Tiểu "Đệ Đệ" Của Hoàng Đế
-
Chương 13
Thiên giới
Trên đình thẩm lý và phán quyết
Ba người quỳ gối trên mặt đất lát bạch ngọc, tiếp nhận lấy phán quyết.
Nhìn kỹ, không phải là tiểu Diêm Vương cùng Hắc Bạch vô thường đã lâu không có xuất hiện của chúng ta hay sao? = =
Giờ phút này, bọn họ thật sự rất chật vật, tiểu Diêm Vương nước mắt lưng tròng, nghe lấy kết quả phán quyết, 555555 (huhuhuhu), tại sao hắn lại bị phán hạ phàm đầu thai làm kiếp người!
Nói gì thì nói hắn cũng là tiểu Diêm Vương, chủ nhân tương lai của Diêm La điện, lại bị lấy mất tiên cốt hóa làm một người phàm tục, mặc dù hắn không kỳ thị phàm nhân, nhưng hắn chán ghét thân thể yếu ớt của nhân loại!
Hắn cảm thấy mình thật sự rất vô tội, cái gì đều không làm, chuyện bắt nhầm Bảo Bảo cũng không do hắn, tại sao hắn cũng bị kéo xuống nước!?
Hắn bất quá là ra vài ý kiến nhỏ để giải quyết phiền toái thôi mà!
Mà Hắc Bạch vô thường bên cạnh hắn càng khổ không thể tả, trời ạ, bọn họ thảm hại hơn!
Bị phán đi đến vùng địa cực băng hỏa trông coi!
Nhưng lại muốn tách ra, mỗi người đi một nơi!
Phải biết rằng, bọn họ từ lúc bắt đầu đã cùng một chỗ, đây không phải chia cắt uyên ương sao!
Hơn nữa, vô luận là băng cực hay là hỏa cực, đều là một mảnh hoang vu, căn bản không có bất cứ sinh vật nào cả!
Một nơi nhàm chán như thế, lại muốn bọn họ đợi đến khi tiểu Diêm Vương trải qua kiếp nạn này mới được trở về, như thế không phải sẽ bức người đến điên luôn sao, không, là bức tiên mới đúng!
“Không cần như vậy mà!”
Ba người giãy dụa lần cuối cùng.
“Ta đã thay hắn sắp xếp xong xuôi, sẽ không làm ảnh hưởng số mệnh đâu!”
Tiểu Diêm Vương khiếu nại, muốn tranh thủ được đặc xá.
“Ngươi còn dám nói! Nếu theo vận mệnh trước kia an bài, Độc Cô Tuyệt cùng Bảo Bảo phải ba năm sau mới có thể gặp mặt, khi đó Độc Cô Tuyệt đã có mấy người nối dòng, mà bây giờ bởi vì ngươi, bọn họ sớm gặp được nhau, Độc Cô Tuyệt căn bản không có người thừa kế! Ngươi quậy như thế, làm tất cả đều lộn xộn, còn dám nói mình không vô tội.”
Thanh âm uy nghiêm tuyên cáo tiểu Diêm Vương, làm cho hắn không có cách nào phản bác.
“Phán quyết đã ra, lập tức chấp hành.”
Ngọc Đế vừa ra lệnh một tiếng, tiểu Diêm Vương đáng thương đã bị người kéo đi, vừa đi vừa khóc nức nở, 55555, số hắn thật khổ nha…
Nhưng hắn lại không biết, lần hạ phàm này sẽ là kiếp nạn lớn nhất đời hắn.
Hắc Bạch vô thường hai người cũng bị người kéo ra, một đông một tây, càng ngày cách nhau càng xa, đang đợi bọn họ trước mắt là những ngày buồn chán không thú vị…
(Cáp, có muốn chém ta hay không? Ta một chút cũng không có khi dễ bọn họ a~ Bọn họ rất nhanh sẽ sống trong những ngày tốt lành a~)
Phong ấn tiên cốt, tiểu Diêm Vương bị dẫn tới chuyển sinh trì, đến tiễn hắn chính là hảo hữu của hắn tại thiên giới, Hồng Nương Cẩm Chức.
“Diêm Diêm, ngươi đi xuống dưới phải cẩn thận nha.”
Hồng Nương trong mắt tràn đầy lo lắng, đối với bằng hữu lơ mơ như thế này nàng sao cũng không thể an tâm, huống chi, nàng nghe lén Ngọc Đế cùng Nguyệt Lão nói chuyện, hạ phàm lần này chính là tình kiếp ngàn năm đang chờ tiểu Diêm Vương, nếu là vậy thì…
Nghĩ đến hậu quả, nàng càng hoảng hốt, nhưng lại có thể thế nào, hết thảy đều là thiên ý, nàng vô lực thay đổi, chỉ có thể lần nữa dặn dò hảo hữu, nhớ phải chú ý.
“Đúng rồi, Cẩm, ngươi biết ta sẽ đầu thai đến đâu không?”
Tiểu Diêm Vương khó có được hỏi thân phận tương lai của mình, Hồng Nương hẳn là có nghe qua đi.
“Có, ta đã hỏi qua, ngươi đầu thai thành hoàng tử của Thiên Thần hoàng triều.”
Cái gì?
Thiên Thần hoàng triều?
Nếu như hắn nhớ không lầm, Bảo Bảo là hoàng hậu, mà Độc Cô Tuyệt lại không có chạm vào các phi tử khác, chẳng lẽ hắn là kết quả của cung phi sau khi hồng hạnh xuất tường sao?
Mang trong lòng nghi hoặc như vậy, tiểu Diêm Vương tiến nhập chuyển sinh trì, phong ấn trí nhớ, chuyển nhập thế gian…
Trên đình thẩm lý và phán quyết
Ba người quỳ gối trên mặt đất lát bạch ngọc, tiếp nhận lấy phán quyết.
Nhìn kỹ, không phải là tiểu Diêm Vương cùng Hắc Bạch vô thường đã lâu không có xuất hiện của chúng ta hay sao? = =
Giờ phút này, bọn họ thật sự rất chật vật, tiểu Diêm Vương nước mắt lưng tròng, nghe lấy kết quả phán quyết, 555555 (huhuhuhu), tại sao hắn lại bị phán hạ phàm đầu thai làm kiếp người!
Nói gì thì nói hắn cũng là tiểu Diêm Vương, chủ nhân tương lai của Diêm La điện, lại bị lấy mất tiên cốt hóa làm một người phàm tục, mặc dù hắn không kỳ thị phàm nhân, nhưng hắn chán ghét thân thể yếu ớt của nhân loại!
Hắn cảm thấy mình thật sự rất vô tội, cái gì đều không làm, chuyện bắt nhầm Bảo Bảo cũng không do hắn, tại sao hắn cũng bị kéo xuống nước!?
Hắn bất quá là ra vài ý kiến nhỏ để giải quyết phiền toái thôi mà!
Mà Hắc Bạch vô thường bên cạnh hắn càng khổ không thể tả, trời ạ, bọn họ thảm hại hơn!
Bị phán đi đến vùng địa cực băng hỏa trông coi!
Nhưng lại muốn tách ra, mỗi người đi một nơi!
Phải biết rằng, bọn họ từ lúc bắt đầu đã cùng một chỗ, đây không phải chia cắt uyên ương sao!
Hơn nữa, vô luận là băng cực hay là hỏa cực, đều là một mảnh hoang vu, căn bản không có bất cứ sinh vật nào cả!
Một nơi nhàm chán như thế, lại muốn bọn họ đợi đến khi tiểu Diêm Vương trải qua kiếp nạn này mới được trở về, như thế không phải sẽ bức người đến điên luôn sao, không, là bức tiên mới đúng!
“Không cần như vậy mà!”
Ba người giãy dụa lần cuối cùng.
“Ta đã thay hắn sắp xếp xong xuôi, sẽ không làm ảnh hưởng số mệnh đâu!”
Tiểu Diêm Vương khiếu nại, muốn tranh thủ được đặc xá.
“Ngươi còn dám nói! Nếu theo vận mệnh trước kia an bài, Độc Cô Tuyệt cùng Bảo Bảo phải ba năm sau mới có thể gặp mặt, khi đó Độc Cô Tuyệt đã có mấy người nối dòng, mà bây giờ bởi vì ngươi, bọn họ sớm gặp được nhau, Độc Cô Tuyệt căn bản không có người thừa kế! Ngươi quậy như thế, làm tất cả đều lộn xộn, còn dám nói mình không vô tội.”
Thanh âm uy nghiêm tuyên cáo tiểu Diêm Vương, làm cho hắn không có cách nào phản bác.
“Phán quyết đã ra, lập tức chấp hành.”
Ngọc Đế vừa ra lệnh một tiếng, tiểu Diêm Vương đáng thương đã bị người kéo đi, vừa đi vừa khóc nức nở, 55555, số hắn thật khổ nha…
Nhưng hắn lại không biết, lần hạ phàm này sẽ là kiếp nạn lớn nhất đời hắn.
Hắc Bạch vô thường hai người cũng bị người kéo ra, một đông một tây, càng ngày cách nhau càng xa, đang đợi bọn họ trước mắt là những ngày buồn chán không thú vị…
(Cáp, có muốn chém ta hay không? Ta một chút cũng không có khi dễ bọn họ a~ Bọn họ rất nhanh sẽ sống trong những ngày tốt lành a~)
Phong ấn tiên cốt, tiểu Diêm Vương bị dẫn tới chuyển sinh trì, đến tiễn hắn chính là hảo hữu của hắn tại thiên giới, Hồng Nương Cẩm Chức.
“Diêm Diêm, ngươi đi xuống dưới phải cẩn thận nha.”
Hồng Nương trong mắt tràn đầy lo lắng, đối với bằng hữu lơ mơ như thế này nàng sao cũng không thể an tâm, huống chi, nàng nghe lén Ngọc Đế cùng Nguyệt Lão nói chuyện, hạ phàm lần này chính là tình kiếp ngàn năm đang chờ tiểu Diêm Vương, nếu là vậy thì…
Nghĩ đến hậu quả, nàng càng hoảng hốt, nhưng lại có thể thế nào, hết thảy đều là thiên ý, nàng vô lực thay đổi, chỉ có thể lần nữa dặn dò hảo hữu, nhớ phải chú ý.
“Đúng rồi, Cẩm, ngươi biết ta sẽ đầu thai đến đâu không?”
Tiểu Diêm Vương khó có được hỏi thân phận tương lai của mình, Hồng Nương hẳn là có nghe qua đi.
“Có, ta đã hỏi qua, ngươi đầu thai thành hoàng tử của Thiên Thần hoàng triều.”
Cái gì?
Thiên Thần hoàng triều?
Nếu như hắn nhớ không lầm, Bảo Bảo là hoàng hậu, mà Độc Cô Tuyệt lại không có chạm vào các phi tử khác, chẳng lẽ hắn là kết quả của cung phi sau khi hồng hạnh xuất tường sao?
Mang trong lòng nghi hoặc như vậy, tiểu Diêm Vương tiến nhập chuyển sinh trì, phong ấn trí nhớ, chuyển nhập thế gian…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook