Nghiêm Nghệ Tình rửa sạch lớp trang điểm trên mặt, nhìn mình trong gương, cầm dây chuyền trên cổ hít một hơi thật sâu, hôm nay thứ kia không xuất hiện, thật sự là quá tốt.

Sáng thứ năm, cửa tiệm Kính Hoa Duyên đã sớm mở, không bao lâu sau một đám người âu phục giày da từ đầu phố đi tới. Người đàn ông mảnh mai đi ở phía trước dừng ở cửa Kính Hoa Duyên, ngẩng đầu nhìn biển số nhà, cất bước đi vào trong tiệm, mấy vị còn lại không nói một lời đi theo.

Thẩm Như Như hôm nay tỉnh sớm, ngủ không yên, dứt khoát rời giường sớm một chút để làm việc. Cô thay nước trong bình hoa Cảnh Thái Lam, cắm bó hoa tươi mềm mại ướt át, còn bó hoa cũ thì dùng ( bùa hoa tiểu) làm thành hộp đựng hoa khô bày lên giá hoa bán, sử dụng lại một chút cũng không lãng phí.

Cô đang muốn ngồi xổm xuống cắt tỉa bồn hoa dưới giàn hoa, thì ảnh phản chiếu qua cửa thấy có người tiến vào, cô nghiêng người nhìn lại, nhìn thấy trước mắt mặc âu phục đen khiến cô ngẩn người, buông kéo xuống đứng dậy chào hỏi: “Các vị, xin hỏi tìm ai?”

Sở Song nhanh chóng quét mắt nhìn cô một lần, chủ động vươn tay phải: “Xin chào Thẩm tiểu thư, tôi là tổng kế hoạch kiêm nhà thiết kế chính của tập đoàn Hoa Tươi, Sở Song, đây là đoàn đội của tôi, mong được hợp tác vui vê.”

“Chào thầy Sở.” Thẩm Như Như có chút kinh ngạc, nhà thiết kế hoa nghệ cao cấp khiến Herman khen không dứt miệng hóa ra là một người đàn ông, cô đưa tay, bắt tay anh ấy trong thời gian ngắn”Hợp tác vui vẻ.

Đoàn người đi vào phòng khách, ánh mắt Sở Song nhìn từ giàn hoa của cửa hàng, đến vườn hoa hậu viện, giá hoa, còn có bình hoa trong phòng từng cái nhìn qua, ánh mắt bình tĩnh dần dần có biến hóa, các thuộc hạ đồng hành biểu hiện so với anh ấy càng rõ ràng hơn, không liên tiếp quan sát các nơi có cây xanh trong phòng, thậm chí còn thấp giọng nghị luận, biểu hiện vô cùng tương tự với biểu hiện của Herman khi trước.

Thẩm Như Như thấy nhưng không thể trách, rót cho bọn họ mỗi người một ly nước trà, lúc này mới ngồi xuống bắt đầu thương thảo phương án thiết kế cụ thể bó hoa liên danh.

Sở Song đảo qua thái độ lãnh đạm giải quyết công việc lúc trước, hai mắt sáng quắc nói: “Thẩm tiểu thư, cô chăm sóc cây xanh quả thật vô cùng xuất sắc, bất kể hình dạng hay màu sắc đều rất hoàn mỹ, ngay cả hương hoa cũng nồng đậm hơn so với những thứ bình thường tiếp xúc. Có tài nguyên tốt như vậy, chúng ta tuyệt đối có thể làm ra bó hoa hoàn mỹ nhất”

“Tôi tin tưởng trình độ của thầy Sở. Thẩm Như Như cười nói: “Đúng rồi, lúc thiết kế nếu cần loại hoa khác có thể nói trước cho tôi biết, tôi mua một ít về chăm sóc dần”

Hai bên vui vẻ nói chuyện với nhau cho tới trưa, ước định mỗi thứ năm là thời gian sẽ kết thúc hội nghị lần này. Thẩm Như Như giữ đám người Sở Song ở lại ăn cơm trưa, Sở Song vốn còn rất khó xử, uyển chuyển tỏ vẻ mình đã rời khỏi sân trường nhiều năm không quen ăn cơm tập thể ở nhà ăn. Kết quả một giây trước vừa cự tuyệt, một giây sau Từ Dẫn Châu từ trong phòng đi ra, anh ấy sửng sốt một chút: “Từ tiên sinh?”

Từ Dẫn Châu nhìn anh ấy, lộ ra vẻ mặt hồi ức, anh ấy lập tức nhắc lại: “Chúng tôi từng có duyên gặp mặt một lần ở buổi triển lãm châu báu ở nước F, tôi vô cùng thích tác phẩm Nhật Quang của anh ấy”

Từ Dẫn Châu nhớ tới: “Ngại quá, tác phẩm Nhật Quang ấy tôi không định bán Sở Song có chút xấu hổ: “Từ tiên sinh anh hiểu lầm rồi, tôi là đặc biệt tới trao đổi hạng mục hợp tác với Thẩm tiểu thư, trước đó cũng không biết anh cũng ở chỗ này. Anh là tới nơi này sưu tầm dân ca sao?”

Từ Dẫn Châu bình tĩnh nói: “Đây là nhà tôi.

Hai mắt Sở Song lóe sáng: “Tôi nghe Thẩm tiểu thư nói đồ ăn ở nhà ăn rất ngon, không bằng buổi trưa cùng nhau ăn đi”

Thẩm Như Như: “…”

Các cấp dưới đi theo phía sau nhao nhao che mặt, tật xấu lão đại vừa gặp phải soái ca liền rớt dây xích lúc nào mới có thể sửa!

Sau khi ngồi xuống nhà ăn, trong lòng Sở Song có chút hối hận, nhưng khi anh ấy ôm tâm tính ghét bỏ miễn cưỡng ăn hai miếng cơm, trong mắt lại nổi lên ánh sáng: “Cơm này thơm quá, đồ ăn cũng vô cùng ngon miệng” Các thuộc hạ không có thời gian phản ứng, vùi đầu há to miệng dùng bữa, đĩa chén trên bàn chỉ chốc lát sau đã bị quét sạch.

Sau khi ăn xong, Sở Song vẫn chưa hết nhìn Thẩm Như Như: “Thẩm tiểu thư, thức ăn ở chỗ cô rất ngon, không biết hoàn cảnh ở trọ thế nào?”

Thẩm Như Như lau mồ hôi: “Đệ tử trong quan tương đối nhiều, chỗ ở đã đầy, tạm thời không có phòng trống nào cả”

Sở Song tiếc nuối, nghỉ ngơi một lát dẫn các thuộc hạ lưu luyến không muốn rời khỏi Huyền Thiên Quan, trước khi đi còn cùng Từ Dẫn Châu đặt làm một cái trâm cài áo phỉ thúy.

*

Sau khi hợp tác xong xuôi với tập đoàn Hoa Tươi, Thẩm Như Như đặt càng nhiều tâm tư vào trồng trọt cây xanh, nhiệm vụ vẽ bùa liền giao cho các vị đồ đệ, cuộc sống trôi qua phong phú lại vui vẻ.

Thái độ làm việc của Sở Song rất nghiêm túc, năng lực cá nhân cũng rất mạnh, mạng lưới quan hệ rất rộng, không chỉ mỗi tuần mang đến cho cô những ý tưởng khác nhau để tiến hành thương thảo, còn đề cử với rất nhiều bạn bè trong nước Kính Hoa Duyên, trong đó không thiếu người nổi tiếng trong giới điện ảnh và truyền hình.

Chiều hôm đó, cửa hàng đón một vị khách.

Thẩm Như Như nhìn vị khách trước mặt, đội mũ khẩu trang kính râm nguyên bộ bịt kín đầy đủ, cô tiến lại gần hỏi: “Xin hỏi cô muốn mua cái gì?”

Khách hàng lén lút nhìn xung quanh, tháo kính râm xuống nhỏ giọng nói: “Bà chủ, tôi là bạn của Sở Song, anh ấy đề cử tôi tới đây đặt hoa Thẩm Như Như nhìn đôi mắt hạnh có chút quen thuộc trước mặt này, nhất thời nhớ không nổi đã nhìn thấy ở đâu: “Hôn lễ của cô là ngày bao nhiêu? Muốn hoa gì? Có yêu cầu đặc biệt gì không ạ?”

Nghiêm Nghệ Tình suy nghĩ một chút nói: “Hôn lễ là vào thứ ba tuần sau, tôi thích hoa linh lan, không có yêu cầu gì đặc biệt, bó hoa làm hết sức đơn giản, tao nhã là được”

Thẩm Như Như ghi lại từng yêu cầu vào quyển sổ: “Được, giờ tôi sẽ đem cho chị một bó, cô xem có thích hợp hay không, nếu như không hài lòng có thể yêu cầu thay đổi ạ?

Cô đi cắt một bó hoa linh lan, dùng dải lụa màu lam nhạt tùy ý buộc đóa hoa thành một nắm nâng trong tay, thành chuỗi hoa chuông trắng như tuyết rủ xuống như thác nước, hương hoa nhàn nhạt dịu dàng mà trong suốt, Nghiêm Nghệ Tình liếc mắt một cái liền thích, hài lòng gật đầu: “Như vậy là được rồi, không cần thay đổi gì nữa”

,, Thẩm Như Như cắm hoa vào trong bình hoa nuôi: “Được, chỗ chúng tôi áp dụng hình thức trả tiền đặt cọc, trả tiền đặt cọc trước, sau khi lấy được hoa sẽ giao tiền cuối cùng, tiền đặt cọc bó hoa này là một ngàn rưỡi a “Được, bây giờ tôi trả tiền đặt cọc. Nghiêm Nghệ Tình lập tức lấy điện thoại ra quét mã thanh toán, sau đó để lại phương thức liên lạc chuẩn bị rời đi.

Thẩm Như Như gọi cô ấy lại: “Chờ một chút, cái này cô cầm đi, coi như là quà tặng ôm hoa đi, nhớ mang theo bên người, có thể trừ tà”

Nghiêm Nghệ Tình còn tưởng rằng mình bị nhận ra, nhìn thấy thứ cô đưa tới nhất thời giật mình, trong mắt xẹt qua một tia sợ hãi rất nhỏ: “Bùa hộ mệnh?… Tại sao lại cho tôi cái này?”

“Không phải bùa hộ mệnh, cái này gọi là bùa Trấn Tà. Thẩm Như Như giải thích: “Tôi thấy trên người chị có âm khí quấn quanh, gần đây có thể đụng phải thứ không sạch sẽ, mang một lá bùa Trấn Tà có thể tránh được.

Nghiêm Nghệ Tình cả kinh đến nỗi điện thoại di động cũng không cầm chắc, cô ấy bất chấp nhặt lên, có chút hoảng loạn hỏi: “Cô… sao cô biết những thứ này? Bà chủ, con quỷ kia còn ở đây không? Nó có hại tôi không?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương