Tiên Hà Phong Bạo
-
Chương 19: Tấm cốt thối thể (1)
Hắn chạy về nhà ngay lập tức, nếu không sẽ khó bảo chứng phải qua đêm ở bên ngoài.
Thế nhưng trong lòng Từ Huyền vẫn không thể bình tĩnh được, cảnh thiếu chủ Trương gia ngự vật phù không kia cùng với đám nhân sĩ tầng chót bao quanh phía dưới khiến hắn không thể quên.
- … nếu có thể sở hữu thần thông như vậy thì mới nổi bật được.
Từ Huyền hít sâu vào một hơi, hai mắt sáng ngời, chí hướng trong lòng phát sinh chuyển biến lớn lao, con đường đi tựa hồ cũng xác minh.
- Hừ, chỉ là tiên tu luyện khí ngũ, lục trọng, mượn vào pháp khí mới miễn cưỡng ngự vật phù không, ngay cả ngự vật phi hành cũng không làm được, đây cũng tính là thần thông sao?
Trong lòng Từ Huyền chấn động, trong đầu truyền đến thanh âm của tàn hồn kiếp trước.
- Đây cũng không tính là thần thông chân chính sao?
Từ Huyền ngạc nhiên vô cùng.
- Thân ở tầng chót Tu giới, ngươi sẽ không rõ, tiên sĩ Luyện Khí kỳ chỉ là thoát ly khỏi phạm trù phàm nhân, vừa mới bước vào cánh cửa lớn của tu hành. Giả như ngươi gặp phải cường giả Tu giới chân chính sẽ hiểu được thế giới này cường đại đến mức nào?
Thanh âm trong đầu khinh thường nói.
- Rốt cục thế giới này lớn tới mức nào?
Từ Huyền cảm thấy vô cùng nhỏ bé, thân ở trong Tu giới sản sinh ra lòng hiếu kỳ cường liệt.
Hắn sinh ra ở trong Dương Mẫu thôn, một thiếu niên nghèo khó đi xa nhất cũng chỉ tới Bình Hoa trấn, ngay cả Hoàng Long thành ở xa nghìn dặm cũng chỉ là nghe nói đến.
Về phần Tu giới rốt cuộc lớn bao nhiêu, hắn hoàn toàn không biết, thân nhân cũng không biết rõ ràng.
- Thế giới này lớn tới mức nào?
Thanh âm của tàn hồn kiếp trước đột nhiên có vẻ tối nghĩa, mê man nói:
- Ta chỉ là ý chí của chủ nhân kiếp trước lưu lại, rất nhiều tin tức, ký ức đẳng cấp cao không được rõ.
- Nói chung, hiện giờ ngươi mới tiến vào thế giới, mới chỉ nhìn được một góc nhỏ của thế giới này, trên đường tu hành phải cẩn thận kiên định, không kiêu ngạo luôn phải tỉnh táo.
Tàn hồn kiếp trước nói xong câu đó, thanh âm càng lúc càng suy yếu.
- Ta đã biết.
Từ Huyền gật đầu, đột nhiên nghi hoặc nói:
- Được rồi, vì sao ngươi có thể xuất hiện trong đầu ta, còn có thể cảm nhận thế giới bên ngoài nữa?
- Ta nguyên là một tâm ấn linh hồn, đồng thể vơi ngươi, tự nhiên ta có thể thông qua ngươi biết được tình hình bên ngoài thông qua ngươi. Nhưng ta chỉ có thể xuất hiện trong thời gian rất ngắn, hai lần ngày hôm nay linh khí bên ngoài cường liệt dị thường mới kinh động đến ta.
- … ta được gửi trong linh hồn của ngươi, tất cả lực lượng đều từ ngươi, lực lượng của ngươi càng mạnh thì lũ ý chí tàn hồn như ta mới có thể khôi phục được nhiều ký ức thêm.
Nói xong lời cuối, thanh âm của tàn hồn kiếp trước suy yếu tới cực điểm, lại rơi vào ngủ say…
Từ Huyền hít sâu một hơi, mua một vài thứ trên trấn, sau đó vội vã chạy tới Dương Mẫu thôn.
Trên đường trở về, hắn cũng vận hành bí quyết thổ nạp tầng ba, tâm linh đang trăn trở chợt trỏ nen thanh minh rõ ràng.
Tu hành bí quyết thổ nạp dung hợp vào từng chi tiết trong cuộc sống, đó mới chân chính là thuần thục.
Rốt cục khi mặt trời xuống núi, Từ Huyền chạy về đến nhà, thấy được vẻ mặt lo âu của mẫu thân và muội muội.
- Mẫu thân, Huệ Lan, các người xem ta mang về gì này?
Từ Huyền mỉm cười buông tay nải sau lưng.
Mở tay nải ra, bên trong dĩ nhiên có một túi linh lương, còn có một bọc nhỏ linh thái.
Từ mẫu và Huệ Lan đều sợ ngây người.
Linh lương và linh thái đều là hy vọng xa vời mà người thường không dám hưởng thụ.
Túi linh lương và một bọc nhỏ linh thái này ít nhất có giá trị trên trăm Linh nguyên tệ, tương đương với thu nhập cả tháng của Từ gia.
- Trời ạ, hài tử, ngươi sao có thể mua mấy thứ này? Không phải…
Từ mẫu hoảng hốt lo sợ, rất sợ nhi tử ăn trộm ở bên ngoài.
- Mẫu thân, muội muội, các ngươi yên tâm! Mấy thứu này đều bằng vào trí tuệ cá nhân của ta mà đoạt được.
Từ Huyền tự tin bình tĩnh, kéo mẫu thân và muội muội vào trong phòng.
Rầm!
Mở túi ra, Linh nguyên tệ bên trong đổ ào ào xuống bàn.
Trên đống Linh nguyên tệ này còn có ba khối thứ phẩm linh thạch tỏa ánh sáng thần bí nhàn nhạt.
- Linh… linh thạch!
Muội muội Huệ Lan sợ ngây người.
Trước đây nàng học luyện trận ở trên trấn đã nhìn thấy qua thứ phẩm linh thạch. Dù sao có rất nhiều vật phẩm linh luyện có hạch tâm luyện trận, yêu cầu phải có linh thạch khu động.
- Huyền nhi, những thứ này đến từ đâu vậy?
Từ mẫu thấy nhiều tiền như vậy không khỏi hết hồn.
Số lượng tiền này tương đương với mấy tháng thu nhập của Từ gia.
Từ Huyền cười ha hả, giả vờ thần bí nói:
- Không phải ngày hôm qua con đã nói gặp được quái lão đầu trên núi sao?
- Quái lão đầu? Có phải là thế ngoại cao nhân truyền thụ cho ca bí quyết luyện thể cổ quái kia không?
Từ Huệ Lan lộ vẻ hưng phấn trên mặt.
- Đúng, trước đó hắn truyền thụ công pháp cho ta, còn dạy ta tri thức phân biệt thiên địa linh tài. Ngày hôm qua lên núi, ta thuận tiện hái mấy dược tài về sau đó đi đến Linh tài phô trên trấn. Không nghĩ tới những tài liệu của tiên sĩ dùng lại đáng giá như vậy.
Từ Huyền nói xong lời cuối cũng có chút hưng phấn.
Mặc kệ như thế nào đây cũng là đồng tiền hắn kiếm ra được từ khi chào đời đến giờ.
Nghe xong Từ Huyền giải thích, Từ mẫu không khỏi thở ra một hơi, trên mặt lộ vẻ vui mừng, Huệ Lan cũng vô cùng tự hào.
Vào ban đêm, mọt nhà ba người cùng nhau ăn linh lương linh thái, miệng đầy hương thơm, linh khí nhỏ bé nhẹ nhàng lưu động trong cơ thể.
Nếu có thể ăn linh lương và linh thái mỗi ngày như vậy, cho dù không tu luyện thì sau khi thành niên cũng sẽ sở hữu thế chất tốt hơn so với người luyện thể tam trọng.
- Đáng tiếc phụ thân còn đang ở Đại Dương gia, hôm nào bảo về mới được. Bạn đang đọc truyện tại - http://qtruyen.net
Từ Huyền có chút tiếc nuối nói.
- Lần trước Huyền nhi thụ thương, mua thuốc xem bệnh tổng cộng mượn Đại Từ gia sáu trăm Linh nguyên tệ. Mặc dù hôm nay ngươi mang về hơn ba trăm nhưng vẫ còn một nữa, mà kỳ hạn trả nợ chỉ còn có chục ngày…
Từ mẫu có chút ưu sầu trên mặt.
- Xin mẫu thân yên tâm, mười ngày hoàn toàn đủ, bình thường ta đi hái chút thảo dược cũng đủ dư dả để trả nợ.
Từ Huyền đóng gói lại nói.
Lúc này Từ mẫu và Huệ Lan đều không hề nghi ngờ lời nói của hắn chút nào. Dù sao Từ Huyền chỉ mất một ngày một đêm đã mang về nhiều Linh nguyên tệ như vậy.
Buổi tối, Từ Huyền ngồi xếp bằng trên giường, tâm thần dung nhập vào trong ngôi sao sáng sủa kia.
Bốn phía ngôi sao sáng sủa này còn có một mảnh vụn vặt xung quanh, đây đều là ký ức trước mười sáu tuổi.
Thế nhưng trong lòng Từ Huyền vẫn không thể bình tĩnh được, cảnh thiếu chủ Trương gia ngự vật phù không kia cùng với đám nhân sĩ tầng chót bao quanh phía dưới khiến hắn không thể quên.
- … nếu có thể sở hữu thần thông như vậy thì mới nổi bật được.
Từ Huyền hít sâu vào một hơi, hai mắt sáng ngời, chí hướng trong lòng phát sinh chuyển biến lớn lao, con đường đi tựa hồ cũng xác minh.
- Hừ, chỉ là tiên tu luyện khí ngũ, lục trọng, mượn vào pháp khí mới miễn cưỡng ngự vật phù không, ngay cả ngự vật phi hành cũng không làm được, đây cũng tính là thần thông sao?
Trong lòng Từ Huyền chấn động, trong đầu truyền đến thanh âm của tàn hồn kiếp trước.
- Đây cũng không tính là thần thông chân chính sao?
Từ Huyền ngạc nhiên vô cùng.
- Thân ở tầng chót Tu giới, ngươi sẽ không rõ, tiên sĩ Luyện Khí kỳ chỉ là thoát ly khỏi phạm trù phàm nhân, vừa mới bước vào cánh cửa lớn của tu hành. Giả như ngươi gặp phải cường giả Tu giới chân chính sẽ hiểu được thế giới này cường đại đến mức nào?
Thanh âm trong đầu khinh thường nói.
- Rốt cục thế giới này lớn tới mức nào?
Từ Huyền cảm thấy vô cùng nhỏ bé, thân ở trong Tu giới sản sinh ra lòng hiếu kỳ cường liệt.
Hắn sinh ra ở trong Dương Mẫu thôn, một thiếu niên nghèo khó đi xa nhất cũng chỉ tới Bình Hoa trấn, ngay cả Hoàng Long thành ở xa nghìn dặm cũng chỉ là nghe nói đến.
Về phần Tu giới rốt cuộc lớn bao nhiêu, hắn hoàn toàn không biết, thân nhân cũng không biết rõ ràng.
- Thế giới này lớn tới mức nào?
Thanh âm của tàn hồn kiếp trước đột nhiên có vẻ tối nghĩa, mê man nói:
- Ta chỉ là ý chí của chủ nhân kiếp trước lưu lại, rất nhiều tin tức, ký ức đẳng cấp cao không được rõ.
- Nói chung, hiện giờ ngươi mới tiến vào thế giới, mới chỉ nhìn được một góc nhỏ của thế giới này, trên đường tu hành phải cẩn thận kiên định, không kiêu ngạo luôn phải tỉnh táo.
Tàn hồn kiếp trước nói xong câu đó, thanh âm càng lúc càng suy yếu.
- Ta đã biết.
Từ Huyền gật đầu, đột nhiên nghi hoặc nói:
- Được rồi, vì sao ngươi có thể xuất hiện trong đầu ta, còn có thể cảm nhận thế giới bên ngoài nữa?
- Ta nguyên là một tâm ấn linh hồn, đồng thể vơi ngươi, tự nhiên ta có thể thông qua ngươi biết được tình hình bên ngoài thông qua ngươi. Nhưng ta chỉ có thể xuất hiện trong thời gian rất ngắn, hai lần ngày hôm nay linh khí bên ngoài cường liệt dị thường mới kinh động đến ta.
- … ta được gửi trong linh hồn của ngươi, tất cả lực lượng đều từ ngươi, lực lượng của ngươi càng mạnh thì lũ ý chí tàn hồn như ta mới có thể khôi phục được nhiều ký ức thêm.
Nói xong lời cuối, thanh âm của tàn hồn kiếp trước suy yếu tới cực điểm, lại rơi vào ngủ say…
Từ Huyền hít sâu một hơi, mua một vài thứ trên trấn, sau đó vội vã chạy tới Dương Mẫu thôn.
Trên đường trở về, hắn cũng vận hành bí quyết thổ nạp tầng ba, tâm linh đang trăn trở chợt trỏ nen thanh minh rõ ràng.
Tu hành bí quyết thổ nạp dung hợp vào từng chi tiết trong cuộc sống, đó mới chân chính là thuần thục.
Rốt cục khi mặt trời xuống núi, Từ Huyền chạy về đến nhà, thấy được vẻ mặt lo âu của mẫu thân và muội muội.
- Mẫu thân, Huệ Lan, các người xem ta mang về gì này?
Từ Huyền mỉm cười buông tay nải sau lưng.
Mở tay nải ra, bên trong dĩ nhiên có một túi linh lương, còn có một bọc nhỏ linh thái.
Từ mẫu và Huệ Lan đều sợ ngây người.
Linh lương và linh thái đều là hy vọng xa vời mà người thường không dám hưởng thụ.
Túi linh lương và một bọc nhỏ linh thái này ít nhất có giá trị trên trăm Linh nguyên tệ, tương đương với thu nhập cả tháng của Từ gia.
- Trời ạ, hài tử, ngươi sao có thể mua mấy thứ này? Không phải…
Từ mẫu hoảng hốt lo sợ, rất sợ nhi tử ăn trộm ở bên ngoài.
- Mẫu thân, muội muội, các ngươi yên tâm! Mấy thứu này đều bằng vào trí tuệ cá nhân của ta mà đoạt được.
Từ Huyền tự tin bình tĩnh, kéo mẫu thân và muội muội vào trong phòng.
Rầm!
Mở túi ra, Linh nguyên tệ bên trong đổ ào ào xuống bàn.
Trên đống Linh nguyên tệ này còn có ba khối thứ phẩm linh thạch tỏa ánh sáng thần bí nhàn nhạt.
- Linh… linh thạch!
Muội muội Huệ Lan sợ ngây người.
Trước đây nàng học luyện trận ở trên trấn đã nhìn thấy qua thứ phẩm linh thạch. Dù sao có rất nhiều vật phẩm linh luyện có hạch tâm luyện trận, yêu cầu phải có linh thạch khu động.
- Huyền nhi, những thứ này đến từ đâu vậy?
Từ mẫu thấy nhiều tiền như vậy không khỏi hết hồn.
Số lượng tiền này tương đương với mấy tháng thu nhập của Từ gia.
Từ Huyền cười ha hả, giả vờ thần bí nói:
- Không phải ngày hôm qua con đã nói gặp được quái lão đầu trên núi sao?
- Quái lão đầu? Có phải là thế ngoại cao nhân truyền thụ cho ca bí quyết luyện thể cổ quái kia không?
Từ Huệ Lan lộ vẻ hưng phấn trên mặt.
- Đúng, trước đó hắn truyền thụ công pháp cho ta, còn dạy ta tri thức phân biệt thiên địa linh tài. Ngày hôm qua lên núi, ta thuận tiện hái mấy dược tài về sau đó đi đến Linh tài phô trên trấn. Không nghĩ tới những tài liệu của tiên sĩ dùng lại đáng giá như vậy.
Từ Huyền nói xong lời cuối cũng có chút hưng phấn.
Mặc kệ như thế nào đây cũng là đồng tiền hắn kiếm ra được từ khi chào đời đến giờ.
Nghe xong Từ Huyền giải thích, Từ mẫu không khỏi thở ra một hơi, trên mặt lộ vẻ vui mừng, Huệ Lan cũng vô cùng tự hào.
Vào ban đêm, mọt nhà ba người cùng nhau ăn linh lương linh thái, miệng đầy hương thơm, linh khí nhỏ bé nhẹ nhàng lưu động trong cơ thể.
Nếu có thể ăn linh lương và linh thái mỗi ngày như vậy, cho dù không tu luyện thì sau khi thành niên cũng sẽ sở hữu thế chất tốt hơn so với người luyện thể tam trọng.
- Đáng tiếc phụ thân còn đang ở Đại Dương gia, hôm nào bảo về mới được. Bạn đang đọc truyện tại - http://qtruyen.net
Từ Huyền có chút tiếc nuối nói.
- Lần trước Huyền nhi thụ thương, mua thuốc xem bệnh tổng cộng mượn Đại Từ gia sáu trăm Linh nguyên tệ. Mặc dù hôm nay ngươi mang về hơn ba trăm nhưng vẫ còn một nữa, mà kỳ hạn trả nợ chỉ còn có chục ngày…
Từ mẫu có chút ưu sầu trên mặt.
- Xin mẫu thân yên tâm, mười ngày hoàn toàn đủ, bình thường ta đi hái chút thảo dược cũng đủ dư dả để trả nợ.
Từ Huyền đóng gói lại nói.
Lúc này Từ mẫu và Huệ Lan đều không hề nghi ngờ lời nói của hắn chút nào. Dù sao Từ Huyền chỉ mất một ngày một đêm đã mang về nhiều Linh nguyên tệ như vậy.
Buổi tối, Từ Huyền ngồi xếp bằng trên giường, tâm thần dung nhập vào trong ngôi sao sáng sủa kia.
Bốn phía ngôi sao sáng sủa này còn có một mảnh vụn vặt xung quanh, đây đều là ký ức trước mười sáu tuổi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook