Màn đêm buông xuống.

Độc Cô Tuyệt hổn hển tuyên tế tự (pháp sư) trong triều, đề ra nghi vấn nhưng lại không có kết quả, thất vọng hết sức, đúng lúc đó tế tự lại tiết lộ ra một tia hy vọng.

“Nghe người giang hồ bảo Túy nhiễm tuyển lâm Nhiễm Tuyển công tử tinh thông đạo này, hoàng thượng nếu thật muốn tìm ra phương pháp, hay là cứ tìm y hỏi xem.”

Thế là, Độc Cô Tuyệt liền phân phó thủ hạ tìm kiếm Nhiễm Tuyển công tử, hơn nữa thái độ vô cùng vội vàng, chuyện này có thể không vội sao, nếu còn tiếp tục nữa, hắn chắc chết vì nhịn quá.

Nhìn thấy Nhiễm Tuyển công tử mà trên giang hồ người người đồn đại, Độc Cô Tuyệt một chút cũng không chú ý bề ngoài xuất sắc của y, người tình trong mắt thành Tây Thi, do đó đối với hắn vẫn là Bảo Bảo đáng yêu nhất.

Bắt đầu liền đi thẳng vào vấn đề, hy vọng có thể làm cho Bảo Bảo tìm được thực thể.

Nhiễm Tuyển nghe hắn nói xong nguyên do, rất cố gắng nhịn xuống ý niệm ngã lăn ra cười, đáng tiếc hiệu quả không lớn, loại run rẩy này biểu lộ ra ngoài, làm cho người ta liếc mắt một cái liền biết nội tâm của y nghĩ gì.

Độc Cô Tuyệt mặt mũi có chút bị hạ thấp, nhưng vẫn là kiếm chế cơn tức, cùng Di Nhiên sắc mặt phát xanh đợi câu trả lời của hắn.

“Có thể cho ta gặp Bảo Bảo được không?

Nhiễm Tuyển đưa ra yêu cầu, tuy nói là vì có chút thỏa mãn tư tâm của mình, nhưng đồng thời cũng là vì chính sự, nếu như ngay cả tình huống cơ bản cũng không biết, dù cho hắn có lợi hại đến mức nào cũng không thể giải quyết được vấn đề.

Độc Cô Tuyệt vươn tay trong không khí phủ vài cái, dường như đang xoa đầu một người nào đó, lên tiếng ý bảo Bảo Bảo hiện thân.

Khi thấy Bảo Bảo xuất hiện, Nhiễm Tuyển thật sự nhịn không được nữa mà đột phát!

“Ha ha… Ha ha…”

Hắn cười đến không có lễ phép, nhìn Độc Cô Tuyệt khuôn mặt tái nhợt, nhưng trong tay lại vuốt vẻ thiếu niên trắng nõn kia, thiếu niên nửa người dưới còn nối với cái kia của hắn, thật sự là, ấn tượng quá đi!

“Rốt cuộc có biện pháp nào không!?”

Thân là đế vương, tôn nghiêm làm cho Độc Cô Tuyệt cuối cùng cũng chịu không được Nhiễm Tuyển, nghiêm nghị chất vấn.

“Việc nhỏ mà, không có vấn đề.”

Nhiễm Tuyển đã tính trước nên làm một cái cam đoan, lúc này Độc Cô Tuyệt mới hết tức giận.

Nghe được sự tình còn có hy vọng, Độc Cô Tuyệt lập tức truy vấn, tựa hồ hận không thể giải quyết ngay lập tức.

“Chỉ cần cử hành một lễ tế là được.”

“Chỉ cần một lễ tế là có thể làm cho Bảo Bảo tìm được thực thể?”

Độc Cô Tuyệt hoài nghi nhìn y, sự tình sẽ không thể nào đơn giản như vậy được…

“Đương nhiên không có khả năng, chết chính là chết, thân thể cũng bị mất, làm sao có thể tự nhiên xuất hiện được.”

Nhiễm Tuyển trả lời như một chậu nước lạnh giội tắt hy vọng của Độc Cô Tuyệt.

“Ngươi đang đùa giỡn ta sao!?”

“Ta không có đùa ngươi nha, thứ nhất, Bảo Bảo dương thọ đã hết, lại bởi vì lỗi lầm của địa phủ mà mất đi thân thể, cùng thân phận của hắn như vậy tuyệt đối cũng đủ ảnh hưởng thiên mệnh Xảy ra đại sự như thế, thiên đình những người kia tuyệt đối không có khả năng khoanh tay đứng nhìn. Hiện tại không có phản ứng gì… Rất có thể — bọn họ căn bản không biết chuyện này!”

Nhiễm Tuyển cười đến vô cùng gian trá, làm cho người ngoài không khỏi đồng tình với những người đáng thương sắp bị hắn tính toán.

“Một khi bọn họ biết được, đảm bảo sẽ tự động tới giúp ngươi giải quyết vấn đề…”

Cẩn thận ngẫm nghĩ lại lời nói của y, Độc Cô Tuyệt cuối cùng lộ ra nụ cười hài lòng, mang sự việc giao cho chủ trì tế tự, ra lệnh an bài Nhiễm Tuyển ở lại, còn hắn nha, đương nhiên là vuốt ve Bảo Bảo trở lại trên giường, cho dù ăn không được, cũng phải muốn nhìn cho đã mắt chứ…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương