Tiểu Thiếp Vị Thành Niên
-
Chương 223: Tứ hôn
*********
“Hắn đưa chàng đi đâu?” Nghe vậy, Cung Tuyết Thiến nhịn không được hỏi, lẽ nào là thanh lâu?
“Ta cũng không biết.” Mộ Dung Trần nhỏ giọng nói, “Nhưng mà là nơi có rất nhiều nữ nhân, hắn đưa ta đến trên nóc nhà, dở ngói lên, ta liền nhìn thấy.”
“Thấy cái gì?” Không hỏi nàng cũng biết. Chết tiệt, Cơ Tinh Hồn, ngươi chờ đấy.
“Chính là một người nam nhân cùng một nữ nhân, nữ nhân kia hôn nam nhân kia, sau đó đi đến trên giường, sau đó liền cởi y phục ra, sau đó thì là… chuyện kia.” Mộ Dung Trần nói năng lộn xộn.
“Vậy chàng có đi tìm nữ nhân không?” Cung Tuyết Thiến chịu đựng cơn tức giận, nếu hắn nói với nàng là có thì xem nàng trị hắn thế nào.
“Không có, ta không có.” Mộ Dung Trần nhanh chóng xua xua tay, thẳng thắn nói: “Hắn đưa ta đi tìm, nhưng mà ta chán ghét bọn họ chạm vào ta, ta không thích bọn họ, ta chỉ thích nương tử chạm vào ta.”
“Cũng không đến nỗi.” Lúc này Cung Tuyết Thiến mới vừa lòng gật đầu, nhưng mà, nam nhân ở phương diện này đúng là vô sư tự thông (không có thầy mà vẫn tự biết), xem một lần trở về, lại mạnh mẽ như vậy.
“Nương tử, cái này cũng là hắn cho ta, để cho ta trộm xem, không cho ta nói với nàng.” Mộ Dung Trần nói xong liền âm thầm lấy ra một quyển sách từ dưới giường lên , giao cho nàng, thành thật nói.
“Đông cung đồ.” Cung Tuyết Thiến buột miệng nói ra.
“Nương tử, bên trong có rất nhiều.” Mộ Dung Trần nói xong còn mở ra cho nàng xem.
Mặt của Cung Tuyết Thiến lập tức ửng hồng, muốn từ chối, rồi lại nhịn không được muốn xem. Vậy thì xem đi, cũng may là hắn ngốc, liền cảnh cáo: “Nhớ kỹ, cái này không được cho người khác xem, cũng không cho phép nói với người khác, càng không được làm cùng người khác. Nếu không, thiếp sẽ không cần chàng nữa.”
“Hắn đưa chàng đi đâu?” Nghe vậy, Cung Tuyết Thiến nhịn không được hỏi, lẽ nào là thanh lâu?
“Ta cũng không biết.” Mộ Dung Trần nhỏ giọng nói, “Nhưng mà là nơi có rất nhiều nữ nhân, hắn đưa ta đến trên nóc nhà, dở ngói lên, ta liền nhìn thấy.”
“Thấy cái gì?” Không hỏi nàng cũng biết. Chết tiệt, Cơ Tinh Hồn, ngươi chờ đấy.
“Chính là một người nam nhân cùng một nữ nhân, nữ nhân kia hôn nam nhân kia, sau đó đi đến trên giường, sau đó liền cởi y phục ra, sau đó thì là… chuyện kia.” Mộ Dung Trần nói năng lộn xộn.
“Vậy chàng có đi tìm nữ nhân không?” Cung Tuyết Thiến chịu đựng cơn tức giận, nếu hắn nói với nàng là có thì xem nàng trị hắn thế nào.
“Không có, ta không có.” Mộ Dung Trần nhanh chóng xua xua tay, thẳng thắn nói: “Hắn đưa ta đi tìm, nhưng mà ta chán ghét bọn họ chạm vào ta, ta không thích bọn họ, ta chỉ thích nương tử chạm vào ta.”
“Cũng không đến nỗi.” Lúc này Cung Tuyết Thiến mới vừa lòng gật đầu, nhưng mà, nam nhân ở phương diện này đúng là vô sư tự thông (không có thầy mà vẫn tự biết), xem một lần trở về, lại mạnh mẽ như vậy.
“Nương tử, cái này cũng là hắn cho ta, để cho ta trộm xem, không cho ta nói với nàng.” Mộ Dung Trần nói xong liền âm thầm lấy ra một quyển sách từ dưới giường lên , giao cho nàng, thành thật nói.
“Đông cung đồ.” Cung Tuyết Thiến buột miệng nói ra.
“Nương tử, bên trong có rất nhiều.” Mộ Dung Trần nói xong còn mở ra cho nàng xem.
Mặt của Cung Tuyết Thiến lập tức ửng hồng, muốn từ chối, rồi lại nhịn không được muốn xem. Vậy thì xem đi, cũng may là hắn ngốc, liền cảnh cáo: “Nhớ kỹ, cái này không được cho người khác xem, cũng không cho phép nói với người khác, càng không được làm cùng người khác. Nếu không, thiếp sẽ không cần chàng nữa.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook