 giờ hơn là phải dậy quay phim, là cảnh quay sáng sớm, con còn muốn ngủ nhiều hơn, ở bên kia được gọi dậy sớm.”

“Như vậy thật là khổ, làm diễn viên cũng không dễ dàng.” Mẹ Diêm nói.

“Tốt hơn so với quay lúc đó nhiều, chưa phải ăn khổ gì, điều kiện sống cũng rất tốt.”

“Một đoạn thời gian nữa dì sẽ đi thăm ban, ” Mẹ Diêm nói: “Sau này tranh thủ bộ phim nào của con, dì cũng đi thăm ban.”

Mẹ Diêm cười hỏi Diêm Thu Trì: “Lại nói mỗi lần thăm ban, con cơ bản đều đi cùng mẹ, lần này có đi không?”


Diêm Thu Trì nhìn Thẩm Kim Đài một cái, nói với mẹ Diêm: “Nếu như mẹ cần, con làm tài xế cũng được…”

Thật ra hắn có chút thấp thỏm, dù sao cũng từng tỏ tình bị cự tuyệt, hắn sở dĩ không dám mạnh mẽ theo đuổi chính là sợ Thẩm Kim Đài mệt mỏi, đến nỗi khiến Thẩm Kim Đài chán ghét hắn. Bây giờ mẹ Diêm tìm lý do thay hắn, hắn nhìn Thẩm Kim Đài, thấy Thẩm Kim Đài không lên tiếng, trong lòng động một cái. Cộng thêm chuyện hot search, hôm nay Diêm Thu Trì vô cùng hài lòng.

Sau khi cơm nước xong, mẹ Diêm bảo hắn đưa Thẩm Kim Đài đi.

“Không cần, con đã nói với tài xế rồi, để ông ấy 9 giờ tới đón con.”

“Trong nhà có sẵn tài xế, cần gì phải phiền người ta đi một chuyến. Thu Trì, lái xe.” Mẹ Diêm nói.

Chờ sau khi Diêm Thu Trì đi lái xe, mẹ Diêm nói với Thẩm Kim Đài: “Con không nên hiểu nhầm, không phải dì muốn ghép cặp các thứ, dì nói hết rồi, chuyện này do các con tự nhìn mà làm.”

Nói tới chỗ này, mẹ Diêm hơi có chút chột dạ, sau đó cười hỏi Thẩm Kim Đài: “Dì muốn đuổi nó đi, hỏi con một ít chuyện, Thu Trì này thật đáng ghét, cứ luôn ở bên cạnh, chúng ta không có chút cơ hội nào nói chuyện riêng.”

Thẩm Kim Đài cười, nói: “Vậy thừa dịp anh ta không ở đây, dì mau hỏi đi.”

“Con và Thanh Tuyền thế nào đây?” Mẹ Diêm nói: “Hai con nếu như muốn yêu đương, hôm nay bọn họ đăng văn bản thanh minh như vậy, có thích hợp không? Lúc đó người hâm mộ lại cảm thấy hai con không thành thật, có thể sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt gì đối với các con không?”

Thẩm Kim Đài nói: “Con và cậu ấy, có lẽ…”

Thật ra cậu cũng không biết, không biết cậu và Bạch Thanh Tuyền có còn có lẽ hay không. Trước cậu không đành lòng, thật ra đến một khắc sắp chết kia, có lẽ cậu sẽ chẳng còn lương tri gì.

“Sẽ vẫn như cũ, ” Thẩm Kim Đài nói:”Trước bọn con phải chuyên chú quay phim đã, chuyện tình cảm riêng tư con tạm thời không nghĩ đến nữa.”

Mẹ Diêm rốt cuộc yên tâm.

“Như vậy cũng tốt vô cùng, ” Mẹ Diêm hơi có chút chột dạ nói: “Tất cả chờ làm việc xong rồi hẵng nói sau, nếu không ngộ nhỡ thất bại, sẽ ảnh hưởng tới việc tiếp tục diễn vai tình nhân, đừng để ảnh hưởng tới công việc.”

Một chiếc xe chậm rãi dừng ở trước đình, Thẩm Kim Đài thấy Diêm Thu Trì bước xuống từ trên xe, giúp cậu mở cửa xe ra.

“Lên xe đi, về nghỉ ngơi sớm một chút.” Mẹ Diêm nói.

Thẩm Kim Đài đi tới bên cạnh Diêm Thu Trì, nói một tiếng “Cảm ơn “Rồi ngồi vào bên trong.

Diêm Thu Trì quay đầu nhìn mẹ Diêm một cái, khóe miệng có một nụ cười không thể kiềm chế, sau đó nhanh chóng lên xe nổ máy.


Chút tiền đồ này, mẹ Diêm nghĩ, chỉ là giúp Thẩm Kim Đài kéo cửa xe cũng có thể vui vẻ đến vậy.

Diêm Thu Trì vui vẻ, hắn kéo cửa xe cho Thẩm Kim Đài cũng cảm thấy vui vẻ.

Bản thân hắn cũng cảm thấy có chút khoa trương.

Hắn nguyện ý kéo cửa xe cho Thẩm Kim Đài cả đời.

Yêu một người chính là muốn chiều chuộng người ta vô điều kiện, hóa ra bản thân mình cũng là một người như vậy.

Diêm Thu Trì vừa lái xe, vừa xuyên qua kính chiếu hậu nhìn Thẩm Kim Đài. Thẩm Kim Đài ngồi ở hàng sau, ánh đèn chiếu vào cửa sổ mờ mờ ảo ảo, khuôn mặt của Thẩm Kim Đài cũng lúc ẩn lúc hiện trong ánh sáng biến ảo.

Trong xe yên tĩnh, hắn thấy Thẩm Kim Đài mở miệng hỏi: “Gần đây anh bận rộn công việc sao?”

“Vẫn như cũ.” Diêm Thu Trì nói.

Thẩm Kim Đài “ừ” một tiếng, thấy cái đồng hồ Diêm Thu Trì đeo trên cổ tay.

Chính là cái cậu đưa cho.

Hai người có quan hệ quá phức tạp, cũng không biết có thể trò chuyện gì. Thẩm Kim Đài ngồi ở phía sau, nghĩ xem bây giờ Diêm Thu Trì đang nghĩ gì.

Hình như bởi vì trong lòng mình có hơi giãn ra, sự giãn ra này nảy sinh ra tình cảm mập mờ, Diêm Thu Trì từ nay về sau chính là người cậu có cân nhắc qua, bọn họ không còn là đường thẳng song song. Diêm Thu Trì nhạy bén cảm nhận được loại mập mờ này.

Mặc dù Thẩm Kim Đài cũng không nói gì, sự lúng túng yên lặng này ngược lại lại chọc vào lòng hắn, chẳng qua loại mập mờ mờ mờ ảo ảo này, khiến hắn có chút mừng rỡ. Loại mừng rỡ này lại không có bằng chứng thực tế, nơm nớp lo sợ bản thân đang tự mình đa tình, trong lòng hắn bị gãi ngứa, lông mi hơi chặt, giương mắt nhìn Thẩm Kim Đài trong kính chiếu hậu.

Hắn có phản ứng.

Hắn không biết tại sao, hắn thật sự không có chút ý dâm nào. Tinh thần và cơ thể hắn đều có chút căng thẳng, không lúc nào thả lỏng nổi, có thể do loại căng thẳng này khiến hắn biến thành như vậy.

Thẩm Kim Đài phát hiện hắn đưa mắt nhìn, bèn hơi nghiêng đầu đi, nhìn ngoài cửa sổ.

Yết hầu Diêm Thu Trì giật giật, tiếng tim đập đinh tai nhức óc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương