Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh
-
Chương 413: Liễu Nữ Hiệp Ngang Trời Xuất Thế (2)
- Chỉ là tin đồn thất thiệt thôi mà, tin không?
Lý Dịch trợn trắng mắt nhìn Liễu nhị tiểu thư, thuận tiện đẩy đầu tiểu nha hoàn đang làm bộ đáng thương qua một bên, tức giận nói.
- Nhưng mà, người bên ngoài đều đang nói, còn....
Vẻ mặt Tiểu Hoàn đau khổ, bên ngoài đều đang nói vị Lạc Thủy Thần Nữ nọ đã có ý trung nhân, mà ý trung nhân của nàng chính là đệ nhất tài tử của Khánh An phủ… không phải cô gia sao?
Còn một nửa câu nàng không nói, trong bức họa đến bây giờ cô gia vẫn giấu trong phòng cũng vẽ người đó.
- Tin vịt, đều là tin vịt thôi.
Lý Dịch lắc đầu.
- Trước đây nợ người ta một nhân tình, ban đầu định viết mấy bài thơ từ để trả lại, ai ngờ bị người khác xuyên tạc nên mới thành ra thế này. Lời đồn mãnh như hổ, sau này ngàn vạn lần đừng tùy tiện tin đấy nhé.
- Nhân tình gì?
Liễu nhị tiểu thư lúc nào cũng có thể bắt kịp trọng điểm.
- Cái này...
Dù sao cũng không thể nói rằng, nếu không phải lần trước nàng ấy giả nam trang đến Quần Ngọc viện tuần tra, làm sao nợ nhân tình này. Lý Dịch khoát tay, nói.
- Nhân tình gì thì không quan trọng....Các ngươi nghĩ đi, Lạc Thủy Thần Nữ là ai, là nữ tử xinh đẹp nhất trong truyền thuyết của Khánh An phủ, là thần nữ cao cao tại thượng trong lòng của mọi nam tử, số người theo đuổi nàng có thể xếp từ Như Ý phường đến bên ngoài phủ thành luôn đấy, làm sao có thể...
Nói tiếp thì hình như hạ thấp mình quá, Lý Dịch nhìn các nàng nói.
- Huống chi mấy tháng nay, chúng ta đâu ở Khánh An phủ, các ngươi không tin vào mắt mình mà lại đi tin mấy lời đồn đầu đường?
- Biết ngay không phải cô gia mà.
Hai mắt tiểu nha hoàn lập tức híp lại thành trăng lưỡi liềm, lộ ra lúm đồng tiền bên khóe miệng.
Liễu nhị tiểu thư ngẫm lại, cảm thấy Lý Dịch nói rất có lý, sau đó nhìn hắn hỏi.
- Nữ tử xinh đẹp nhất Khánh An phủ?
....
Lúc nãy không nên nói vậy với các nàng, nhất là Liễu nhị tiểu thư, không biết điểm chú ý của muội ấy ở đâu nữa, nói với Như Nghi mới rằng cô muội muội của nàng nên được quan tâm một chút.
- Thân thủ của Như Ý?
Như Nghi đang chỉnh lý quần áo và đồ dùng hằng ngày trong phòng nhìn Lý Dịch đang dựa vào cửa, suy nghĩ một lát rồi nói.
- Mặc dù Như Ý còn nhỏ nhưng rất có thiên phú tập võ. Với thực lực bây giờ của muội ấy, chỉ cần không gặp phải cao thủ Tông Sư trên cơ bản là có thể đứng ở thế bất bại. Song, cũng vì tuổi tác và lịch duyệt mà kinh nghiệm đối địch thực tế của muội ấy không được bao nhiêu, khi cảnh giới ngang hàng, nếu gặp phải những cao thủ có kinh nghiệm phong phú, có thể sẽ ăn thiệt thòi.
- Cao thủ Tông Sư trong chốn võ lâm có nhiều không?
Lý Dịch nghĩ nghĩ, hỏi.
Như Nghi cười lắc đầu.
- Cánh cửa Tông Sư cao biết bao. Trong chốn võ lâm, bao gồm các tiền bối võ lâm thanh danh hiển hách hoặc không hiện thế, chỉ dùng hai tay cũng đếm được số lượng. Huống hồ, một khi đến cảnh giới này, võ học đã phản phác quy chân, tâm cảnh cũng sẽ được tăng lên, rất ít tranh đấu với người khác, khả năng gặp phải họ quá nhỏ.
Như vậy thì Lý Dịch an tâm, nói cách khác, dưới Tông Sư, với thực lực của Liễu nhị tiểu thư đủ để tiếu ngạo giang hồ, mà người có thể thắng được muội ấy tuyệt đối thuộc về hàng ngũ động vật quý hiếm trong thế giới này, xác suất chạm trán với bọn họ không cao hơn trúng xổ số bao nhiêu.
Vậy cứ mặc muội ấy nghịch đi, từ trước đến nay Liễu nhị tiểu thư luôn quá thừa tinh lực, tìm cho muội ấy một chỗ phát tiết cũng tốt hơn để muội ấy tới hành mình.
“Võ Lâm Hào Hiệp Bảng”, xuất phẩm của rạp hát, bây giờ đã có độ tin cậy và quyền uy không nhỏ trong giang hồ võ lâm, được đông đảo nhân sĩ giang hồ công nhận. Đương nhiên, mấy tháng trôi qua, thứ hạng hôm nay đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất so với trước đây.
Bảng Tông Sư không có gì thay đổi, những Tông Sư nổi tiếng quanh năm như thần long thấy đầu không thấy đuôi đã sớm được sự công nhận của mọi người, không có ai tự tin đến mức có thể khiêu chiến.
Nhưng với tư cách là bảng xếp hạng dưới Tông Sư, Thiên bảng cũng là bảng xếp hạng mà võ lâm hào hiệp chú trọng cũng như quan tâm nhất, gần như vài ngày đổi một lần, thỉnh thoảng có tên mới xuất hiện, mà thứ hạng trên đó cũng không ngừng thay đổi.
Làn gió luận võ trong chốn giang hồ bởi vì bảng này mà trở nên phổ biến, người ta tự hào vì có tên trên bảng hào hiệp, ở rạp hát mỗi ngày đều có người chuyên tiến hành phân loại và chỉnh lý đối với những tin tức thu thập được, bảo đảm tính hiệu quả và tính công bằng cho bảng, thậm chí có người kể chuyện biến từng trận chiến xếp hạng ấy thành những cố sự đặc sắc, các nhân sĩ giang hồ không có duyên tận mắt thấy cao thủ đấu với nhau cũng nghe đến nghiện, cũng làm cho nhóm Tôn lão đầu đếm tiền đến tay rút gân.
Tuy nhiên, vô luận thứ hạng trên bảng đang thay đổi thế nào, vị trí số một trên Thiên bảng luôn luôn thuộc về một nữ tử.
Tuy nói vị trí kia vốn đại diện cho thực lực và địa vị, nhưng khi những người khác đều lần lượt thông qua chiến tích để tăng thứ hạng, nhưng vẫn chưa hề nhìn thấy bóng dáng của đệ nhất Thiên bảng, cho dù có người thả ra tin tức muốn khiêu chiến, đối phương cũng chưa bao giờ đáp lại, qua thời gian một thời gian dài, đương nhiên sẽ có rất nhiều tiếng nói bất hòa xuất hiện.
Nhất là vài người có thứ hạng trước nhất, có lẽ sẽ phê bình kín đáo trong lòng, một số người thậm chí còn thầm bàn tán tấm màn bí mật về Thiên bảng, nói đệ nhất Thiên bảng có tiếng không có miếng, cần phải đổi đi sớm, nếu không sẽ không công bằng...
Liễu nhị tiểu thư nghe thấy hai nhân sĩ võ lâm đàm luận chuyện này trong một lần dạo phố. Đồng thời, nàng lần đầu nghe nói rạp hát ngoài thành thế mà cung cấp sân bãi để nhân sĩ võ lâm luận võ, lấy thắng bại quyết định thứ hạng trên bảng.
Nàng đã sớm bất mãn với việc trên bảng không có tên mình, ngày thứ hai liền một người một kiếm lấy ưu thế vượt trội mà đánh bại vị cao thủ hạng thứ chín của Thiên bảng nào đó vừa lúc ở Khánh An phủ, mới trận đầu đã chen vào mười vị trí đầu trên Thiên bảng.
Tuy nói từ khi giang hồ hào hiệp bảng được đẩy ra đến nay, cách mấy ngày sẽ có một hắc mã không có danh tiếng gì xuất hiện, đánh bại cao thủ thành danh đã lâu mà xông vào tầm mắt mọi người nhưng mới trận đầu đã đánh bại cao thủ xếp trước mười của Thiên bảng vẫn lần đầu tiên nhìn thấy.
Cân nhắc đến việc người có thứ hạng thứ chín kia đến một nén nhang cũng không kiên trì được mà bất đắc dĩ nhận thua trong tay nàng, người phụ trách sửa đổi thứ hạng tạm thời liệt nàng vào thứ năm.
Cũng chính vào thời điểm này, mọi người mới biết tên nàng.
Liễu Như Ý.
Cũng có võ công tuyệt đỉnh, có tên tương tự nhau, lại cùng ở Khánh An phủ, nói nàng và nữ tử tên Liễu Như Nghi đệ nhất Thiên bảng không có quan hệ gì, đánh chết họ cũng không tin. Mà tin tức này được chứng thực rất nhanh, lần này, không có ai lại nói vị đệ nhất Thiên bảng ấy có tiếng mà không có miếng nữa.
Muội muội đã lợi hại như vậy, tỷ tỷ có thể kém? Nếu ai còn nghi vấn, vậy đánh bại người xếp hạng thứ năm Thiên bảng đi rồi nói.
Sở dĩ nàng xếp thứ năm là ba người phía trước không ở Khánh An phủ, nhưng dù gặp phải ba người đó, chưa chắc nàng đã thua họ.
Cũng không cần rạp hát cố gắng thúc đẩy, Liễu nữ hiệp ngang trời xuất thế, nhan sắc và thực lực đều có đã trở thành đối tượng được giang hồ bàn tán xôn xao mấy ngày gần đây.
Lý Dịch trợn trắng mắt nhìn Liễu nhị tiểu thư, thuận tiện đẩy đầu tiểu nha hoàn đang làm bộ đáng thương qua một bên, tức giận nói.
- Nhưng mà, người bên ngoài đều đang nói, còn....
Vẻ mặt Tiểu Hoàn đau khổ, bên ngoài đều đang nói vị Lạc Thủy Thần Nữ nọ đã có ý trung nhân, mà ý trung nhân của nàng chính là đệ nhất tài tử của Khánh An phủ… không phải cô gia sao?
Còn một nửa câu nàng không nói, trong bức họa đến bây giờ cô gia vẫn giấu trong phòng cũng vẽ người đó.
- Tin vịt, đều là tin vịt thôi.
Lý Dịch lắc đầu.
- Trước đây nợ người ta một nhân tình, ban đầu định viết mấy bài thơ từ để trả lại, ai ngờ bị người khác xuyên tạc nên mới thành ra thế này. Lời đồn mãnh như hổ, sau này ngàn vạn lần đừng tùy tiện tin đấy nhé.
- Nhân tình gì?
Liễu nhị tiểu thư lúc nào cũng có thể bắt kịp trọng điểm.
- Cái này...
Dù sao cũng không thể nói rằng, nếu không phải lần trước nàng ấy giả nam trang đến Quần Ngọc viện tuần tra, làm sao nợ nhân tình này. Lý Dịch khoát tay, nói.
- Nhân tình gì thì không quan trọng....Các ngươi nghĩ đi, Lạc Thủy Thần Nữ là ai, là nữ tử xinh đẹp nhất trong truyền thuyết của Khánh An phủ, là thần nữ cao cao tại thượng trong lòng của mọi nam tử, số người theo đuổi nàng có thể xếp từ Như Ý phường đến bên ngoài phủ thành luôn đấy, làm sao có thể...
Nói tiếp thì hình như hạ thấp mình quá, Lý Dịch nhìn các nàng nói.
- Huống chi mấy tháng nay, chúng ta đâu ở Khánh An phủ, các ngươi không tin vào mắt mình mà lại đi tin mấy lời đồn đầu đường?
- Biết ngay không phải cô gia mà.
Hai mắt tiểu nha hoàn lập tức híp lại thành trăng lưỡi liềm, lộ ra lúm đồng tiền bên khóe miệng.
Liễu nhị tiểu thư ngẫm lại, cảm thấy Lý Dịch nói rất có lý, sau đó nhìn hắn hỏi.
- Nữ tử xinh đẹp nhất Khánh An phủ?
....
Lúc nãy không nên nói vậy với các nàng, nhất là Liễu nhị tiểu thư, không biết điểm chú ý của muội ấy ở đâu nữa, nói với Như Nghi mới rằng cô muội muội của nàng nên được quan tâm một chút.
- Thân thủ của Như Ý?
Như Nghi đang chỉnh lý quần áo và đồ dùng hằng ngày trong phòng nhìn Lý Dịch đang dựa vào cửa, suy nghĩ một lát rồi nói.
- Mặc dù Như Ý còn nhỏ nhưng rất có thiên phú tập võ. Với thực lực bây giờ của muội ấy, chỉ cần không gặp phải cao thủ Tông Sư trên cơ bản là có thể đứng ở thế bất bại. Song, cũng vì tuổi tác và lịch duyệt mà kinh nghiệm đối địch thực tế của muội ấy không được bao nhiêu, khi cảnh giới ngang hàng, nếu gặp phải những cao thủ có kinh nghiệm phong phú, có thể sẽ ăn thiệt thòi.
- Cao thủ Tông Sư trong chốn võ lâm có nhiều không?
Lý Dịch nghĩ nghĩ, hỏi.
Như Nghi cười lắc đầu.
- Cánh cửa Tông Sư cao biết bao. Trong chốn võ lâm, bao gồm các tiền bối võ lâm thanh danh hiển hách hoặc không hiện thế, chỉ dùng hai tay cũng đếm được số lượng. Huống hồ, một khi đến cảnh giới này, võ học đã phản phác quy chân, tâm cảnh cũng sẽ được tăng lên, rất ít tranh đấu với người khác, khả năng gặp phải họ quá nhỏ.
Như vậy thì Lý Dịch an tâm, nói cách khác, dưới Tông Sư, với thực lực của Liễu nhị tiểu thư đủ để tiếu ngạo giang hồ, mà người có thể thắng được muội ấy tuyệt đối thuộc về hàng ngũ động vật quý hiếm trong thế giới này, xác suất chạm trán với bọn họ không cao hơn trúng xổ số bao nhiêu.
Vậy cứ mặc muội ấy nghịch đi, từ trước đến nay Liễu nhị tiểu thư luôn quá thừa tinh lực, tìm cho muội ấy một chỗ phát tiết cũng tốt hơn để muội ấy tới hành mình.
“Võ Lâm Hào Hiệp Bảng”, xuất phẩm của rạp hát, bây giờ đã có độ tin cậy và quyền uy không nhỏ trong giang hồ võ lâm, được đông đảo nhân sĩ giang hồ công nhận. Đương nhiên, mấy tháng trôi qua, thứ hạng hôm nay đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất so với trước đây.
Bảng Tông Sư không có gì thay đổi, những Tông Sư nổi tiếng quanh năm như thần long thấy đầu không thấy đuôi đã sớm được sự công nhận của mọi người, không có ai tự tin đến mức có thể khiêu chiến.
Nhưng với tư cách là bảng xếp hạng dưới Tông Sư, Thiên bảng cũng là bảng xếp hạng mà võ lâm hào hiệp chú trọng cũng như quan tâm nhất, gần như vài ngày đổi một lần, thỉnh thoảng có tên mới xuất hiện, mà thứ hạng trên đó cũng không ngừng thay đổi.
Làn gió luận võ trong chốn giang hồ bởi vì bảng này mà trở nên phổ biến, người ta tự hào vì có tên trên bảng hào hiệp, ở rạp hát mỗi ngày đều có người chuyên tiến hành phân loại và chỉnh lý đối với những tin tức thu thập được, bảo đảm tính hiệu quả và tính công bằng cho bảng, thậm chí có người kể chuyện biến từng trận chiến xếp hạng ấy thành những cố sự đặc sắc, các nhân sĩ giang hồ không có duyên tận mắt thấy cao thủ đấu với nhau cũng nghe đến nghiện, cũng làm cho nhóm Tôn lão đầu đếm tiền đến tay rút gân.
Tuy nhiên, vô luận thứ hạng trên bảng đang thay đổi thế nào, vị trí số một trên Thiên bảng luôn luôn thuộc về một nữ tử.
Tuy nói vị trí kia vốn đại diện cho thực lực và địa vị, nhưng khi những người khác đều lần lượt thông qua chiến tích để tăng thứ hạng, nhưng vẫn chưa hề nhìn thấy bóng dáng của đệ nhất Thiên bảng, cho dù có người thả ra tin tức muốn khiêu chiến, đối phương cũng chưa bao giờ đáp lại, qua thời gian một thời gian dài, đương nhiên sẽ có rất nhiều tiếng nói bất hòa xuất hiện.
Nhất là vài người có thứ hạng trước nhất, có lẽ sẽ phê bình kín đáo trong lòng, một số người thậm chí còn thầm bàn tán tấm màn bí mật về Thiên bảng, nói đệ nhất Thiên bảng có tiếng không có miếng, cần phải đổi đi sớm, nếu không sẽ không công bằng...
Liễu nhị tiểu thư nghe thấy hai nhân sĩ võ lâm đàm luận chuyện này trong một lần dạo phố. Đồng thời, nàng lần đầu nghe nói rạp hát ngoài thành thế mà cung cấp sân bãi để nhân sĩ võ lâm luận võ, lấy thắng bại quyết định thứ hạng trên bảng.
Nàng đã sớm bất mãn với việc trên bảng không có tên mình, ngày thứ hai liền một người một kiếm lấy ưu thế vượt trội mà đánh bại vị cao thủ hạng thứ chín của Thiên bảng nào đó vừa lúc ở Khánh An phủ, mới trận đầu đã chen vào mười vị trí đầu trên Thiên bảng.
Tuy nói từ khi giang hồ hào hiệp bảng được đẩy ra đến nay, cách mấy ngày sẽ có một hắc mã không có danh tiếng gì xuất hiện, đánh bại cao thủ thành danh đã lâu mà xông vào tầm mắt mọi người nhưng mới trận đầu đã đánh bại cao thủ xếp trước mười của Thiên bảng vẫn lần đầu tiên nhìn thấy.
Cân nhắc đến việc người có thứ hạng thứ chín kia đến một nén nhang cũng không kiên trì được mà bất đắc dĩ nhận thua trong tay nàng, người phụ trách sửa đổi thứ hạng tạm thời liệt nàng vào thứ năm.
Cũng chính vào thời điểm này, mọi người mới biết tên nàng.
Liễu Như Ý.
Cũng có võ công tuyệt đỉnh, có tên tương tự nhau, lại cùng ở Khánh An phủ, nói nàng và nữ tử tên Liễu Như Nghi đệ nhất Thiên bảng không có quan hệ gì, đánh chết họ cũng không tin. Mà tin tức này được chứng thực rất nhanh, lần này, không có ai lại nói vị đệ nhất Thiên bảng ấy có tiếng mà không có miếng nữa.
Muội muội đã lợi hại như vậy, tỷ tỷ có thể kém? Nếu ai còn nghi vấn, vậy đánh bại người xếp hạng thứ năm Thiên bảng đi rồi nói.
Sở dĩ nàng xếp thứ năm là ba người phía trước không ở Khánh An phủ, nhưng dù gặp phải ba người đó, chưa chắc nàng đã thua họ.
Cũng không cần rạp hát cố gắng thúc đẩy, Liễu nữ hiệp ngang trời xuất thế, nhan sắc và thực lực đều có đã trở thành đối tượng được giang hồ bàn tán xôn xao mấy ngày gần đây.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook