Tiên Hà Phong Bạo
-
Chương 4: Ký ức Tinh hải (2)
Cho dù luyện thể phàm sĩ thấp hèn nhất mà có thể có pháp quyết luyện thể cao đẳng, sau khi tu luyện cũng sẽ đạt được thành tựu nhất định.
Thế nhưng lấy hoàn cảnh quẫn bách của Từ Huyền, đừng nói cao đẳng pháp quyết, cho dù một ít pháp quyết đê giai nhập môn cũng không mua nổi.
- Ta chỉ nhớ mang mang, một đời trước lưu lại rất nhiều thứ, có thu vài đệ tử nhập môn, lưu lại mấy cái Động Thiên Phúc Địa, thậm chí truyền thừa động phủ… chỉ là đều không nhớ rõ nữa.
Hư ảnh sứt mẻ tư lẩm bẩm nói.
- Về phần pháp quyết cao đẳng…
Thanh âm hư ảnh sứt mẻ dừng lại, dường như hơi chút khó xử.
- Nếu như không có, vậy công pháp trung giai, đê giai cũng được.
Từ Huyền thấp thỏm hỏi.
Nếu có một bộ công pháp đê giai luyện thể thích hợp, cho dù không thể thay đổi số phận tầng chót của Tu giới thì tối thiểu cũng có thể cải thiện sinh hoạt, cải thiện gia cảnh.
Luyện thể phàm sĩ bình thường nếu có thể đột phá đến đệ tứ trọng, quả đấm sẽ sở hữu mấy trăm cân lực, da thịt toàn thân kiên cố như bàn thạch, thân thể khỏe mạnh, địa vị cao hơn thể tu bình thường một bậc.
Luyện thể phàm sĩ đạt đến trình độ này, trên cơ bản có thể không phải lo cơm áo suốt đời.
Tỷ như Từ Đại Hổ đã đạt đến cảnh giới này, luyện thể phàm sĩ đạt được trình độ này đều có thể đạp một bần hộ như Từ Huyền gia dưới chân.
Hư ảnh sứt mẻ than thở:
- Đại bộ phận Ký Ức Tinh Hải trải qua luân hồi kéo dài đều bị sứt mẻ không hoàn chỉnh, hoặc là phong ấn ngủ say, không có khả năng thông thiên triệt địa thì khó có thể chữa khỏi hoàn toàn.
- Phong ấn ngủ say?
Từ Huyền nhất thời bị dội một chậu nước lạnh lên người, trong lòng tràn ngập thất vọng.
- Chỉ là tuy Ký Ức Tinh Hải bị sứt mẻ và ngủ say nhưng vẫn còn một đoạn ký ức tương đối hoàn chỉnh.
Đột nhiên hư ảnh sứt mẻ đưa tay, chỉ vào ngôi sao ở dưới chân.
Ánh mắt Từ Huyền chợt sáng bừng, ngưng mắt nhìn về biển tinh không, trong hàng tỉ tinh thể kia, ngôi sao duy nhất tỏa sáng bừng bừng.
- Phương diện này có thể có pháp quyết hay không?
Từ Huyền thấp thỏm bất an trong lòng.
Dù sao ký ức toàn thân, suốt đời của một người vô cùng khổng lồ, ai có thể bảo chứng một mảnh ký ức nhỏ lẻ này nhất định có công pháp khẩu quyết?
- Mảnh ký ức nhỏ này được thức tỉnh, có thể nói được tầm quan trọng của nó!
Thanh âm hư ảnh sứt mẻ vô cùng ngưng trọng.
- Rất trọng yếu sao?
Từ Huyền càng thêm gấp gáp và chờ mong trong lòng.
- Ha ha, ngươi đi vào là biết.
Lời hư ảnh sứt mẻ vừa dứt, hắn liền dung nhập vào trong ngôi sao sáng chói nhất, biến mất không thấy đâu.
Từ Huyền ngẩn ra, tâm niệm khẽ động, thân hình liền dung nhập vào trong ngôi sao kia.
Bá!
Cảnh tượng trước mặt thoáng chốc biến đổi.
Đây là một phòng luyện công nho nhỏ sáng sủa, sương khói lượn lờ khắp nơi tản mát mùi thơm, mờ mịt như huyễn cảnh.
Trên bồ đoàn, một thiếu niên mi thanh mục tú đang ngồi, vẻ mặt lộ ra thần sắc kiên định.
Từ Huyền cảm giác tâm thần chính mình trong sát na dung nhập lên người thiếu niên này.
- Luyện thể thập trọng, ta quyết không buông tha! Dù cho mất đi cơ hội tấn chức Luyện Khí kỳ tốt nhất.
Từ Huyền hóa thân thành thiếu niên nói như đinh đóng cột.
- Đồ nhi, cho tới bây giờ luyện thể thập trọng chỉ là người ta truyền lại, không có khả năng thành công, cho dù ngươi là kỳ tài khó gặp suốt trăm năm của tông ta. Hạng người tu tiên như chúng ta chỉ cần thân thể khoảng thất trọng đã có thể dẫn khí nhập tể, ngươi có căn cơ cửu trọng vạn người khó có được, hà cớ phải theo đuổi thập trọng hư vô mờ mịt kia?
Một lão giả truyền đến tiếng thở dài nhưng không rõ dung mạo.
Ngoại trừ thiếu niên, toàn bộ sự vật khác trong gian phòng đều có vẻ không rõ.
- Đây là nguyện vọng trước khi phụ thân lâm chung, nhà ta truyền lại Long Xà Cửu Biến, có hi vọng đột phát luyện thể thập trọng, mở ra cánh cửa của Viễn Cổ thể tu.
- Luyện thể thập trọng thì thế nào, thể tu trên thế giới này là chức nghiệp vô dụng và gian khổ nhất.
- Quyết không buông bỏ!
Thanh âm của thiếu niên vô cùng quật cường.
- Ai, đáng tiếc cho thiên phú tuyệt hảo của ngươi…
Lão giả thở dài một tiếng, dường như hiểu rõ không có cách nào thay đổi suy nghĩ của đồ nhi.
Ánh mắt thiếu niên trong suốt, khuôn mặt kiên định, chậm rãi đứng dậy nhắm hai mắt lại, hô hấp bằng một tiết tấu kỳ lạ mà ngắn dài khác nhau.
Thân thể và tứ chi hắn lúc nghiêng ngả, lúc vặn vẹo thể hiện ra đủ các loại động tác và tư thế quái dị khó có thể tưởng tượng, trong đó một vài động tác vượt qua thừa nhận của xương cốt con người.
Động tác của thiếu niên ngày càng chậm, phảng phất trở thành trung tâm không gian, mỗi một cử động đều khiến không gian biến ảo, các vì sao trên trời như xoay quanh hắn.
…
- Đây là ta ở kiếp trước, không đến mười sáu tuổi đạt được luyện thể cửu trọng sao? Vậy cũng quá đáng sợ!
Từ Huyền kinh nghi bất định, trong mắt lộ vài phần hoảng sợ.
Cùng lúc đó, ký ức và cảm ngộ của thiếu niên kiếp trước kia như thủy triều dũng mãnh tiến nhập vào đầu hắn…
Luyện thể cửu trọng.
Đã là đỉnh phong của phàm sĩ luyện thể.
Đối với Từ Huyền mà nói, đây là cảnh giới mà hắn không cách nào theo đuổi kịp, cho dù Từ Đại Hổ hoành hành một phương trong thôn cũng chỉ có tu vi luyện thể tứ trọng mà thôi/
Phóng mắt nhìn khắp hai nghìn người của Dương Mẫu thôn. Từ Huyền cũng chưa từng nghe nói có ai đạt đến cấp bậc luyện thể cửu trọng.
Thế nhưng chính mình kiếp trước, lấy tuổi tác chưa đến mười sáu đã đạt được luyện thể cửu trọng. Thậm chí tùy thời còn có thể bước chân vào hàng ngũ tiên sĩ mà vô số phàm sĩ ngưỡng vọng.
Tất cả mọi người trên con đường tu hành đểu phải luyện thể vững chắc.
Vì vậy, phàm là sinh linh dừng lại tại cửu trọng đều gọi là phàm sĩ, tục gọi là phàm nhân.
Nếu có thiên phú, vượt qua cực hạn của luyện thể kỳ, bước vào Luyện Khí kỳ huyền diệu nhập thánh mới thành Luyện Khí tiên sĩ cao cao tại thượng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Nghe đồn, Luyện Khí tiên sĩ nắm giữ thần thông vượt qua tưởng tượng của con người, sở hữu khả năng quỷ thần khó lường. Đạt dến bước đó, luyện thể phàm sĩ bình thường trước mặt bọn họ bị tiêu diệt giống như con kiến hôi.
Chỉ là người đạt được Luyện Khí tiên sĩ không một ai không phải thiên chi kiêu tử, ngàn năm có một.
Lúc này Từ Huyền đang tiếp thu ký ức kiếp trước của chính mình, trong lòng nhấc lên sóng lớn, so với kiếp trước, hắn đồng dạng mười sáu tuổi nhưng tu vi lại chỉ có luyện thể nhất trọng.
Quả thực là khác nhau một trời một vực.
Thế nhưng lấy hoàn cảnh quẫn bách của Từ Huyền, đừng nói cao đẳng pháp quyết, cho dù một ít pháp quyết đê giai nhập môn cũng không mua nổi.
- Ta chỉ nhớ mang mang, một đời trước lưu lại rất nhiều thứ, có thu vài đệ tử nhập môn, lưu lại mấy cái Động Thiên Phúc Địa, thậm chí truyền thừa động phủ… chỉ là đều không nhớ rõ nữa.
Hư ảnh sứt mẻ tư lẩm bẩm nói.
- Về phần pháp quyết cao đẳng…
Thanh âm hư ảnh sứt mẻ dừng lại, dường như hơi chút khó xử.
- Nếu như không có, vậy công pháp trung giai, đê giai cũng được.
Từ Huyền thấp thỏm hỏi.
Nếu có một bộ công pháp đê giai luyện thể thích hợp, cho dù không thể thay đổi số phận tầng chót của Tu giới thì tối thiểu cũng có thể cải thiện sinh hoạt, cải thiện gia cảnh.
Luyện thể phàm sĩ bình thường nếu có thể đột phá đến đệ tứ trọng, quả đấm sẽ sở hữu mấy trăm cân lực, da thịt toàn thân kiên cố như bàn thạch, thân thể khỏe mạnh, địa vị cao hơn thể tu bình thường một bậc.
Luyện thể phàm sĩ đạt đến trình độ này, trên cơ bản có thể không phải lo cơm áo suốt đời.
Tỷ như Từ Đại Hổ đã đạt đến cảnh giới này, luyện thể phàm sĩ đạt được trình độ này đều có thể đạp một bần hộ như Từ Huyền gia dưới chân.
Hư ảnh sứt mẻ than thở:
- Đại bộ phận Ký Ức Tinh Hải trải qua luân hồi kéo dài đều bị sứt mẻ không hoàn chỉnh, hoặc là phong ấn ngủ say, không có khả năng thông thiên triệt địa thì khó có thể chữa khỏi hoàn toàn.
- Phong ấn ngủ say?
Từ Huyền nhất thời bị dội một chậu nước lạnh lên người, trong lòng tràn ngập thất vọng.
- Chỉ là tuy Ký Ức Tinh Hải bị sứt mẻ và ngủ say nhưng vẫn còn một đoạn ký ức tương đối hoàn chỉnh.
Đột nhiên hư ảnh sứt mẻ đưa tay, chỉ vào ngôi sao ở dưới chân.
Ánh mắt Từ Huyền chợt sáng bừng, ngưng mắt nhìn về biển tinh không, trong hàng tỉ tinh thể kia, ngôi sao duy nhất tỏa sáng bừng bừng.
- Phương diện này có thể có pháp quyết hay không?
Từ Huyền thấp thỏm bất an trong lòng.
Dù sao ký ức toàn thân, suốt đời của một người vô cùng khổng lồ, ai có thể bảo chứng một mảnh ký ức nhỏ lẻ này nhất định có công pháp khẩu quyết?
- Mảnh ký ức nhỏ này được thức tỉnh, có thể nói được tầm quan trọng của nó!
Thanh âm hư ảnh sứt mẻ vô cùng ngưng trọng.
- Rất trọng yếu sao?
Từ Huyền càng thêm gấp gáp và chờ mong trong lòng.
- Ha ha, ngươi đi vào là biết.
Lời hư ảnh sứt mẻ vừa dứt, hắn liền dung nhập vào trong ngôi sao sáng chói nhất, biến mất không thấy đâu.
Từ Huyền ngẩn ra, tâm niệm khẽ động, thân hình liền dung nhập vào trong ngôi sao kia.
Bá!
Cảnh tượng trước mặt thoáng chốc biến đổi.
Đây là một phòng luyện công nho nhỏ sáng sủa, sương khói lượn lờ khắp nơi tản mát mùi thơm, mờ mịt như huyễn cảnh.
Trên bồ đoàn, một thiếu niên mi thanh mục tú đang ngồi, vẻ mặt lộ ra thần sắc kiên định.
Từ Huyền cảm giác tâm thần chính mình trong sát na dung nhập lên người thiếu niên này.
- Luyện thể thập trọng, ta quyết không buông tha! Dù cho mất đi cơ hội tấn chức Luyện Khí kỳ tốt nhất.
Từ Huyền hóa thân thành thiếu niên nói như đinh đóng cột.
- Đồ nhi, cho tới bây giờ luyện thể thập trọng chỉ là người ta truyền lại, không có khả năng thành công, cho dù ngươi là kỳ tài khó gặp suốt trăm năm của tông ta. Hạng người tu tiên như chúng ta chỉ cần thân thể khoảng thất trọng đã có thể dẫn khí nhập tể, ngươi có căn cơ cửu trọng vạn người khó có được, hà cớ phải theo đuổi thập trọng hư vô mờ mịt kia?
Một lão giả truyền đến tiếng thở dài nhưng không rõ dung mạo.
Ngoại trừ thiếu niên, toàn bộ sự vật khác trong gian phòng đều có vẻ không rõ.
- Đây là nguyện vọng trước khi phụ thân lâm chung, nhà ta truyền lại Long Xà Cửu Biến, có hi vọng đột phát luyện thể thập trọng, mở ra cánh cửa của Viễn Cổ thể tu.
- Luyện thể thập trọng thì thế nào, thể tu trên thế giới này là chức nghiệp vô dụng và gian khổ nhất.
- Quyết không buông bỏ!
Thanh âm của thiếu niên vô cùng quật cường.
- Ai, đáng tiếc cho thiên phú tuyệt hảo của ngươi…
Lão giả thở dài một tiếng, dường như hiểu rõ không có cách nào thay đổi suy nghĩ của đồ nhi.
Ánh mắt thiếu niên trong suốt, khuôn mặt kiên định, chậm rãi đứng dậy nhắm hai mắt lại, hô hấp bằng một tiết tấu kỳ lạ mà ngắn dài khác nhau.
Thân thể và tứ chi hắn lúc nghiêng ngả, lúc vặn vẹo thể hiện ra đủ các loại động tác và tư thế quái dị khó có thể tưởng tượng, trong đó một vài động tác vượt qua thừa nhận của xương cốt con người.
Động tác của thiếu niên ngày càng chậm, phảng phất trở thành trung tâm không gian, mỗi một cử động đều khiến không gian biến ảo, các vì sao trên trời như xoay quanh hắn.
…
- Đây là ta ở kiếp trước, không đến mười sáu tuổi đạt được luyện thể cửu trọng sao? Vậy cũng quá đáng sợ!
Từ Huyền kinh nghi bất định, trong mắt lộ vài phần hoảng sợ.
Cùng lúc đó, ký ức và cảm ngộ của thiếu niên kiếp trước kia như thủy triều dũng mãnh tiến nhập vào đầu hắn…
Luyện thể cửu trọng.
Đã là đỉnh phong của phàm sĩ luyện thể.
Đối với Từ Huyền mà nói, đây là cảnh giới mà hắn không cách nào theo đuổi kịp, cho dù Từ Đại Hổ hoành hành một phương trong thôn cũng chỉ có tu vi luyện thể tứ trọng mà thôi/
Phóng mắt nhìn khắp hai nghìn người của Dương Mẫu thôn. Từ Huyền cũng chưa từng nghe nói có ai đạt đến cấp bậc luyện thể cửu trọng.
Thế nhưng chính mình kiếp trước, lấy tuổi tác chưa đến mười sáu đã đạt được luyện thể cửu trọng. Thậm chí tùy thời còn có thể bước chân vào hàng ngũ tiên sĩ mà vô số phàm sĩ ngưỡng vọng.
Tất cả mọi người trên con đường tu hành đểu phải luyện thể vững chắc.
Vì vậy, phàm là sinh linh dừng lại tại cửu trọng đều gọi là phàm sĩ, tục gọi là phàm nhân.
Nếu có thiên phú, vượt qua cực hạn của luyện thể kỳ, bước vào Luyện Khí kỳ huyền diệu nhập thánh mới thành Luyện Khí tiên sĩ cao cao tại thượng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Nghe đồn, Luyện Khí tiên sĩ nắm giữ thần thông vượt qua tưởng tượng của con người, sở hữu khả năng quỷ thần khó lường. Đạt dến bước đó, luyện thể phàm sĩ bình thường trước mặt bọn họ bị tiêu diệt giống như con kiến hôi.
Chỉ là người đạt được Luyện Khí tiên sĩ không một ai không phải thiên chi kiêu tử, ngàn năm có một.
Lúc này Từ Huyền đang tiếp thu ký ức kiếp trước của chính mình, trong lòng nhấc lên sóng lớn, so với kiếp trước, hắn đồng dạng mười sáu tuổi nhưng tu vi lại chỉ có luyện thể nhất trọng.
Quả thực là khác nhau một trời một vực.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook