Thượng Linh
-
Chương 12: Bồ Đoàn- Khu “Rừng” Linh Quả
Mục Chú trai....
- Dịch trận sư, vì sao không cho ta đến cướp Tụ Linh mộc đó về? Dù sao tên họ Lạc kia thực lực quá yếu, giết một tên chắc Mộc Đằng sơn cũng chẳng quan tâm, đó là hơn 1 nghìn linh thạch, là một món hời a- Vương chưởng quỹ vẻ mặt oán giận nói với Dịch Cơ Phát.
- Hừ... ngươi biết gì mà nói, tên đó thân phận không tầm thường, có quan hệ với một vị đan sư, còn là bằng hữu của ta. Nếu giết hắn, tên đan sư kia chắc chắn sẽ tìm ta mà tính sổ, lúc đó khó mà giữ mạng nhỏ của chúng ta.
- Cái gì, đan sư? Hắn vậy mà liên quan tới đan sư! Ta không động hắn thật là hên a- Vương chưởng quỹ ngạc nhiên, thở dài một hơi.
.......
Lạc Vũ sau khi tốn 120 linh thạch cùng hơn nửa canh giờ thì trận pháp tụ linh đã bố trí xong, lúc đó hắn lại mua thêm 4 tờ trận phù cùng một số linh thảo, nguyên liệu, tốn của hắn thêm 5-6 viên linh thạch nữa. Sau khi mua xong hắn liền quay về ngay, mặt dù Bạch thúc giới thiệu Mục Chú trai cho hắn, nhưng hắn cũng không dám tin tưởng người khác, mua đủ liền về không dây dưa tiếp.
Hắn lấy trong túi trữ vật ra một cái bồ đoàn, chính là làm từ Tụ Linh mộc. Lúc bố trí lên hơn mười mấy cái trận pháp cỡ nhỏ, hợp thành một tụ linh trận to hơn gọi là Hợp Linh Khoá Nguyên trận, là một trận pháp nhị giai thượng phẩm. Công dụng là tụ tập linh khí và khoá trụ chúng lại trong vòng 1 trượng, còn hình thành quang tráo giúp ngăn cách âm thanh, là vật thích hợp nhất để tĩnh tu. Sau khi tốn 120 linh thạch làm đại giá liền rước về.
Bố trí Trận pháp nhị giai tính cả nguyên liệu đa phần từ 100 linh thạch trở lên, nếu nằm trong khoảng 100-200 linh thạch là loại trận pháp thấp kém nhất, chỉ trợ giúp một phần nào đó. Từ 200-500 linh thạch là các loại trận pháp trung phẩm, công năng liền cao hơn một bậc. Giá từ 500 linh thạch đến dưới 1000 là trận pháp thượng phẩm cùng đỉnh cấp, hiệu quả công năng đều cao nhất trong nhị giai. Cái giá này là tính tổng chi phí về nguyên liệu cùng mời trận pháp sư bố trí, nếu chỉ mời trận pháp sư bố trí giúp thôi thì có thể giảm một phần lớn chi phí, bởi vậy đừng nhìn 120 linh thạch hạ phẩm quá mắc mà đó là giá tiện nghi rồi.
Lạc Vũ ngồi trên bồ đoàn, đem một viên linh thạch khảm vào một cái lỗ bên hông bồ đoàn, lập tức linh khí gấp đôi xunh quanh bị tụ tập lại, độ đậm đặc lại tăng lên...
2.....
2.5....
3.....
Độ đậm đặc của linh khí vốn chỉ gấp đôi bình thường vậy mà tăng lên tận gấp 3 lần, vậy mà vẫn còn tăng lên với một tốc độ chậm rãi. Viên Linh thạch bị khảm vào linh quang cũng không yếu bớt mà dần trở nên sáng lên, linh thạch khảm vào này chỉ là dùng để kích thích tụ linh trận vận hành mà thôi, cho dù bây giờ lấy ra cũng chả ảnh hưởng gì. Nếu cứ để linh thạch ở trong lỗ khảm, linh khí bên trong cũng sẽ tăng lên, chỉ là rất chậm và cũng không thể tăng lên một đại phẩm chất, từ hạ phẩm lên trung phẩm.
Lạc Vũ tận hưởng một thoáng lại bắt đầu ra sức hấp thu linh khí, mùi hương của Ất Mộc Tượng Diệp thảo cùng mấy loại khác cũng theo linh khí hội tụ tiến vào thể nội của hắn, khiến cơ thể Lạc Vũ trở nên thoải mái.
2 ngày sau....
Lạc Vũ mở mắt, sau 2 ngày tu luyện trên bồ đoàn, mỗi ngày lượng linh khí hắn hút vào đều tương đương hơn một khối linh thạch hạ phẩm tinh thuần một chút, khiến hắn đã ngưng luyện ra được thêm 12 tia đã đạt tới 61 tia linh lực, chỉ thêm 2 tia nữa liền đạt tới Linh sĩ thất trọng đỉnh. Hiệu quả tu luyện này liền có thể tương đương với 5 ngày tu luyện bằng Dưỡng Thân dịch.
Linh khí trên bồ đoàn vốn gấp 3 bây giờ đã tăng lên gấp 3,5 lần, linh khí cực kì đậm đặc, muốn hơn độ đậm đặc linh khí chỗ Lan Tinh sơn của Bạch thúc rồi a.
Linh khí bị Lạc Vũ chuyển hoá thành Linh lực, một phần vốn sẽ tán dật ra bên ngoài rồi tiêu tán, nhưng vì có Tụ Linh trận nên nó bị tập trung lại tiếp tục bị Lạc Vũ ngưng luyện, chúng cứ thế mà tuần hoàn, từ đó hiệu quả tu luyện bằng tụ linh trận này lại hiệu quả hơn rất nhiều so với linh thạch. Bất quá muốn bố trí Tụ Linh trận phải sử dụng nguyên liệu đặc biệt, nếu không liền khó mà tụ tập được linh khí, nên giá thành thường khá cao. Hắn sở dĩ có thể bố trí được tụ linh trận dạng này là vì đoạn Tụ Linh mộc chính là tài liệu tuyệt hảo, bố trí lên trận pháp liền có hiệu quả rất cao, chính là làm chơi ăn thật.
Lạc Vũ tỉnh lại, trong cơ thể 61 tia linh lực từ khắp kinh mạch đổ về đan điền, hắn thu lại liền đứng dậy, cũng không thu hồi bồ đoàn. Nếu bây giờ hắn thu hồi, linh khí tụ tập lại sẽ tản đi, dù có Tứ Hợp Trấn Linh trận giữ lại nhưng muốn tụ tập đến gấp 3,5 lần linh khí lần nữa liền tốn mấy ngày thời gian. Chi bằng cứ cho nó tiếp tục tụ tập sẽ hay hơn nhiều.
Hơn 1 canh giờ sau....
Mặt trời dần đứng bóng, Lạc Vũ thân chạy như điên về phía Lan Tinh sơn, hắn chính là muốn tới sớm hơn dự định một chút.
Chốc lát sau, hắn đứng trước đại môn Lan Tinh sơn, đem một mảnh Truyền Tinh phù đưa vào, lập tức cửa đá liền mở. Hắn bước qua, khung cảnh vẫn như vậy, có chăng Bạch Tiển thúc đã thay đổi trường bào khác, đang ngồi tĩnh toạ trên phiến đá.
- Bái kiến Bạch thúc, tiểu tử đã tới.
- Ân, ngươi tới sớm thật, ta cũng mới chuẩn bị xong xuôi. Đến, ngồi xuống ta dặn dò ngươi vài câu.
- Dạ Bạch thúc- Hắn ngồi xuống trên một cái ghế đá cạnh đó.
- Được rồi, lần này ta bế quan luyện đan là muốn chuẩn bị đột phá tứ giai luyện đan sư, nếu luyện thành công viên đan dược tứ giai này, ta sẽ mượn nó mà đột phá lên Linh tướng luôn, thời gian ta ước tính khoảng 3 tháng mới xuất quan được. Trong khoảng thời gian này ngươi phải nhớ chăm sóc kĩ càng linh thảo của ta, nếu có ai đến tìm ngươi cứ bảo ta bế quan là được. Tiểu Vũ, ngươi có thể chuyển đến đây ở, vừa tu luyện vừa chăm sóc linh thảo hoặc có thể mỗi buổi sáng và buổi chiều đến cũng được- Bạch thúc nhẹ nói.
- Dạ Bạch thúc, tiểu tử sẽ nghe theo, bất quá ta sẽ chọn đến mỗi sáng và mỗi buổi chiều để chăm sóc linh thảo, ở đình viện tiểu tử vẫn có chút linh thảo của mình nên không tiện ở lại.
- Ùm..lựa chọn là của ngươi. Nếu lần này thành công đột phá lên Linh tướng, ta sẽ xin lên làm Trưởng lão ngoại môn, cũng giúp ngươi có chút hậu trường, thuận lợi cho phát triển sau này của ngươi.
- Vâng, cảm ơn Bạch thúc- Lạc Vũ cảm ơn nói, nếu Bạch thúc lên trưởng lão ngoại môn, mặc dù hắn không trực tiếp được gì nhưng gián tiếp lại khiến những người khác muốn giao hảo với hắn, đây chính là Bạch thúc vì hắn mà nói tới.
- Đây, cho ngươi, lần trước ta giới thiệu sơ lược cho tiểu tử ngươi rồi nhưng vẫn có một số lưu ý, cùng dược thảo cần chăm sóc đặc biệt đã được ta ghi vào trong ngọc giản này, chỉ cần nhỏ máu lên là được. Hướng gần dòng suối kia ngươi cất một cái mộc gian để ở đi. Ta lần này bế quan 3 tháng nên sẽ bế quan trong mật thất bên dưới Lan Tinh sơn, ngươi nhớ kĩ lời ta nói a- Bạch thúc vừa nói vừa đưa hắn một cái ngọc giản xanh ngọc thạch, đoạn chỉ về hướng đông bắc mà nói.
- Dạ.
- Được rồi, ta đi đây- Bạch thúc nói rồi đi vào gian Tam hợp viện, tiến vào gian nhà chính rồi biến mất.
Lạc Vũ cung kính đứng một bên, thân ảnh Bạch thúc khuất đi rồi đứng dậy, thở một hơi.
Hắn đi về phía dòng suối nhỏ, giữa dòng suối có một cây linh liên nhị giai, trên bờ lại có một ít linh thảo khác nữa. Nguyên do là vì lúc gieo trồng linh thảo hoặc lúc linh thảo đến lúc thành thục mà không hái, sản sinh ra hạt giống, lại theo dòng nước cuốn đi rồi cắm rễ sinh trưởng. Lạc Vũ thấy vậy chỉ hơi thích thú một tí, lại ở trên gò đất, dưới một cây Thiết Mộc mấy chục năm đen nhánh cất lên một cái nhà sàn bằng gỗ, một nữa lại thò ra dòng suối.
Xong xuôi cũng gần chiều, hắn xếp bằng lại, nhỏ máu lên ngọc giản xanh ngọc thạch, một luồng kiến thức liền tiến nhập vào mi tâm Lạc Vũ. Bên trong đại khái ghi lại vài việc cần làm, vài quy định, một số linh thảo trọng điểm bồi dưỡng,... Bên trong, Bạch thúc còn nói ở sườn núi phía Đông có một rừng linh quả thụ, có thể tuỳ tiện hái. Đây là Bạch thúc lúc trước tuỳ ý trồng lên, bây giờ không quan tâm lắm nên biến thành rừng, còn bảo Lạc Vũ nếu được thì dọn dẹp cỏ dại, giúp lão chỉnh đốn lại vườn linh quả. Còn nhắc Lạc Vũ cẩn thận, sâu bên trong có một cây Độc Thụ tam giai, phải sử dụng 50-60 năm Tinh Lọc thảo hoặc Giải độc đan tam giai mới chữa được.
Lạc Vũ ghi nhớ mấy điều quan trọng liền lướt đi hướng sườn núi hướng Đông.
Hắn đứng lại, nhìn khu vực trước mặt mà hết hồn. Trước mắt Lạc Vũ là một khu rừng đúng nghĩa, bề dài khoảng năm mươi mấy trượng, kéo dài từ một phần lưng núi xuống tới chân núi thậm chí vượt ra khỏi phạm vi trận pháp, vì hôm trước Lạc Vũ đi thăm quan chỉ là mấy khu vực quan trọng nên không có đến đây.
Khu rừng này nhìn vào là một mớ hỗn độn, mấy cây linh quả nhất giai, nhị giai lan tràn, từng cọng linh đằng bền chắc cuốn chúng dính lại với nhau, còn có mấy cây khô khốc nữa, chính là rất mất trật tự a. Mặc dù nhiều loại Linh thảo, linh mộc chen nhau sống nhưng linh khí vẫn rất sung túc, đôi khi vẫn thấy một ít linh quả thành thục, Lạc Vũ thấy vậy cũng tiện tay hái xuống cho vào rương ngọc bé bé. Hắn đi một vòng thấy đã hái hết liền đi vào sâu bên trong khu “rừng”. Bên trong cũng có khá nhiều linh quả, linh thảo khác nhau nhau thành thục, dần “chui” vào túi Lạc Vũ. Đôi khi gặp vài bụi Linh Mộc ăn quả ngon lành, Lạc Vũ liền đào lên gốc rễ, cất vào túi trữ vật.
Lại nói túi trữ vật mà phụ thân Lạc Tiếu Thiên cho hắn phẩm cấp có lẽ khá cao, không gian bên trong hình lập phương như căn phòng, cao rộng dài khoảng 20 trượng, còn có công năng lưu trữ linh thảo không sợ khiến linh thảo mất đi sự sống khi cho vào. Vì vậy nên hắn thoải mái thu vào.
Nửa canh giờ sau...
Lạc Vũ đi một vòng, thuận tay “lượm” một ít linh dược linh thảo thì đi vào trung tâm khu “rừng”. Ở trung tâm vậy mà là một bãi đất trống không, trên đất mọc rất nhiều Tích Độc thảo, ở trung tâm lại có một cái cây màu đen từ lá tới thân, cao chừng 4 thước, cành lá xum xuê tản ra khí đen. Hắn vừa nhìn vào liền nhận ra đây là cây độc thụ mà Bạch thúc nói tới- Tam giai độc thụ, Tiêu Huyết Độc Linh thụ.
....
Nay up sớm nha
- Dịch trận sư, vì sao không cho ta đến cướp Tụ Linh mộc đó về? Dù sao tên họ Lạc kia thực lực quá yếu, giết một tên chắc Mộc Đằng sơn cũng chẳng quan tâm, đó là hơn 1 nghìn linh thạch, là một món hời a- Vương chưởng quỹ vẻ mặt oán giận nói với Dịch Cơ Phát.
- Hừ... ngươi biết gì mà nói, tên đó thân phận không tầm thường, có quan hệ với một vị đan sư, còn là bằng hữu của ta. Nếu giết hắn, tên đan sư kia chắc chắn sẽ tìm ta mà tính sổ, lúc đó khó mà giữ mạng nhỏ của chúng ta.
- Cái gì, đan sư? Hắn vậy mà liên quan tới đan sư! Ta không động hắn thật là hên a- Vương chưởng quỹ ngạc nhiên, thở dài một hơi.
.......
Lạc Vũ sau khi tốn 120 linh thạch cùng hơn nửa canh giờ thì trận pháp tụ linh đã bố trí xong, lúc đó hắn lại mua thêm 4 tờ trận phù cùng một số linh thảo, nguyên liệu, tốn của hắn thêm 5-6 viên linh thạch nữa. Sau khi mua xong hắn liền quay về ngay, mặt dù Bạch thúc giới thiệu Mục Chú trai cho hắn, nhưng hắn cũng không dám tin tưởng người khác, mua đủ liền về không dây dưa tiếp.
Hắn lấy trong túi trữ vật ra một cái bồ đoàn, chính là làm từ Tụ Linh mộc. Lúc bố trí lên hơn mười mấy cái trận pháp cỡ nhỏ, hợp thành một tụ linh trận to hơn gọi là Hợp Linh Khoá Nguyên trận, là một trận pháp nhị giai thượng phẩm. Công dụng là tụ tập linh khí và khoá trụ chúng lại trong vòng 1 trượng, còn hình thành quang tráo giúp ngăn cách âm thanh, là vật thích hợp nhất để tĩnh tu. Sau khi tốn 120 linh thạch làm đại giá liền rước về.
Bố trí Trận pháp nhị giai tính cả nguyên liệu đa phần từ 100 linh thạch trở lên, nếu nằm trong khoảng 100-200 linh thạch là loại trận pháp thấp kém nhất, chỉ trợ giúp một phần nào đó. Từ 200-500 linh thạch là các loại trận pháp trung phẩm, công năng liền cao hơn một bậc. Giá từ 500 linh thạch đến dưới 1000 là trận pháp thượng phẩm cùng đỉnh cấp, hiệu quả công năng đều cao nhất trong nhị giai. Cái giá này là tính tổng chi phí về nguyên liệu cùng mời trận pháp sư bố trí, nếu chỉ mời trận pháp sư bố trí giúp thôi thì có thể giảm một phần lớn chi phí, bởi vậy đừng nhìn 120 linh thạch hạ phẩm quá mắc mà đó là giá tiện nghi rồi.
Lạc Vũ ngồi trên bồ đoàn, đem một viên linh thạch khảm vào một cái lỗ bên hông bồ đoàn, lập tức linh khí gấp đôi xunh quanh bị tụ tập lại, độ đậm đặc lại tăng lên...
2.....
2.5....
3.....
Độ đậm đặc của linh khí vốn chỉ gấp đôi bình thường vậy mà tăng lên tận gấp 3 lần, vậy mà vẫn còn tăng lên với một tốc độ chậm rãi. Viên Linh thạch bị khảm vào linh quang cũng không yếu bớt mà dần trở nên sáng lên, linh thạch khảm vào này chỉ là dùng để kích thích tụ linh trận vận hành mà thôi, cho dù bây giờ lấy ra cũng chả ảnh hưởng gì. Nếu cứ để linh thạch ở trong lỗ khảm, linh khí bên trong cũng sẽ tăng lên, chỉ là rất chậm và cũng không thể tăng lên một đại phẩm chất, từ hạ phẩm lên trung phẩm.
Lạc Vũ tận hưởng một thoáng lại bắt đầu ra sức hấp thu linh khí, mùi hương của Ất Mộc Tượng Diệp thảo cùng mấy loại khác cũng theo linh khí hội tụ tiến vào thể nội của hắn, khiến cơ thể Lạc Vũ trở nên thoải mái.
2 ngày sau....
Lạc Vũ mở mắt, sau 2 ngày tu luyện trên bồ đoàn, mỗi ngày lượng linh khí hắn hút vào đều tương đương hơn một khối linh thạch hạ phẩm tinh thuần một chút, khiến hắn đã ngưng luyện ra được thêm 12 tia đã đạt tới 61 tia linh lực, chỉ thêm 2 tia nữa liền đạt tới Linh sĩ thất trọng đỉnh. Hiệu quả tu luyện này liền có thể tương đương với 5 ngày tu luyện bằng Dưỡng Thân dịch.
Linh khí trên bồ đoàn vốn gấp 3 bây giờ đã tăng lên gấp 3,5 lần, linh khí cực kì đậm đặc, muốn hơn độ đậm đặc linh khí chỗ Lan Tinh sơn của Bạch thúc rồi a.
Linh khí bị Lạc Vũ chuyển hoá thành Linh lực, một phần vốn sẽ tán dật ra bên ngoài rồi tiêu tán, nhưng vì có Tụ Linh trận nên nó bị tập trung lại tiếp tục bị Lạc Vũ ngưng luyện, chúng cứ thế mà tuần hoàn, từ đó hiệu quả tu luyện bằng tụ linh trận này lại hiệu quả hơn rất nhiều so với linh thạch. Bất quá muốn bố trí Tụ Linh trận phải sử dụng nguyên liệu đặc biệt, nếu không liền khó mà tụ tập được linh khí, nên giá thành thường khá cao. Hắn sở dĩ có thể bố trí được tụ linh trận dạng này là vì đoạn Tụ Linh mộc chính là tài liệu tuyệt hảo, bố trí lên trận pháp liền có hiệu quả rất cao, chính là làm chơi ăn thật.
Lạc Vũ tỉnh lại, trong cơ thể 61 tia linh lực từ khắp kinh mạch đổ về đan điền, hắn thu lại liền đứng dậy, cũng không thu hồi bồ đoàn. Nếu bây giờ hắn thu hồi, linh khí tụ tập lại sẽ tản đi, dù có Tứ Hợp Trấn Linh trận giữ lại nhưng muốn tụ tập đến gấp 3,5 lần linh khí lần nữa liền tốn mấy ngày thời gian. Chi bằng cứ cho nó tiếp tục tụ tập sẽ hay hơn nhiều.
Hơn 1 canh giờ sau....
Mặt trời dần đứng bóng, Lạc Vũ thân chạy như điên về phía Lan Tinh sơn, hắn chính là muốn tới sớm hơn dự định một chút.
Chốc lát sau, hắn đứng trước đại môn Lan Tinh sơn, đem một mảnh Truyền Tinh phù đưa vào, lập tức cửa đá liền mở. Hắn bước qua, khung cảnh vẫn như vậy, có chăng Bạch Tiển thúc đã thay đổi trường bào khác, đang ngồi tĩnh toạ trên phiến đá.
- Bái kiến Bạch thúc, tiểu tử đã tới.
- Ân, ngươi tới sớm thật, ta cũng mới chuẩn bị xong xuôi. Đến, ngồi xuống ta dặn dò ngươi vài câu.
- Dạ Bạch thúc- Hắn ngồi xuống trên một cái ghế đá cạnh đó.
- Được rồi, lần này ta bế quan luyện đan là muốn chuẩn bị đột phá tứ giai luyện đan sư, nếu luyện thành công viên đan dược tứ giai này, ta sẽ mượn nó mà đột phá lên Linh tướng luôn, thời gian ta ước tính khoảng 3 tháng mới xuất quan được. Trong khoảng thời gian này ngươi phải nhớ chăm sóc kĩ càng linh thảo của ta, nếu có ai đến tìm ngươi cứ bảo ta bế quan là được. Tiểu Vũ, ngươi có thể chuyển đến đây ở, vừa tu luyện vừa chăm sóc linh thảo hoặc có thể mỗi buổi sáng và buổi chiều đến cũng được- Bạch thúc nhẹ nói.
- Dạ Bạch thúc, tiểu tử sẽ nghe theo, bất quá ta sẽ chọn đến mỗi sáng và mỗi buổi chiều để chăm sóc linh thảo, ở đình viện tiểu tử vẫn có chút linh thảo của mình nên không tiện ở lại.
- Ùm..lựa chọn là của ngươi. Nếu lần này thành công đột phá lên Linh tướng, ta sẽ xin lên làm Trưởng lão ngoại môn, cũng giúp ngươi có chút hậu trường, thuận lợi cho phát triển sau này của ngươi.
- Vâng, cảm ơn Bạch thúc- Lạc Vũ cảm ơn nói, nếu Bạch thúc lên trưởng lão ngoại môn, mặc dù hắn không trực tiếp được gì nhưng gián tiếp lại khiến những người khác muốn giao hảo với hắn, đây chính là Bạch thúc vì hắn mà nói tới.
- Đây, cho ngươi, lần trước ta giới thiệu sơ lược cho tiểu tử ngươi rồi nhưng vẫn có một số lưu ý, cùng dược thảo cần chăm sóc đặc biệt đã được ta ghi vào trong ngọc giản này, chỉ cần nhỏ máu lên là được. Hướng gần dòng suối kia ngươi cất một cái mộc gian để ở đi. Ta lần này bế quan 3 tháng nên sẽ bế quan trong mật thất bên dưới Lan Tinh sơn, ngươi nhớ kĩ lời ta nói a- Bạch thúc vừa nói vừa đưa hắn một cái ngọc giản xanh ngọc thạch, đoạn chỉ về hướng đông bắc mà nói.
- Dạ.
- Được rồi, ta đi đây- Bạch thúc nói rồi đi vào gian Tam hợp viện, tiến vào gian nhà chính rồi biến mất.
Lạc Vũ cung kính đứng một bên, thân ảnh Bạch thúc khuất đi rồi đứng dậy, thở một hơi.
Hắn đi về phía dòng suối nhỏ, giữa dòng suối có một cây linh liên nhị giai, trên bờ lại có một ít linh thảo khác nữa. Nguyên do là vì lúc gieo trồng linh thảo hoặc lúc linh thảo đến lúc thành thục mà không hái, sản sinh ra hạt giống, lại theo dòng nước cuốn đi rồi cắm rễ sinh trưởng. Lạc Vũ thấy vậy chỉ hơi thích thú một tí, lại ở trên gò đất, dưới một cây Thiết Mộc mấy chục năm đen nhánh cất lên một cái nhà sàn bằng gỗ, một nữa lại thò ra dòng suối.
Xong xuôi cũng gần chiều, hắn xếp bằng lại, nhỏ máu lên ngọc giản xanh ngọc thạch, một luồng kiến thức liền tiến nhập vào mi tâm Lạc Vũ. Bên trong đại khái ghi lại vài việc cần làm, vài quy định, một số linh thảo trọng điểm bồi dưỡng,... Bên trong, Bạch thúc còn nói ở sườn núi phía Đông có một rừng linh quả thụ, có thể tuỳ tiện hái. Đây là Bạch thúc lúc trước tuỳ ý trồng lên, bây giờ không quan tâm lắm nên biến thành rừng, còn bảo Lạc Vũ nếu được thì dọn dẹp cỏ dại, giúp lão chỉnh đốn lại vườn linh quả. Còn nhắc Lạc Vũ cẩn thận, sâu bên trong có một cây Độc Thụ tam giai, phải sử dụng 50-60 năm Tinh Lọc thảo hoặc Giải độc đan tam giai mới chữa được.
Lạc Vũ ghi nhớ mấy điều quan trọng liền lướt đi hướng sườn núi hướng Đông.
Hắn đứng lại, nhìn khu vực trước mặt mà hết hồn. Trước mắt Lạc Vũ là một khu rừng đúng nghĩa, bề dài khoảng năm mươi mấy trượng, kéo dài từ một phần lưng núi xuống tới chân núi thậm chí vượt ra khỏi phạm vi trận pháp, vì hôm trước Lạc Vũ đi thăm quan chỉ là mấy khu vực quan trọng nên không có đến đây.
Khu rừng này nhìn vào là một mớ hỗn độn, mấy cây linh quả nhất giai, nhị giai lan tràn, từng cọng linh đằng bền chắc cuốn chúng dính lại với nhau, còn có mấy cây khô khốc nữa, chính là rất mất trật tự a. Mặc dù nhiều loại Linh thảo, linh mộc chen nhau sống nhưng linh khí vẫn rất sung túc, đôi khi vẫn thấy một ít linh quả thành thục, Lạc Vũ thấy vậy cũng tiện tay hái xuống cho vào rương ngọc bé bé. Hắn đi một vòng thấy đã hái hết liền đi vào sâu bên trong khu “rừng”. Bên trong cũng có khá nhiều linh quả, linh thảo khác nhau nhau thành thục, dần “chui” vào túi Lạc Vũ. Đôi khi gặp vài bụi Linh Mộc ăn quả ngon lành, Lạc Vũ liền đào lên gốc rễ, cất vào túi trữ vật.
Lại nói túi trữ vật mà phụ thân Lạc Tiếu Thiên cho hắn phẩm cấp có lẽ khá cao, không gian bên trong hình lập phương như căn phòng, cao rộng dài khoảng 20 trượng, còn có công năng lưu trữ linh thảo không sợ khiến linh thảo mất đi sự sống khi cho vào. Vì vậy nên hắn thoải mái thu vào.
Nửa canh giờ sau...
Lạc Vũ đi một vòng, thuận tay “lượm” một ít linh dược linh thảo thì đi vào trung tâm khu “rừng”. Ở trung tâm vậy mà là một bãi đất trống không, trên đất mọc rất nhiều Tích Độc thảo, ở trung tâm lại có một cái cây màu đen từ lá tới thân, cao chừng 4 thước, cành lá xum xuê tản ra khí đen. Hắn vừa nhìn vào liền nhận ra đây là cây độc thụ mà Bạch thúc nói tới- Tam giai độc thụ, Tiêu Huyết Độc Linh thụ.
....
Nay up sớm nha
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook