Thương Nguyên Đồ (Dịch)
-
Chapter227: Sự phẫn nộ của Bạch Dao Nguyệt
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Hắc Sa Động Thiên, là một thế giới Động Thiên. Người bình thường ở bên ngoài vĩnh viễn sẽ không tìm thấy lối vào.
Thế giới Động Thiên rộng năm ngàn dặm.
Trong sảnh điện nguy nga.
Hắc Sa động chủ khoanh chân ngồi sau bàn dài, lật xem hồ sơ. Thuần Vu Mục với bộ tóc hoa râm ngoan ngoãn chờ ở một bên.
“Biết sai chỗ nào chưa?" Hắc Sa động chủ ngẩng đầu nhìn Thuần Vu Mục.
“Đệ tử không biết." Thuần Vu Mục ngẩng đầu nói.
Hắc Sa động chủ hừ lạnh một tiếng: "Là ngươi động thủ với Mạnh Đại Giang của phủ Đông Ninh Vương triều Đại Chu sao? Vu khống hắn cấu kết với Thiên Yêu Môn đúng không?”
“Động chủ, căn bản là đệ tử không biết Mạnh Đại Giang." Thuần Vu Mục liền nói, mặt mũi hắn hiền lành, giờ phút này nói chuyện cũng rất thành khẩn.
“Gì.”
Hắc Sa động chủ nhìn bộ dạng già nua Thuần Vu Mục, không khỏi lắc đầu: "Nói thật với ngươi, Tạo Hóa Tôn Giả Nguyên Sơ Sơn tự mình viết thư tới, nói là đã tra ra là ngươi động thủ hãm hại Mạnh Đại Giang.”
“Không có, chắc chắn không có." Thuần Vu Mục lắc đầu nói: "Nhất định là Nguyên Sơ Sơn nghĩ sai rồi.”
“Tạo Hóa Tôn Giả sẽ vu hãm ngươi chắc?” Hắc Sa Động Chủ nhìn hắn.
“Chắc chắn là bọn hắn đã tính sai rồi.” Thuần Vu Mục nói: "Đệ tử chưa làm chính là chưa làm, nếu bọn hắn cho rằng đệ tử làm thì xin lấy ra chứng cớ, nên trừng phạt như thế nào trừng phạt như thế nào. Nếu không có chứng cứ mà nói miệng như vậy thì đệ tử cảm thấy rất buồn cười, càng không có khả năng phục.”
Hắc Sa động chủ nhìn hắn.
Thuần Vu Mục cũng rất bình tĩnh.
Hắn đã một trăm bảy mươi tám tuổi, cộng thêm quanh năm chinh chiến nhiều lần thi triển cấm thuật Thần Tôn nên cũng chỉ còn lại khoảng mười năm tuổi thọ. Ví dụ như thế cục hôm nay, thường xuyên chém giết Yêu tộc, chỉ sợ hắn đều sống không được mười năm.
Gần cái chết, rất nhiều người đã sớm nhìn thấu.
Hắn sẽ không thừa nhận!
Là Huyễn Ma nhập Đạo Chi Cảnh, làm việc rất sạch sẽ, đối phương căn bản không thể đưa ra chứng cứ.
“Thư của Tạo Hóa Tôn Giả ở Nguyên Sơ Sơn, ta cũng muốn bẩm báo Tôn Giả.” Hắc Sa động chủ đứng dậy nói: “Đi theo ta!”
“Vâng.” Thuần Vu Mục ngoan ngoãn đi theo.
Ha ha.
Sau khi rời khỏi điện sảnh, Hắc Sa động chủ liền mang theo Thuần Vu Mục bay lên, bay khoảng mấy trăm dặm, đến đỉnh một tòa núi cao, nơi đó có mây mù lượn lờ, có lầu sát nhau.
Một nữ tử mặc đồ trắng khoanh chân ngồi tu luyện ở đài cao nhất trong chín tầng lầu. Phía sau nàng ta xuất hiện một vòng dị tượng trăng cong thật lớn, trăng cong trắng bạc tản ra ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng, chiếu khắp nơi.
“Thái Âm Nguyệt Huyền đúng không?" Thuần Vu Mục xa xa nhìn thấy cảnh này, đều thầm kinh hãi.
Năm vị Thái Âm Thánh nữ đều là Phong Hầu Thần Tôn. Dị tượng 'Thái Âm Nguyệt' phía sau cũng chỉ lớn một trượng mà thôi. Dị tượng trăng cong khổng lồ giữa không trung... Uy thế này khiến Thuần Vu Mục sợ hãi.
“Là Bạch Dao Nguyệt Tôn Giả." Thuần Vu Mục hiểu được điểm ấy, hắn biết Bạch Dao Nguyệt Tôn Giả còn là ‘Phong Vương Thần Tôn’ đã là chấp chưởng Thái Âm Điện. Sau đó trở thành Tạo Hóa Tôn Giả! Đương nhiên cũng từ chức điện chủ Thái Âm điện.
Hắc Sa động chủ mang theo Thuần Vu Mục, cũng bay lên đài cao chín tầng, bất quá là ở bên cạnh yên lặng chờ đợi.
Bạch Dao Nguyệt rốt cục đình chỉ tu hành, dị tượng nằm ngang trong hư không biến mất, nàng ta mở mắt ra nhìn hai người trước mắt.
“Có việc gì?” Bạch Dao Nguyệt lạnh lùng nói.
“Tôn Giả, là Tần Ngũ Tôn Giả ở Nguyên Sơ Sơn gửi thư." Hắc Sa động chủ cung kính đưa phong thư cho Bạch Dao Nguyệt: "Ta cũng hỏi Thuần Vu Mục, Thuần Vu Mục không thừa nhận hãm hại Mạnh Đại Giang.”
“Tần Ngũ sao?” Bạch Dao Nguyệt nhận lấy liếc mắt, cười lạnh một tiếng: "Thiên cơ thôi diễn? Tần Ngũ này càng ngày càng cằn nhằn, không đủ chứng cớ, tùy tiện nói một câu đã muốn động đến Thần Tôn Hắc Sa Động Thiên ta, đúng là nằm mơ.”
“Vâng, ta cũng nghĩ như vậy." Hắc Sa động chủ cũng nói.
“Không cần để ý tới.”
Bạch Dao Nguyệt lạnh nhạt nói: "Ngươi đi xuống trước, Thuần Vu Mục ở lại.”
“Vâng." Hắc Sa động chủ ngoan ngoãn rời đi.
Bạch Dao Nguyệt lúc này mới đem ánh mắt dừng ở Thuần Vu Mục trên người, Thuần Vu Mục tu luyện ảo thuật, phi thường coi trọng tâm linh tu hành! Ý chí cũng cực mạnh. Hắn có thể đối mặt với Hắc Sa động chủ mà không chút loạn. Nhưng giờ phút này ánh mắt Bạch Dao Nguyệt Tôn Giả dừng ở trên người hắn, hắn cảm thấy cả người như đang ở cánh đồng tuyết lạnh như băng, cảm giác rét lạnh thấu xương tiến vào cơ thể, tiến vào Nguyên Thần.
Nguyên thần run lẩy bẩy.
Lạnh quá!
Giống như người bình thường mặc một chiếc áo ở trong dòng sông trời đông giá rét thực sự rất lạnh nên ý chí nội tâm Thuần Vu Mục đều có chút không chịu nổi.
“Nói, là ai sai đã khiến ngươi." Bạch Dao Nguyệt mở miệng.
“Đệ tử thật sự không làm." Thuần Vu Mục vẫn cắn răng nói.
Trong mắt Bạch Dao Nguyệt có một chút thưởng thức, chỉ là uy thế vô hình khủng bố hơn, ngấm sâu vào Nguyên Thần của Thuần Vu Mục, lạnh nhạt nói: "Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, ai sai khiến ngươi làm. Nếu còn không trả lời thì chết đi.”
Thuần Vu Mục trong lòng giật mình.
Hắn có một loại cảm giác, nếu không thừa nhận, Bạch Dao Nguyệt Tôn Giả thật sẽ giết hắn.
“Vâng, vâng là Vũ Dương Hầu." Thuần Vu Mục rốt cục nói: "Hắn biết chuyện của Mạnh Đại Giang và Bạch sư thúc nên ghen ghét bảo ta ra tay giáo huấn Mạnh Đại Giang. Hắn cũng đã lưu lại một con đường sống, không trực tiếp để cho ta giết.”
“Vì chuyện tình cảm riêng tư của con gái mà lại muốn phá hủy sao?” Bạch Dao Nguyệt cười lạnh: "Truyền tin tức đến Vũ Dương hầu cho ta, để hắn từ hôm nay trở đi, mỗi ngày đi tuần tra ở các châu các phủ sáu lần! Làm liên của tục ba năm, không được nghỉ ngơi.”
“Vâng.” Thuần Vu Mục cung kính đáp.
Tốc độ Phong Hầu Thần Tôn cũng chỉ như vậy, nơi của mỗi châu, mỗi phủ mỗi huyện đều phải đi tuần một lần thuận theo một đường cũng cần một canh giờ, sáu lần sao? Mỗi ngày đi tuần trên đường đi đã mất một nửa thời gian.
Ngày trước là canh giữ một chỗ, nghe được điều khiển lại xuất phát.
Hôm nay mỗi ngày tuần tra sáu lần! Chắc chắn sẽ rất khổ.
“Về phần ngươi, ta sẽ cho ngươi đổi một đội ngũ Thần Tôn, mấy năm kế tiếp sẽ vất vả hơn một chút." Bạch Dao Nguyệt lạnh nhạt nói: "Được rồi, đi xuống đi.”
“Vâng." Thuần Vu Mục thở phào một hơi nhanh chóng rời đi.
Rất nhanh xung quanh lại khôi phục yên tĩnh, chỉ còn lại có Bạch Dao Nguyệt khoanh chân ngồi một mình ở đó.
“Đúng là vô dụng, nếu trực tiếp giết, còn có thể bội phục Vũ Dương hầu ngươi có dũng khí đấy." Bạch Dao Nguyệt cười nhạo một tiếng, trong mắt có tia lạnh lẽo: "Mạnh Đại Giang, Mạnh Đại Giang? Một con kiến hôi thôi, tai họa của Niệm Vân, thật sự đáng chết! Nếu không phải hứa hẹn Niệm Vân thì Mạnh Đại Giang thậm chí toàn bộ Mạnh gia, sớm nên trực tiếp tiêu diệt.”
“Niệm Vân, là hậu bối ưu tú nhất Bạch gia ta nhiều năm như vậy. Lúc trước tuổi còn trẻ chính là Đại Nhật Cảnh Thần Tôn, lại bị một người bình thường làm hư cơ thể xử nữ.”
“Không có thân phận xử nử, tu hành Thái Âm nhất mạch sẽ giảm đi rất nhiều.”
“Dù vậy, Niệm Vân trước sáu mươi tuổi vẫn thành Phong Hầu Thần Tôn. Nếu như vẫn còn tấm thân xử nử thì sợ là trước bốn mươi tuổi đã có thể thành Phong Hầu, càng có hi vọng thành Phong Vương chấp chưởng Thái Âm điện, vậy tương lai càng có hi vọng thành Tôn Giả." Bạch Dao Nguyệt trong mắt có tức giận: "Nếu không có con kiến hôi Mạnh Đại Giang này thì Hắc Sa Động Thiên ta có hi vọng nhiều hơn một vị Tôn Giả.”
“Đời này của Niệm Vân, hy vọng thành Phong Vương đều xa vời. Cho dù thành công, tuổi tác cũng nhất định rất lớn." Bạch Dao Nguyệt lắc đầu: "Cơ duyên Tôn Giả, cứ như vậy bị hủy.”
“Ngu xuẩn.”
Bạch Dao Nguyệt nghĩ lại rất phẫn nộ.
Gia tộc bao nhiêu năm mới ra một cái mầm non, Đại Nhật Cảnh Thần Tôn thiên tài Thánh nữ, bị một cái người bình thường gây ra tai họa? Lúc ấy Bạch Dao Nguyệt tức giận đến muốn hộc máu!
Dù vậy, Bạch Niệm Vân vẫn thành Phong Hầu Thần Tôn trước sáu mươi tuổi. Cái này làm cho Bạch Dao Nguyệt càng tức giận!
Mất đi cơ thể vẫn như trước thành tựu như thế, nếu là hoàn toàn tốt, được nhiều không? Khẳng định so với bốn Thái Âm Thánh nữ hiện giờ đều mạnh hơn nhiều.
“Mạnh Đại Giang? Lần này tránh được một kiếp, coi như ngươi may mắn." Bạch Dao Nguyệt nhắm mắt lại lười suy nghĩ nhiều, nàng ta là người kiêu ngạo cỡ nào, đã đáp ứng Bạch Niệm Vân sẽ không động thủ với Mạnh gia thì tuyệt đối sẽ không.
Làm Tôn Giả trẻ tuổi nhất trong thiên hạ, thực lực xếp hạng trước ba Tôn Giả, trong xương cốt Bạch Dao Nguyệt là vô cùng kiêu ngạo, nàng ta bình thường phần lớn thời gian đều là tu hành, nàng ta là muốn tu luyện đạt tới Thái Âm nhất mạch trong truyền thuyết 'Thái Âm Đế Quân' cảnh giới. Khi đó bằng vào sức một mình, liền có hi vọng khiến Nhân tộc đạt được thắng lợi trong chiến tranh.
Như nhân vật nhỏ Mạnh Đại Giang loại này, mặc dù nàng ta tức giận, nhưng cũng sẽ không để ý nhiều.
Người ta sẽ để đến ý con kiến hôi sao?
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook