Tiểu Thiếp Vị Thành Niên
-
Chương 196: Làm bằng hữu
********
“Tâm Nghi, tìm ta sao? Có chuyện gì không?” Gia Lỗ Tề vừa vào cửa liền vội vã hỏi, nghĩ rằng đã xảy ra chuyện gì đó.
“Ừ, có việc, trước tiên người hãy ngồi xuống uống chén trà đã.” Cung Tuyết Thiến cười nói.
“Được.” Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của nàng, Gia Lỗ Tề mới yên lòng, hẳn là chuyện tốt . Hắn liền giật mình, chẳng lẽ nàng đã nghĩ thông suốt, đồng ý gả cho hắn sao?
“Gia Lỗ Tề Vương tử, người còn nhớ đã từng nói rằng sẽ tôn trọng ta, sẽ không ép buộc ta phải không?” Cung Tuyết Thiến trực tiếp đi vào vấn đề chính.
“Phải, ta từng nói như vậy.” Trái tim Gia Lỗ Tề đột nhiên trầm xuống, nếu nàng nói như vậy thì chẳng lẽ mọi chuyện không như hắn nghĩ sao?
“Vậy bây giờ ta rất nghiêm túc nói cho người biết, Vương tử, cám ơn sự ưu ái của người nhưng mà ta không thể nhận, bởi vì ta sắp rời khỏi nơi này.” Nụ cười trên khóe môi Cung Tuyết Thiến không hề có chút che giấu.
“Cái gì? Nàng sắp rời khỏi?” Gia Lỗ Tề không quá kinh ngạc vì bị nàng cự tuyệt, nhưng mà chuyện nàng sắp rời khỏi lại khiến cho hắn hơi bất ngờ.
“Ừ.” Cung Tuyết Thiến khẽ gật đầu.
“Vậy nàng muốn đi đâu?” Gia Lỗ Tề hỏi.
“Không biết, ta chỉ muốn đi thăm thú đó đây, nếu có nơi nào đặc biệt đẹp thì ta sẽ định cư ở đó.” Cung Tuyết Thiến tưởng tượng thấy mình được sống ở nơi có núi có nước, có hoa có cỏ, vậy nhất định là tiên cảnh trong chốn nhân gian.
“Tâm Nghi, nàng có thể cự tuyệt ta nhưng mà nàng không cần rời đi.” Gia Lỗ Tề nghĩ rằng nàng vì mình mới phải rời đi.
“Gia Lỗ Tề Vương tử, ta đã quyết định rồi, rất nhanh sẽ đi, ta sẽ không đợi được tin tốt lành của người và vị công chúa nào đó, nhưng mà ta sẽ chúc phúc hai người.” Cung Tuyết Thiến thật tình nói.
“Được rồi, nàng đã quyết định, tuy rằng trong lòng ta có hơi thất vọng nhưng ta sẽ tôn trọng nàng.” Tuy rằng trên mặt Gia Lỗ Tề mang theo sự thất vọng vô hạn nhưng vẫn thể hiện phong độ mà nam nhân nên có.
“Cám ơn người, Gia Lỗ Tề Vương tử, ta không ngờ rằng người sẽ sảng khoái như vậy.” Nàng thật sự không ngờ rằng hắn sẽ đồng ý dễ dàng như vậy.
“Không phải ta sảng khoái mà là mấy ngày nay ta đã thấy rõ ràng, nàng không có cảm giác gì đối với ta cả. Tuy rằng quả thật ta rất hâm mộ, rất thích nàng nhưng mà ta sẽ không cố chấp làm khó mọi người, vả lại, ta nhìn ra trong lòng nàng đã có người khác.” Gia Lỗ Tề giải thích.
“Nhưng chúng ta vẫn là bằng hữu phải không?” Cung Tuyết Thiến nhìn hắn nói.
“Đương nhiên, không trở thành phu thê được thì làm bằng hữu cũng không tồi. Nhưng mà nếu như nàng chưa nghĩ ra nên đi nơi nào thì chi bằng đến thảo nguyên của chúng ta đi, để ta tiếp đãi nàng, cho nàng cảm thụ được chút nhiệt tình cùng khí phách hào hùng của người trên thảo nguyên chúng ta.” Gia Lỗ Tề đột nhiên đề nghị.
“Được, có cơ hội ta nhất định sẽ đến, đến lúc đó, ta sẽ đi tìm người.” Cung Tuyết Thiến đáp lời.
“Vậy là nói rồi đấy, nhất định ta sẽ mời nàng ăn dê nướng chính tông.” Gia Lỗ Tề sảng khoái nói.
“Được, nhưng mà, Gia Lỗ Tề Vương tử, có thể tiết lộ một chút được không, người định chọn vị công chúa nào?” Cung Tuyết Thiến hơi tò mò hỏi.
“Thập nhị công chúa.” Gia Lỗ Tề nhanh chóng nói.
“Nói ra nhanh như vậy, có phải trong lòng đã sớm yêu thích người ta hay không?” Cung Tuyết Thiến mờ ám trêu ghẹo hắn.
“Ngày tháng cũng không phải là ít, ai bảo nàng không thích ta đâu, ta cũng không thể trở thành một người cô độc được.” Gia Lỗ Tề cười nói, nhớ tới dáng vẻ đáng yêu của Thập nhị công chúa, trên mặt không tự giác nở một nụ cười hạnh phúc.
“Gia Lỗ Tề Vương tử, vậy ta chúc người cùng Thập nhị công chúa ân ân ái ái, đầu bạc răng long.” Cung Tuyết Thiến chúc mừng hắn.
“Đó là đương nhiên.” Gia Lỗ Tề không chút khách khí nhận lấy, thật ra làm bằng hữu với nàng cũng rất tốt.
“Tâm Nghi, tìm ta sao? Có chuyện gì không?” Gia Lỗ Tề vừa vào cửa liền vội vã hỏi, nghĩ rằng đã xảy ra chuyện gì đó.
“Ừ, có việc, trước tiên người hãy ngồi xuống uống chén trà đã.” Cung Tuyết Thiến cười nói.
“Được.” Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của nàng, Gia Lỗ Tề mới yên lòng, hẳn là chuyện tốt . Hắn liền giật mình, chẳng lẽ nàng đã nghĩ thông suốt, đồng ý gả cho hắn sao?
“Gia Lỗ Tề Vương tử, người còn nhớ đã từng nói rằng sẽ tôn trọng ta, sẽ không ép buộc ta phải không?” Cung Tuyết Thiến trực tiếp đi vào vấn đề chính.
“Phải, ta từng nói như vậy.” Trái tim Gia Lỗ Tề đột nhiên trầm xuống, nếu nàng nói như vậy thì chẳng lẽ mọi chuyện không như hắn nghĩ sao?
“Vậy bây giờ ta rất nghiêm túc nói cho người biết, Vương tử, cám ơn sự ưu ái của người nhưng mà ta không thể nhận, bởi vì ta sắp rời khỏi nơi này.” Nụ cười trên khóe môi Cung Tuyết Thiến không hề có chút che giấu.
“Cái gì? Nàng sắp rời khỏi?” Gia Lỗ Tề không quá kinh ngạc vì bị nàng cự tuyệt, nhưng mà chuyện nàng sắp rời khỏi lại khiến cho hắn hơi bất ngờ.
“Ừ.” Cung Tuyết Thiến khẽ gật đầu.
“Vậy nàng muốn đi đâu?” Gia Lỗ Tề hỏi.
“Không biết, ta chỉ muốn đi thăm thú đó đây, nếu có nơi nào đặc biệt đẹp thì ta sẽ định cư ở đó.” Cung Tuyết Thiến tưởng tượng thấy mình được sống ở nơi có núi có nước, có hoa có cỏ, vậy nhất định là tiên cảnh trong chốn nhân gian.
“Tâm Nghi, nàng có thể cự tuyệt ta nhưng mà nàng không cần rời đi.” Gia Lỗ Tề nghĩ rằng nàng vì mình mới phải rời đi.
“Gia Lỗ Tề Vương tử, ta đã quyết định rồi, rất nhanh sẽ đi, ta sẽ không đợi được tin tốt lành của người và vị công chúa nào đó, nhưng mà ta sẽ chúc phúc hai người.” Cung Tuyết Thiến thật tình nói.
“Được rồi, nàng đã quyết định, tuy rằng trong lòng ta có hơi thất vọng nhưng ta sẽ tôn trọng nàng.” Tuy rằng trên mặt Gia Lỗ Tề mang theo sự thất vọng vô hạn nhưng vẫn thể hiện phong độ mà nam nhân nên có.
“Cám ơn người, Gia Lỗ Tề Vương tử, ta không ngờ rằng người sẽ sảng khoái như vậy.” Nàng thật sự không ngờ rằng hắn sẽ đồng ý dễ dàng như vậy.
“Không phải ta sảng khoái mà là mấy ngày nay ta đã thấy rõ ràng, nàng không có cảm giác gì đối với ta cả. Tuy rằng quả thật ta rất hâm mộ, rất thích nàng nhưng mà ta sẽ không cố chấp làm khó mọi người, vả lại, ta nhìn ra trong lòng nàng đã có người khác.” Gia Lỗ Tề giải thích.
“Nhưng chúng ta vẫn là bằng hữu phải không?” Cung Tuyết Thiến nhìn hắn nói.
“Đương nhiên, không trở thành phu thê được thì làm bằng hữu cũng không tồi. Nhưng mà nếu như nàng chưa nghĩ ra nên đi nơi nào thì chi bằng đến thảo nguyên của chúng ta đi, để ta tiếp đãi nàng, cho nàng cảm thụ được chút nhiệt tình cùng khí phách hào hùng của người trên thảo nguyên chúng ta.” Gia Lỗ Tề đột nhiên đề nghị.
“Được, có cơ hội ta nhất định sẽ đến, đến lúc đó, ta sẽ đi tìm người.” Cung Tuyết Thiến đáp lời.
“Vậy là nói rồi đấy, nhất định ta sẽ mời nàng ăn dê nướng chính tông.” Gia Lỗ Tề sảng khoái nói.
“Được, nhưng mà, Gia Lỗ Tề Vương tử, có thể tiết lộ một chút được không, người định chọn vị công chúa nào?” Cung Tuyết Thiến hơi tò mò hỏi.
“Thập nhị công chúa.” Gia Lỗ Tề nhanh chóng nói.
“Nói ra nhanh như vậy, có phải trong lòng đã sớm yêu thích người ta hay không?” Cung Tuyết Thiến mờ ám trêu ghẹo hắn.
“Ngày tháng cũng không phải là ít, ai bảo nàng không thích ta đâu, ta cũng không thể trở thành một người cô độc được.” Gia Lỗ Tề cười nói, nhớ tới dáng vẻ đáng yêu của Thập nhị công chúa, trên mặt không tự giác nở một nụ cười hạnh phúc.
“Gia Lỗ Tề Vương tử, vậy ta chúc người cùng Thập nhị công chúa ân ân ái ái, đầu bạc răng long.” Cung Tuyết Thiến chúc mừng hắn.
“Đó là đương nhiên.” Gia Lỗ Tề không chút khách khí nhận lấy, thật ra làm bằng hữu với nàng cũng rất tốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook