Thương Trường Đại Chiến
-
Quyển 4 - Chương 1178: Khó khăn trong việc dùng người
Phải để cho người khác nói nhiều quốc gia phương Tây liên quân chịu thiệt bên Châu Phi, bốn tàu sân bay không về được, trở thành tù binh, như vậy người nghe nhất định sẽ nói, đó là người ta nói đùa, nhưng những lời này từ miệng Lục Thiếu Hoa nói ra, như vậy nhất định là sự thật.
Mặc kệ là Lưu Minh Chương hay Lý Vân Thanh hoặc Lý Tông Ân, bọn họ rất tin lời của Lục Thiếu Hoa không chút nghi ngờ, nguyên nhân là vì Lục Thiếu Hoa có thực lực đó, chỉ là bọn họ cảm thấy có chút khiếp sợ, dù sao liên quân kia phái ra, đều là quân đội tinh nhuệ.
Quân đội tinh nhuệ của một nước đã làm cho người ta đủ đau đầu, hiện tại lại là liên quân, là nhiều quốc gia tạo thành, còn chịu thất bại, có thể thấy được thực lực căn cứ Hổ Gầm mạnh thế nào.
Thực lực căn cứ Hổ Gầm mấy người Lưu Minh Chương không có hiểu rõ thực tế, nhưng, bọn họ cho rằng rất mạnh, nhưng mức độ dũng mãnh vượt qua tưởng tượng của bọn họ, làm cho bọn họ đều cảm thấy giật mình.
Tuy nhiên nghe Lục Thiếu Hoa nói, dường như còn lớn hơn dự kiến, tính cả liên quân và vệ tinh quân sự quốc gia đều bị căn cứ Hổ Gầm xử lý, đem triệt hoàn toàn những nước đó xuống dưới đáy biển trở thành một con cọp giấy, điều này ai cũng không thể tưởng tượng.
Phấn khích à
Đúng vậy, phấn khích, mấy người Lưu Minh Chương vui mừng khi thấy cục diện này, không phải các nước phương Tây vốn rất kiêu ngạo sao? Hiện tại cuối cùng lại chịu thiệt, vả lại là thiệt hại lớn, lại không thể làm gì, chỉ có thể giương mắt nhìn.
Trừ điều đó ra, thật đúng là không có cách nào khác, chỉ có giương mắt nhìn, bằng không bọn họ còn có thể làm thế nào?
Đem việc vệ tinh quân sự của bọn họ bị xử lý nói ra sao?
Điều đó quả thực đúng là muốn chết, các nước phương Tây là những cường quốc, những năm gần đây bọn họ có thói quen ở vị trí bá chủ, ít nhiều cũng đắc tội với một số nước, nếu để cho người ta biết vệ tinh quân sự của bọn họ bị xử lý, lực lượng quốc phòng bị hạn chế bớt, không chừng để người ta thừa dịp gây khó dễ cho bọn họ.
Chỉ có thể đánh nát răng nanh trong bụng, trừ điều đó ra, bọn họ không có cách nào khác.
Tuy nhiên lại nói, lúc này hay là xử lý kinh tế Hàn Quốc trước cho thỏa đáng, về phần cái khác, đều không quan trọng.
Đúng vậy, cái khác đã không quan trọng, bởi vì hiện tại cuộc chiến đã xác định, Hàn Quốc mất đi căn cứ thử nghiệm tên lửa đạn đạo, đã không có bất cứ sự phản kháng nào, vận mệnh đã nghiêng về phía Triều Tiên
Có được rất nhiều đạn đạo tầm ngắn, vả lại uy lực tương đối lớn, tại đây điều kiện có lợi cho bên ta, Triều Tiên kia cũng sẽ không cần vất vả, bọn họ không có cách gì để thống nhất.
Nếu đã có kết luận như vậy, sự tình tiếp theo liền trở lên rất đơn giản, mấy người Lưu Minh Chương hoàn toàn có thể thừa dịp này tấn công vào thị trường chứng khoán quốc tế, tin rằng Lục Thiếu Hoa lo lắng là cũng có lý lẽ, lượng tài chính lớn như vậy, nếu muốn rút lui khỏi cũng không phải lập tức có thể rút lui, cần phải có thời gian, cho nên, Lục Thiếu Hoa có lo lắng cũng là bình thường thôi.
- Thời gian quả thật hơi gấp, nhưng, cũng không phải không thể làm được, nhiều lắm điều một ít người lại là được thôi.
Lưu Minh Chương nhíu mày nói
Kỳ thực vấn đề này Lưu Minh Chương đã nghĩ tới, chỉ có điều không suy nghĩ cẩn thận, nhưng, bây giờ Lục Thiếu Hoa nhắc tới, Lưu Minh Chương cũng không thể không cẩn thận suy xét một chút, đầu tiên là vấn đề nhân viên.
Công ty tài chính Phượng Hoàng có rất nhiều người môi giới chứng khoán, số lượng xấu rất lớn, nhưng, hiện tại gần như những người môi giới chứng khoán có trong tay đều có nhiệm vụ cần bọn họ đi làm, nếu muốn bứt họ ra, thật sự nói dễ hơn làm.
Rút ra, vị trí bọn họ làm sao bây giờ? Nhiệm vụ của bọn họ không cần hoàn thành sao?
Lục Thiếu Hoa lo lắng cũng có lý lẽ riêng, lượng tài chính lớn như vậy, nếu muốn rút ra không phải có thể lập tức rút ra, cần phải có thời gian, cho nên, Lục Thiếu Hoa lo lắng cũng là bình thường thôi.
Đó là liên quan tới toàn bộ sự tình, không có khả năng vì Hàn Quốc mà buông tha cho các nhiệm vụ khác.
Ban đầu, lúc Lục Thiếu Hoa chuẩn bị ra tay với Hàn Quốc, mấy người Lưu Minh Chương liền chen chúc rút ra một số người môi giới chứng khoán, như vậy, có một số người môi giới chứng khoán sẽ phải tăng thêm nhiệm vụ, nhưng, hiện tại xem ra, dường như lại được điều động người.
Không người để sử dụng, đây là một vấn đề mấu chốt nhất
Lục Thiếu Hoa cũng ý thức được vấn đề này, nhưng nếu muốn giải quyết, nói thì dễ hơn làm.
- Nước Mỹ bên kia có thể rút ra một ít người hay không?
Lục Thiếu Hoa hỏi
Bên Mỹ bên kia, có hai chi đội, một là đội ngũ công ty tài chính Phượng Hoàng, còn có một chi là đội ngũ người môi giới chứng khoán ẩn núp, trước mắt hai chi đội này, cũng chỉ có một chi đội cần dùng mà thôi, một chi đội để không không dùng.
Đúng vậy, bởi vì Tập đoàn Phượng Hoàng bị nói xấu, hiện tại chi nhánh công ty tài chính Phượng Hoàng ở hải ngoại đã bị lâm vào trạng thái “nghỉ ngơi”, không có đầu tư bất luận cái gì, không có việc gì làm.
Từ trước khi cơn lốc tài chính bùng nổ, Lục Thiếu Hoa đã ra lệnh, rút toàn bộ đầu tư bên nước Mỹ, nói cách khác, trước khi thời điểm kia bắt đầu, chi nhánh công ty tài chính Phượng Hoàng đã không có bất cứ hoạt động nào
Thêm việc Tập đoàn Phượng Hoàng bị nói xấu, chi nhánh công ty tài chính Phượng Hoàng càng không cần hoạt động bất cứ cái gì, mà chi đội người môi giới chứng khoán đó không dùng sao lại không điều động lại đây?
Chỉ tiếc là đội người môi giới chứng khoán đó chỉ có một ít là người Trung Quốc, đại đa số đều là người Mỹ, cái này gọi là người ngoại tộc, tâm tất khác thường, muốn dùng bọn họ, thực sự phải rất cẩn thận mới được
- Rất khó đảm bảo trung thành.
Lý Thanh Vân than thở một câu
Đường Khiêm cùng Tôn Khiêm là hai người phụ trách bên nước Mỹ, mà trong hai người, Đường Khiêm là do Lý Tông Ân phụ trách, chính là người quản lý tổ chức môi giới chứng khoán bí mật ở nước Mỹ, nhiệm vụ cũng rất đơn giản, bố trí tốt mọi thứ trước khi cơn lốc tài chính bùng phát.
Còn Tôn Khiêm, anh ta do Lý Vân Thanh phụ trách, quản lý chi nhánh công ty tài chính Phượng Hoàng ở nước Mỹ, cho nên, về phương diện này, Lý Vân Thanh là người có quyền lên tiếng đầu tiên.
- Như vậy làm sao bây giờ
Lưu Minh Chương đề xuất vấn đề rất sắc bén, chỉ thẳng vào chỗ cần giải quyết.
- Điều động từ công ty tài chính Phượng Hoàng đi, bảo Lâm Nghị bên kia sắp xếp.
Lục Thiếu Hoa khoát tay áo, dường như đã quyết định, sau đó lại bổ sung một câu
- Kêu Tôn Khiêm bên Mỹ trở về cho tôi, đem mấy người tin được điều động về, ồ, để lại một người, kết thúc chi nhánh công ty trên phố Wall, những người khác toàn bộ trở về
Điều động hai bên, đúng vậy, Lục Thiếu Hoa chính là chọn hai cách điều động, chủ yếu chính là dẫn người của Tôn Khiêm trở về, mặt khác điều động vài người trong công ty tài chính Phượng Hoàng, lúc trước đã điều động người qua, hình thành một đội ngũ khổng lồ.
- Tôi cảm thấy như vậy được.
Lưu Minh Chương gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với quyết định của Lục Thiếu Hoa
Hai người Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân cũng vậy, đều đồng ý, mà không, hai người bọn họ không hẹn mà cùng gật gật đầu.
- Vậy cứ như vậy đi, lập tức gọi điện thoại cho Tôn Khiêm, bảo anh ta dẫn người lâp tức lên máy bay gần nhất trở về, mặt khác, gọi điện thoại cho Lâm Nghị, bảo anh ta lập tức chen chúc, đem người điều lại đây trước.
Lục Thiếu Hoa phất phát tay đầy khí thế, sau cùng gõ nhịp.
Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh lại vội đi, mà Lục Thiếu Hoa thì lại không có việc gì, quan sát trực tiếp vệ tinh gián điệp số 1, có vẻ rất nhàn nhã.
Nhưng quan sát hình ảnh vệ tinh gián điệp số 1 truyền đến cũng không phải nhàn nhã, chiến tranh còn tiếp tục, theo hình ảnh Lý Thượng Khuê đưa đến, hình ảnh không ngừng biến hóa, lại nhớ tới cảnh biên giới Hàn Quốc và Triều Tiên.
Giờ phút này quân đội Triều Tiên đã sớm tiến vào biên giới, có đạn đạo đánh tiên phong, tiến hành oanh tạc, quân đội Hàn Quốc đã sớm bị đánh tan, quân đội bộ binh thong dong tiến vào, tiến hành khống chế thành thị gần biên giới nhất.
Tuy rằng thực lực quân đội Triều Tiên không phải rất mạnh, vẫn dùng đại pháo như ở chiến tranh thế giới thứ hai, vẫn phải có máy bay chiến đấu, máy bay chiến đấu mua của Trung Quốc không ít, vào lúc này vừa vặn có thể đưa ra dùng.
Hàn Quốc cũng có máy bay chiến đấu, nhưng là máy bay chiến đấu không thể đứng dậy, bởi vì căn cứ Hổ Gầm bán cho Triều Tiên đạn đạo tầm ngắn, , dùng đạn đạo loại này bắn máy bay chiến đấu của Hàn Quốc không gì có thể tốt hơn.
Máy bay chiến đấu của Hàn Quốc không có cách nào uy hiếp quân đội Triều Tiên, mà máy bay chiến đấu Triều Tiên lại có thể tiên phong, bay lên tấn công quân đội Hàn Quốc, điều này không thể nghi ngờ có thể đẩy nhanh quá trình dọn sạch chướng ngại, cho nên, quân đội bộ binh đẩy mạnh tốc độ cực nhanh.
Mặt khác quân đội Triều Tiên rất đông, dưới tình hình như vậy, bọn họ không thể chỉ đánh một chỗ, chọn cách tấn công nhiều chỗ, cho nên, trong khoảng thời gian ngắn, quân đội Triều Tiên đã khống chế hai thành thị, đang hướng tới thủ đô Hàn Quốc.
Tấn công thủ đô, chẳng khác nào hoàn thành thống nhất nghiệp lớn, có lẽ sau khi chiếm thủ đô còn có thể có thành thị không bị khống chế, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là.. ngay cả thủ đô đã bị đánh hạ, còn lại cái gì đâu.
Thủ đô tương đương với sở tổng chỉ huy, một khi bị đánh hạ, chẳng khác nào là thua trận, mà xem ra tốc độ này đẩy nhanh, qua một ngày nữa, thủ đô Hàn Quốc bị chiếm cũng không có vấn đề gì.
Nhưng mà, nhìn đến quân đội Triều Tiên dũng mãnh như vậy, lãnh đạo Hàn Quốc cũng luống cuống, đúng vậy, bọn họ cũng luống cuống, đang cố cứu lại cục diện.
Nhưng bọn họ có thể cứu lại sao?
Mặc kệ là Lưu Minh Chương hay Lý Vân Thanh hoặc Lý Tông Ân, bọn họ rất tin lời của Lục Thiếu Hoa không chút nghi ngờ, nguyên nhân là vì Lục Thiếu Hoa có thực lực đó, chỉ là bọn họ cảm thấy có chút khiếp sợ, dù sao liên quân kia phái ra, đều là quân đội tinh nhuệ.
Quân đội tinh nhuệ của một nước đã làm cho người ta đủ đau đầu, hiện tại lại là liên quân, là nhiều quốc gia tạo thành, còn chịu thất bại, có thể thấy được thực lực căn cứ Hổ Gầm mạnh thế nào.
Thực lực căn cứ Hổ Gầm mấy người Lưu Minh Chương không có hiểu rõ thực tế, nhưng, bọn họ cho rằng rất mạnh, nhưng mức độ dũng mãnh vượt qua tưởng tượng của bọn họ, làm cho bọn họ đều cảm thấy giật mình.
Tuy nhiên nghe Lục Thiếu Hoa nói, dường như còn lớn hơn dự kiến, tính cả liên quân và vệ tinh quân sự quốc gia đều bị căn cứ Hổ Gầm xử lý, đem triệt hoàn toàn những nước đó xuống dưới đáy biển trở thành một con cọp giấy, điều này ai cũng không thể tưởng tượng.
Phấn khích à
Đúng vậy, phấn khích, mấy người Lưu Minh Chương vui mừng khi thấy cục diện này, không phải các nước phương Tây vốn rất kiêu ngạo sao? Hiện tại cuối cùng lại chịu thiệt, vả lại là thiệt hại lớn, lại không thể làm gì, chỉ có thể giương mắt nhìn.
Trừ điều đó ra, thật đúng là không có cách nào khác, chỉ có giương mắt nhìn, bằng không bọn họ còn có thể làm thế nào?
Đem việc vệ tinh quân sự của bọn họ bị xử lý nói ra sao?
Điều đó quả thực đúng là muốn chết, các nước phương Tây là những cường quốc, những năm gần đây bọn họ có thói quen ở vị trí bá chủ, ít nhiều cũng đắc tội với một số nước, nếu để cho người ta biết vệ tinh quân sự của bọn họ bị xử lý, lực lượng quốc phòng bị hạn chế bớt, không chừng để người ta thừa dịp gây khó dễ cho bọn họ.
Chỉ có thể đánh nát răng nanh trong bụng, trừ điều đó ra, bọn họ không có cách nào khác.
Tuy nhiên lại nói, lúc này hay là xử lý kinh tế Hàn Quốc trước cho thỏa đáng, về phần cái khác, đều không quan trọng.
Đúng vậy, cái khác đã không quan trọng, bởi vì hiện tại cuộc chiến đã xác định, Hàn Quốc mất đi căn cứ thử nghiệm tên lửa đạn đạo, đã không có bất cứ sự phản kháng nào, vận mệnh đã nghiêng về phía Triều Tiên
Có được rất nhiều đạn đạo tầm ngắn, vả lại uy lực tương đối lớn, tại đây điều kiện có lợi cho bên ta, Triều Tiên kia cũng sẽ không cần vất vả, bọn họ không có cách gì để thống nhất.
Nếu đã có kết luận như vậy, sự tình tiếp theo liền trở lên rất đơn giản, mấy người Lưu Minh Chương hoàn toàn có thể thừa dịp này tấn công vào thị trường chứng khoán quốc tế, tin rằng Lục Thiếu Hoa lo lắng là cũng có lý lẽ, lượng tài chính lớn như vậy, nếu muốn rút lui khỏi cũng không phải lập tức có thể rút lui, cần phải có thời gian, cho nên, Lục Thiếu Hoa có lo lắng cũng là bình thường thôi.
- Thời gian quả thật hơi gấp, nhưng, cũng không phải không thể làm được, nhiều lắm điều một ít người lại là được thôi.
Lưu Minh Chương nhíu mày nói
Kỳ thực vấn đề này Lưu Minh Chương đã nghĩ tới, chỉ có điều không suy nghĩ cẩn thận, nhưng, bây giờ Lục Thiếu Hoa nhắc tới, Lưu Minh Chương cũng không thể không cẩn thận suy xét một chút, đầu tiên là vấn đề nhân viên.
Công ty tài chính Phượng Hoàng có rất nhiều người môi giới chứng khoán, số lượng xấu rất lớn, nhưng, hiện tại gần như những người môi giới chứng khoán có trong tay đều có nhiệm vụ cần bọn họ đi làm, nếu muốn bứt họ ra, thật sự nói dễ hơn làm.
Rút ra, vị trí bọn họ làm sao bây giờ? Nhiệm vụ của bọn họ không cần hoàn thành sao?
Lục Thiếu Hoa lo lắng cũng có lý lẽ riêng, lượng tài chính lớn như vậy, nếu muốn rút ra không phải có thể lập tức rút ra, cần phải có thời gian, cho nên, Lục Thiếu Hoa lo lắng cũng là bình thường thôi.
Đó là liên quan tới toàn bộ sự tình, không có khả năng vì Hàn Quốc mà buông tha cho các nhiệm vụ khác.
Ban đầu, lúc Lục Thiếu Hoa chuẩn bị ra tay với Hàn Quốc, mấy người Lưu Minh Chương liền chen chúc rút ra một số người môi giới chứng khoán, như vậy, có một số người môi giới chứng khoán sẽ phải tăng thêm nhiệm vụ, nhưng, hiện tại xem ra, dường như lại được điều động người.
Không người để sử dụng, đây là một vấn đề mấu chốt nhất
Lục Thiếu Hoa cũng ý thức được vấn đề này, nhưng nếu muốn giải quyết, nói thì dễ hơn làm.
- Nước Mỹ bên kia có thể rút ra một ít người hay không?
Lục Thiếu Hoa hỏi
Bên Mỹ bên kia, có hai chi đội, một là đội ngũ công ty tài chính Phượng Hoàng, còn có một chi là đội ngũ người môi giới chứng khoán ẩn núp, trước mắt hai chi đội này, cũng chỉ có một chi đội cần dùng mà thôi, một chi đội để không không dùng.
Đúng vậy, bởi vì Tập đoàn Phượng Hoàng bị nói xấu, hiện tại chi nhánh công ty tài chính Phượng Hoàng ở hải ngoại đã bị lâm vào trạng thái “nghỉ ngơi”, không có đầu tư bất luận cái gì, không có việc gì làm.
Từ trước khi cơn lốc tài chính bùng nổ, Lục Thiếu Hoa đã ra lệnh, rút toàn bộ đầu tư bên nước Mỹ, nói cách khác, trước khi thời điểm kia bắt đầu, chi nhánh công ty tài chính Phượng Hoàng đã không có bất cứ hoạt động nào
Thêm việc Tập đoàn Phượng Hoàng bị nói xấu, chi nhánh công ty tài chính Phượng Hoàng càng không cần hoạt động bất cứ cái gì, mà chi đội người môi giới chứng khoán đó không dùng sao lại không điều động lại đây?
Chỉ tiếc là đội người môi giới chứng khoán đó chỉ có một ít là người Trung Quốc, đại đa số đều là người Mỹ, cái này gọi là người ngoại tộc, tâm tất khác thường, muốn dùng bọn họ, thực sự phải rất cẩn thận mới được
- Rất khó đảm bảo trung thành.
Lý Thanh Vân than thở một câu
Đường Khiêm cùng Tôn Khiêm là hai người phụ trách bên nước Mỹ, mà trong hai người, Đường Khiêm là do Lý Tông Ân phụ trách, chính là người quản lý tổ chức môi giới chứng khoán bí mật ở nước Mỹ, nhiệm vụ cũng rất đơn giản, bố trí tốt mọi thứ trước khi cơn lốc tài chính bùng phát.
Còn Tôn Khiêm, anh ta do Lý Vân Thanh phụ trách, quản lý chi nhánh công ty tài chính Phượng Hoàng ở nước Mỹ, cho nên, về phương diện này, Lý Vân Thanh là người có quyền lên tiếng đầu tiên.
- Như vậy làm sao bây giờ
Lưu Minh Chương đề xuất vấn đề rất sắc bén, chỉ thẳng vào chỗ cần giải quyết.
- Điều động từ công ty tài chính Phượng Hoàng đi, bảo Lâm Nghị bên kia sắp xếp.
Lục Thiếu Hoa khoát tay áo, dường như đã quyết định, sau đó lại bổ sung một câu
- Kêu Tôn Khiêm bên Mỹ trở về cho tôi, đem mấy người tin được điều động về, ồ, để lại một người, kết thúc chi nhánh công ty trên phố Wall, những người khác toàn bộ trở về
Điều động hai bên, đúng vậy, Lục Thiếu Hoa chính là chọn hai cách điều động, chủ yếu chính là dẫn người của Tôn Khiêm trở về, mặt khác điều động vài người trong công ty tài chính Phượng Hoàng, lúc trước đã điều động người qua, hình thành một đội ngũ khổng lồ.
- Tôi cảm thấy như vậy được.
Lưu Minh Chương gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với quyết định của Lục Thiếu Hoa
Hai người Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân cũng vậy, đều đồng ý, mà không, hai người bọn họ không hẹn mà cùng gật gật đầu.
- Vậy cứ như vậy đi, lập tức gọi điện thoại cho Tôn Khiêm, bảo anh ta dẫn người lâp tức lên máy bay gần nhất trở về, mặt khác, gọi điện thoại cho Lâm Nghị, bảo anh ta lập tức chen chúc, đem người điều lại đây trước.
Lục Thiếu Hoa phất phát tay đầy khí thế, sau cùng gõ nhịp.
Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh lại vội đi, mà Lục Thiếu Hoa thì lại không có việc gì, quan sát trực tiếp vệ tinh gián điệp số 1, có vẻ rất nhàn nhã.
Nhưng quan sát hình ảnh vệ tinh gián điệp số 1 truyền đến cũng không phải nhàn nhã, chiến tranh còn tiếp tục, theo hình ảnh Lý Thượng Khuê đưa đến, hình ảnh không ngừng biến hóa, lại nhớ tới cảnh biên giới Hàn Quốc và Triều Tiên.
Giờ phút này quân đội Triều Tiên đã sớm tiến vào biên giới, có đạn đạo đánh tiên phong, tiến hành oanh tạc, quân đội Hàn Quốc đã sớm bị đánh tan, quân đội bộ binh thong dong tiến vào, tiến hành khống chế thành thị gần biên giới nhất.
Tuy rằng thực lực quân đội Triều Tiên không phải rất mạnh, vẫn dùng đại pháo như ở chiến tranh thế giới thứ hai, vẫn phải có máy bay chiến đấu, máy bay chiến đấu mua của Trung Quốc không ít, vào lúc này vừa vặn có thể đưa ra dùng.
Hàn Quốc cũng có máy bay chiến đấu, nhưng là máy bay chiến đấu không thể đứng dậy, bởi vì căn cứ Hổ Gầm bán cho Triều Tiên đạn đạo tầm ngắn, , dùng đạn đạo loại này bắn máy bay chiến đấu của Hàn Quốc không gì có thể tốt hơn.
Máy bay chiến đấu của Hàn Quốc không có cách nào uy hiếp quân đội Triều Tiên, mà máy bay chiến đấu Triều Tiên lại có thể tiên phong, bay lên tấn công quân đội Hàn Quốc, điều này không thể nghi ngờ có thể đẩy nhanh quá trình dọn sạch chướng ngại, cho nên, quân đội bộ binh đẩy mạnh tốc độ cực nhanh.
Mặt khác quân đội Triều Tiên rất đông, dưới tình hình như vậy, bọn họ không thể chỉ đánh một chỗ, chọn cách tấn công nhiều chỗ, cho nên, trong khoảng thời gian ngắn, quân đội Triều Tiên đã khống chế hai thành thị, đang hướng tới thủ đô Hàn Quốc.
Tấn công thủ đô, chẳng khác nào hoàn thành thống nhất nghiệp lớn, có lẽ sau khi chiếm thủ đô còn có thể có thành thị không bị khống chế, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là.. ngay cả thủ đô đã bị đánh hạ, còn lại cái gì đâu.
Thủ đô tương đương với sở tổng chỉ huy, một khi bị đánh hạ, chẳng khác nào là thua trận, mà xem ra tốc độ này đẩy nhanh, qua một ngày nữa, thủ đô Hàn Quốc bị chiếm cũng không có vấn đề gì.
Nhưng mà, nhìn đến quân đội Triều Tiên dũng mãnh như vậy, lãnh đạo Hàn Quốc cũng luống cuống, đúng vậy, bọn họ cũng luống cuống, đang cố cứu lại cục diện.
Nhưng bọn họ có thể cứu lại sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook