Năm 1234, Hoàng Đế Ngũ Linh Quốc sau khi chiến thắng trong cuộc chinh chiến trở về thì hay tin Hoàng Hậu mà Người yêu thương trân trọng nhất bị bệnh nặng mà đã rời khỏi thế gian.
Hoàng Đế như chết lặng, chạy ngay tới linh cữu nàng mà khóc than, Người đau xót và ân hận khi đã không thể trở về sớm hơn để gặp nàng, để ôm nàng những giây phút cuối….
Hoàng Đế suốt ba đêm túc trực bên linh cữu nàng, ngày tiễn nàng đi, Người không không ngoái đầu nhìn lại nhưng nước mắt không thể ngừng tuôn rơi.

Ngồi trong thư phòng khóc đến lả người, thái giám bên ngoài không thể không lo lắng cố gọi Người nhưng cánh cửa đã khóa chặt không cho ai vào…
Hoàng Đế nhớ thời gian mà hai người đã cùng hạnh phúc, làm gì cũng luôn ở cạnh nhau, người phá bỏ luật hậu cung nhiều phi tần chỉ để duy nhất một mình nàng là Hoàng Hậu.

Hoàng Đế nhớ những lần hai người cùng trốn lên núi, ở trong một túp lều nhỏ, ngày ngày cùng nhau đi hái nấm, cùng nấu ăn, cùng ngồi đọc sách cho nhau nghe, thật bình yên biết nhường nào.

Hoàng Đế đã từng hứa sau khi đi chinh chiến về sẽ lại đưa nàng lên núi cùng ở cạnh nhau theo cách bình dị nhất, vậy mà….Chỉ mong có kiếp sau, là một người bình thường, sống một cuộc sống không bận tâm về mọi thứ xung quanh.
Hoàng Hậu vậy mà đã mất được 49 ngày, Hoàng Đế hôm đó vi hành lên Chùa Đế Linh, một ngôi chùa ở cao trên núi, nơi xung quanh phủ đầy mây trắng như là tiên cảnh.

Ngôi chùa này nghe đồn đã từng có một vị Tiên giáng thế tu hành ở đây đến khi đạt đến cảnh giới cao nhất mới rời đi để lại xung quanh đây vẳng vất chút tiên khí.

Hoàng Đế đến trước điện Giáo Chủ liền quỳ xuống thành tâm.

“Thưa các vị Phật, các vị thần Tiên hiển linh, kiếp này đối với con thiếu nàng như đã bỏ.


Cầu mong các vị ở trên cao có mắt hãy cho con tìm lại nàng ở mọi kiếp, chỉ cần cho con một lần nữa tìm thấy nàng, được ở cạnh nàng, trọn vẹn một đời, dù phải trả giá bất cứ điều gì, dù cho việc tìm nàng có gian lao vất vả đến nhường nào thì ta con cùng đều xin chịu hết..”
Lời khẩn cầu của Hoàng Đế như chạm được đến các vị thần trên cao.

Sau Hoàng Đế băng hà, linh hồn của Người được các vị Tiên dẫn đi đến đầu thai ở một kiếp khác.

Dường như mọi kí ức đều mất đi chỉ có duy nhất hình ảnh về nàng và suy nghĩ về nàng là ở trong đầu của người.

Ở kiếp mới này người là một cậu lính trẻ tuổi ngày đên trên chiến trường bảo vệ tổ quốc, rồi đến kiếp thứ hai, người là một nhà báo lừng danh, kiếp thứ ba, kiếp thứ tư,…nhưng các kiếp đều chẳng thế tìm thấy nàng nhưng Người không nản, chưa từng một giây nản, chỉ cần là ở ngoài đường hay bất kì kì nơi đâu,… và rồi khi kiếp mới đã bắt đầu.
Lúc bây giờ, Hoàng Đế xưa kia đã thành một vị tổng tài với đế chế giải trí lớn hàng đầu cả nước tên Ngôn Triết Kì, nắm trong tay không biết bao nhiều là gia tài phim đồ sộ với doanh thu không một công ty nào là đối thủ, tuy vậy lại rất đam mê đọc tiểu thuyết và rồi một ngày nọ đã say đắm một tác phẩm của tác giả có tên là Giang Vân Ni, tác phẩm này giống hết như chính bản thân của Ngôn Triết Kì, đều đi tìm, miệt mài tìm từ kiếp này sang kiếp sang để tìm lại mùa xuân mềm mại, mùa hạ ngọt ngào, mùa thu dịu dàng và mùa đông ấm áp của mình…...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương