Tin Tức Tố Biến Dị
-
Chương 24
Bắt đầu từ những bang phái kia, sự tình nhanh chóng lan rộng như một con chó hoang không buộc dây đeo cổ.
Đầu tiên là ba vị đại thần đã phát loa, tiếp theo là các bang hội khắp nơi đối đầu với nhau, bang chủ gọn gàng điều tra rõ chân tướng, cuối cùng mấy người Quả Quả Nha bị trục xuất khỏi bang hội —— dù sao đã chơi game với nhau trong một khoảng thời gian rất lâu, bọn họ đều có chút thổn thức khi phải đi đến bước đường này, nhưng chưa kịp phân biệt rõ chuyện đắng cay ngọt bùi gì, Thân Hóa Thương Khung đã biến mất và cũng rời khỏi phòng ngữ âm luôn, bọn họ ngay cả lời muốn giữ lại cũng chưa kịp nói ra.
Phòng ngữ âm lần thứ hai vỡ tổ.
“Ơ không, cậu ấy rời đi làm gì thế? Đây cũng đâu phải là lỗi của cậu ấy đâu.”
“Có lẽ là sợ chúng ta sẽ oán giận hả?” Có người suy đoán nói, “Nếu như không phải cậu ấy, Tiểu Vũ bọn họ cũng sẽ không nghĩ ra ý xấu. Cậu ấy sợ sau này sẽ cảm thấy lúng túng với người trong bang hội có quan hệ tốt với Tiểu Vũ bọn họ sao?”
“Tam quan của phần lớn người trong bang của chúng ta vẫn rất ngay thẳng, chuyện này không thể đổ lỗi cho cậu ấy được đâu. Bang chủ, anh mau gọi người ta trở lại đi.”
“Đúng đó, lúc mới phát tán bức ảnh tán gẫu tôi còn nói năng thô tục quá trời, gọi cậu ấy trở lại để tôi nói một lời xin lỗi nhé.”
Khương Tiêu nói: “Để cậu ấy đi đi.”
Mọi người lúc đầu còn không chịu, kêu anh tốt xấu gì cứ thử một chút xem, chờ nghe thấy anh trả lời như thế thì liền nhanh chóng chuyển đề tài.
“Nói mới nhớ… bang chủ, vì sao anh lại giả thành tình nhân với cậu ấy vậy?”
“Tình nhân là giả, cậu ấy là Omega, đây là thật chứ nhỉ?”
“Bang chủ, anh có tình cảm với cậu ấy không? Nếu như không có thì cho anh em một cơ hội nhé!”
“Đúng vậy!”
“Chờ đã, cậu ấy còn độc thân?”
Khương Tiêu lạnh nhạt đáp: “Không biết.”
Anh không muốn nghe bọn họ nói chuyện tào lao, nói xong liền rời khỏi kênh, tùy tiện vào một căn phòng nhỏ, lúc này mới lấy điện thoại di động ra liên hệ với Tần Tu Kiệt, dò hỏi chuyện của Việt Nhiên.
Tần Tu Kiệt trả lời rất nhanh: Tớ mua cho nó thẻ cải danh rồi, nó phải thay đổi ID rồi chơi tiếp nữa chứ.
Khương Tiêu yên tâm.
Bọn họ đã thêm bạn tốt lẫn nhau ở trong game, Việt Nhiên có đổi toàn bộ từ đầu tới đuôi cũng chạy không thoát. Nhưng nghĩ đến cảnh tiểu hồn sư thiếu chút nữa bị thiên hạ chỉ trỏ, anh vẫn hỏi nhiều thêm một câu: Cậu ấy không có chuyện gì chứ?
Tần Tu Kiệt: Không có chuyện gì, nó đang ở bên cạnh tớ đây nè, nếu cậu không yên tâm, gọi video call cái nha?
Khương Tiêu: Không được.
Tần Tu Kiệt cũng biết sẽ là đáp án này, hắn chỉ thuận miệng hỏi chơi thôi.
Hắn đóng WeChat lại, nhìn về phía em họ của mình: “Chồng cũ của em nhớ em rồi, chừng nào log in đây?”
Việt Nhiên nói: “Sáng mai.”
Bởi vì buổi sáng tương đối ít người chơi hơn, loại địa phương như hẻm núi hẳn sẽ rất yên tĩnh, cậu không có khả năng gặp phải người quen cho lắm. Đó là thời cơ tốt để cải danh sửa mặt.
Tần Tu Kiệt gật gật đầu, vừa muốn vứt điện thoại lên bàn lại đột nhiên nhớ tới một chuyện. Hắn mở máy lên một lần nữa, bấm vào bức ảnh của Khương Tiêu: “Nhìn nè, đây chính là chồng trước của chú mày đó.”
Việt Nhiên tò mò liếc mắt nhìn sang.
Thần sắc của chàng trai trong ảnh khá lạnh nhạt, trông hơi khó có thể tiếp cận, nhưng lớn lên hết sức tuấn tú, có thể búng tên giáo thảo trường cấp ba của bọn họ văng xa đến mười con phố luôn.
Tần Tu Kiệt cười híp mắt nói: “Không lừa gạt em chứ, có phải là rất soái hay không ha?”
Việt Nhiên thành thực “ừ” một tiếng, nói: “Soái thêm nữa cũng không có quan hệ gì với em cả.”
Tần Tu Kiệt nhíu mày: “Em có người thích rồi?”
Việt Nhiên nói: “Không có.”
Cậu đẩy mâm đựng trái cây qua chặn miệng của ông anh họ lại, nói, “Bác sĩ nói đời này em không thể tìm Alpha qua lại đâu.”
Tần Tu Kiệt nhất thời ngẩn ra, ngồi thẳng người lại: “Xảy ra chuyện gì?”
Việt Nhiên liền đem chuyện tin tức tố biến dị nói lại một lần nữa.
Tần Tu Kiệt thực sự khó mà tin nổi, thử hít hít mũi, rất nhanh từ bỏ trong vô ích. Bởi vì bọn họ là họ hàng gần, máu mủ cũng hơi liên quan cho nên hắn không thể nào bị tin tức tố quấy nhiễu. Hắn không thể làm gì khác hơn là sờ sờ đầu em họ: “Vậy thì không tìm Alpha nữa, trời này chỗ nào mà chẳng có cây cỏ.”
Việt Nhiên nói: “Anh cũng vậy nhé.”
Tần Tu Kiệt ngừng lại một chút, cười nói: “Anh không sao.”
Việt Nhiên rất hoài nghi.
Theo cậu được biết, Lê Hoa Vũ Vũ là người đầu tiên anh họ theo đuổi, kết quả lại tuyên bố rằng kết thúc thất bại, ổng ngay cả một chút cảm xúc ủ rũ cũng không có à?
Tần Tu Kiệt bổ sung: “Anh sẽ không sao đâu.”
Hắn nhìn em họ của mình, nghĩ rằng trong khoảng thời gian này, Nhiên Nhiên đã ra sức tinh phân không chỉ là làm không công, còn xém chút nữa là bị vu hại nữa, hắn không nhịn được lại sờ đầu cậu, “Lần này là anh có lỗi với em, sau này anh sẽ suy nghĩ thật kỹ rồi mới đưa ra quyết định theo đuổi người ta nhé.”
Việt Nhiên đánh giá tâm tình của hắn không tính là quá tốt, an ủi vài câu rồi không tiếp tục đề tài này nữa. Cậu chọn một bộ phim có đánh giá không tồi, thoạt nhìn say sưa. Tần Tu Kiệt không có lòng chơi game gì nữa, thẳng thắn offline luôn, đi qua xem phim với cậu.
Bọn họ rời khỏi, nhưng lúc này trong thư phòng vẫn có một người đang chơi.
Đêm nay lúc ăn cơm, Việt Thế Trung làm bộ lơ đãng hỏi vài câu về game, biết được đứa con nhà mình chơi ở khu mới nên ông liền chạy tới khu mới lập một tài khoản. Bây giờ ông vừa lên tới cấp sáu, vẫn chưa tìm hiểu xong một vài thao tác cơ bản, luôn cảm thấy trò này rất khó.
Kinh hồn bạt vía chém chết một con quái nhỏ, ông dừng tay, tạm thời mặc kệ những nhiệm vụ ngổn ngang kia. Ông quyết định đi lên sườn núi nhìn phong cảnh một chút, để lại một đường máu nhỏ giọt, thuận tiện tìm tòi ID của con trai và con rể có thể là giả có thể là thật kia rồi thêm bạn tốt.
Mười mấy phút sau, lời mời bạn tốt như một cục đá chìm trong biển lớn.
Ông nhìn cảnh đẹp trước mắt, yên lặng suy tư về cuộc đời một phút, lên tinh thần tiếp tục làm nhiệm vụ. Vào lúc này, một cái loa hiện lên.
[Loa] Phượng Thập: Liên quan đến chuyện tài khoản đánh dã đêm nay tàn sát hội viên bang Bạch Cẩm Lý. Sau khi điều tra thì biết được là phó bang chủ Phượng Quy Thiên Hạ tự ý đưa ra quyết định, trước mắt Phượng Quy Thiên Hạ và Đường Tâm Đường đã bị trục xuất khỏi bang hội. Bản thân tôi đã không quản lý bang hội cho tốt, nhân đây xin lỗi với bang hội Bạch Cẩm Lý.
[Loa] Tâm Tự Thành Tro: Chấp nhận lời xin lỗi.
[Loa] Người Thích Chuyện Bát Quái: Chờ chút, phó bang chủ Bạch Cẩm Lý, anh khoan hẳn rời đi! Có thể nói cho chúng tôi biết vì sao ba vị đại thần đều ra mặt cho các anh không?
[Loa] Tâm Tự Thành Tro: Bởi vì người bang hội của bọn tôi ai cũng cực kì xinh đẹp hết.
[Loa] Người Thích Chuyện Bát Quái:… Nghiêm túc đó hả?
[Loa] Tâm Tự Thành Hôi: Đúng vậy nghen [hôn gió]
[Loa] Mạc Hồi Thủ: Đến đến đến, gửi một bức ảnh đi [chảy nước miếng]
Người chơi bên dưới nhất thời bị trật đường, dồn dập bắt hắn gửi ảnh, nhưng hô nửa ngày hắn cũng không nổi bong bóng nữa.
Lực chú ý của mọi người lại trở về với chuyện của đêm nay, muốn biết đến tột cùng là xảy ra chuyện gì. Sau khi hỏi thăm đủ chỗ, rốt cuộc có người phổ cập thông tin.
[Loa] Donut: Tôi hỏi ra rồi, tin tức chắc đáng tin cậy lắm nè. Bang chủ và phu nhân của Bạch Cẩm Lý không phải thường hay tú ân ái sao? Trong bang hội của bọn họ có mấy người thầm mến bang chủ không chịu được nên đi cấu kết với phó bang chủ bang Phượng Tự. Người lấy một đống chứng cứ giả để vu hại phu nhân là nằm vùng, sau đó bị bang chủ xử lý một cách tàn nhẫn ngược lại, nghe đâu phu nhân lòng đau như cắt, đã rời game không chơi nữa rồi.
[Thế Giới] Xá Đô Toàn Khoản: Nha…
[Thế Giới] Mạc Hồi Thủ: Mặc dù là như vậy…
[Thế Giới] Người Thích Chuyện Bát Quái: Nhưng chuyện như vậy bình thường thôi mà, còn phải khiến cho ba vị đại thần cùng nhau ra mặt à?
[Thế Giới] Donut: Nghe nói là bởi vì bang chủ Bạch Cẩm Lý là một vị chỉ huy thiên tài, mấy bang phái lớn đều muốn đào anh ta qua.
[Thế Giới] Người Thích Chuyện Bát Quái: Một vị chỉ huy có thể làm cho cả nhóm đại thần ra mặt? Cậu chắc là đang đùa tôi ha.
[Thế Giới] Trà Sữa Trân Châu: Hơn nữa Mặc thần vì việc này mà ngay cả ảnh khỏa thân cũng muốn phát tán đó [nâng cằm lên]
[Thế Giới] Thức Ăn Cho Mèo: Tôi nghĩ ra rồi tôi nghĩ ra rồi, bang chủ phu nhân tuyệt đối là học trò của Nguyệt thần đó!
[Thế Giới] Donut: Không phải đâu, cậu ấy từ chối rồi mà.
[Thế Giới] Một Khúc An Hồn: Biết đâu đã chấp nhận trong âm thầm thì sao? Lúc trước tôi ở trong đấu trường còn nhìn thấy Nguyệt thần đánh trận với đôi tình nhân nhỏ kia nữa mà~
[Thế Giới] Vùi Ở Trong Chăn: Cũng không phải là không thể…
Mọi người đang sôi nổi nghị luận, một cái loa mới hiện lên.
Cũng không biết là chuyện yêu hận nhà ai, vừa nhìn lướt qua có vẻ như là chuyện một cước đạp n thuyền vậy, tiểu tứ tiểu ngũ đồng thời đào ra tiểu tam, kết quả cùng nhau yêu tiểu tam, vứt bỏ tra nam, bắt đầu cướp đoạt tiểu tam khỏi tay tra nam… Mọi người lập tức ném chuyện đồ đệ qua một bên, lên tinh thần ăn dưa mới.
Việt Thế Trung vừa làm nhiệm vụ vừa nhìn lên kênh, cảm thấy rất phiền muộn.
Nhìn xem, vu oan hãm hại, chân đạp nhiều thuyền, ngay cả học trò của Nguyệt Trầm cũng buồn đến mức không chơi nữa. Người tuổi trẻ bây giờ thật là đáng sợ, Nhiên Nhiên nhà ông sẽ không bị bắt nạt chứ?
Không được, mình phải mạnh hơn nữa.
Ông hít sâu một hơi, bắt đầu nỗ lực thăng cấp, vẫn luôn chơi đến khuya mới ngủ.
Việt Nhiên xem phim xong liền đi ngủ.
Sáng hôm sau, bảy giờ cậu đã bò dậy và khởi động máy đăng nhập vào game.
Đại khái là chuyện tối hôm qua quá xôm, hoặc là bởi vì vụ cậu rời khỏi, nên lúc vừa online liền nghe thấy tiếng thông báo không ngừng vang lên, toàn bộ là lời mời bạn tốt. Cậu đều bấm từ chối, trước tiên sử dụng thẻ cải danh, gõ vào ba chữ “Kẻ Thí Thần” rồi click xác định.
—— Xin lỗi, ID này đã có chủ nha.
Cậu tốt tính bấm xóa bỏ, gõ vào ‘Đồ Nguyệt’.
Xin lỗi, ID này đã có chủ nha.
Thí Thần —— xin lỗi, cái này ID đã có chủ nha.
Sát Lục —— xin lỗi…
Sát Tinh —— xin lỗi…
*Thí( 弑) = Đồ (屠) = Sát (杀) = giết, tàn sát.
…
Đệt, lấy một cái tên thôi cũng khó đến như vậy á!
Cậu nghiến răng, vừa định tự giận mình đi kiếm cuốn từ điển, lật tới một trang nào đó, lúc này đột nhiên quét thấy báo cáo kiểm tra sức khỏe trên bàn, hơi run run, gõ xuống ba chữ: Kẻ Thí A.
—— chúc mừng, ID của bạn đã được sửa thành công!
Việt Nhiên thoáng thoả mãn, bắt đầu sửa mặt một lần nữa, điều chỉnh ‘đáng yêu’ thành ‘lạnh lùng’, sau đó mua một bộ đồ mới, di chuyển nhân vật một vòng để đánh giá. Cậu càng nhìn càng thấy vừa mắt, nghĩ thầm rốt cuộc có thể chơi game một cách đàng hoàng rồi.
Cậu liền kích động chạy đến chủ thành làm tiếp tế một lần rồi truyền tống đến đại lục Cánh Đồng Hoang Vu, chuẩn bị đi săn sư tử.
Hồn sư muốn luyện ra con hồn thú thứ sáu phải thu được linh hồn của động thực vật, mà linh hồn có thời gian tồn trữ nhất định, vượt qua thời gian này sẽ biến mất, bởi vậy lúc trước ngoại trừ một bé Gà Trắng, cậu vẫn không đụng tới những hồn thú khác, bây giờ thì có thể rồi.
Sư tử ở đại lục Cánh Đồng Hoang Vu là một con hồn thú mà rất nhiều hồn sư sẽ chọn, Tinh Diệt giả mạo trước mắt cũng dùng con này.
Tuy nói trang rèn đúc sau khi update đã thay đổi không ít, nhưng vẫn còn sư tử, chỉ cần vật liệu đủ tốt, hồn thú được luyện ra hẳn sẽ không quá kém.
Phiền phức duy nhất chính là con sư tử này khó giết lắm, phần lớn hồn sư đều sẽ tổ đội. Cậu thực sự không muốn tổ dã đội, cũng may thuốc đã chuẩn bị đầy đủ, với kỹ thuật của cậu, hoàn toàn có thể từ từ giải quyết nó.
Lúc Tần Tu Kiệt rời giường tìm cậu liền nhìn thấy con sư tử trong game ngửa mặt lên trời thét dài, ầm ầm ngã xuống đất. Mà em họ của mình thì lại mở trang luyện hồn thú ra thu linh hồn vào, bỏ thêm vài vật liệu hiếm và nhấn xác nhận.
Chỉ thấy ánh sáng màu trắng dần dần tiêu tan, một con sư tử hùng dũng hiên ngang xuất hiện ở giữa trận luyện, toàn thân nó trắng như tuyết, cổ và bốn móng vuốt trông hơi tím, hiển nhiên là hồn thú thuộc tính sét.
Hắn cười nói: “Được nha.”
Việt Nhiên “dạ” một tiếng, cả người khoan khoái.
Quả nhiên là tên họ mới vận may mới, cuối cùng cậu cũng coi như có thể thoát khỏi bé Gà Trắng khiến người ta sốt ruột kia rồi.
Tần Tu Kiệt nói: “Đi thử sức mạnh xem.”
Việt Nhiên cũng đang nghĩ như vậy, tìm tới cửa vào đấu trường gần nhất rồi liền đi vào.
Người thi đấu buổi sáng không nhiều, cậu chờ nửa phút mới được xếp với một người, ngẩng đầu nhìn thông tin của đối thủ một chút, không khỏi ngẩn ra: “Ngân Mộc Tinh?”
Cậu biết Ngân Mộc Tinh.
Trong cuộc chiến du hiệp năm nay, Liệt Phong một lần nữa lên đỉnh, á quân chính là Ngân Mộc Tinh, vị đại thần mới lên cấp này cũng là người chơi Liệt Dương Tinh Nguyệt. Nhưng sau khi cậu xóa nick, Ngân Mộc Tinh mới tiến vào du hiệp, năm đó bọn họ căn bản chưa từng đấu với nhau.
Tần Tu Kiệt cũng kinh ngạc: “Hàng thật?”
Việt Nhiên nói: “Em thử hỏi một chút.”
Lời nói vừa dứt, chỉ thấy trên kênh có một cái loa.
[Loai] Chi Ái Bất Hối: Mẹ của tui ơi, cả đấu trường đều bị Ngân Mộc Tinh dọa chết rồi nè, chỉ mới nửa phút đã ngược tui tanh bành rồi, muốn vây xem thì nhanh lên a ——!!!
Toàn bộ lập tức nổ tung.
[Thế Giới] Thu Quy: Cái gì cơ???
[Thế Giới] Chàng Đại Tù: Hôm qua thì Mặc thần, hôm nay là Tinh thần, tình huống bây giờ ở khu mới là gì thế này, đại thần tụ tập đến đây chơi á?
[Thế Giới] Hoa Cẩm Chướng: Chắc không phải là muốn trở thành Liệt Dương Tinh Nguyệt thứ hai đó chứ?
[Thế Giới] Thu Quy: Thiệt hay giả vậy?
[Thế Giới] Chi Ái Bất Hối: Thật sự, phòng 154 trong đấu trường, ván này sắp mở rồi, nhanh lên!
Mấy người chơi rất kích động, ‘ào ào ào’ chạy tới, muốn vây xem đại thần.
Vừa vào phòng nhìn, phát hiện đối thủ cũng đưa ra nghi vấn như thế.
[Kênh Công Cộng] Kẻ Thí A: Thực sự là hàng thật?
[Kênh Công Cộng] Ngân Mộc Tinh: Thật trăm phần trăm.
[Kênh Công Cộng] Kẻ Thí A: Nha.
[Kênh Công Cộng] Ngân Mộc Tinh: Muốn chịu thua à [mỉm cười]
[Kênh Công Cộng] Kẻ Thí A: Không.
[Kênh Công Cộng] Ngân Mộc Tinh: [ngón tay cái]
Ghế khán giả cũng răm rắp học theo khen một đống, ngay sau đó liền bắt đầu thảo luận cậu có thể chống đỡ trong bao lâu.
Không vì bất cứ lý do gì khác, nhưng thật sự cậu sẽ không đánh nổi đâu.
Hai người đều là hồn sư, một hệ công kích một hệ hỗ trợ, quả thực trông chẳng hồi hộp gì mấy.
Hồn sư hệ hỗ trợ cực kỳ sáng ngời, hồn thú toàn là màu nhạt. Hệ công kích thì lại hoàn toàn tương phản, hồn thú đi theo phong cách đen tối.
Hai người gặp nhau ở ngay chính giữa, Ngân Mộc Tinh giơ tay liền triệu hoán một con Rắn Đen ra, muốn cuốn lấy đối phương và bắn thêm quanh người nọ một lớp độc. Việt Nhiên biết ngay là gã sẽ làm như vậy, cậu căn bản chẳng né, thậm chí còn dành thời gian chạy về phía trước vài bước nữa.
Ngân Mộc Tinh cười nhạo một tiếng.
Lúc gã vừa thấy hồn sư này muốn đánh, còn tưởng rằng cậu có chút bản lĩnh, không nghĩ tới người nọ chỉ là nghé con mới sinh không sợ cọp thôi, lại dám mang một hỗ trợ đi đánh cận chiến, chủ động đánh về phía hồn thú của gã…
Suy nghĩ này chợt lóe lên mà đã thấy Rắn Đen cuốn chặt lấy đối phương.
Cùng lúc đó, Kẻ Thí A cũng triệu hoán ra một con hồn thú, nhào thẳng tới, trong nháy mắt đóng băng gã lại.
Kỹ năng của hai bên trao đổi với nhau, cả hai đều mang hồn thú khống chế ra.
Điểm khác nhau chính là Hồn Thú Tuyết chỉ khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, thương tổn cơ hồ là số không, Rắn Đen thì lại quấn lấy rồi nhả ra nọc độc, thế nhưng… nó chỉ quấn lấy hai chân để người chơi đứng bất động ở chỗ cũ, mà nửa người trên vẫn có thể thả kỹ năng như cũ.
Điều này cũng là lý do Việt Nhiên lại chạy về phía trước, cậu muốn nhét Ngân Mộc Tinh vào trong phạm vi công kích của mình.
Quả thật vừa rồi cậu có thể chọn hồn thú miễn khống chế để tránh thoát chiêu định thân của đối phương. Nhưng nếu quả thật là như vậy, Ngân Mộc Tinh có thể sẽ tiếp tục triệu hoán con hồn thú công kích thứ hai ra. Nên vậy cậu mới nghĩ còn không bằng chấp nhận bị thương một chút để Ngân Mộc Tinh không ra chiêu đó được.
Lúc này đã thành công đóng băng người kia, cậu vội vàng triệu hoán ba con hồn thú ra, theo thứ tự là Sói Trắng, Sư Tử Trắng và Cục Lông thêm bạo kích.
Nhanh chóng tăng thêm bạo kích cho hai con hồn thú công kích, cậu lập tức điều khiển Sói Trắng và Sư Tử Trắng đánh tới. Hai kỹ năng lớn bạo quất tới một phát, thanh máu của Ngân Mộc Tinh bỗng nhiên rơi mất gần một nửa.
Khán giả: “…”
Định mệnh!
Như vậy còn chưa hết đâu, bởi vì tác dụng bạo kích của Cục Lông trong thời gian hạn định vẫn còn đó.
Nó có một thiết lập rất biến thái, sau khi thêm bạo kích cho người chơi hoặc hồn thú và sử dụng kỹ năng công kích phe địch xong, nếu như Cục Lông có thể nhảy một lần nữa, bạo kích sẽ tăng gấp đôi, nhảy hai lần thì lại tăng gấp ba, cứ thế mà suy ra tiếp.
Tốc độ tay của Việt Nhiên cực nhanh.
Cục Lông chỉ có thể xuất hiện năm giây, cậu dùng một giây bỏ thêm bạo kích cho hai con hồn thú, dùng hai giây để chúng nó công kích Ngân Mộc Tinh, còn lại hai giây đồng hồ, cậu điều khiển Cục Lông nhảy hai lần trên hai con hồn thú.
Tuy rằng kỹ năng giỏi nhất của hai con hồn thú đang hồi sức, nhưng sau khi may mắn được tăng gấp đôi bạo kích, thương tổn từ kĩ năng dù nhỏ nhưng vẫn hết sức có khả quan. Vì vậy lại là một phen bạo phát, lượng máu của Ngân Mộc Tinh lần thứ hai giảm xuống, giờ khắc này hiệu quả đóng băng đã hết, gã chỉ còn lại không tới 20% máu.
Khán giả: “…”
Tần Tu Kiệt: “…”
Chỉ trong thời gian của một cái nháy mắt, đại thần đã sắp bị đánh thành tàn phế rồi!
Việt Nhiên rất hài lòng: “Giòn da đánh cũng được đó nha.”
Tần Tu Kiệt: “…”
Chính chú mày cũng là giòn da đó, có được hay không?
Việt Nhiên không biết anh họ đang oán thầm, chuyên chú nhìn chằm chằm màn hình, thấy Ngân Mộc Tinh triệu hoán ra hồn thú phòng hộ, sau đó liền triệu ba con hồn thú công kích ra, cậu biết ngay gã muốn giết bạo cậu chỉ bằng một lần đây mà.
Cậu hết sức bình tĩnh, triệu Gấu Trắng ra chặn lại thương tổn cho mình, mang theo Sói Trắng và Sư Tử Trắng, chờ bé Gấu gánh xong liền bắt đầu xông pha chiến đấu, muốn ỷ vào ưu thế từ lượng máu còn nhiều mà đối đầu với Ngân Mộc Tinh.
Ngân Mộc Tinh tốt xấu gì vẫn có không ít kinh nghiệm thi đấu, sớm trong nháy mắt bị đông cứng kia liền hiểu được mục đích của Kẻ Thí A.
Bây giờ bản thân đang gần hết máu lại thấy tên khốn kiếp này hối hả xông về phía trước, sắc mặt của gã liền chìm đến mức quả thực có thể biến thành rãnh nước nhỏ luôn.
Nhưng hết cách rồi, chênh lệch lúc trước thực sự quá lớn, thêm nữa Kẻ Thí A này quá xảo quyệt, gã chỉ kiên trì một phút, vẫn treo chết.
Ghế khán giả một mảnh lặng im.
Mấy giây sau liền bắt đầu điên cuồng bình luận, tất cả người ngồi xem nãy giờ đều than thở.
Định mệnh, một đại thần hệ công kích bị một người đi đường hệ hỗ trợ đè xuống đất chà chà, tám trăm năm cũng khó gặp lắm nha, Kẻ Thí A kia có lai lịch gì thế này!
Ngân Mộc Tinh ở bên kia thiếu chút nữa đập nát bàn phím.
Gã hít sâu mấy cái mới nuốt ngược cơn giận này về, duy trì phong độ gõ chữ.
[Kênh Công Cộng] Ngân Mộc Tinh: [ngón tay cái] Lợi hại, tìm một căn phòng thử lại một lần nữa không?
[Kênh Công Cộng] Kẻ Thí A: Không, tôi muốn ăn cơm, sau này hẳn nói.
Gửi xong câu này, Việt Nhiên rời khỏi đấu trường, log out đi mất.
Tần Tu Kiệt đi theo cậu tới phòng ăn, nhìn cậu một cái.
Việt Nhiên nghiêng đầu sang, cho hắn một ánh mắt nghi hoặc.
Tần Tu Kiệt cười híp mắt vò loạn tóc của cậu: “Cho tới bây giờ anh mới có một loại cảm giác chú mày thì ra thật sự là đại thần đó. Đại lão, xin anh mang em theo nha.”
“…” Việt Nhiên mặt không hề có cảm xúc vỗ tay của hắn xuống.
Lúc này trong game vẫn đang sôi trào.
Trận đấu kết thúc, khán giả tự động rời khỏi phòng rồi đăng bình luận trên kênh thế giới. Trong đó có mấy người còn lý trí, thử đưa ra phân tích.
[Thế Giới] Chi Ái Bất Hối: Tài khoản của Tinh thần kia vừa nhìn là biết mới mua, trang bị yếu đến mức không nhìn nổi, con hồn thú thứ sáu cũng chẳng luyện. Không thể nhìn ra trang bị của Kẻ Thí A là gì, con hồn thú thứ sáu là Sư Tử Trắng, nhìn là thấy chiếm ưu thế hơn rồi.
[Thế Giới] Năm Xưa: Nói ngược lại đi các ông, Ngân Mộc Tinh căn bản không nghĩ tới một chiêu đông cứng kia của cậu ta đâu. Dù có con hồn thú thứ sáu cũng chính là mệnh bị đông cứng, kiểu nào cũng bị mất máu thôi hà.
[Thế Giới] Hồn Sư Màu Đen: Nếu trang bị của Tinh thần tốt hơn một chút, phòng ngự tăng lên, hơn nữa có con hồn thú thứ sáu, không chừng khúc sau anh ấy có thể giết ngược lại Kẻ Thí A đó nha.
[Thế Giới] Năm Xưa: Tôi không tin, tôi thấy Kẻ Thí A là cao thủ, thật sự không thể để cho Ngân Mộc Tinh có cơ hội trở mình.
Hai bên bên nào cũng cho là mình đúng, ầm ĩ nửa ngày cũng chẳng biết lý do gì.
Lúc Bạch Chính Dương log in liền nhìn thấy tình cảnh này, hắn vốn muốn mang nhân vật theo, sau đó đi ăn cơm, ai biết lại thấy bọn họ đang thảo luận Tinh rồi cái gì mà thần đó, liền phải nổi bong bóng.
[Loa] Tinh Diệt:???
[Thế Giới] Hoa Cẩm Chướng: Tinh thần sớm nha~
[Thế Giới] Tinh Diệt: Sớm, mọi người đang nói cái gì? Tôi ghen tị?
[Thế Giới] Năm Xưa: [cười khóc][cười khóc][cười khóc] không phải nói anh, nói Ngân Mộc Tinh nha.
[Thế Giới] Hồn Sư Màu Đen: Ngân Mộc Tinh đại thần cũng tới khu này rồi, vừa đánh xong đấu trường, hiện tại chắc đã đi ăn cơm rồi ạ.
Bạch Chính Dương nheo mắt lại, nói thầm một tiếng quả nhiên đã đến rồi.
Người này vẫn muốn đạp tiểu Tinh Diệt xuống, từ ngày ‘Tinh Diệt trở về’ đó liền cẩn thận nhìn chằm chằm khu mới, tối hôm qua Mặc Dương lên tiếng, hôm sau gã liền không chờ nổi nữa mà chạy tới nơi này.
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn và Nguyệt Trầm phải làm đến nước này đều là vì thằng ngốc X Ngân Mộc Tinh kia.
Nếu không chỉnh Ngân Mộc Tinh cho đàng hoàng, hắn sẽ cảm thấy có lỗi với khoảng thời gian bản thân đi chịu khổ này lắm!
Bạch Chính Dương làm nóng người, cẩn thận suy nghĩ nên chỉnh người như thế nào, lúc này thấy thông báo trên kênh thế giới nhảy ra hai ba lần, mấy người chơi chia sẻ chuyện buổi sáng với hắn.
[Loa] Tinh Diệt:??? Cậu ấy thua dưới tay một hỗ trợ?
[Thế Giới] Thu Quy: Dạ, quả thực là bị đối phương đè xuống đất chà chà luôn đó anh.
[Thế Giới] Chi Ái Bất Hối: Khách quan mà nói, cậu ta có chút khinh địch, hơn nữa nhiều ít gì thì trang bị và hồn thú trông cũng khá thiệt thòi.
[Thế Giới] Tinh Diệt: Mọi người có video không?
[Thế Giới] Chi Ái Bất Hối: Không có, thực sự quá nhanh, bọn tôi phản ứng không kịp.
[Thế Giới] Chàng Đại Tù: Lúc vừa bắt đầu bọn tôi còn cho rằng sẽ không hồi hộp đến vậy nữa mà…
Không có video cũng chẳng sao, Bạch Chính Dương chỉ cần suy tưởng đến hình ảnh kia một chút mà đã cảm thấy sảng khoái đến thẳng tay vỗ bàn rồi.
Hắn vội vàng dò hỏi ID của hỗ trợ kia, biết người nọ tên là Kẻ Thí A liền tìm tòi một chút, gửi lời mời thêm bạn tốt, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho Nguyệt Trầm.
Nguyệt Trầm giờ này còn đang ngủ, mơ hồ nói: “Cậu tốt nhất có chuyện quan trọng mới tìm tới tôi đi đấy.”
Bạch Chính Dương nói: “Khu mới có một hồn sư hỗ trợ lợi hại mới ngược Ngân Mộc Tinh ở đấu trường nè.”
Nguyệt Trầm ngừng lại vài giây, chậm rãi làm rõ lượng thông tin trong lời nói của hắn, nhất thời tỉnh táo: “Ngân Mộc Tinh cũng tới khu mới? Hồn sư kia là tiểu Tinh Diệt sao?”
Bạch Chính Dương nói: “Không biết, cậu ấy không có online, tôi nghe người khác nói thôi.”
Bất kể có phải là tiểu Tinh Diệt hay không, chỉ cần ngược Ngân Mộc Tinh thì từ nay về sau bọn họ chính là anh em!
Việt Nhiên hoàn toàn không biết chuyện trong game.
Ăn điểm tâm xong, cậu và anh họ tản bộ một vòng trong tiểu khu, chạy đi mua một trái dưa hấu, lúc này mới về nhà log in. Cậu phát hiện có không ít lời mời bạn tốt, mà ID trên cao nhất lại vô cùng chói mắt, chính là Tinh Diệt.
Cậu nói: “Hàng nhái thêm bạn tốt với em.”
Tần Tu Kiệt đăng nhập vào tài khoản phụ, đáp: “Chấp nhận đi, xem gã muốn làm gì.”
Việt Nhiên nghe lời click đồng ý, một lúc sau liền thấy đối phương gửi tin nhắn tới.
[Trò Chuyện Riêng] Tinh Diệt: Này.
[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Chào đại thần, có chuyện gì sao?
[Trò Chuyện Riêng] Tinh Diệt: Nghe nói cậu đánh thắng Ngân Mộc Tinh, đến đấu trường đánh một cái nhé?
[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Không được, chỉ là vận khí của tôi khá tốt mà thôi.
[Trò Chuyện Riêng] Tinh Diệt: Vậy cậu có đang bận không? Cùng nhau đánh phó bản nhé?
Việt Nhiên dựa theo lời dặn dò của anh họ nói có việc phải làm, vừa hẹn là khi nào có thời gian sẽ đánh xong liền từ khóe mắt nhìn thấy anh họ đang hàn huyên với Tinh Diệt. Cậu chạy ngay đến chỗ câu cá treo tài khoản ở đó rồi kéo ghế tựa ngồi ở bên cạnh anh họ nhìn bọn họ đánh phó bản.
Lúc Việt Thế Trung cắt xong trái dưa hấu gõ cửa tiến vào liền thấy bọn họ đang ghé vào trước một chiếc máy tính.
Ông để trái dưa hấu lên bàn, tò mò nhìn lướt qua, vốn tưởng rằng thứ có thể khiến Nhiên Nhiên tập trung tinh thần vây xem như thế có lẽ là đang đánh boss thế giới trong truyền thuyết gì đó, kết quả chỉ là một trang tán gẫu mà thôi.
Hai tay của Tần Tu Kiệt lướt nhanh, bàn phím bị gõ đến bùm bùm.
[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Em kích động quạ, có thể đánh phó bản với Tinh Diệt đại đại nha!
[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Không được rồi, nước mắt của em không ngừng được mất, rất sợ đây là một giấc mộng đó.
[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Có được thời khắc này, đừng nói chờ anh ba năm, dù chờ anh mười năm em cũng nguyện ý!
“…” Việt Thế Trung yên lặng liếc mắt nhìn mặt cháu trai họ ngoại của mình một cái, yên lặng quay người rời đi, rồi lại yên lặng đóng cửa cho bọn nó.
Ông trở về thư phòng nhìn icon game trên màn hình, đốt một điếu thuốc, hít sâu một hơi, chậm rãi phun ra.
Du dược chi hiệp, đây thực sự là một trò chơi khiến ông không hiểu nổi.
Người nào đi vào liền thay đổi hết cả phong cách, bọn nó có thể lệch lạc đến mức ngay cả người thân cũng chẳng dám nhận bọn nó luôn.
Nhưng ông không hiểu cũng phải chơi thôi.
Ông bấm vào game, nhìn thanh bạn tốt một chút, phát hiện lời mời vẫn là một cục đá chìm trong biển lớn như cũ, không nhịn được thêm một lần nữa. Kết quả một thông báo nhắc nhở hiện ra —— xin lỗi, người chơi Thân Hóa Thương Khung < không còn tồn tại.
Việt Thế Trung:???
Đầu tiên là ba vị đại thần đã phát loa, tiếp theo là các bang hội khắp nơi đối đầu với nhau, bang chủ gọn gàng điều tra rõ chân tướng, cuối cùng mấy người Quả Quả Nha bị trục xuất khỏi bang hội —— dù sao đã chơi game với nhau trong một khoảng thời gian rất lâu, bọn họ đều có chút thổn thức khi phải đi đến bước đường này, nhưng chưa kịp phân biệt rõ chuyện đắng cay ngọt bùi gì, Thân Hóa Thương Khung đã biến mất và cũng rời khỏi phòng ngữ âm luôn, bọn họ ngay cả lời muốn giữ lại cũng chưa kịp nói ra.
Phòng ngữ âm lần thứ hai vỡ tổ.
“Ơ không, cậu ấy rời đi làm gì thế? Đây cũng đâu phải là lỗi của cậu ấy đâu.”
“Có lẽ là sợ chúng ta sẽ oán giận hả?” Có người suy đoán nói, “Nếu như không phải cậu ấy, Tiểu Vũ bọn họ cũng sẽ không nghĩ ra ý xấu. Cậu ấy sợ sau này sẽ cảm thấy lúng túng với người trong bang hội có quan hệ tốt với Tiểu Vũ bọn họ sao?”
“Tam quan của phần lớn người trong bang của chúng ta vẫn rất ngay thẳng, chuyện này không thể đổ lỗi cho cậu ấy được đâu. Bang chủ, anh mau gọi người ta trở lại đi.”
“Đúng đó, lúc mới phát tán bức ảnh tán gẫu tôi còn nói năng thô tục quá trời, gọi cậu ấy trở lại để tôi nói một lời xin lỗi nhé.”
Khương Tiêu nói: “Để cậu ấy đi đi.”
Mọi người lúc đầu còn không chịu, kêu anh tốt xấu gì cứ thử một chút xem, chờ nghe thấy anh trả lời như thế thì liền nhanh chóng chuyển đề tài.
“Nói mới nhớ… bang chủ, vì sao anh lại giả thành tình nhân với cậu ấy vậy?”
“Tình nhân là giả, cậu ấy là Omega, đây là thật chứ nhỉ?”
“Bang chủ, anh có tình cảm với cậu ấy không? Nếu như không có thì cho anh em một cơ hội nhé!”
“Đúng vậy!”
“Chờ đã, cậu ấy còn độc thân?”
Khương Tiêu lạnh nhạt đáp: “Không biết.”
Anh không muốn nghe bọn họ nói chuyện tào lao, nói xong liền rời khỏi kênh, tùy tiện vào một căn phòng nhỏ, lúc này mới lấy điện thoại di động ra liên hệ với Tần Tu Kiệt, dò hỏi chuyện của Việt Nhiên.
Tần Tu Kiệt trả lời rất nhanh: Tớ mua cho nó thẻ cải danh rồi, nó phải thay đổi ID rồi chơi tiếp nữa chứ.
Khương Tiêu yên tâm.
Bọn họ đã thêm bạn tốt lẫn nhau ở trong game, Việt Nhiên có đổi toàn bộ từ đầu tới đuôi cũng chạy không thoát. Nhưng nghĩ đến cảnh tiểu hồn sư thiếu chút nữa bị thiên hạ chỉ trỏ, anh vẫn hỏi nhiều thêm một câu: Cậu ấy không có chuyện gì chứ?
Tần Tu Kiệt: Không có chuyện gì, nó đang ở bên cạnh tớ đây nè, nếu cậu không yên tâm, gọi video call cái nha?
Khương Tiêu: Không được.
Tần Tu Kiệt cũng biết sẽ là đáp án này, hắn chỉ thuận miệng hỏi chơi thôi.
Hắn đóng WeChat lại, nhìn về phía em họ của mình: “Chồng cũ của em nhớ em rồi, chừng nào log in đây?”
Việt Nhiên nói: “Sáng mai.”
Bởi vì buổi sáng tương đối ít người chơi hơn, loại địa phương như hẻm núi hẳn sẽ rất yên tĩnh, cậu không có khả năng gặp phải người quen cho lắm. Đó là thời cơ tốt để cải danh sửa mặt.
Tần Tu Kiệt gật gật đầu, vừa muốn vứt điện thoại lên bàn lại đột nhiên nhớ tới một chuyện. Hắn mở máy lên một lần nữa, bấm vào bức ảnh của Khương Tiêu: “Nhìn nè, đây chính là chồng trước của chú mày đó.”
Việt Nhiên tò mò liếc mắt nhìn sang.
Thần sắc của chàng trai trong ảnh khá lạnh nhạt, trông hơi khó có thể tiếp cận, nhưng lớn lên hết sức tuấn tú, có thể búng tên giáo thảo trường cấp ba của bọn họ văng xa đến mười con phố luôn.
Tần Tu Kiệt cười híp mắt nói: “Không lừa gạt em chứ, có phải là rất soái hay không ha?”
Việt Nhiên thành thực “ừ” một tiếng, nói: “Soái thêm nữa cũng không có quan hệ gì với em cả.”
Tần Tu Kiệt nhíu mày: “Em có người thích rồi?”
Việt Nhiên nói: “Không có.”
Cậu đẩy mâm đựng trái cây qua chặn miệng của ông anh họ lại, nói, “Bác sĩ nói đời này em không thể tìm Alpha qua lại đâu.”
Tần Tu Kiệt nhất thời ngẩn ra, ngồi thẳng người lại: “Xảy ra chuyện gì?”
Việt Nhiên liền đem chuyện tin tức tố biến dị nói lại một lần nữa.
Tần Tu Kiệt thực sự khó mà tin nổi, thử hít hít mũi, rất nhanh từ bỏ trong vô ích. Bởi vì bọn họ là họ hàng gần, máu mủ cũng hơi liên quan cho nên hắn không thể nào bị tin tức tố quấy nhiễu. Hắn không thể làm gì khác hơn là sờ sờ đầu em họ: “Vậy thì không tìm Alpha nữa, trời này chỗ nào mà chẳng có cây cỏ.”
Việt Nhiên nói: “Anh cũng vậy nhé.”
Tần Tu Kiệt ngừng lại một chút, cười nói: “Anh không sao.”
Việt Nhiên rất hoài nghi.
Theo cậu được biết, Lê Hoa Vũ Vũ là người đầu tiên anh họ theo đuổi, kết quả lại tuyên bố rằng kết thúc thất bại, ổng ngay cả một chút cảm xúc ủ rũ cũng không có à?
Tần Tu Kiệt bổ sung: “Anh sẽ không sao đâu.”
Hắn nhìn em họ của mình, nghĩ rằng trong khoảng thời gian này, Nhiên Nhiên đã ra sức tinh phân không chỉ là làm không công, còn xém chút nữa là bị vu hại nữa, hắn không nhịn được lại sờ đầu cậu, “Lần này là anh có lỗi với em, sau này anh sẽ suy nghĩ thật kỹ rồi mới đưa ra quyết định theo đuổi người ta nhé.”
Việt Nhiên đánh giá tâm tình của hắn không tính là quá tốt, an ủi vài câu rồi không tiếp tục đề tài này nữa. Cậu chọn một bộ phim có đánh giá không tồi, thoạt nhìn say sưa. Tần Tu Kiệt không có lòng chơi game gì nữa, thẳng thắn offline luôn, đi qua xem phim với cậu.
Bọn họ rời khỏi, nhưng lúc này trong thư phòng vẫn có một người đang chơi.
Đêm nay lúc ăn cơm, Việt Thế Trung làm bộ lơ đãng hỏi vài câu về game, biết được đứa con nhà mình chơi ở khu mới nên ông liền chạy tới khu mới lập một tài khoản. Bây giờ ông vừa lên tới cấp sáu, vẫn chưa tìm hiểu xong một vài thao tác cơ bản, luôn cảm thấy trò này rất khó.
Kinh hồn bạt vía chém chết một con quái nhỏ, ông dừng tay, tạm thời mặc kệ những nhiệm vụ ngổn ngang kia. Ông quyết định đi lên sườn núi nhìn phong cảnh một chút, để lại một đường máu nhỏ giọt, thuận tiện tìm tòi ID của con trai và con rể có thể là giả có thể là thật kia rồi thêm bạn tốt.
Mười mấy phút sau, lời mời bạn tốt như một cục đá chìm trong biển lớn.
Ông nhìn cảnh đẹp trước mắt, yên lặng suy tư về cuộc đời một phút, lên tinh thần tiếp tục làm nhiệm vụ. Vào lúc này, một cái loa hiện lên.
[Loa] Phượng Thập: Liên quan đến chuyện tài khoản đánh dã đêm nay tàn sát hội viên bang Bạch Cẩm Lý. Sau khi điều tra thì biết được là phó bang chủ Phượng Quy Thiên Hạ tự ý đưa ra quyết định, trước mắt Phượng Quy Thiên Hạ và Đường Tâm Đường đã bị trục xuất khỏi bang hội. Bản thân tôi đã không quản lý bang hội cho tốt, nhân đây xin lỗi với bang hội Bạch Cẩm Lý.
[Loa] Tâm Tự Thành Tro: Chấp nhận lời xin lỗi.
[Loa] Người Thích Chuyện Bát Quái: Chờ chút, phó bang chủ Bạch Cẩm Lý, anh khoan hẳn rời đi! Có thể nói cho chúng tôi biết vì sao ba vị đại thần đều ra mặt cho các anh không?
[Loa] Tâm Tự Thành Tro: Bởi vì người bang hội của bọn tôi ai cũng cực kì xinh đẹp hết.
[Loa] Người Thích Chuyện Bát Quái:… Nghiêm túc đó hả?
[Loa] Tâm Tự Thành Hôi: Đúng vậy nghen [hôn gió]
[Loa] Mạc Hồi Thủ: Đến đến đến, gửi một bức ảnh đi [chảy nước miếng]
Người chơi bên dưới nhất thời bị trật đường, dồn dập bắt hắn gửi ảnh, nhưng hô nửa ngày hắn cũng không nổi bong bóng nữa.
Lực chú ý của mọi người lại trở về với chuyện của đêm nay, muốn biết đến tột cùng là xảy ra chuyện gì. Sau khi hỏi thăm đủ chỗ, rốt cuộc có người phổ cập thông tin.
[Loa] Donut: Tôi hỏi ra rồi, tin tức chắc đáng tin cậy lắm nè. Bang chủ và phu nhân của Bạch Cẩm Lý không phải thường hay tú ân ái sao? Trong bang hội của bọn họ có mấy người thầm mến bang chủ không chịu được nên đi cấu kết với phó bang chủ bang Phượng Tự. Người lấy một đống chứng cứ giả để vu hại phu nhân là nằm vùng, sau đó bị bang chủ xử lý một cách tàn nhẫn ngược lại, nghe đâu phu nhân lòng đau như cắt, đã rời game không chơi nữa rồi.
[Thế Giới] Xá Đô Toàn Khoản: Nha…
[Thế Giới] Mạc Hồi Thủ: Mặc dù là như vậy…
[Thế Giới] Người Thích Chuyện Bát Quái: Nhưng chuyện như vậy bình thường thôi mà, còn phải khiến cho ba vị đại thần cùng nhau ra mặt à?
[Thế Giới] Donut: Nghe nói là bởi vì bang chủ Bạch Cẩm Lý là một vị chỉ huy thiên tài, mấy bang phái lớn đều muốn đào anh ta qua.
[Thế Giới] Người Thích Chuyện Bát Quái: Một vị chỉ huy có thể làm cho cả nhóm đại thần ra mặt? Cậu chắc là đang đùa tôi ha.
[Thế Giới] Trà Sữa Trân Châu: Hơn nữa Mặc thần vì việc này mà ngay cả ảnh khỏa thân cũng muốn phát tán đó [nâng cằm lên]
[Thế Giới] Thức Ăn Cho Mèo: Tôi nghĩ ra rồi tôi nghĩ ra rồi, bang chủ phu nhân tuyệt đối là học trò của Nguyệt thần đó!
[Thế Giới] Donut: Không phải đâu, cậu ấy từ chối rồi mà.
[Thế Giới] Một Khúc An Hồn: Biết đâu đã chấp nhận trong âm thầm thì sao? Lúc trước tôi ở trong đấu trường còn nhìn thấy Nguyệt thần đánh trận với đôi tình nhân nhỏ kia nữa mà~
[Thế Giới] Vùi Ở Trong Chăn: Cũng không phải là không thể…
Mọi người đang sôi nổi nghị luận, một cái loa mới hiện lên.
Cũng không biết là chuyện yêu hận nhà ai, vừa nhìn lướt qua có vẻ như là chuyện một cước đạp n thuyền vậy, tiểu tứ tiểu ngũ đồng thời đào ra tiểu tam, kết quả cùng nhau yêu tiểu tam, vứt bỏ tra nam, bắt đầu cướp đoạt tiểu tam khỏi tay tra nam… Mọi người lập tức ném chuyện đồ đệ qua một bên, lên tinh thần ăn dưa mới.
Việt Thế Trung vừa làm nhiệm vụ vừa nhìn lên kênh, cảm thấy rất phiền muộn.
Nhìn xem, vu oan hãm hại, chân đạp nhiều thuyền, ngay cả học trò của Nguyệt Trầm cũng buồn đến mức không chơi nữa. Người tuổi trẻ bây giờ thật là đáng sợ, Nhiên Nhiên nhà ông sẽ không bị bắt nạt chứ?
Không được, mình phải mạnh hơn nữa.
Ông hít sâu một hơi, bắt đầu nỗ lực thăng cấp, vẫn luôn chơi đến khuya mới ngủ.
Việt Nhiên xem phim xong liền đi ngủ.
Sáng hôm sau, bảy giờ cậu đã bò dậy và khởi động máy đăng nhập vào game.
Đại khái là chuyện tối hôm qua quá xôm, hoặc là bởi vì vụ cậu rời khỏi, nên lúc vừa online liền nghe thấy tiếng thông báo không ngừng vang lên, toàn bộ là lời mời bạn tốt. Cậu đều bấm từ chối, trước tiên sử dụng thẻ cải danh, gõ vào ba chữ “Kẻ Thí Thần” rồi click xác định.
—— Xin lỗi, ID này đã có chủ nha.
Cậu tốt tính bấm xóa bỏ, gõ vào ‘Đồ Nguyệt’.
Xin lỗi, ID này đã có chủ nha.
Thí Thần —— xin lỗi, cái này ID đã có chủ nha.
Sát Lục —— xin lỗi…
Sát Tinh —— xin lỗi…
*Thí( 弑) = Đồ (屠) = Sát (杀) = giết, tàn sát.
…
Đệt, lấy một cái tên thôi cũng khó đến như vậy á!
Cậu nghiến răng, vừa định tự giận mình đi kiếm cuốn từ điển, lật tới một trang nào đó, lúc này đột nhiên quét thấy báo cáo kiểm tra sức khỏe trên bàn, hơi run run, gõ xuống ba chữ: Kẻ Thí A.
—— chúc mừng, ID của bạn đã được sửa thành công!
Việt Nhiên thoáng thoả mãn, bắt đầu sửa mặt một lần nữa, điều chỉnh ‘đáng yêu’ thành ‘lạnh lùng’, sau đó mua một bộ đồ mới, di chuyển nhân vật một vòng để đánh giá. Cậu càng nhìn càng thấy vừa mắt, nghĩ thầm rốt cuộc có thể chơi game một cách đàng hoàng rồi.
Cậu liền kích động chạy đến chủ thành làm tiếp tế một lần rồi truyền tống đến đại lục Cánh Đồng Hoang Vu, chuẩn bị đi săn sư tử.
Hồn sư muốn luyện ra con hồn thú thứ sáu phải thu được linh hồn của động thực vật, mà linh hồn có thời gian tồn trữ nhất định, vượt qua thời gian này sẽ biến mất, bởi vậy lúc trước ngoại trừ một bé Gà Trắng, cậu vẫn không đụng tới những hồn thú khác, bây giờ thì có thể rồi.
Sư tử ở đại lục Cánh Đồng Hoang Vu là một con hồn thú mà rất nhiều hồn sư sẽ chọn, Tinh Diệt giả mạo trước mắt cũng dùng con này.
Tuy nói trang rèn đúc sau khi update đã thay đổi không ít, nhưng vẫn còn sư tử, chỉ cần vật liệu đủ tốt, hồn thú được luyện ra hẳn sẽ không quá kém.
Phiền phức duy nhất chính là con sư tử này khó giết lắm, phần lớn hồn sư đều sẽ tổ đội. Cậu thực sự không muốn tổ dã đội, cũng may thuốc đã chuẩn bị đầy đủ, với kỹ thuật của cậu, hoàn toàn có thể từ từ giải quyết nó.
Lúc Tần Tu Kiệt rời giường tìm cậu liền nhìn thấy con sư tử trong game ngửa mặt lên trời thét dài, ầm ầm ngã xuống đất. Mà em họ của mình thì lại mở trang luyện hồn thú ra thu linh hồn vào, bỏ thêm vài vật liệu hiếm và nhấn xác nhận.
Chỉ thấy ánh sáng màu trắng dần dần tiêu tan, một con sư tử hùng dũng hiên ngang xuất hiện ở giữa trận luyện, toàn thân nó trắng như tuyết, cổ và bốn móng vuốt trông hơi tím, hiển nhiên là hồn thú thuộc tính sét.
Hắn cười nói: “Được nha.”
Việt Nhiên “dạ” một tiếng, cả người khoan khoái.
Quả nhiên là tên họ mới vận may mới, cuối cùng cậu cũng coi như có thể thoát khỏi bé Gà Trắng khiến người ta sốt ruột kia rồi.
Tần Tu Kiệt nói: “Đi thử sức mạnh xem.”
Việt Nhiên cũng đang nghĩ như vậy, tìm tới cửa vào đấu trường gần nhất rồi liền đi vào.
Người thi đấu buổi sáng không nhiều, cậu chờ nửa phút mới được xếp với một người, ngẩng đầu nhìn thông tin của đối thủ một chút, không khỏi ngẩn ra: “Ngân Mộc Tinh?”
Cậu biết Ngân Mộc Tinh.
Trong cuộc chiến du hiệp năm nay, Liệt Phong một lần nữa lên đỉnh, á quân chính là Ngân Mộc Tinh, vị đại thần mới lên cấp này cũng là người chơi Liệt Dương Tinh Nguyệt. Nhưng sau khi cậu xóa nick, Ngân Mộc Tinh mới tiến vào du hiệp, năm đó bọn họ căn bản chưa từng đấu với nhau.
Tần Tu Kiệt cũng kinh ngạc: “Hàng thật?”
Việt Nhiên nói: “Em thử hỏi một chút.”
Lời nói vừa dứt, chỉ thấy trên kênh có một cái loa.
[Loai] Chi Ái Bất Hối: Mẹ của tui ơi, cả đấu trường đều bị Ngân Mộc Tinh dọa chết rồi nè, chỉ mới nửa phút đã ngược tui tanh bành rồi, muốn vây xem thì nhanh lên a ——!!!
Toàn bộ lập tức nổ tung.
[Thế Giới] Thu Quy: Cái gì cơ???
[Thế Giới] Chàng Đại Tù: Hôm qua thì Mặc thần, hôm nay là Tinh thần, tình huống bây giờ ở khu mới là gì thế này, đại thần tụ tập đến đây chơi á?
[Thế Giới] Hoa Cẩm Chướng: Chắc không phải là muốn trở thành Liệt Dương Tinh Nguyệt thứ hai đó chứ?
[Thế Giới] Thu Quy: Thiệt hay giả vậy?
[Thế Giới] Chi Ái Bất Hối: Thật sự, phòng 154 trong đấu trường, ván này sắp mở rồi, nhanh lên!
Mấy người chơi rất kích động, ‘ào ào ào’ chạy tới, muốn vây xem đại thần.
Vừa vào phòng nhìn, phát hiện đối thủ cũng đưa ra nghi vấn như thế.
[Kênh Công Cộng] Kẻ Thí A: Thực sự là hàng thật?
[Kênh Công Cộng] Ngân Mộc Tinh: Thật trăm phần trăm.
[Kênh Công Cộng] Kẻ Thí A: Nha.
[Kênh Công Cộng] Ngân Mộc Tinh: Muốn chịu thua à [mỉm cười]
[Kênh Công Cộng] Kẻ Thí A: Không.
[Kênh Công Cộng] Ngân Mộc Tinh: [ngón tay cái]
Ghế khán giả cũng răm rắp học theo khen một đống, ngay sau đó liền bắt đầu thảo luận cậu có thể chống đỡ trong bao lâu.
Không vì bất cứ lý do gì khác, nhưng thật sự cậu sẽ không đánh nổi đâu.
Hai người đều là hồn sư, một hệ công kích một hệ hỗ trợ, quả thực trông chẳng hồi hộp gì mấy.
Hồn sư hệ hỗ trợ cực kỳ sáng ngời, hồn thú toàn là màu nhạt. Hệ công kích thì lại hoàn toàn tương phản, hồn thú đi theo phong cách đen tối.
Hai người gặp nhau ở ngay chính giữa, Ngân Mộc Tinh giơ tay liền triệu hoán một con Rắn Đen ra, muốn cuốn lấy đối phương và bắn thêm quanh người nọ một lớp độc. Việt Nhiên biết ngay là gã sẽ làm như vậy, cậu căn bản chẳng né, thậm chí còn dành thời gian chạy về phía trước vài bước nữa.
Ngân Mộc Tinh cười nhạo một tiếng.
Lúc gã vừa thấy hồn sư này muốn đánh, còn tưởng rằng cậu có chút bản lĩnh, không nghĩ tới người nọ chỉ là nghé con mới sinh không sợ cọp thôi, lại dám mang một hỗ trợ đi đánh cận chiến, chủ động đánh về phía hồn thú của gã…
Suy nghĩ này chợt lóe lên mà đã thấy Rắn Đen cuốn chặt lấy đối phương.
Cùng lúc đó, Kẻ Thí A cũng triệu hoán ra một con hồn thú, nhào thẳng tới, trong nháy mắt đóng băng gã lại.
Kỹ năng của hai bên trao đổi với nhau, cả hai đều mang hồn thú khống chế ra.
Điểm khác nhau chính là Hồn Thú Tuyết chỉ khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, thương tổn cơ hồ là số không, Rắn Đen thì lại quấn lấy rồi nhả ra nọc độc, thế nhưng… nó chỉ quấn lấy hai chân để người chơi đứng bất động ở chỗ cũ, mà nửa người trên vẫn có thể thả kỹ năng như cũ.
Điều này cũng là lý do Việt Nhiên lại chạy về phía trước, cậu muốn nhét Ngân Mộc Tinh vào trong phạm vi công kích của mình.
Quả thật vừa rồi cậu có thể chọn hồn thú miễn khống chế để tránh thoát chiêu định thân của đối phương. Nhưng nếu quả thật là như vậy, Ngân Mộc Tinh có thể sẽ tiếp tục triệu hoán con hồn thú công kích thứ hai ra. Nên vậy cậu mới nghĩ còn không bằng chấp nhận bị thương một chút để Ngân Mộc Tinh không ra chiêu đó được.
Lúc này đã thành công đóng băng người kia, cậu vội vàng triệu hoán ba con hồn thú ra, theo thứ tự là Sói Trắng, Sư Tử Trắng và Cục Lông thêm bạo kích.
Nhanh chóng tăng thêm bạo kích cho hai con hồn thú công kích, cậu lập tức điều khiển Sói Trắng và Sư Tử Trắng đánh tới. Hai kỹ năng lớn bạo quất tới một phát, thanh máu của Ngân Mộc Tinh bỗng nhiên rơi mất gần một nửa.
Khán giả: “…”
Định mệnh!
Như vậy còn chưa hết đâu, bởi vì tác dụng bạo kích của Cục Lông trong thời gian hạn định vẫn còn đó.
Nó có một thiết lập rất biến thái, sau khi thêm bạo kích cho người chơi hoặc hồn thú và sử dụng kỹ năng công kích phe địch xong, nếu như Cục Lông có thể nhảy một lần nữa, bạo kích sẽ tăng gấp đôi, nhảy hai lần thì lại tăng gấp ba, cứ thế mà suy ra tiếp.
Tốc độ tay của Việt Nhiên cực nhanh.
Cục Lông chỉ có thể xuất hiện năm giây, cậu dùng một giây bỏ thêm bạo kích cho hai con hồn thú, dùng hai giây để chúng nó công kích Ngân Mộc Tinh, còn lại hai giây đồng hồ, cậu điều khiển Cục Lông nhảy hai lần trên hai con hồn thú.
Tuy rằng kỹ năng giỏi nhất của hai con hồn thú đang hồi sức, nhưng sau khi may mắn được tăng gấp đôi bạo kích, thương tổn từ kĩ năng dù nhỏ nhưng vẫn hết sức có khả quan. Vì vậy lại là một phen bạo phát, lượng máu của Ngân Mộc Tinh lần thứ hai giảm xuống, giờ khắc này hiệu quả đóng băng đã hết, gã chỉ còn lại không tới 20% máu.
Khán giả: “…”
Tần Tu Kiệt: “…”
Chỉ trong thời gian của một cái nháy mắt, đại thần đã sắp bị đánh thành tàn phế rồi!
Việt Nhiên rất hài lòng: “Giòn da đánh cũng được đó nha.”
Tần Tu Kiệt: “…”
Chính chú mày cũng là giòn da đó, có được hay không?
Việt Nhiên không biết anh họ đang oán thầm, chuyên chú nhìn chằm chằm màn hình, thấy Ngân Mộc Tinh triệu hoán ra hồn thú phòng hộ, sau đó liền triệu ba con hồn thú công kích ra, cậu biết ngay gã muốn giết bạo cậu chỉ bằng một lần đây mà.
Cậu hết sức bình tĩnh, triệu Gấu Trắng ra chặn lại thương tổn cho mình, mang theo Sói Trắng và Sư Tử Trắng, chờ bé Gấu gánh xong liền bắt đầu xông pha chiến đấu, muốn ỷ vào ưu thế từ lượng máu còn nhiều mà đối đầu với Ngân Mộc Tinh.
Ngân Mộc Tinh tốt xấu gì vẫn có không ít kinh nghiệm thi đấu, sớm trong nháy mắt bị đông cứng kia liền hiểu được mục đích của Kẻ Thí A.
Bây giờ bản thân đang gần hết máu lại thấy tên khốn kiếp này hối hả xông về phía trước, sắc mặt của gã liền chìm đến mức quả thực có thể biến thành rãnh nước nhỏ luôn.
Nhưng hết cách rồi, chênh lệch lúc trước thực sự quá lớn, thêm nữa Kẻ Thí A này quá xảo quyệt, gã chỉ kiên trì một phút, vẫn treo chết.
Ghế khán giả một mảnh lặng im.
Mấy giây sau liền bắt đầu điên cuồng bình luận, tất cả người ngồi xem nãy giờ đều than thở.
Định mệnh, một đại thần hệ công kích bị một người đi đường hệ hỗ trợ đè xuống đất chà chà, tám trăm năm cũng khó gặp lắm nha, Kẻ Thí A kia có lai lịch gì thế này!
Ngân Mộc Tinh ở bên kia thiếu chút nữa đập nát bàn phím.
Gã hít sâu mấy cái mới nuốt ngược cơn giận này về, duy trì phong độ gõ chữ.
[Kênh Công Cộng] Ngân Mộc Tinh: [ngón tay cái] Lợi hại, tìm một căn phòng thử lại một lần nữa không?
[Kênh Công Cộng] Kẻ Thí A: Không, tôi muốn ăn cơm, sau này hẳn nói.
Gửi xong câu này, Việt Nhiên rời khỏi đấu trường, log out đi mất.
Tần Tu Kiệt đi theo cậu tới phòng ăn, nhìn cậu một cái.
Việt Nhiên nghiêng đầu sang, cho hắn một ánh mắt nghi hoặc.
Tần Tu Kiệt cười híp mắt vò loạn tóc của cậu: “Cho tới bây giờ anh mới có một loại cảm giác chú mày thì ra thật sự là đại thần đó. Đại lão, xin anh mang em theo nha.”
“…” Việt Nhiên mặt không hề có cảm xúc vỗ tay của hắn xuống.
Lúc này trong game vẫn đang sôi trào.
Trận đấu kết thúc, khán giả tự động rời khỏi phòng rồi đăng bình luận trên kênh thế giới. Trong đó có mấy người còn lý trí, thử đưa ra phân tích.
[Thế Giới] Chi Ái Bất Hối: Tài khoản của Tinh thần kia vừa nhìn là biết mới mua, trang bị yếu đến mức không nhìn nổi, con hồn thú thứ sáu cũng chẳng luyện. Không thể nhìn ra trang bị của Kẻ Thí A là gì, con hồn thú thứ sáu là Sư Tử Trắng, nhìn là thấy chiếm ưu thế hơn rồi.
[Thế Giới] Năm Xưa: Nói ngược lại đi các ông, Ngân Mộc Tinh căn bản không nghĩ tới một chiêu đông cứng kia của cậu ta đâu. Dù có con hồn thú thứ sáu cũng chính là mệnh bị đông cứng, kiểu nào cũng bị mất máu thôi hà.
[Thế Giới] Hồn Sư Màu Đen: Nếu trang bị của Tinh thần tốt hơn một chút, phòng ngự tăng lên, hơn nữa có con hồn thú thứ sáu, không chừng khúc sau anh ấy có thể giết ngược lại Kẻ Thí A đó nha.
[Thế Giới] Năm Xưa: Tôi không tin, tôi thấy Kẻ Thí A là cao thủ, thật sự không thể để cho Ngân Mộc Tinh có cơ hội trở mình.
Hai bên bên nào cũng cho là mình đúng, ầm ĩ nửa ngày cũng chẳng biết lý do gì.
Lúc Bạch Chính Dương log in liền nhìn thấy tình cảnh này, hắn vốn muốn mang nhân vật theo, sau đó đi ăn cơm, ai biết lại thấy bọn họ đang thảo luận Tinh rồi cái gì mà thần đó, liền phải nổi bong bóng.
[Loa] Tinh Diệt:???
[Thế Giới] Hoa Cẩm Chướng: Tinh thần sớm nha~
[Thế Giới] Tinh Diệt: Sớm, mọi người đang nói cái gì? Tôi ghen tị?
[Thế Giới] Năm Xưa: [cười khóc][cười khóc][cười khóc] không phải nói anh, nói Ngân Mộc Tinh nha.
[Thế Giới] Hồn Sư Màu Đen: Ngân Mộc Tinh đại thần cũng tới khu này rồi, vừa đánh xong đấu trường, hiện tại chắc đã đi ăn cơm rồi ạ.
Bạch Chính Dương nheo mắt lại, nói thầm một tiếng quả nhiên đã đến rồi.
Người này vẫn muốn đạp tiểu Tinh Diệt xuống, từ ngày ‘Tinh Diệt trở về’ đó liền cẩn thận nhìn chằm chằm khu mới, tối hôm qua Mặc Dương lên tiếng, hôm sau gã liền không chờ nổi nữa mà chạy tới nơi này.
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn và Nguyệt Trầm phải làm đến nước này đều là vì thằng ngốc X Ngân Mộc Tinh kia.
Nếu không chỉnh Ngân Mộc Tinh cho đàng hoàng, hắn sẽ cảm thấy có lỗi với khoảng thời gian bản thân đi chịu khổ này lắm!
Bạch Chính Dương làm nóng người, cẩn thận suy nghĩ nên chỉnh người như thế nào, lúc này thấy thông báo trên kênh thế giới nhảy ra hai ba lần, mấy người chơi chia sẻ chuyện buổi sáng với hắn.
[Loa] Tinh Diệt:??? Cậu ấy thua dưới tay một hỗ trợ?
[Thế Giới] Thu Quy: Dạ, quả thực là bị đối phương đè xuống đất chà chà luôn đó anh.
[Thế Giới] Chi Ái Bất Hối: Khách quan mà nói, cậu ta có chút khinh địch, hơn nữa nhiều ít gì thì trang bị và hồn thú trông cũng khá thiệt thòi.
[Thế Giới] Tinh Diệt: Mọi người có video không?
[Thế Giới] Chi Ái Bất Hối: Không có, thực sự quá nhanh, bọn tôi phản ứng không kịp.
[Thế Giới] Chàng Đại Tù: Lúc vừa bắt đầu bọn tôi còn cho rằng sẽ không hồi hộp đến vậy nữa mà…
Không có video cũng chẳng sao, Bạch Chính Dương chỉ cần suy tưởng đến hình ảnh kia một chút mà đã cảm thấy sảng khoái đến thẳng tay vỗ bàn rồi.
Hắn vội vàng dò hỏi ID của hỗ trợ kia, biết người nọ tên là Kẻ Thí A liền tìm tòi một chút, gửi lời mời thêm bạn tốt, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho Nguyệt Trầm.
Nguyệt Trầm giờ này còn đang ngủ, mơ hồ nói: “Cậu tốt nhất có chuyện quan trọng mới tìm tới tôi đi đấy.”
Bạch Chính Dương nói: “Khu mới có một hồn sư hỗ trợ lợi hại mới ngược Ngân Mộc Tinh ở đấu trường nè.”
Nguyệt Trầm ngừng lại vài giây, chậm rãi làm rõ lượng thông tin trong lời nói của hắn, nhất thời tỉnh táo: “Ngân Mộc Tinh cũng tới khu mới? Hồn sư kia là tiểu Tinh Diệt sao?”
Bạch Chính Dương nói: “Không biết, cậu ấy không có online, tôi nghe người khác nói thôi.”
Bất kể có phải là tiểu Tinh Diệt hay không, chỉ cần ngược Ngân Mộc Tinh thì từ nay về sau bọn họ chính là anh em!
Việt Nhiên hoàn toàn không biết chuyện trong game.
Ăn điểm tâm xong, cậu và anh họ tản bộ một vòng trong tiểu khu, chạy đi mua một trái dưa hấu, lúc này mới về nhà log in. Cậu phát hiện có không ít lời mời bạn tốt, mà ID trên cao nhất lại vô cùng chói mắt, chính là Tinh Diệt.
Cậu nói: “Hàng nhái thêm bạn tốt với em.”
Tần Tu Kiệt đăng nhập vào tài khoản phụ, đáp: “Chấp nhận đi, xem gã muốn làm gì.”
Việt Nhiên nghe lời click đồng ý, một lúc sau liền thấy đối phương gửi tin nhắn tới.
[Trò Chuyện Riêng] Tinh Diệt: Này.
[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Chào đại thần, có chuyện gì sao?
[Trò Chuyện Riêng] Tinh Diệt: Nghe nói cậu đánh thắng Ngân Mộc Tinh, đến đấu trường đánh một cái nhé?
[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Không được, chỉ là vận khí của tôi khá tốt mà thôi.
[Trò Chuyện Riêng] Tinh Diệt: Vậy cậu có đang bận không? Cùng nhau đánh phó bản nhé?
Việt Nhiên dựa theo lời dặn dò của anh họ nói có việc phải làm, vừa hẹn là khi nào có thời gian sẽ đánh xong liền từ khóe mắt nhìn thấy anh họ đang hàn huyên với Tinh Diệt. Cậu chạy ngay đến chỗ câu cá treo tài khoản ở đó rồi kéo ghế tựa ngồi ở bên cạnh anh họ nhìn bọn họ đánh phó bản.
Lúc Việt Thế Trung cắt xong trái dưa hấu gõ cửa tiến vào liền thấy bọn họ đang ghé vào trước một chiếc máy tính.
Ông để trái dưa hấu lên bàn, tò mò nhìn lướt qua, vốn tưởng rằng thứ có thể khiến Nhiên Nhiên tập trung tinh thần vây xem như thế có lẽ là đang đánh boss thế giới trong truyền thuyết gì đó, kết quả chỉ là một trang tán gẫu mà thôi.
Hai tay của Tần Tu Kiệt lướt nhanh, bàn phím bị gõ đến bùm bùm.
[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Em kích động quạ, có thể đánh phó bản với Tinh Diệt đại đại nha!
[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Không được rồi, nước mắt của em không ngừng được mất, rất sợ đây là một giấc mộng đó.
[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Có được thời khắc này, đừng nói chờ anh ba năm, dù chờ anh mười năm em cũng nguyện ý!
“…” Việt Thế Trung yên lặng liếc mắt nhìn mặt cháu trai họ ngoại của mình một cái, yên lặng quay người rời đi, rồi lại yên lặng đóng cửa cho bọn nó.
Ông trở về thư phòng nhìn icon game trên màn hình, đốt một điếu thuốc, hít sâu một hơi, chậm rãi phun ra.
Du dược chi hiệp, đây thực sự là một trò chơi khiến ông không hiểu nổi.
Người nào đi vào liền thay đổi hết cả phong cách, bọn nó có thể lệch lạc đến mức ngay cả người thân cũng chẳng dám nhận bọn nó luôn.
Nhưng ông không hiểu cũng phải chơi thôi.
Ông bấm vào game, nhìn thanh bạn tốt một chút, phát hiện lời mời vẫn là một cục đá chìm trong biển lớn như cũ, không nhịn được thêm một lần nữa. Kết quả một thông báo nhắc nhở hiện ra —— xin lỗi, người chơi Thân Hóa Thương Khung < không còn tồn tại.
Việt Thế Trung:???
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook