Tiểu Vương Tử và Cá Mập
-
Chương 5
Có lẽ là bởi vì tiểu nhân ngư iu dấu đồng ý chuyển vào hồ nước, bệnh của Tiểu vương tử tức thì khỏi luôn. Ngày hôm sau y nhảy nhót tung tăng ôm một đống đồ đạc, dự định trang trí lại hồ nước sau cung điện.
Nhưng Cá mập nhỏ trông lại chẳng có tí tinh thần gì cả, chán đời nằm trên thành hồ, chiếc đuôi dài màu bạc giấu ở dưới mặt nước, khuôn mặt ngày thường vốn đã trắng nay lại càng nhợt nhạt hơn.
Tiểu vương tử lo lắng sờ sờ đầu Cá mập nhỏ, hỏi, “Ngươi sao vậy? Hôm qua nhìn ngươi còn khoẻ khoắn lắm mà, có phải biến ra chân con người có hại với ngươi đúng không?”
Tay Tiểu vương tử mềm ơi là mềm, áp trên đầu Cá mập nhỏ khiến hắn không kìm lòng được mà muốn cọ cọ.
Hắn lười biếng liếc Tiểu vương tử một cái, nghĩ thầm nếu không phải chia nước sinh mệnh cho cái tên ngu ngốc nhà ngươi, ta sẽ biến thành cái dạng yếu ớt này sao hả!
Nhưng khi hắn đối diện với cặp mắt ngây thơ tựa ngọc lục bảo quý giá nhất ấy của Tiểu vương tử, “lời” nói ra lại biến thành, “Không có việc gì, nắng quá gắt thôi.”
Tiểu vương tử kỳ quái nhìn thoáng qua hồ nước sâu thẳm trong vắt, thầm nghĩ ngâm mình ở trong nước cũng cảm thấy nóng được à?
Nhưng y vẫn miễn cưỡng tiếp nhận lời giải thích này.
Y cầm một chiếc lược nhỏ xinh chải chuốt mái tóc bạch kim dài như thác nước của Cá mập nhỏ. Cá mập nhỏ đã dọn vào trong hồ của y, y phải gánh vác trách nhiệm chăm sóc thật tốt cho Cá mập nhỏ.
Hơn nữa tuy Cá mập nhỏ dọn vào đây, nhưng vẫn chỉ chịu gặp một mình y, một khi có người ngoài đi ngang qua bên ngoài hậu hoa viên, dù chỉ là tiếng bước chân thôi, Cá mập nhỏ cũng sẽ không chút do dự chui vào đáy biển.
Tiểu vương tử chải tóc cho Cá mập nhỏ, vừa ngọt ngào lại bất đắc dĩ mà nghĩ, tiểu nhân ngư của y thật đúng là thẹn thùng quá đi mất, chỉ biết dính lấy một người là y thôi. Thật ra thì y cũng chẳng có ý kiến gì với chuyện này đâu, nhưng đến khi y kết hôn với tiểu nhân ngư dù sao cũng phải làm hôn lễ để tất cả vương tộc có thể nhìn thấy cô dâu mỹ lệ của y một lần chứ.
Nghĩ đến đây, mặt Tiểu vương tử liền đỏ bừng lên, suýt chút nữa buộc lệch bím tóc luôn.
Cá mập nhỏ kỳ quái nhìn khuôn mặt đỏ rực của Tiểu vương tử, thầm nghĩ nhân loại này chẳng lẽ lại bị bệnh nữa hả? Yếu ớt đến vậy sao??
Một người một cá hai mặt nhìn nhau, mặt Tiểu vương tử càng đỏ hơn.
Nhưng y đột nhiên phát hiện, trên cổ Cá mập nhỏ hình như có cái cục nho nhỏ lồi lên.
Y tò mò duỗi tay sờ sờ xoa xoa.
Sắc mặt đột nhiên trắng bệch, còn hơi cứng đờ.
Y lại sờ sờ xoa xoa.
Tay Tiểu vương tử đơ luôn rồi…
Y đã cẩn thận nhìn, cũng sờ sờ rồi, xác nhận được, đấy cơ bản không phải mụn nhọt gì, mà là… yết hầu.
Nhìn lại khuôn mặt thơ ngây xinh đẹp động lòng người của tiểu nhân ngư, Tiểu vương tử cũng không rảnh lo bản thân trêu ghẹo lưu manh, y nhấc bím tóc vừa buộc xong cho tiểu nhân ngư ra, nhìn về khuôn ngực ngày thường luôn bị tóc che khuất.
Bằng phẳng.
Là, bằng, phẳng.
Tiểu vương tử suýt thì định bẹp miệng khóc lóc thảm thiết.
Sao lại có thể như vậy chứ? Công chúa người cá đâu mất tiêu rồi?!
Nhưng Cá mập nhỏ vẫn đang tò mò lại khờ dại nhìn y, không hiểu cái tên Vương tử ngu ngốc này đang làm gì.
Tiểu vương tử cố nuốt những giọt nước mắt đã trào đến hốc mắt vào trong.
“Ngươi là con trai ư?” Tiểu vương tử yếu ớt hỏi.
Cá mập nhỏ kỳ quái nhìn Tiểu vương tử, gật gật đầu, điều này không phải vừa nhìn là biết ngay rồi còn gì?
“Vậy thì, ngươi có biết ta là con trai không?” Tiểu vương tử yếu ớt hỏi tiếp.
Cá mập nhỏ lại gật đầu.
Tiểu vương tử câm lặng.
Hoá ra từ đầu tới đuôi chỉ mình y có mắt như mù, chỉ bằng một khuôn mặt mà coi người ta thành con gái bao lâu nay.
Cảm thấy đã khoẻ hơn, Cá mập nhỏ chầm chậm nhô lên khỏi mặt nước, nhét nửa người trên trần trụi của mình vào trong lòng Tiểu vương tử.
Khung xương của hắn giờ còn chưa phát triển, vẫn rất mảnh khảnh, làn da trắng trẻo không tì vết tinh xảo như tơ lụa mang theo bọt nước, lưng hơi cong cong, tay Tiểu vương tử vô thức ôm lưng hắn.
Cá mập nhỏ cọ cọ trên cổ Tiểu vương tử.
Đây là lần đầu tiên Cá mập nhỏ gần gũi với Tiểu vương tử như vậy.
Từ khi chuyển vào trong hồ, hắn đã đưa Tiểu vương tử vào lãnh địa của riêng mình, thân thiết với thứ mình sở hữu tất nhiên là đúng rồi.
Nhưng Tiểu vương tử lại bị cọ cọ đến linh hồn cũng sắp bay luôn ra ngoài rồi.
Da tiểu nhân ngư mềm ơi là mềm trắng ơi là trắng nhaaaaaa!
Còn đáng yêu hơn cả mèo con áaaaaaaaa!
Mặc kệ hắn là nam hay nữ!
Tiểu vương tử không nói hai lời lập tức ôm chặt Cá mập nhỏ.
Tam hoàng tẩu của y cũng là nam nên giới tính không thành vấn đề, chân ái có thể giải quyết tất cả!
Huống chi ngay từ đầu tiểu nhân ngư cũng chẳng hề che giấu bản thân là con trai, do mình mắt lác thôi, không thể trách tiểu nhân ngư được.
Tiểu vương tử chỉ trong một giây thành công tự khuyên nhủ bản thân.
Cá mập nhỏ cũng không biết trong lòng cái tên nhân loại yếu ớt kia đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất thế nào.
Hắn ghé vào trong lòng Tiểu vương tử phơi nắng, vươn ngón tay thon dài trắng nõn về phía mặt trời.
Hắn cảm thấy thật là thoải mái, trên người Tiểu vương tử có một mùi hương cực kỳ nhẹ nhàng, thoang thoảng mùi gió biển nhưng lại không hề mặn chát, chỉ có dịu dàng thêm một chút hương hoa mùa xuân.
Biển cũng có hoa.
Những đoá hoa ấy chỉ nở dưới biển sâu, sở hữu sức mạnh ma pháp, thuyền của loài người mãi mãi không thể thu hoạch được.
Cá mập nhỏ sờ sờ cánh tay Tiểu vương tử, hắn biết những đóa hoa đó rất quý, quý đến mức nhân loại có thể đổ máu thậm chí hy sinh vì chúng.
Cho dù là hắn muốn hái được những bông hoa này thường cũng phải bị thương chút chút.
Hắn nghịch nghịch tay Tiểu vương tử, trong lòng hạ quyết tâm muốn hái một bó lớn tặng cho nhân loại nhỏ của hắn.
Hắn chính là bá chủ mạnh nhất đại dương.
Nhân loại bé nhỏ của hắn xứng đáng có tất cả những thứ quý giá nhất trần đời này.
Nhưng Cá mập nhỏ trông lại chẳng có tí tinh thần gì cả, chán đời nằm trên thành hồ, chiếc đuôi dài màu bạc giấu ở dưới mặt nước, khuôn mặt ngày thường vốn đã trắng nay lại càng nhợt nhạt hơn.
Tiểu vương tử lo lắng sờ sờ đầu Cá mập nhỏ, hỏi, “Ngươi sao vậy? Hôm qua nhìn ngươi còn khoẻ khoắn lắm mà, có phải biến ra chân con người có hại với ngươi đúng không?”
Tay Tiểu vương tử mềm ơi là mềm, áp trên đầu Cá mập nhỏ khiến hắn không kìm lòng được mà muốn cọ cọ.
Hắn lười biếng liếc Tiểu vương tử một cái, nghĩ thầm nếu không phải chia nước sinh mệnh cho cái tên ngu ngốc nhà ngươi, ta sẽ biến thành cái dạng yếu ớt này sao hả!
Nhưng khi hắn đối diện với cặp mắt ngây thơ tựa ngọc lục bảo quý giá nhất ấy của Tiểu vương tử, “lời” nói ra lại biến thành, “Không có việc gì, nắng quá gắt thôi.”
Tiểu vương tử kỳ quái nhìn thoáng qua hồ nước sâu thẳm trong vắt, thầm nghĩ ngâm mình ở trong nước cũng cảm thấy nóng được à?
Nhưng y vẫn miễn cưỡng tiếp nhận lời giải thích này.
Y cầm một chiếc lược nhỏ xinh chải chuốt mái tóc bạch kim dài như thác nước của Cá mập nhỏ. Cá mập nhỏ đã dọn vào trong hồ của y, y phải gánh vác trách nhiệm chăm sóc thật tốt cho Cá mập nhỏ.
Hơn nữa tuy Cá mập nhỏ dọn vào đây, nhưng vẫn chỉ chịu gặp một mình y, một khi có người ngoài đi ngang qua bên ngoài hậu hoa viên, dù chỉ là tiếng bước chân thôi, Cá mập nhỏ cũng sẽ không chút do dự chui vào đáy biển.
Tiểu vương tử chải tóc cho Cá mập nhỏ, vừa ngọt ngào lại bất đắc dĩ mà nghĩ, tiểu nhân ngư của y thật đúng là thẹn thùng quá đi mất, chỉ biết dính lấy một người là y thôi. Thật ra thì y cũng chẳng có ý kiến gì với chuyện này đâu, nhưng đến khi y kết hôn với tiểu nhân ngư dù sao cũng phải làm hôn lễ để tất cả vương tộc có thể nhìn thấy cô dâu mỹ lệ của y một lần chứ.
Nghĩ đến đây, mặt Tiểu vương tử liền đỏ bừng lên, suýt chút nữa buộc lệch bím tóc luôn.
Cá mập nhỏ kỳ quái nhìn khuôn mặt đỏ rực của Tiểu vương tử, thầm nghĩ nhân loại này chẳng lẽ lại bị bệnh nữa hả? Yếu ớt đến vậy sao??
Một người một cá hai mặt nhìn nhau, mặt Tiểu vương tử càng đỏ hơn.
Nhưng y đột nhiên phát hiện, trên cổ Cá mập nhỏ hình như có cái cục nho nhỏ lồi lên.
Y tò mò duỗi tay sờ sờ xoa xoa.
Sắc mặt đột nhiên trắng bệch, còn hơi cứng đờ.
Y lại sờ sờ xoa xoa.
Tay Tiểu vương tử đơ luôn rồi…
Y đã cẩn thận nhìn, cũng sờ sờ rồi, xác nhận được, đấy cơ bản không phải mụn nhọt gì, mà là… yết hầu.
Nhìn lại khuôn mặt thơ ngây xinh đẹp động lòng người của tiểu nhân ngư, Tiểu vương tử cũng không rảnh lo bản thân trêu ghẹo lưu manh, y nhấc bím tóc vừa buộc xong cho tiểu nhân ngư ra, nhìn về khuôn ngực ngày thường luôn bị tóc che khuất.
Bằng phẳng.
Là, bằng, phẳng.
Tiểu vương tử suýt thì định bẹp miệng khóc lóc thảm thiết.
Sao lại có thể như vậy chứ? Công chúa người cá đâu mất tiêu rồi?!
Nhưng Cá mập nhỏ vẫn đang tò mò lại khờ dại nhìn y, không hiểu cái tên Vương tử ngu ngốc này đang làm gì.
Tiểu vương tử cố nuốt những giọt nước mắt đã trào đến hốc mắt vào trong.
“Ngươi là con trai ư?” Tiểu vương tử yếu ớt hỏi.
Cá mập nhỏ kỳ quái nhìn Tiểu vương tử, gật gật đầu, điều này không phải vừa nhìn là biết ngay rồi còn gì?
“Vậy thì, ngươi có biết ta là con trai không?” Tiểu vương tử yếu ớt hỏi tiếp.
Cá mập nhỏ lại gật đầu.
Tiểu vương tử câm lặng.
Hoá ra từ đầu tới đuôi chỉ mình y có mắt như mù, chỉ bằng một khuôn mặt mà coi người ta thành con gái bao lâu nay.
Cảm thấy đã khoẻ hơn, Cá mập nhỏ chầm chậm nhô lên khỏi mặt nước, nhét nửa người trên trần trụi của mình vào trong lòng Tiểu vương tử.
Khung xương của hắn giờ còn chưa phát triển, vẫn rất mảnh khảnh, làn da trắng trẻo không tì vết tinh xảo như tơ lụa mang theo bọt nước, lưng hơi cong cong, tay Tiểu vương tử vô thức ôm lưng hắn.
Cá mập nhỏ cọ cọ trên cổ Tiểu vương tử.
Đây là lần đầu tiên Cá mập nhỏ gần gũi với Tiểu vương tử như vậy.
Từ khi chuyển vào trong hồ, hắn đã đưa Tiểu vương tử vào lãnh địa của riêng mình, thân thiết với thứ mình sở hữu tất nhiên là đúng rồi.
Nhưng Tiểu vương tử lại bị cọ cọ đến linh hồn cũng sắp bay luôn ra ngoài rồi.
Da tiểu nhân ngư mềm ơi là mềm trắng ơi là trắng nhaaaaaa!
Còn đáng yêu hơn cả mèo con áaaaaaaaa!
Mặc kệ hắn là nam hay nữ!
Tiểu vương tử không nói hai lời lập tức ôm chặt Cá mập nhỏ.
Tam hoàng tẩu của y cũng là nam nên giới tính không thành vấn đề, chân ái có thể giải quyết tất cả!
Huống chi ngay từ đầu tiểu nhân ngư cũng chẳng hề che giấu bản thân là con trai, do mình mắt lác thôi, không thể trách tiểu nhân ngư được.
Tiểu vương tử chỉ trong một giây thành công tự khuyên nhủ bản thân.
Cá mập nhỏ cũng không biết trong lòng cái tên nhân loại yếu ớt kia đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất thế nào.
Hắn ghé vào trong lòng Tiểu vương tử phơi nắng, vươn ngón tay thon dài trắng nõn về phía mặt trời.
Hắn cảm thấy thật là thoải mái, trên người Tiểu vương tử có một mùi hương cực kỳ nhẹ nhàng, thoang thoảng mùi gió biển nhưng lại không hề mặn chát, chỉ có dịu dàng thêm một chút hương hoa mùa xuân.
Biển cũng có hoa.
Những đoá hoa ấy chỉ nở dưới biển sâu, sở hữu sức mạnh ma pháp, thuyền của loài người mãi mãi không thể thu hoạch được.
Cá mập nhỏ sờ sờ cánh tay Tiểu vương tử, hắn biết những đóa hoa đó rất quý, quý đến mức nhân loại có thể đổ máu thậm chí hy sinh vì chúng.
Cho dù là hắn muốn hái được những bông hoa này thường cũng phải bị thương chút chút.
Hắn nghịch nghịch tay Tiểu vương tử, trong lòng hạ quyết tâm muốn hái một bó lớn tặng cho nhân loại nhỏ của hắn.
Hắn chính là bá chủ mạnh nhất đại dương.
Nhân loại bé nhỏ của hắn xứng đáng có tất cả những thứ quý giá nhất trần đời này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook