Tiên Hà Phong Bạo
-
Chương 3: Ký ức Tinh hải (1)
Khu vực hắc ám ở viễn phương dường như có một cỗ hô hoán, dẫn dắt Từ Huyền đi về phía trước.
Nếu như ở tình huống bình thường, lấy lực lượng của Từ Huyền, ý thức tuyệt đối không thể chủ động tiến nhập vào không gian thần bí không biết kia.
Thế nhưng bên trong khoáng thạch thần bí màu xanh nhạt ẩn chứa một loại lực lượng thần bí, thôi động hắn đi về phía trước.
Ở trong loại trạng thái mông lung này, hắn trầm mình vào trong hô hoán của tâm linh, đi nhanh về phía trước.
Mãi cho đến một lúc.
Bá!
Hắn chợt phát hiện chính mình đã đi qua giới hạn của con người, ý thức tiến nhập vào một phiến tinh không hắc ám. Bạn đang đọc truyện tại - http://qtruyen.net
Đây là một mảnh tinh không hôn ám, rộng lớn vô hạn, căn bản không nhìn thấy tận cùng.
Thôi động hắn là một cỗ ánh sáng màu xanh nhạt, sau khi tiến nhập vào trong tinh không hôn ám cũng bắt đầu rung động kịch liệt, tùy thời có thể tắt.
- Phiến địa phương này.
Từ Huyền hít sâu vào một hơi.
Trên phiến tinh không hắc ám vô biên này, thiếu niên kia không cảm thấy hoảng hốt mà cũng không cảm thấy sợ hãi.
Hắn có thể xác định hiện giờ chính mình hẳn đang trong giấc mộng.
Bởi vì từ nhỏ hắn đã có một giấc mộng, chính mình hóa thân thành một nam tử đỉnh thiên lập địa, sừng sững giữa tinh không, một mình một người giống như chiến thần vô địch, chống lại nước lũ cuồn cuộn không ngừng.
Rất nhiều thời gian, hắn biết rõ đây là trong mộng nhưng lại không thoát khỏi được, đay cũng chính là Thanh Minh Mộng trong miệng dược sư kia.
- Oanh…
Nước lũ thôn tính thiên địa và vô số hư ảnh không rõ, cuồn cuộn trùng kích mà đến.
Ngoài ra thanh thế có thể nói là thiên địa quỷ thần khiếp, mà từ lúc Từ Huyền hóa thân thành tuyệt thế cường giả ngạo thị thiên địa liền đứng lặng yên, mặc cho nước lũ trùng kích vẫn lù lù bất động, vững như bàn thạch.
Nếu như hiện giờ ta có thể có một phần vạn lực lượng trong mộng, vậy ở Dương Mẫu thôn còn có ai dám khi dễ nhà ta nữa?
Từ Huyền không khỏi tự giễu.
Hắn hóa thân thành tuyệt thế cường giả trong mộng, khí chấn bát hoang, bễ nghễ dưới vòm trời, quả thật cường đại giống như thần linh!
Phảng phất như thời gian trôi qua một thế kỷ, nước lũ mang theo khí thế thôn thiên diệt địa mới dần dần tiêu tán.
Mà Từ Huyền hóa thân thành vị tuyệt thế cường giả kia cũng tan thành vô số mảnh nhỏ.
- Cuối cùng cũng kết thúc…
Từ Huyền thở dài nói.
Nếu như ở dĩ vãng, giấc mộng này sẽ kết thúc.
Thế nhưng hôm nay hắn lại không biến mất, còn dừng lại ở giữa tinh không ảm đạm vô biên. Một tầng ánh sáng nhàn nhạt quanh quẩn bốn phía hắn. Cảnh tượng giống như trong mơ lại chân thật rõ ràng, chân thật đế nỗi khiến Từ Huyền cảm thấy sợ hãi.
Ông!
Bỗng dưng, đám ánh sáng xanh nhạt dẫn đường cho hắn chợt dung nhập vào hư không.
- Tới, rốt cục ngươi cũng tới …
Một tiếng thở dài truyền đến, thần bí xa xưa như thời không luân hồi.
Từ lúc thanh âm kia vang lên, nguyên bản khu vực có ánh sáng màu xanh biến mất chợt xuất hiện một ngôi sao.
Trong không gian vô biên rộng lớn, chỉ có một ngôi sao rực rỡ, còn lại hàng tỉ ngân hà đều là lờ mờ, tản mát ra khí tức bi thương, trống vắng.
- Ngươi là ai?
Từ Huyền không khỏi run lên trong lòng, nhìn chằm chằm vào ngôi sao tỏa ra quang mang duy nhất.
Trên ngôi sao mơ hồ có thể thấy được thân ảnh sứt mẻ của một nam tử.
Toàn bộ thân ảnh bị phá thành mảnh nhỏ, ngay cả đường viền cũng không thấy rõ.
Thế nhưng vào lúc này đối mặt với thân ảnh, Từ Huyền có một loại xúc động không hiểu trong lòng, cảm giác giống như đã từng quen biết từ lâu.
- Ta chính là ngươi, ngươi chính là ta. Ngươi và ta tuy hai mà một/
Hư ảnh sứt mẻ mệt nhọc ngồi trên ngôi sao.
Từ Huyền thất kinh, hắn nhớ lại giấc mộng trước đây cũng không găp phải tràng cảnh này.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đây là địa phương nào? Không phải ta đang trong mộng sao?
Từ Huyền có chút nói năng lộn xộn.
Ở trong Tu giới, hắn chỉ là luyện thể phảm sĩ ở tầng chót, một thiếu niên bình thường sinh hoạt trong thâm sơn cùng cốc, sao lại quen thuộc địa phương như này được?
- Không, lúc này ngươi không đang ở trong mộng, nếu không có Hồn Mặc thạch hiếm thấy của Tu giới trợ giúp thì khó có thể thúc đẩy ta thức tỉnh.
- Ở đây chính là Ký Ức Tinh Hải ở tận sâu trong linh hồn ngươi.
Ánh sáng trên thân hư ảnh sứt mẻ chợt nhạt nhòa, thân hình hơi rõ ràng lên một chút.
- Ký Ức Tinh Hải?
Từ Huyền ngẩn ra, ánh mắt quét về tinh không vô bờ, run giọng nói:
- Ngươi nói, là nơi này sao…
- Đúng, nơi này chính là thế giới ký ức, mà ta là một đám ý chí tàn hồn của chủ nhân ngươi kiếp trước lưu lại.
Thân ảnh sứt mẻ chậm rãi đứng dậy.
Kiếp trước!
Từ Huyền chấn động tâm thần, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Thế nhưng phiến tinh không lờ mờ lại mang đến cho hắn cảm giác quen thuộc, cảm giác thân thiết.
- Tất cả ở đây đều là ký ức của kiếp trước sao? Ngay cả ngươi cũng là…
Ánh mắt đảo qua Ký Ức Tinh Hải vô biên, Từ Huyền không khỏi khiếp sợ trong lòng.
Ký ức của một người dĩ nhiên có thể lấy hình thức tinh không hải dương để tái hiện, chuyện này quá kinh hãi thế tục.
- Ta kiếp trước muốn đạt được siêu việt luân hồi, chỉ là đại kiếp nạn chưa từng có giáng xuống cho nên chỉ miễn cưỡng kéo dài được ký ức.
Hư ảnh sứt mẻ nhẹ nhàng phiêu phù tới bên cạnh.
- Ta kiếp trước… có phải là rất mạnh?
Từ Huyền quên mất tình cảnh mình đang gặp phải mà hưng phấn hỏi.
Hiện giờ gặp tao ngộ ở quáng địa khiến hắn khát vọng về lực lượng so với trước đây nhiều gấp chục lần.
Thiếu niên như hắn không có thiên phú tu luyện, lại sinh ra trong gia cảnh bần hàn, ngày sau chỉ có số phận làm đê giai phàm sĩ.
Ở thế giới cá lớn ăn thịt cá nhỏ này, chỉ cần có đủ thực lực thì có thể thay đổi số phận!
- Ta chỉ là một đám tàn hồn, rất nhiều ký ức đều không rõ, kiếp trước mạnh như thế nào không thể phỏng đoán được.
Hư ảnh sứt mẻ có chút chần chừ.
Từ Huyền nghe vậy không khỏi đơ người.
- Thế nhưng ta mơ hồ cảm nhận được khí tức sinh mệnh chỗ ngươi đang sống, thật sự là… quá yếu… quá yếu!
Trên bộ mặt của hư ảnh sứt mẻ mơ hồ có thể thấy hắn nhếch miệng.
Quá yếu.. quá yếu?
Ngay cả Từ Đại Hổ cường đại, còn có cường giả ngũ trọng, lục trọng lánh đời trong thôn… bọn họ đều rất yếu?
Sắc mặt Từ Huyền cổ quái, thần sắc có chút kích động.
- Nếu như nơi này là Ký Ức Tinh Hải của kiếp trước, vậy trong trí nhớ kiếp trước có pháp quyết tu luyện cao đẳng hay không đây.
Từ Huyền chờ mong nhìn hư ảnh sứt mẻ.
Ở Tu giới, giá trị của một bộ pháp quyết cao cấp là ước mơ của vô số người.
Nếu như ở tình huống bình thường, lấy lực lượng của Từ Huyền, ý thức tuyệt đối không thể chủ động tiến nhập vào không gian thần bí không biết kia.
Thế nhưng bên trong khoáng thạch thần bí màu xanh nhạt ẩn chứa một loại lực lượng thần bí, thôi động hắn đi về phía trước.
Ở trong loại trạng thái mông lung này, hắn trầm mình vào trong hô hoán của tâm linh, đi nhanh về phía trước.
Mãi cho đến một lúc.
Bá!
Hắn chợt phát hiện chính mình đã đi qua giới hạn của con người, ý thức tiến nhập vào một phiến tinh không hắc ám. Bạn đang đọc truyện tại - http://qtruyen.net
Đây là một mảnh tinh không hôn ám, rộng lớn vô hạn, căn bản không nhìn thấy tận cùng.
Thôi động hắn là một cỗ ánh sáng màu xanh nhạt, sau khi tiến nhập vào trong tinh không hôn ám cũng bắt đầu rung động kịch liệt, tùy thời có thể tắt.
- Phiến địa phương này.
Từ Huyền hít sâu vào một hơi.
Trên phiến tinh không hắc ám vô biên này, thiếu niên kia không cảm thấy hoảng hốt mà cũng không cảm thấy sợ hãi.
Hắn có thể xác định hiện giờ chính mình hẳn đang trong giấc mộng.
Bởi vì từ nhỏ hắn đã có một giấc mộng, chính mình hóa thân thành một nam tử đỉnh thiên lập địa, sừng sững giữa tinh không, một mình một người giống như chiến thần vô địch, chống lại nước lũ cuồn cuộn không ngừng.
Rất nhiều thời gian, hắn biết rõ đây là trong mộng nhưng lại không thoát khỏi được, đay cũng chính là Thanh Minh Mộng trong miệng dược sư kia.
- Oanh…
Nước lũ thôn tính thiên địa và vô số hư ảnh không rõ, cuồn cuộn trùng kích mà đến.
Ngoài ra thanh thế có thể nói là thiên địa quỷ thần khiếp, mà từ lúc Từ Huyền hóa thân thành tuyệt thế cường giả ngạo thị thiên địa liền đứng lặng yên, mặc cho nước lũ trùng kích vẫn lù lù bất động, vững như bàn thạch.
Nếu như hiện giờ ta có thể có một phần vạn lực lượng trong mộng, vậy ở Dương Mẫu thôn còn có ai dám khi dễ nhà ta nữa?
Từ Huyền không khỏi tự giễu.
Hắn hóa thân thành tuyệt thế cường giả trong mộng, khí chấn bát hoang, bễ nghễ dưới vòm trời, quả thật cường đại giống như thần linh!
Phảng phất như thời gian trôi qua một thế kỷ, nước lũ mang theo khí thế thôn thiên diệt địa mới dần dần tiêu tán.
Mà Từ Huyền hóa thân thành vị tuyệt thế cường giả kia cũng tan thành vô số mảnh nhỏ.
- Cuối cùng cũng kết thúc…
Từ Huyền thở dài nói.
Nếu như ở dĩ vãng, giấc mộng này sẽ kết thúc.
Thế nhưng hôm nay hắn lại không biến mất, còn dừng lại ở giữa tinh không ảm đạm vô biên. Một tầng ánh sáng nhàn nhạt quanh quẩn bốn phía hắn. Cảnh tượng giống như trong mơ lại chân thật rõ ràng, chân thật đế nỗi khiến Từ Huyền cảm thấy sợ hãi.
Ông!
Bỗng dưng, đám ánh sáng xanh nhạt dẫn đường cho hắn chợt dung nhập vào hư không.
- Tới, rốt cục ngươi cũng tới …
Một tiếng thở dài truyền đến, thần bí xa xưa như thời không luân hồi.
Từ lúc thanh âm kia vang lên, nguyên bản khu vực có ánh sáng màu xanh biến mất chợt xuất hiện một ngôi sao.
Trong không gian vô biên rộng lớn, chỉ có một ngôi sao rực rỡ, còn lại hàng tỉ ngân hà đều là lờ mờ, tản mát ra khí tức bi thương, trống vắng.
- Ngươi là ai?
Từ Huyền không khỏi run lên trong lòng, nhìn chằm chằm vào ngôi sao tỏa ra quang mang duy nhất.
Trên ngôi sao mơ hồ có thể thấy được thân ảnh sứt mẻ của một nam tử.
Toàn bộ thân ảnh bị phá thành mảnh nhỏ, ngay cả đường viền cũng không thấy rõ.
Thế nhưng vào lúc này đối mặt với thân ảnh, Từ Huyền có một loại xúc động không hiểu trong lòng, cảm giác giống như đã từng quen biết từ lâu.
- Ta chính là ngươi, ngươi chính là ta. Ngươi và ta tuy hai mà một/
Hư ảnh sứt mẻ mệt nhọc ngồi trên ngôi sao.
Từ Huyền thất kinh, hắn nhớ lại giấc mộng trước đây cũng không găp phải tràng cảnh này.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đây là địa phương nào? Không phải ta đang trong mộng sao?
Từ Huyền có chút nói năng lộn xộn.
Ở trong Tu giới, hắn chỉ là luyện thể phảm sĩ ở tầng chót, một thiếu niên bình thường sinh hoạt trong thâm sơn cùng cốc, sao lại quen thuộc địa phương như này được?
- Không, lúc này ngươi không đang ở trong mộng, nếu không có Hồn Mặc thạch hiếm thấy của Tu giới trợ giúp thì khó có thể thúc đẩy ta thức tỉnh.
- Ở đây chính là Ký Ức Tinh Hải ở tận sâu trong linh hồn ngươi.
Ánh sáng trên thân hư ảnh sứt mẻ chợt nhạt nhòa, thân hình hơi rõ ràng lên một chút.
- Ký Ức Tinh Hải?
Từ Huyền ngẩn ra, ánh mắt quét về tinh không vô bờ, run giọng nói:
- Ngươi nói, là nơi này sao…
- Đúng, nơi này chính là thế giới ký ức, mà ta là một đám ý chí tàn hồn của chủ nhân ngươi kiếp trước lưu lại.
Thân ảnh sứt mẻ chậm rãi đứng dậy.
Kiếp trước!
Từ Huyền chấn động tâm thần, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Thế nhưng phiến tinh không lờ mờ lại mang đến cho hắn cảm giác quen thuộc, cảm giác thân thiết.
- Tất cả ở đây đều là ký ức của kiếp trước sao? Ngay cả ngươi cũng là…
Ánh mắt đảo qua Ký Ức Tinh Hải vô biên, Từ Huyền không khỏi khiếp sợ trong lòng.
Ký ức của một người dĩ nhiên có thể lấy hình thức tinh không hải dương để tái hiện, chuyện này quá kinh hãi thế tục.
- Ta kiếp trước muốn đạt được siêu việt luân hồi, chỉ là đại kiếp nạn chưa từng có giáng xuống cho nên chỉ miễn cưỡng kéo dài được ký ức.
Hư ảnh sứt mẻ nhẹ nhàng phiêu phù tới bên cạnh.
- Ta kiếp trước… có phải là rất mạnh?
Từ Huyền quên mất tình cảnh mình đang gặp phải mà hưng phấn hỏi.
Hiện giờ gặp tao ngộ ở quáng địa khiến hắn khát vọng về lực lượng so với trước đây nhiều gấp chục lần.
Thiếu niên như hắn không có thiên phú tu luyện, lại sinh ra trong gia cảnh bần hàn, ngày sau chỉ có số phận làm đê giai phàm sĩ.
Ở thế giới cá lớn ăn thịt cá nhỏ này, chỉ cần có đủ thực lực thì có thể thay đổi số phận!
- Ta chỉ là một đám tàn hồn, rất nhiều ký ức đều không rõ, kiếp trước mạnh như thế nào không thể phỏng đoán được.
Hư ảnh sứt mẻ có chút chần chừ.
Từ Huyền nghe vậy không khỏi đơ người.
- Thế nhưng ta mơ hồ cảm nhận được khí tức sinh mệnh chỗ ngươi đang sống, thật sự là… quá yếu… quá yếu!
Trên bộ mặt của hư ảnh sứt mẻ mơ hồ có thể thấy hắn nhếch miệng.
Quá yếu.. quá yếu?
Ngay cả Từ Đại Hổ cường đại, còn có cường giả ngũ trọng, lục trọng lánh đời trong thôn… bọn họ đều rất yếu?
Sắc mặt Từ Huyền cổ quái, thần sắc có chút kích động.
- Nếu như nơi này là Ký Ức Tinh Hải của kiếp trước, vậy trong trí nhớ kiếp trước có pháp quyết tu luyện cao đẳng hay không đây.
Từ Huyền chờ mong nhìn hư ảnh sứt mẻ.
Ở Tu giới, giá trị của một bộ pháp quyết cao cấp là ước mơ của vô số người.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook