Thương Trường Đại Chiến
-
Quyển 4 - Chương 1195: Thu phục Đài Loan
Đối với Lục Thiếu Hoa, Nhật Bản rối loạn là điều có lợi cho hắn, bằng không Lục Thiếu Hoa sẽ không tạo áp lực cho Nhật Bản nhiều như vậy. Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa làm lớn chuyện như vậy có một phần nguyên nhân là do hắn căm ghét Nhật Bản.
Hiện nay, nội các Nhật Bản đang được cải tổ, nếu thức thời một chút, họ lập tức triệu hồi quân đội, chủ động nhận thua, tuy rằng mất mặt một chút, nhưng ít nhất có thể lưu lại một ấn tượng tốt với Lục Thiếu Hoa. Thế nhưng Nhật Bản không làm như vậy, ngược lại. sau lhi đội quân ban đầu bị tiêu diệt, lại tiếp tục phái quân đội đến châu Phi mục đích rõ ràng là đánh lén căn cứ Hổ Gầm.
Hành động này hoàn toàn chọc giận Lục Thiếu Hoa, khiến hắn không sao có thể tha thứ cho Nhật Bản. Có thể nói là nợ mới chồng nợ cũ, ngay lập tức, Lục Thiếu Hoa chuẩn bị xử lý Nhật Bản, đem Nhật Bản sáp nhập vào bản đồ Trung Quốc.
Có thể ý định của Lục Thiếu Hoa là quá đáng, nhưng đó là theo đánh giá của người ngoài, còn đối với người Trung Quốc mà nói thì ý định này rất hợp tình hợp lý.
Thời Chiến tranh Thế giới thứ hai, Nhật Bản xâm lược Trung Quốc, đánh chiếm hơn nửa nước, nếu cuối cùng Mỹ không thả hai quả bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki, không chừng Trung Quốc đã bị Nhật Bản chiếm đóng hoàn toàn rồi. Một khi Trung Quốc hoàn toàn bị Nhật Bản thôn tính, kết quả sẽ như thế nào?
Lúc đó thì Trung Quốc đương nhiên biến thành một phần của Trung Quốc, bị Nhật Bản thống trị. Có câu “Điều mình không muốn người ta làm với mình thì đừng làm cho người khác.” Trước đây Nhật Bản đã dám làm như vậy thì tại sao ngày nay Lục Thiếu Hoa không thể làm như vậy chứ?!
Tuy nhiên, tình thế đã đến mức này, cho dù có hơi quá mức, Lục Thiếu Hoa cũng không quan tâm. Theo như tình hình sau khi quả tên lửa đạn đạo rơi xuống Nhật Bản, kết quả đã thấy rõ, phương hướng hành động kế tiếp cũng không cần nhiều lời, hoàn toàn không khác gì với tưởng tượng của Lục Thiếu Hoa, hắn không còn gì phải lo lắng.
Đài Loan! Đây mới là nơi làm Lục Thiếu Hoa chú ý, lãnh đạo Nhật Bản không đưa ra một câu trả lời rõ ràng nhưng Đài Loan thì khác. Hơn nữa, lãnh đạo Đài Loan cũng không không làm gì đến nỗi Lục Thiếu Hoa phải ra tay.
Muốn thu phục Đài Loan bằng phương pháp ôn hoà gần như là điều không thể. Cho dù Quốc Dân đảng có đồng ý thì dân cũng không không đồng ý. Hơn nữa, Đài Loan có sự thao túng của thế lực ngầm, dù hai đảng có đồng ý thì thế lực ngầm sẽ không đồng ý.
Lý do rất đơn giản, xét chính sách trong nước sẽ biết, có băng nhóm xã hội đen rất mạnh mẽ ở vùng đông bắc, toàn bộ vùng này không ai không nể mặt tên trùm của băng nhóm này, nhưng kết quả thế nào?
Lãnh đạo vừa ra lệnh một câu, tên trùm liền bị giết, mà còn bị giết rất nhanh chóng. Có lẽ sự tồn tại của băng nhóm xã hội đen là không thể tránh khỏi, ở đâu có người thì có giang hồ mà, chính quyền không có cách nào tiêu diệt sạch sẽ, nhưng cũng sẽ không để chúng lớn mạnh đến mức không thể khống chế, đợi đến một bước nào đó, cũng sẽ xoá sạch bọn chúng.
Sau đó băng nhóm mới lại nổi lên, điều này gần như đã trở thành một quy luật không đối. Nhưng bất kể như thế nào, mới thay cũ cũng tốt, hay là băng nhóm xã hôi đen bị tiêu diệt cũng tốt, nhưng có một chuyện không thể để diễn ra, đó chính là để băng nhóm xã hội đen tham dự chính trị, gây ảnh hưởng xấu cho chính trị.
Mà Đài Loan là nơi thế lực đen hoành hành trên chính trường, điều này rõ ràng là không chấp nhận được. Nếu Trung Quốc thu phục Đài Loan, trước tiên phải thanh toán các tổ chức xã hội đen, Trong trường hợp này, tổ chức xã hội đen Đài Loan sẽ phản ứng ra sao?
Nếu chúng không đồng ý, thì sẽ làm thế nào? Chỉ có một biện pháp, cứng rắn trấn áp, loại bỏ! Nói cho cùng, chỉ có một từ, đó là phải dùng vũ lực thu phục Đài Loan, tiến hành tiêu diệt các tổ chức xã hội đen, cắt đứt sự liên hệ của chúng với chính trị.
Mất đi sự hỗ trợ của Mỹ, Đài Loan có thể đủ sức chống lại Trung Quốc sao? Câu trả lời là không. Cho dù Mỹ ở một bên như hổ rình mồi, Trung Quốc phải thu phục Đái Loan. Đúng vậy, nếu Trung Quốc chọn dùng vũ lực, Mỹ có dám nhúng tay vào không?
Tuy rằng Mỹ hùng hổ, ra vẻ Trung Quốc dám ra tay với Đài Loan thì họ sẽ can thiệp, nhưng nếu Trung Quốc thật sự hành động thì Mỹ cũng phải ngồi trơ mắt ếch mà nhìn thôi.
Chỉ tiếc trước kia Trung Quốc không có ý định dùng vũ lực thu hồi Đài Loan, đương nhiên lúc đó Trung Quốc cũng sợ Mỹ sẽ gây cho Trung Quốc nhiều phiền phức. Thế nhưng sự uy hiếp của Mỹ đã không còn, nói thẳng ra là bây giờ Mỹ chỉ là một con hổ giấy không răng!
Đã không còn phải e dè Mỹ, lập tức dùng vũ lực thôi. Mà trên thực tế, lãnh đạo Trung Quốc cũng đã đạt được sự nhất trí, đồng thời nỗ lực hành động. Rất nhanh quân đội Trung Quốc đã tập trung chuẩn bị bắt đầu thu phục Đài Loan, hơn nữa chính phủ đã tuyên bố với Quốc dân đảng là bây giờ Trung Quốc muốn thu hồi Đài Loan bằng vũ lực.
Đúng vậy, đã thông báo rõ ràng cho phía Đài Loan, còn Đài Loan lựa chọn như thế nào, lãnh đạo Trung Quốc không cần biết. Có hai lựa chọn, một là đồng ý trở về với Trung Quốc, hai là khai chiến với Trung Quốc.
Nhưng khai chiến nói thì dễ, làm mới khó. Nếu Đài Loan nổ súng, tên lửa của Trung Quốc sẽ phóng ra trong nháy mắt. Có bao nhiêu tên lửa của Trung Quốc đang hướng về phia Đài Loan? Điều này có lẽ chỉ có một vài lãnh đạo cao nhất nắm rõ, nhưng có thể khẳng định số lượng tên lửa được bố trí nhằm vào Đài Loan không dưới con số trăm. Một Đài Loan nho nhỏ, nếu phải hứng chịu hàng vạn tên lửa, chắc chắn sẽ biến thành hoang đảo, chứ làm sao ngăn cản được?
Nhưng quân đội cũng không phải kẻ cầm quyền thật sự, còn có một bộ phận là thế lực bản thổ của Đài Loan. Quốc dân đảng có thể lựa chọn hàng phục, nhưng là họ cũng chỉ có thể ra lệnh cho những đội quân mà họ có thể khống chế không nổ súng mà thôi, về phần những bộ phận khác trong quân đội, lệnh của Quốc dân đảng không có hiệu lực.
Mà người của Quốc dân đảng tựa hồ cũng ý thức được điểm này, bọn họ rất nhanh trả lời đại lục, hơn nữa bổ sung thêm tin tức về tình hình quân đội Đài Loan cùng với sơ đồ bố trí.
Trên sơ đồ có một số bộ phận được đánh dấu màu xanh dương, tượng trưng cho bộ phận quân đội do Quốc dân đảng khống chế, còn những bộ phận màu xanh lá tượng trưng cho lực lượng quân đội mà Quốc dân đảng không khống chế được.
Qua việc cung cấp sơ đồ này, phía Đài Loan muốn cho phía Trung Quốc biết những khu vực của đội quân màu xanh dương sẽ án binh bất động, còn những khu vực màu xanh lá sẽ có thể tấn công, đồng thời cũng cho phía Trung Quốc biết vị trí của những đội quân này.
Có được sơ đồ, không cần nhiều lời, theo lệnh cấp trên phía Trung Quốc lập tức bố trí ở khu vực phía nam, ngay đêm đó và rạng sáng ngày hôm sau, hàng loạt tên lửa phóng ra, vụt qua bầu trời đêm, bay thẳng đến Đài Loan.
Lúc tên lửa được phóng ra, quân đội đã sớm nghiêm trang chờ lệnh lập tức xuất phát, hướng về phía Đài Loan, tiến hành trấn áp, dọn sạch tất cả chướng ngại nhằm thu phục Đài Loan.
Vào lúc này, hành động của Lục Thiếu Hoa đối với Nhật Bản đã hoàn toàn kết thúc. Lục Thiếu Hoa nhận được điện thoại của Lý Chí Kiệt, y đích thân báo cáo việc này, đồng thời Lý Chí Kiệt còn báo cáo bổ sung về lực lượng quân đội được phái tới Đài Loan.
Tuyệt đối Lục Thiếu Hoa không thể ngờ động tác của lãnh đạo quốc gia lại nhanh nhẹn như vậy, điều này làm hắn giật mình, tuy nhiên ngay sau đó hắn lại cảm thấy vui mừng.
Bởi vì như vậy thì tổ quốc sẽ được thống nhất, mà sự nghiệp thống nhất này ít nhiều gì cũng có sự góp sức của hắn. Nếu thật sự tính rõ ra thì Lục Thiếu Hoa chiếm công đầu, bởi vì hắn tiêu diệt sạch vệ tinh quân sự của Mỹ khiến Mỹ trở thành một con hổ giấy không răng.
Tiêu diệt các vệ tinh quân sự, làm cho lãnh đạo quốc gia không còn e dè, từ đó mới khiến Tổ quốc được thống nhất. Tố quốc có thể thống nhất là chuyện đại sự mà toàn dân quan tâm, mà Lục Thiếu Hoa chiếm công đầu trong việc này, thử hỏi làm sao Lục Thiếu Hoa không vui mừng và kích động được?
Rất có ý nghĩa, tham gia vào một hành động như vậy, Lục Thiếu Hoa thấy vô cùng có ý nghĩa. Tuy nhiên, trong lòng hắn ít nhiều lại có chút tiếc nuối. Làm một người Trung Quốc, phát triển cho tới hôm nay có thể nói là đã trở thành một “siêu nhân” của Trung Quốc, từ sâu trong đáy lòng, hắn cảm thấy đau buồn, bởi vì với thực lực của hắn bây giờ, quốc gia sẽ không thể nào dung thứ.
Đương nhiên lãnh đạo tối cao hiện nay sẽ không nghi ngại gì Lục Thiếu Hoa nhưng còn người kế nhiệm thì sao? Thôi được, cho dù người kế nhiệm cũng không có hành động bất lợi gì đối với Lục Thiếu Hoa, thế còn người tiếp theo nữa?
Lục Thiếu Hoa có thể cam đoan là sau này sẽ không có người cảm thấy bất mãn với hắn sao? Đến lúc đó thì rắc rối to, người cùng một nước chĩa súng vào nhau, đó là điều mà Lục Thiếu Hoa không bao giờ muốn xảy ra.
Hơn nữa, khi chiến dịch lần này qua đi, thức lực Lục Thiếu Hoa sẽ mở rộng và lớn mạnh hơn nhiều, cứ bám trụ ở Trung Quốc, đó là tự hạn chế mình. Nếu hắn muốn tiếp tục phát triển, hắn, trở thành một ngọn núi cao không ai vượt qua được, thì hắn nhất định phải rời đi.
Rời khỏi nơi sinh trưởng, trong lòng Lục Thiếu Hoa có cảm thấy nặng nề. Tuy nhiên cảm xúc này đến nhanh, đi cũng nhanh. Lúc này Tổ quốc đã sắp thống nhất, Lục Thiếu Hoa càng mong chờ ngày ấy đến rồi mới ra đi.
Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không quên hỏi Lý Chí Kiệt có thu thập được tin tức gì về việc lãnh đạo quốc muốn ra tay với Nhật Bản. Đáng tiếc là hắn phải thất vọng, cho tới bây giờ, còn chưa có bất cứ tin tức tốt nào truyền đến, chỉ biết là quân đội quốc gia tập trung ở một nơi, nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì, có vẻ như Quốc gia không có ý định tấn công Nhật Bản.
Đương nhiên, là không tấn công hay tạm thời chưa tấn công, Lục Thiếu Hoa chưa thể xác định được. Lý Chí Kiệt cũng vậy, câu trả lời chỉ sợ phải đợi đến ngày mai mới biết được.
Đúng vậy, sáng mai, chính khách Nhật Bản bị ám sát, quân đội bị xử lý, tin tức chấn động thế này chắc chắn sẽ truyền đi khắp thế giới. Thời điểm đó không thể nghi ngờ là thời cơ tốt nhất để ra tay. Còn nếu như đến thời điểm đó mà quân đội Quốc gia không có bất cứ hành động nào, có nghĩa là lãnh đạo Quốc gia đã từ bỏ ý định dùng vũ lực với Nhật Bản.
Từ bỏ? Hay ra tay? Trước mắt còn chưa thể xác định được
Hiện nay, nội các Nhật Bản đang được cải tổ, nếu thức thời một chút, họ lập tức triệu hồi quân đội, chủ động nhận thua, tuy rằng mất mặt một chút, nhưng ít nhất có thể lưu lại một ấn tượng tốt với Lục Thiếu Hoa. Thế nhưng Nhật Bản không làm như vậy, ngược lại. sau lhi đội quân ban đầu bị tiêu diệt, lại tiếp tục phái quân đội đến châu Phi mục đích rõ ràng là đánh lén căn cứ Hổ Gầm.
Hành động này hoàn toàn chọc giận Lục Thiếu Hoa, khiến hắn không sao có thể tha thứ cho Nhật Bản. Có thể nói là nợ mới chồng nợ cũ, ngay lập tức, Lục Thiếu Hoa chuẩn bị xử lý Nhật Bản, đem Nhật Bản sáp nhập vào bản đồ Trung Quốc.
Có thể ý định của Lục Thiếu Hoa là quá đáng, nhưng đó là theo đánh giá của người ngoài, còn đối với người Trung Quốc mà nói thì ý định này rất hợp tình hợp lý.
Thời Chiến tranh Thế giới thứ hai, Nhật Bản xâm lược Trung Quốc, đánh chiếm hơn nửa nước, nếu cuối cùng Mỹ không thả hai quả bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki, không chừng Trung Quốc đã bị Nhật Bản chiếm đóng hoàn toàn rồi. Một khi Trung Quốc hoàn toàn bị Nhật Bản thôn tính, kết quả sẽ như thế nào?
Lúc đó thì Trung Quốc đương nhiên biến thành một phần của Trung Quốc, bị Nhật Bản thống trị. Có câu “Điều mình không muốn người ta làm với mình thì đừng làm cho người khác.” Trước đây Nhật Bản đã dám làm như vậy thì tại sao ngày nay Lục Thiếu Hoa không thể làm như vậy chứ?!
Tuy nhiên, tình thế đã đến mức này, cho dù có hơi quá mức, Lục Thiếu Hoa cũng không quan tâm. Theo như tình hình sau khi quả tên lửa đạn đạo rơi xuống Nhật Bản, kết quả đã thấy rõ, phương hướng hành động kế tiếp cũng không cần nhiều lời, hoàn toàn không khác gì với tưởng tượng của Lục Thiếu Hoa, hắn không còn gì phải lo lắng.
Đài Loan! Đây mới là nơi làm Lục Thiếu Hoa chú ý, lãnh đạo Nhật Bản không đưa ra một câu trả lời rõ ràng nhưng Đài Loan thì khác. Hơn nữa, lãnh đạo Đài Loan cũng không không làm gì đến nỗi Lục Thiếu Hoa phải ra tay.
Muốn thu phục Đài Loan bằng phương pháp ôn hoà gần như là điều không thể. Cho dù Quốc Dân đảng có đồng ý thì dân cũng không không đồng ý. Hơn nữa, Đài Loan có sự thao túng của thế lực ngầm, dù hai đảng có đồng ý thì thế lực ngầm sẽ không đồng ý.
Lý do rất đơn giản, xét chính sách trong nước sẽ biết, có băng nhóm xã hội đen rất mạnh mẽ ở vùng đông bắc, toàn bộ vùng này không ai không nể mặt tên trùm của băng nhóm này, nhưng kết quả thế nào?
Lãnh đạo vừa ra lệnh một câu, tên trùm liền bị giết, mà còn bị giết rất nhanh chóng. Có lẽ sự tồn tại của băng nhóm xã hội đen là không thể tránh khỏi, ở đâu có người thì có giang hồ mà, chính quyền không có cách nào tiêu diệt sạch sẽ, nhưng cũng sẽ không để chúng lớn mạnh đến mức không thể khống chế, đợi đến một bước nào đó, cũng sẽ xoá sạch bọn chúng.
Sau đó băng nhóm mới lại nổi lên, điều này gần như đã trở thành một quy luật không đối. Nhưng bất kể như thế nào, mới thay cũ cũng tốt, hay là băng nhóm xã hôi đen bị tiêu diệt cũng tốt, nhưng có một chuyện không thể để diễn ra, đó chính là để băng nhóm xã hội đen tham dự chính trị, gây ảnh hưởng xấu cho chính trị.
Mà Đài Loan là nơi thế lực đen hoành hành trên chính trường, điều này rõ ràng là không chấp nhận được. Nếu Trung Quốc thu phục Đài Loan, trước tiên phải thanh toán các tổ chức xã hội đen, Trong trường hợp này, tổ chức xã hội đen Đài Loan sẽ phản ứng ra sao?
Nếu chúng không đồng ý, thì sẽ làm thế nào? Chỉ có một biện pháp, cứng rắn trấn áp, loại bỏ! Nói cho cùng, chỉ có một từ, đó là phải dùng vũ lực thu phục Đài Loan, tiến hành tiêu diệt các tổ chức xã hội đen, cắt đứt sự liên hệ của chúng với chính trị.
Mất đi sự hỗ trợ của Mỹ, Đài Loan có thể đủ sức chống lại Trung Quốc sao? Câu trả lời là không. Cho dù Mỹ ở một bên như hổ rình mồi, Trung Quốc phải thu phục Đái Loan. Đúng vậy, nếu Trung Quốc chọn dùng vũ lực, Mỹ có dám nhúng tay vào không?
Tuy rằng Mỹ hùng hổ, ra vẻ Trung Quốc dám ra tay với Đài Loan thì họ sẽ can thiệp, nhưng nếu Trung Quốc thật sự hành động thì Mỹ cũng phải ngồi trơ mắt ếch mà nhìn thôi.
Chỉ tiếc trước kia Trung Quốc không có ý định dùng vũ lực thu hồi Đài Loan, đương nhiên lúc đó Trung Quốc cũng sợ Mỹ sẽ gây cho Trung Quốc nhiều phiền phức. Thế nhưng sự uy hiếp của Mỹ đã không còn, nói thẳng ra là bây giờ Mỹ chỉ là một con hổ giấy không răng!
Đã không còn phải e dè Mỹ, lập tức dùng vũ lực thôi. Mà trên thực tế, lãnh đạo Trung Quốc cũng đã đạt được sự nhất trí, đồng thời nỗ lực hành động. Rất nhanh quân đội Trung Quốc đã tập trung chuẩn bị bắt đầu thu phục Đài Loan, hơn nữa chính phủ đã tuyên bố với Quốc dân đảng là bây giờ Trung Quốc muốn thu hồi Đài Loan bằng vũ lực.
Đúng vậy, đã thông báo rõ ràng cho phía Đài Loan, còn Đài Loan lựa chọn như thế nào, lãnh đạo Trung Quốc không cần biết. Có hai lựa chọn, một là đồng ý trở về với Trung Quốc, hai là khai chiến với Trung Quốc.
Nhưng khai chiến nói thì dễ, làm mới khó. Nếu Đài Loan nổ súng, tên lửa của Trung Quốc sẽ phóng ra trong nháy mắt. Có bao nhiêu tên lửa của Trung Quốc đang hướng về phia Đài Loan? Điều này có lẽ chỉ có một vài lãnh đạo cao nhất nắm rõ, nhưng có thể khẳng định số lượng tên lửa được bố trí nhằm vào Đài Loan không dưới con số trăm. Một Đài Loan nho nhỏ, nếu phải hứng chịu hàng vạn tên lửa, chắc chắn sẽ biến thành hoang đảo, chứ làm sao ngăn cản được?
Nhưng quân đội cũng không phải kẻ cầm quyền thật sự, còn có một bộ phận là thế lực bản thổ của Đài Loan. Quốc dân đảng có thể lựa chọn hàng phục, nhưng là họ cũng chỉ có thể ra lệnh cho những đội quân mà họ có thể khống chế không nổ súng mà thôi, về phần những bộ phận khác trong quân đội, lệnh của Quốc dân đảng không có hiệu lực.
Mà người của Quốc dân đảng tựa hồ cũng ý thức được điểm này, bọn họ rất nhanh trả lời đại lục, hơn nữa bổ sung thêm tin tức về tình hình quân đội Đài Loan cùng với sơ đồ bố trí.
Trên sơ đồ có một số bộ phận được đánh dấu màu xanh dương, tượng trưng cho bộ phận quân đội do Quốc dân đảng khống chế, còn những bộ phận màu xanh lá tượng trưng cho lực lượng quân đội mà Quốc dân đảng không khống chế được.
Qua việc cung cấp sơ đồ này, phía Đài Loan muốn cho phía Trung Quốc biết những khu vực của đội quân màu xanh dương sẽ án binh bất động, còn những khu vực màu xanh lá sẽ có thể tấn công, đồng thời cũng cho phía Trung Quốc biết vị trí của những đội quân này.
Có được sơ đồ, không cần nhiều lời, theo lệnh cấp trên phía Trung Quốc lập tức bố trí ở khu vực phía nam, ngay đêm đó và rạng sáng ngày hôm sau, hàng loạt tên lửa phóng ra, vụt qua bầu trời đêm, bay thẳng đến Đài Loan.
Lúc tên lửa được phóng ra, quân đội đã sớm nghiêm trang chờ lệnh lập tức xuất phát, hướng về phía Đài Loan, tiến hành trấn áp, dọn sạch tất cả chướng ngại nhằm thu phục Đài Loan.
Vào lúc này, hành động của Lục Thiếu Hoa đối với Nhật Bản đã hoàn toàn kết thúc. Lục Thiếu Hoa nhận được điện thoại của Lý Chí Kiệt, y đích thân báo cáo việc này, đồng thời Lý Chí Kiệt còn báo cáo bổ sung về lực lượng quân đội được phái tới Đài Loan.
Tuyệt đối Lục Thiếu Hoa không thể ngờ động tác của lãnh đạo quốc gia lại nhanh nhẹn như vậy, điều này làm hắn giật mình, tuy nhiên ngay sau đó hắn lại cảm thấy vui mừng.
Bởi vì như vậy thì tổ quốc sẽ được thống nhất, mà sự nghiệp thống nhất này ít nhiều gì cũng có sự góp sức của hắn. Nếu thật sự tính rõ ra thì Lục Thiếu Hoa chiếm công đầu, bởi vì hắn tiêu diệt sạch vệ tinh quân sự của Mỹ khiến Mỹ trở thành một con hổ giấy không răng.
Tiêu diệt các vệ tinh quân sự, làm cho lãnh đạo quốc gia không còn e dè, từ đó mới khiến Tổ quốc được thống nhất. Tố quốc có thể thống nhất là chuyện đại sự mà toàn dân quan tâm, mà Lục Thiếu Hoa chiếm công đầu trong việc này, thử hỏi làm sao Lục Thiếu Hoa không vui mừng và kích động được?
Rất có ý nghĩa, tham gia vào một hành động như vậy, Lục Thiếu Hoa thấy vô cùng có ý nghĩa. Tuy nhiên, trong lòng hắn ít nhiều lại có chút tiếc nuối. Làm một người Trung Quốc, phát triển cho tới hôm nay có thể nói là đã trở thành một “siêu nhân” của Trung Quốc, từ sâu trong đáy lòng, hắn cảm thấy đau buồn, bởi vì với thực lực của hắn bây giờ, quốc gia sẽ không thể nào dung thứ.
Đương nhiên lãnh đạo tối cao hiện nay sẽ không nghi ngại gì Lục Thiếu Hoa nhưng còn người kế nhiệm thì sao? Thôi được, cho dù người kế nhiệm cũng không có hành động bất lợi gì đối với Lục Thiếu Hoa, thế còn người tiếp theo nữa?
Lục Thiếu Hoa có thể cam đoan là sau này sẽ không có người cảm thấy bất mãn với hắn sao? Đến lúc đó thì rắc rối to, người cùng một nước chĩa súng vào nhau, đó là điều mà Lục Thiếu Hoa không bao giờ muốn xảy ra.
Hơn nữa, khi chiến dịch lần này qua đi, thức lực Lục Thiếu Hoa sẽ mở rộng và lớn mạnh hơn nhiều, cứ bám trụ ở Trung Quốc, đó là tự hạn chế mình. Nếu hắn muốn tiếp tục phát triển, hắn, trở thành một ngọn núi cao không ai vượt qua được, thì hắn nhất định phải rời đi.
Rời khỏi nơi sinh trưởng, trong lòng Lục Thiếu Hoa có cảm thấy nặng nề. Tuy nhiên cảm xúc này đến nhanh, đi cũng nhanh. Lúc này Tổ quốc đã sắp thống nhất, Lục Thiếu Hoa càng mong chờ ngày ấy đến rồi mới ra đi.
Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không quên hỏi Lý Chí Kiệt có thu thập được tin tức gì về việc lãnh đạo quốc muốn ra tay với Nhật Bản. Đáng tiếc là hắn phải thất vọng, cho tới bây giờ, còn chưa có bất cứ tin tức tốt nào truyền đến, chỉ biết là quân đội quốc gia tập trung ở một nơi, nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì, có vẻ như Quốc gia không có ý định tấn công Nhật Bản.
Đương nhiên, là không tấn công hay tạm thời chưa tấn công, Lục Thiếu Hoa chưa thể xác định được. Lý Chí Kiệt cũng vậy, câu trả lời chỉ sợ phải đợi đến ngày mai mới biết được.
Đúng vậy, sáng mai, chính khách Nhật Bản bị ám sát, quân đội bị xử lý, tin tức chấn động thế này chắc chắn sẽ truyền đi khắp thế giới. Thời điểm đó không thể nghi ngờ là thời cơ tốt nhất để ra tay. Còn nếu như đến thời điểm đó mà quân đội Quốc gia không có bất cứ hành động nào, có nghĩa là lãnh đạo Quốc gia đã từ bỏ ý định dùng vũ lực với Nhật Bản.
Từ bỏ? Hay ra tay? Trước mắt còn chưa thể xác định được
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook