Thương Nguyên Đồ (Dịch)
-
Chapter 228: Mục tiêu đời này
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Phủ Cố Sơn.
Trong nhà, Mạnh Đại Giang mập mạp đang chơi đùa với tôn tử tôn nữ.
“Gia gia, ôm.”
“Gia gia, ôm ta, ôm ta.”
Hai đứa nhỏ còn đang tranh giành. Mỗi tay Mạnh Đại Giang ôm lấy một đứa, đùa giỡn hai đứa nhỏ.
Liễu Dạ Bạch ở một bên hoàn toàn nằm xuống, nhàn nhã nói: "Ngươi tới khiến ta rất thoải mái, hai tiểu tử này thật đúng là náo loạn, ban ngày náo loạn, buổi tối cũng náo loạn. Thật làm cho người dưới đi hầu hạ ta lại không yên lòng.”
“Được được được, sau này giao cho ta." Mạnh Đại Giang lại không ngại mệt chút nào, cẩn thận trêu chọc hai đứa nhỏ: "Tiểu Du Du, đến đây với tổ phụ.”
Tỷ tỷ Mạnh Du lập tức cười híp mắt dùng sức hôn một cái.
Đệ đệ bên cạnh lập tức hôn một cái, còn trừng mắt nhìn tỷ tỷ mình.
“Ha ha... " Mạnh Đại Giang lại cười phá lệ vui vẻ.
Mà giờ phút này trong phòng, Mạnh Xuyên và Liễu Thất Nguyệt xuyên qua cửa sổ nhìn thấy tất cả.
“Vốn mọi chuyện đều làm rất tốt, lại đột nhiên bị vu hãm, lúc trước ta còn có chút lo lắng cho phụ thân ta." Mạnh Xuyên nói: "Xem ra bây giờ, tâm trạng ông ấy rất tốt.”
“A Xuyên." Liễu Thất Nguyệt cười nói: "Ngươi cũng quá coi thường Công Công, lúc còn trẻ Công Công đã phục vụ quân dịch mười năm, chiến đấu sinh tử quá nhiều lần. Gia nhập Diệt Yêu Hội nhiều năm như vậy, mấy năm nay lại chủ trì Địa Võng, chứng kiến không biết bao nhiêu chuyện thảm thiết. So sánh với những chuyện kia, lần này Công Công bị vu hãm chỉ là chuyện nhỏ, đương nhiên hắn cũng sẽ nhìn thoáng thôi.”
“Ừ." Mạnh Xuyên khẽ gật đầu: "Phụ thân có tâm trạng tốt thì ta cũng yên tâm.”
“Chuyện của bà bà, ngươi nghĩ như thế nào?" Liễu Thất Nguyệt đột nhiên nói.
“Mẫu thân ta sao?”
Mạnh Xuyên nhìn về phía Tây Bắc, phủ Cố Sơn Ngô Châu thuộc về vị trí Đông Nam của cả Vương triều Đại Chu. Vương triều Hắc Sa vẫn còn ở phía Tây của Vương triều Đại Chu.
“Ta cũng không nghĩ tới, mẫu thân ta lại là Thánh nữ Thái Âm Điện của Hắc Sa Động Thiên." Mạnh Xuyên nói: "Bây giờ đều là Phong Hầu Thần Tôn, nhưng cả nhà chúng ta lại không có cách nào đoàn tụ.”
“Không có biện pháp nào sao?” Liễu Thất Nguyệt nói: "Tối hôm qua lúc ăn cơm, khi Công Công đang nói đến, ta có thể cảm giác được Công Công vô cùng muốn một nhà đoàn tụ."
“Thái Âm Thánh nữ không được kết hôn, phải bảo trì thân phận xử nử. Trừ phi trở thành điện chủ Thái Âm điện, hoặc là bị tước đoạt thân phận Thái Âm Thánh nữ. Đây là quy củ của Thái Âm điện." Mạnh Xuyên nói: "Bây giờ chuyện giữ bí mật không công khai, Thái Âm điện có thể coi như không biết. Nhưng một khi mẫu thân ta muốn tới đoàn tụ với phụ thân ta, đặc biệt con trai là ta năm nay đã hơn ba mươi, bí mật kết hôn của mẫu thân ta sẽ không giữ bí mật được nữa, dựa theo quy củ của Thái Âm điện sẽ phải trừng phạt mẫu thân ta..."
“Còn nữa, sau lưng chuyện này, chủ yếu là Bạch Dao Nguyệt Tôn Giả.”
Mạnh Xuyên nói: "Bạch Dao Nguyệt Tôn Giả không gật đầu, mẫu thân ta căn bản không dám rời khỏi Vương triều Hắc Sa.”
“Bạch Dao Nguyệt Tôn Giả sao? Tính tình của vị Tôn Giả này như thế nào?" Liễu Thất Nguyệt hỏi.
“Chỉ nghe qua thái độ làm người lạnh lùng nghiêm khắc, đám Thần Tôn Hắc Sa Động Thiên cũng rất kính trọng và sợ vị Tôn Giả này.” Mạnh Xuyên nói.
“Lạnh lùng nghiêm khắc?" Liễu Thất Nguyệt nhíu mày.
Mạnh Xuyên nhẹ giọng nói: "Lần này phụ thân ta bị vu hãm, ta tuy rằng rất phẫn nộ, tạm thời không tra ra chủ sứ giả là ai. Nhưng cũng rất vui vẻ. Một là phụ thân ta bình an vô sự, hai là biết mẫu thân ta còn sống.”
Liễu Thất Nguyệt cũng ôm cánh tay Mạnh Xuyên, nhẹ nhàng dán vào Mạnh Xuyên.
"Mẫu thân ta còn sống, ta thật sự rất vui vẻ." Mạnh Xuyên ánh mắt hơi phiếm hồng: "Mục tiêu đời này của ta lại nhiều hơn một điều -- chính là muốn người một nhà đoàn tụ, để cho phụ thân mẫu thân ta không bị trở ngại, thật sự có thể cùng một chỗ."
“Nhất định có thể làm được.” Liễu Thất Nguyệt nói.
“Ừ." Mạnh Xuyên gật đầu.
Đột nhiên...
Một ống trúc từ bên ngoài bay tới, Mạnh Xuyên ngẩng đầu đưa tay một chiêu, ống trúc rơi vào lòng bàn tay, mà phi cầm Yêu Vương ở trên không trạch viện thấy Mạnh Xuyên lấy được thư lúc này mới bay đi xa.
Mạnh Xuyên rút lá thư từ trong ống trúc ra.
“Thư của ai tới vậy?" Liễu Thất Nguyệt hỏi.
“Là Tương Sơn Viên thành Ngô Châu.” Mạnh Xuyên đọc thư nói: "Bảo phụ thân ta mau chóng quay về phủ thành Đông Ninh một chuyến, hoàn toàn chuyển giao sự vụ trên Địa Võng.”
"Công Công không phải từ chức Địa Võng sao, chẳng lẽ người phụ trách phía dưới, không có cách nào đem sự vụ hoàn toàn chuyển giao?"
Mạnh Xuyên cười nói: "Ta tự mình đưa phụ thân ta về một chuyến.”
...
Chiều hôm đó.
Mạnh Xuyên liền mang theo phụ thân Mạnh Đại Giang, về tới phủ thành Đông Ninh.
“Đây đều là hồ
sơ trình báo.”
Mạnh Đại Giang kéo một thùng xe hồ sơ đến tiến hành chuyển giao: "Là ta cố ý chỉnh lý thu thập, theo lý thuyết, lúc ấy thủ hạ của ta những người khác hẳn là cũng có hồ sơ dự phòng. Mỗi một hồ sơ đều không chỉ một phần.
“Ta mới nhậm chức, rất nhiều tình huống đều quen thuộc, có chút tình báo cũng cần kiểm tra đối chiếu." Người trung niên gầy gò cười nói.
Mạnh Đại Giang gật gật đầu.
Mạnh Xuyên ở một bên thì là kinh ngạc nói: "Bây giờ một phủ Địa Võng, đều do Đại Nhật Cảnh Thần Tôn chủ trì sao?"
“Mạnh sư huynh chắc là không biết.” Trung niên gầy gò khiêm tốn cung kính nói: "Từng tiểu đội Thần Tôn trấn thủ các phủ đã chia rẽ toàn bộ.”
“Chia rẽ?” Mạnh Xuyên kinh ngạc, hắn thật đúng là không biết.
"Đệ tử ngoại môn Đại Nhật cảnh Thần Tôn, toàn bộ tiến vào Địa Võng." Người trung niên gầy gò nói: "Ta cũng là một trong số đó, chúng ta đều không hề phụ trách chinh chiến, mà chỉ phụ trách tình báo điều tra."
Mạnh Xuyên khẽ nhíu mày.
Đại Nhật Cảnh Thần Tôn của Vương triều Đại Chu... đệ tử nội môn Nguyên Sơ Sơn, cộng thêm đệ tử ngoại môn, tổng cộng ước chừng khoảng hai ngàn vị. Bây giờ tất cả đệ tử ngoại môn Đại Nhật cảnh toàn bộ tiến vào Địa Võng? Đại Nhật Cảnh Thần Tôn có thể đối ngoại chinh chiến thì ít quá nhiều.
"Không chỉ như thế, Đại Nhật Cảnh Thần Tôn đệ tử nội môn, cũng không được tham chiến." gầy gò trung niên nhân nói: "Lúc trước ta ở chi đội nhỏ kia, chỉ có đội trưởng bị điều đến tiểu đội mới."
“Ồ?" Mạnh Xuyên suy nghĩ.
Thực lực của hắn và Liễu Thất Nguyệt quá lớn mạnh, cho nên không điều động nữa. Trên thực tế gần đây, từng tiểu đội Thần Tôn đều đang chia rẽ tổ chức lại.
“Chẳng lẽ có quy mô xâm lấn giống với Yêu Vương sao?” Mạnh Xuyên thầm nghĩ, từ sư tôn Tần Ngũ Tôn Giả biết được, Yêu tộc sắp bắt đầu xâm lấn quy mô lớn, số lượng Yêu Vương tiến vào thế giới Nhân tộc sẽ vượt xa hiện tại. Nhưng sách lược ứng đối của Nguyên Sơ Sơn lại giảm bớt tiểu đội Thần Tôn sao?
...
Buổi tối hôm đó, Mạnh Xuyên liền mang theo phụ thân trở lại phủ Cố Sơn.
Hôm nay gia tộc chuyện, các trưởng lão đủ để quản tốt, Mạnh Đại Giang thì là ở đây cùng Liễu Dạ Bạch cùng một chỗ, mang hai đứa nhỏ.
...
Thần Tôn tiểu đội chia rẽ, lựa chọn tinh anh tổ chức lại.
Phu thê Mạnh Xuyên trước sau như một, cứ vài ngày lại nhận được nhiệm vụ cứu viện một lần. Trong loại "bình tĩnh" này, trên thực tế cao tầng Nhân tộc lại vô cùng căng thẳng.
“Theo dõi kỹ cho ta.”
“Có động tĩnh gì thì liệu mà báo lại.”
Nam Vân Hầu hạ lệnh trong một tòa nhà ở Ngọc Phường Quan.
“Vâng, Hầu gia.” Người trên Địa Võng cung kính vô cùng, cũng đều phụ trách giám thị cửa vào thế giới cỡ trung của Ngọc Phường Quan.
Ngọc Phường Quan vốn cũng có mấy chục vạn người sinh sống ở đây, hiện giờ toàn bộ thành trì bị buông tha, đã sớm thành một tòa thành trì hoang vu. Đám người Nam Vân Hầu lại ẩn giấu trong đó.
Không đơn thuần là Nam Vân Hầu...
Phong Hầu Thần Tôn của Nguyên Sơ Sơn, hiện giờ tuyệt đại đa số đều đang ngồi canh giữ từng tòa thành quan cỡ vừa.
Bởi vì Nhân tộc khẳng định, Yêu tộc sẽ tiến hành xâm lấn quy mô lớn! Tự nhiên tại 'Cửa vào' nơi này chặn giết, là hiệu suất cao nhất. Mạnh Xuyên dù sao vẫn là Thần Tôn Đại Nhật Cảnh, không tham dự nhiệm vụ ‘Chặn giết’.
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook