Tiểu Thiếp Vị Thành Niên
-
Chương 213: Lại gặp bất trắc
*****
Lẳng lặng tựa vào trước ngực hắn, Cung Tuyết Thiến mới biết được, nàng vốn không thể không yêu hắn. Thậm chí nàng muốn liều lĩnh giữ hắn lại. Chỉ là bọn họ còn có thể làm lại từ đầu sao?
“Nếu tất cả có thể quay lại, bổn Vương nhất định sẽ không buông nàng ra, nhưng bây giờ bổn Vương không miễn cưỡng nàng nữa.” Mộ Dung Trần khẽ nói trên đỉnh đầu nàng.
Vì sao bây giờ chàng lại không miễn cưỡng? Nếu chàng miễn cưỡng, có lẽ thiếp sẽ ở lại. Trong lòng Cung Tuyết Thiến thậm chí hơi trách phong độ quân tử của hắn lúc này.
Cung Tuyết Thiến cầm đồ ăn cho Tuyết lang ăn, bây giờ việc cần phải làm duy nhất mỗi ngày của nàng chính là cho Tuyết lang ăn.
“Tuyết lang lớn lên thật là đáng yêu, tiểu thư, người xem, đã trưởng thành phân nửa rồi.” Tiểu Vân ở bên cạnh nói.
“Đó là đương nhiên, tuổi thọ của sói chỉ được từ mười hai đến mười bốn năm, đương nhiên sẽ lớn cực kỳ nhanh.” Cung Tuyết Thiến nói.
“Tiểu thư, người có thấy ánh mắt của nó càng ngày càng dữ tợn không? Sau này nó thật sự sẽ không làm hại chúng ta chứ?” Tiểu Vân không xác định hỏi.
“Có thể là sẽ, dù sao thì sói cũng có dã tính.” Cung Tuyết Thiến gật đầu, điểm ấy nàng cũng không dám cam đoan.
“Vậy tiểu thư còn nuôi nó?” Khuôn mặt Tiểu Vân trở nên khổ sở.
“Chỉ cần không khơi dậy dã tính của nó, thì có lẽ nó sẽ không tấn công người đâu.” Cung Tuyết Thiến cười nói.
“Vâng.” Tiểu Vân hiển nhiên có vẻ không tình nguyện.
“Tiểu thư, người có thư.” Lý bá cầm thư trên tay đi tới nói.
“Thư? Của ta?” Cung Tuyết Thiến nghi hoặc cầm lấy, mở ra nhìn, lại là Gia Lỗ Tề Vương tử, liền thản nhiên cười.
“Chuyện gì vậy tiểu thư?” Tiểu Vân tò mò hỏi.
“Là Vương tử, hắn bảo hôm nay mời ta gặp mặt, giới thiệu cho ta quen công chúa.” Cung Tuyết Thiến nói, cũng đúng lúc nàng muốn đi chúc phúc một tiếng.
“Tiểu thư, xe ngựa còn chờ ở bên ngoài.” Lý bá nói.
“Được, vậy Tiểu Vân, chúng ta đi thôi.” Cung Tuyết Thiến nói, Gia Lỗ Tề Vương tử nghĩ thật chu đáo.
Mộ Dung Vũ đi đến Mạnh phủ, Lý bá mở cửa hành lễ: “Nô tài tham kiến thập tứ Vương gia.”
“Đứng lên đi, không cần đa lễ, tiểu thư nhà ông đâu?” Mộ Dung Vũ hỏi.
“Hồi bẩm Vương gia, tiểu thư đã được Gia Lỗ Tề Vương tử mời đi.” Lý bá trả lời.
“Được Gia Lỗ Tề Vương tử mời đi? Đi từ lúc nào?” Mộ Dung Vũ sửng sốt, hắn vừa mới từ Hoàng cung đến đây, không phải Vương tử vẫn đang ở bên công chúa sao?
“Hồi bẩm Vương gia, mới đi chưa được bao lâu.” Lý bá trả lời.
“Mới đi chưa được bao lâu?” Trong lòng Mộ Dung Vũ đột nhiên dâng lên một dự cảm không tốt, sắc mặt lo lắng bất an hỏi: “Ông khẳng định vừa mới đi không lâu sao?”
“Nô tài khẳng định.” Lý bá không biết Vương gia đang căng thẳng chuyện gì?
“Không xong.” Mộ Dung Vũ quát to một tiếng, nếu vừa mới đi không lâu thì làm sao có thể là do Gia Lỗ Tề Vương tử mời đi được. Chẳng lẽ lại là Liễu Nhu?
“Vương gia làm sao vậy?” Sắc mặt Lý bá cũng hơi thay đổi.
“Lý bá, ông hãy nhanh chóng báo cho Tam Vương gia biết, ta phái người đuổi theo trước.” Mộ Dung Vũ phân phó xong liền xoay người rời đi.
Lý bá sửng sốt một hồi mới phát giác chuyện rất khẩn cấp. Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì? Không dám chậm trễ liền đi về phía phủ tam Vương gia thông báo.
Lẳng lặng tựa vào trước ngực hắn, Cung Tuyết Thiến mới biết được, nàng vốn không thể không yêu hắn. Thậm chí nàng muốn liều lĩnh giữ hắn lại. Chỉ là bọn họ còn có thể làm lại từ đầu sao?
“Nếu tất cả có thể quay lại, bổn Vương nhất định sẽ không buông nàng ra, nhưng bây giờ bổn Vương không miễn cưỡng nàng nữa.” Mộ Dung Trần khẽ nói trên đỉnh đầu nàng.
Vì sao bây giờ chàng lại không miễn cưỡng? Nếu chàng miễn cưỡng, có lẽ thiếp sẽ ở lại. Trong lòng Cung Tuyết Thiến thậm chí hơi trách phong độ quân tử của hắn lúc này.
Cung Tuyết Thiến cầm đồ ăn cho Tuyết lang ăn, bây giờ việc cần phải làm duy nhất mỗi ngày của nàng chính là cho Tuyết lang ăn.
“Tuyết lang lớn lên thật là đáng yêu, tiểu thư, người xem, đã trưởng thành phân nửa rồi.” Tiểu Vân ở bên cạnh nói.
“Đó là đương nhiên, tuổi thọ của sói chỉ được từ mười hai đến mười bốn năm, đương nhiên sẽ lớn cực kỳ nhanh.” Cung Tuyết Thiến nói.
“Tiểu thư, người có thấy ánh mắt của nó càng ngày càng dữ tợn không? Sau này nó thật sự sẽ không làm hại chúng ta chứ?” Tiểu Vân không xác định hỏi.
“Có thể là sẽ, dù sao thì sói cũng có dã tính.” Cung Tuyết Thiến gật đầu, điểm ấy nàng cũng không dám cam đoan.
“Vậy tiểu thư còn nuôi nó?” Khuôn mặt Tiểu Vân trở nên khổ sở.
“Chỉ cần không khơi dậy dã tính của nó, thì có lẽ nó sẽ không tấn công người đâu.” Cung Tuyết Thiến cười nói.
“Vâng.” Tiểu Vân hiển nhiên có vẻ không tình nguyện.
“Tiểu thư, người có thư.” Lý bá cầm thư trên tay đi tới nói.
“Thư? Của ta?” Cung Tuyết Thiến nghi hoặc cầm lấy, mở ra nhìn, lại là Gia Lỗ Tề Vương tử, liền thản nhiên cười.
“Chuyện gì vậy tiểu thư?” Tiểu Vân tò mò hỏi.
“Là Vương tử, hắn bảo hôm nay mời ta gặp mặt, giới thiệu cho ta quen công chúa.” Cung Tuyết Thiến nói, cũng đúng lúc nàng muốn đi chúc phúc một tiếng.
“Tiểu thư, xe ngựa còn chờ ở bên ngoài.” Lý bá nói.
“Được, vậy Tiểu Vân, chúng ta đi thôi.” Cung Tuyết Thiến nói, Gia Lỗ Tề Vương tử nghĩ thật chu đáo.
Mộ Dung Vũ đi đến Mạnh phủ, Lý bá mở cửa hành lễ: “Nô tài tham kiến thập tứ Vương gia.”
“Đứng lên đi, không cần đa lễ, tiểu thư nhà ông đâu?” Mộ Dung Vũ hỏi.
“Hồi bẩm Vương gia, tiểu thư đã được Gia Lỗ Tề Vương tử mời đi.” Lý bá trả lời.
“Được Gia Lỗ Tề Vương tử mời đi? Đi từ lúc nào?” Mộ Dung Vũ sửng sốt, hắn vừa mới từ Hoàng cung đến đây, không phải Vương tử vẫn đang ở bên công chúa sao?
“Hồi bẩm Vương gia, mới đi chưa được bao lâu.” Lý bá trả lời.
“Mới đi chưa được bao lâu?” Trong lòng Mộ Dung Vũ đột nhiên dâng lên một dự cảm không tốt, sắc mặt lo lắng bất an hỏi: “Ông khẳng định vừa mới đi không lâu sao?”
“Nô tài khẳng định.” Lý bá không biết Vương gia đang căng thẳng chuyện gì?
“Không xong.” Mộ Dung Vũ quát to một tiếng, nếu vừa mới đi không lâu thì làm sao có thể là do Gia Lỗ Tề Vương tử mời đi được. Chẳng lẽ lại là Liễu Nhu?
“Vương gia làm sao vậy?” Sắc mặt Lý bá cũng hơi thay đổi.
“Lý bá, ông hãy nhanh chóng báo cho Tam Vương gia biết, ta phái người đuổi theo trước.” Mộ Dung Vũ phân phó xong liền xoay người rời đi.
Lý bá sửng sốt một hồi mới phát giác chuyện rất khẩn cấp. Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì? Không dám chậm trễ liền đi về phía phủ tam Vương gia thông báo.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook