-mẹ thui nào con lớn rùi mà_hắn đẩy mẹ ra

-hix con tui mới ngày nào còn dòi mẹ bòng mẹ bế mà giờ ôm nó nó cũng không cho, khổ cho số tui chưa này_mẹ hắn sụt sùi

-mẹ này đàng hoàng lại nào không người ta cười cho_hắn nhắc nhở

-ớ_thiệt nãy giờ mẹ hắn quên đi sự có mặc của 3 chị em nó_ngượng chưa

-cô bé này là…_mẹ hắn nhìn nó

-dạ con tên Nguyễn Thanh Nguyên ạh_nó lễ phép

-ta có nghe ông nói về con_mẹ hắn xoa đầu nó_chắc chiến tích gây lộn với hắn đây

-thui hai đứa vào nhà thay đồ nào rồi ăn chiều hôm nay bác tự tay nấu mời mấy đứa đấy_mẹ hắn cười

-dạ con xin phép_nó lon ton chạy lên phòng.

Nó nô đùa trong bồn tắm cùng với đám bọt xà phòng,tận hưởng sự thư thái dễ chịu của làng nước trong xanh đem lại. tuyệt làm sao…..

một ngày dài nhưng vui_nó nghĩ cười một mình.

Thay xong quần áo nó nhanh chóng xuống bếp phụ bác Hoa dọn bàn ăn. Loay hoay một hồi mọi thứ cũng đã hoàn thành. Mọi người cũng dần có mặc đầy đủ. Hai chị nó thì ríu rít bên mẹ hắn từ lúc nãy. Hắn tắm xong là tọt xuống bàn ăn tìm nó….gây lộn…cả hai cứ chí chóe mãi. Ông Sơn cùng với một người đàn ông đi vào_nó nghĩ là ba hắn đây. Cũng đẹp trai quá_nó nghĩ. Ba hắn đã đến trước mặt nó

-chào con ta là ba của Phong_ông niềm nở

-dạ vâng con là Nguyên ạh_nó lúng túng

-chúng ta ăn nào_ông Sơn

-dạ_mọi người đáp

Món ăn hôm nay đúng là ngon thật . Ngay cả nó đã no nê với mấy món ở quán lúc nãy vẫn không cưỡng lại được sức hấp dẫn của đồ ăn. Nó ăn hăng say nhất miệng vẫn tiếu tít này nọ lúc thì cãi với hắn lúc mẹ hắn gợi chuyện cả nhà cười nói rôm rã….nói chung vừa ăn vừa tám. Bàn ăn trở nên sôi nổi và ấm cúng vô cùng. Ăn xong nó phụ bác Hoa dọn dẹp như mọi ngày. Rồi gọt hết đám trái cây mang lên bàn trên phòng khách…. Nơi chị nó ông Sơn hắn và ba mẹ hắn đang trò chuyên…

-mời mọi người_nó đặp lên bàn

-uh con ngồi xuống ăn cùng nào_mẹ hắn kéo nó ngồi sát mình

-ba mẹ sao về sớm thế_hắn thắc mắc

-tại mẹ con cả nghe nói có con dâu là lập tức về liền_ba hắn

-hì em nghe nói vui qua nên phải về xem mặt con dâu tương lai ngay lập tức_mẹ hắn hồ hởi

-vậy con thấy sao_ông Sơn đưa ly trà lên hớp 1 ngụm

-tuyệt lắm ạ không ngờ ba tìm ra được những cô cháu dâu vừa đẹp lại giỏi như vầy

-ba mà lại_ông gìa rùi còn nhí nhảnh

Hai chị nó thẹn thùng thấy rõ còn nó thì cười toe té

Thành công rồi ah ha_nó nghĩ _nó bíết mẹ hắn không ám chỉ nó…ăn mặc vầy xinh đẹp nỗi gì.

-cô cười gì vây khỉ… bị gì ah_hắn thắc mắc

-hơ nhìu chuyện tui bị gì kệ tui, mà anh sướng nhá sắp có vợ xinh đẹp ời chị tui mà lại_nó cười tươi

-mà Nguyên này sao con ăn mặc kì vậy, con gái thì nên mặc váy mới xinh chứ để lát bác chọn cho vài bộ_mẹ hắn ân cần

-dạ_nó giật mình_không cần đâu ạh, con mặc vày quen rùi mặc váy khó chịu lại không linh hoạt

-con bé này lớn rồi chứ còn trẻ con đâu_mẹ hắn cốc yêu nó

-hì cũng cảm ơn bác ạh_nó

-mẹ này khỉ mà mặc váy coi không được đâu.. chỉ tổ làm xiếc thui_hắn chọc

-ê ai là khỉ hả tui nói anh bỏ từ đó đi nghe không, tui tư bít rùi khỏi cần anh nói, thui cũng cảm ơn nghe, anh tốt qué, đồ lanh chanh_nó cố nhấn thật mạnh và rõ ràng 3 từ cuối

-cô …cô _hắn giận sôi máu luôn_có cả ba mẹ ông ở đây mà

-hi hihi haha _thấy hắn vậy ba mẹ ông hắn đều không nhịn cười được

-haha Phong nhà bác có đối thủ rồi đấy_Ba Hắn

-thui hai đứa…ba con quen chỗ ở chưa, trường học mới thế nào có ai ăn hiếp con không_mẹ hắn hỏi ba chị em

-dạ quen rồi ạh, trường tốt lắm ạh con cũng quen được nhìu bạn_Đoan Hương trả lời

-còn Nguyên???_mẹ hắn quay sang nó

-dạ good cả_nó đang ngồi sơi đĩa trái cây nên tiết kiệm lời.

Cuộc trò chuyện "thân mật" kéo dài cả 2 tiếng cuối cùng cũng kết thúc. Ông ba mẹ hắn thì có việc ra ngoài . bốn đứa nó ai về phòng náy …..học bài. Mà mới ngày đầu nên bài vở không nhiều nó chỉ liết sơ rùi lôi dế ra gọi về cho bà con ở Hà Nội. Đang say xưa cười nói vui vẻ thì có người gõ cửa phòng nó…

-chờ con tí nhé_hiện nó đang nói chuyện với ông nó

Đặt điện thoại xuống bàn…nó nhanh chóng phóng ra cửa. thì ra là hắn

-tìm tui có chi không

-nè_hắn đưa cho nó 1 hộp đồ

-cái gì vậy_nó thắc mắc ngắm nghía cái hộp

-đồng phục của cô đấy, chị Phương Anh tưởng cô là con trai nên may đồ bị nhầm

-à ùh, cảm ơn nhá bb_nó đóng cửa lại_ông nó đang chờ mà làm hắn đứng như trời trồng tại chỗ… nói được đúng 2 câu

Để xem nào nếu mình mặc cái này sẽ sao nhỉ_nó lôi bộ đồ ra thử luôn

Xinh thật không còn gì để nói_nó tươi cười nhúng nhảy làm kiểu trước gương

Không ổn không ổn…._nó suy nghĩ_thui đành vậy….nó cất hộp đồ vào tủ rồi quay lại với chiếc điện thoại 8 tiếp_2 ông cháu này nhìu chuyện qué

-oáp, con buồn ngủ quá ông ơi_nó ngáp sau một lúc ông cháu buôn hết cả dưa lê

-uh tiểu công chúa của ông ngủ đi mai đi học, good night công chúa

-dạ good night ông yêu, chụt _nó hôn rõ kêu vào điện thoại

Rời khỏi cái điện thoại nó tiến về phía cánh cửa….bước ra ban công. Trời về khuya se lạnh hẳn cái lạnh thấu vào cả xương tủy… làm nó bất giác rung lên. Hôm nay trời không trăng nhưng đầy sao. Nó mơn man suy nghĩ…nghĩ về ngày hôm nay …nghĩ về cái việc nó đang cố gắng làm để được sớm về Hà Nội. nó cũng đã dần làm quen được với cuộc sống mới, còn có 2 cô bạn nhí nhảnh _nó cười một mình….A…..nó nhớ về cái gì đó…tung cửa chạy ra khỏi phòng ….

Cốc cốc_nó gõ cửa phòng Nguyệt Hương nhưng mãi không ai trả lời. nên nó tiếp tục qua phòng Đoan

-cốc cốc, hai chị có trong đó không_nó nói vọng vào

-vào đi Nguyên_thì ra Hương cũng ở đây

-có chi không Nguyên

-em chỉ qua nói với 2 chị cẩn thận người tên Diễm My thôi

-sao thế_2 chị nó thắc mắc_bạn ấy chơi rất tốt mà

-em chỉ nghe nói My cầm đầu bọn fan của Phong đấy, ai có ý gì là bị xử liền …đằng này hai chị lại là vợ tương lai của anh ta nữa

-vậy àh…mà không sao đâu chắc bọn nó không dám làm gì đâu

-sao em biết được mà coi chừng vẫn hơn

-àh …chuyện hồi sáng bọn nó kêu em đi mua đồ ý chị xin lỗi nhé…bọn nó hỏi Nguyên là ai nên chị….

-hì không sao đâu em biết mà_nó cười

-uh cảm ơn nhé., mà nè….em có thích Phong không_chị nó ngập ngừng_chị thấy Nguyên với Phong thân nhau lắm

-sạc…sac_nó ho sặc sụa_úi trời ơi…thích anh ta á…..không bao giờ _nó cười_chị cứ an tâm

-uh, cảm ơn Nguyên nhé_2 chị nó thẹn thùng

-thui bb xong chuyện em đi ngủ, nói sao cũng phải cẩn thận nhé. Good night_nói rồi nó chạy về phòng

Đi ngang qua phòng hắn…đèn vẫn sáng. Nhưng thôi liên quan gì tới nó đâu, nó đẩy cửa vào thì…

-khỉ cô chưa ngủ hả_hắn từ phòng bước ra

-ngủ rồi còn đứng đây àh, mà anh làm gì giờ nay chưa ngủ

-tôi không ngủ được, tính xuống kêu bác Hoa làm gì uống cho dễ ngủ

-sạc, anh biết mấy giờ chưa, bác Hoa giờ này cũng ngủ rồi thôi ngủ đi lộn xộn quá

-uh ha tôi cũng quên….hay là cô làm đi…khỏi gọi bác Hoa dậy

-sạc tôi osin của anh àh_nó liếc hắn

-vậy tôi đành gọi bác Hoa dậy vậy chứ vầy tôi không ngủ được_hắn bước xuống cầu thang

Suy đi nghĩ lại nó đành lon ton theo sau

-thôi thua anh luôn, uống gì tui làm_nó thở dài_ngủ cũng không yên nè trời

-hihi bít vậy sớm tốt hơn không cho tui một li cam ép nhé cho ít đá đừng bổ nhiều đường_hắn hăm hở

Nó lụt lọi tủ lạnh lôi ra 4 quả cam vắt lấy nước. Ùh thì một tí dường này rồi một tí đá này_lần này nó không nảy ra ý tưởng nào phá hắn hết_khuya rồi mau còn đi ngủ

-này uống đi_nó đạt cốc nước xuống bàn_nó cũng đã trang bị cho mình một ly tương tự

-cô coi bộ sẽ làm nội trợ giỏi đấy_hắn nâng ly nước lên hớp từng ngụm

Nó không muốn cãi lại nữa. hiền lành ngồi tận hưởng cảm giác chua chua lành lành của cam_một cốc nước kết thúc một ngày mệt mỏi con gì bằng.

-ê cô bị gì àh, sao không nói tiếng nào vậy, mọi khi nói như vẹt mà

Nó liết hắn tay vẫn bưng tách cam

- đúng là…cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng , anh muốn gì nữa đây_nó hằn giọng

-có…có cái gì đâu mà ghê vậy. hòi xem cô quen chỗ chưa thôi

-tai anh chắc bị gì rồi nhỉ, hồi nãy tôi nhớ không lầm thì mẹ anh có hỏi rồi đấy….mà anh quan tâm tui dữ vậy_nó cười gian

-quan tâm gì…._hắn lúng túng_tui chỉ không muốn khách ở nhà mình cảm thấy bất tiện thôi

-khách_nó cười_uh thì khách…..thank you đã quan tâm khách này nhé

Nó cười chua chát. Nó không hiểu sao nó lại thấy thất vọng khi được coi là khách nhỉ. Chẳng phải đây là mục đích của nó sao. Nó đến đây cũng được ba ngày rồi nhỉ. Mỗi ngày là một chuỗi sự việc dài mệt mỏi nhưng vui vì có hắn….ủa sao lại nghĩ đền hắn nhỉ_nó lắc đầu xua đi suy nghĩ của mình… Nhưng nó thật sự cảm thấy trống trải lắm như thiếu đi một cái gì quan trọng. Mà là cái gì nhỉ_nó cố tìm câu trả lời thích hợp nhất nhưng…..khó quá đi_mặt nó nhăn nhó thấy thương luôn tay nắm chặc ly

-ê cô sao vậy, cảm rùi àh_hắn đặt tay lên trán nó làm nó bật giác đỏ mặc

-cảm giề …_nó gạt tay hắn ra

-ùh không nóng, mà mặc cô hơi đỏ kìa

-đỏ…_nó sờ mặc mình_làm gì có….._nó chu miệng lên

-ờ thì…._hắn gãi đầu mặt cũng gần giống quả cà chua rồi

-anh mới cảm ấy, mặt đỏ quá kìa haha._nó trêu_thôi đi ngủ không bệnh hết luôn giờ

Vớ lấy hai ly nước nó đem đi rửa rồi lót tót đi ngủ

-rồi anh ngủ đi, gặp ác mộng nhìu vào, good night_nó lè lưỡi ra trêu rồi vọt lẹ vào phòng

Hắn chỉ biết đứng cươi rồi cũng đi vào phòng…… và ngủ _có mơ không đây mà có chắc cũng chỉ khỉ nhà ta thôi nhỉ.

Sao mình lại đỏ mặc nhỉ không lẽ ….không đâu không thể nào….chắc bị cảm thật_nó tự trấn an…lăn qua lại mãi chẳng ngủ được….nói vậy thôi chút xíu ngủ liền_con này còn vô tư lắm

Ba ngày, nó và hắn gặp nhau cũng chỉ được ba ngày thôi….ba ngày không ngắn nhưng cũng không đủ dài để nảy sinh một tình cảm mới. Chỉ một chút rung cảm, một chút dao đông nhỏ….nhưng biết đâu được nhỉ…nó sẽ bắt đầu một tình yêu đẹp thì sao

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương