Thuật Sĩ Tại Giới Phù Thủy
32: Hồng Nhãn Hắc Nha


"Hồng Nhãn Hắc Nha? Sinh vật lúc trước khi chúng ta đến gặp phải, bị Đa La Đặc đạo sư dễ dàng đánh giết, dùng pháp thuật giống như cũng dịch axit ăn mòn kia?" Lôi Lâm sờ lên cằm, nhớ tới cảnh tượng khi vừa mới tiến học viện."Chúng ta mau chóng đi tới bên kia rồi bắt đầu tuần tra, nhiệm vụ lần này cần chúng ta mang về móng trái của mười con Hồng Nhãn Hắc Nha để chứng minh hoàn thành nhiệm vụ...!Các cậu có vấn đề gì không?"Khắc Lôi Uy Nhĩ nói xong rồi đặt câu hỏi, rất có phong thái lãnh đạo, nhìn thấy đám Lôi Lâm đều lắc đầu lại nói tiếp: "Nếu hiện tại mọi người cũng là đồng đội, cũng không cần che giấu, từng người báo ra thực lực đại khái, để mọi người hiểu rõ! Tôi tới trước!""Khắc Lôi Uy Nhĩ, tố chất thân thể cấp kỵ sĩ, nắm giữ bí pháp, còn có thể đánh ra một số pháp thuật cấp 0!""Khắc Lôi Uy Nhĩ, không ngờ cậu đã học được pháp thuật rồi, xem ra cậu còn đi trước cả tôi...!Nghê Lan, tố chất thân thể kỵ sĩ, nắm giữ bí pháp, tôi còn học tập pháp thuật cấp 0 —— Cánh tay mỏi mệt, nhưng hiện tại vẫn không thể dùng!" Nghê Lan nhìn thoáng qua Khắc Lôi Uy Nhĩ, hơi kinh ngạc."Lỵ Lỵ, tôi...!Tôi cũng tiến hành huấn luyện kỵ sĩ, huấn luyện viên nói tôi luyện phi tiêu luyện không kém, trước mắt còn không biết pháp thuật!" Lỵ Lỵ có chút thẹn thùng."Lam Dạ, kỵ sĩ dự bị, không biết pháp thuật, nhưng cung thuật của tôi cũng không tệ!" Không ngờ Khắc Lôi Uy Nhĩ cùng Nghê Lan đều đã bắt đầu học tập pháp thuật rồi, Lam Dạ có chút xấu hổ, lập tức vỗ vỗ cũng gỗ sau lung: "Yên tâm, tôi sẽ không liên lụy tới các cậu đâu!""Lôi Lâm, kỵ sĩ dự bị, trước mắt nắm giữ một pháp thuật!" Lôi Lâm sờ lên mũi của mình."Thậm chí ngay cả cậu cũng nắm giữ pháp thuật rồi...!Ah! Thực xin lỗi!" Lam Dạ có chút thất thần, lúc trước hắn cùngđi với Lôi Lâm đấy, tự nhiên biết tư chất của Lôi Lâm chỉ ở cấp ba, không ngờ thực lực của đối phương rõ ràng đã bắt đầu vượt qua hắn có tư chất cấp 4."Không sao!" Lôi Lâm lắc đầu, biểu thị chính mình không ngại.Kỳ thật chỉ cần tài nguyên có đủ, tốc độ minh tưởng của Lam Dạ vượt trên hắn, nhưng Lam Dạ không có nhiều ma thạch để đổi lấy tri thức cùng một số tài nguyên quý trọng nên đã bắt đầu bị hắn dần dần vượt qua."Không hổ là Lôi Lâm đại nhân! Cậu có biết người bên ngoài nói cậu như thế nào sao?" Trong mắt Nghê Lan có ngưỡng mộ."Ồ? Tôi cũng muốn nghe xem người khác đánh giá thế nào đấy!"" Thiên tài dược tề học năm mươi năm khó gặp! Nếu không phải cậu đã có đạo sư, những giáo sư Dược tề học khác tuyệt đối sẽ mời cậu làm đệ tử thân truyền đấy!" Nghê Lan hắng giọng, ánh sáng trong mắt như muốn bắn ra.Nhìn ánh mắt lửa nóng của Nghê Lan, và cả sắc mặt của đám Lỵ Lỵ, Lam Dạ, Lôi Lâm khẽ cười khổ.Hắn vì mau chóng bán ra dược tề nên không thể không ngụy trang thành một học đồ rất có thiên phú Dược tề, cũng may mắn có Mai Lâm học trưởng đứng trước giúp hắn hấp dẫn hỏa lực, nếu không thì hắn còn bị chú ý nhiều hơn nữa."Đúng rồi! Lôi Lâm, bình thường cậu bán ra dược tề đã đủ để đổi lấy tài nguyên rồi nhỉ? Vì sao còn muốn đi làm nhiệm vụ?"Lam Dạ trầm thấp hỏi."Việc này sao? Cứ ở học viện nên có chút nhàm chán, hơn nữa tôi vừa học xong pháp thuật, cần luyện tay!"Mục đích chủ yếu nhất của Lôi Lâm vẫn là tích lũy kinh nghiệm, để về sau hắn có thể một mình ra ngoài tìm chợ đêm, nhưng đương nhiên không thể nói ra chuyện này."Tốt rồi! Lời ong tiếng ve đến đây là chấm dứt! Mục đích của chúng ta tuy không tính quá xa, nhưng phiền toái trên đường đi cũng rất nhiều! Nếu không đi thì trời sẽ tối!"Khắc Lôi Uy Nhĩ vỗ vỗ tay, cầm dao trên tay, đi đầu tiên."Đi thôi!" Lôi Lâm đuổi kịp."Tôi muốn ở bên cậu!" Nghê Lan đi ở bên cạnh Lôi Lâm, không hề che giấu ý muốn theo đuổi chút nào.Sau cùng chính là Lỵ Lỵ, Lam Dạ."Cẩn thận một chút! Gần học viện vẫn là đất trống, hiện tại tiến vào rừng rậm, nguy hiểm sẽ tăng lên rất nhiều!" Khắc Lôi Uy Nhĩ vừa đi, vừa nhắc nhở.Lôi Lâm không để ý tới Nghê Lan đi bên cạnh, giữ vững tinh thần, Chip tăng cường phạm vi dò xét đến mức lớn nhất.Đây là lần thứ nhất hắn tiếp xúc với nguy hiểm ở thế giới bên ngoài, hắn không thể không cẩn thận.Học viện Hắc Cốt Lâm ở trong chỗ sâu một khu rừng rậm màu đen, ở trên học viện là một khu mộ địa tan hoang, chung quanh chỉ có mộ bụi cỏ số thấp bé, tính nguy hiểm không lớn, nhưng sau khi tiến vào rừng rậm, có vô số cây cối che lấp, luôn luôn là thánh địa để rất nhiều sinh vật săn thức ăn, Lôi Lâm nhớ rõ, ngay từ đầu bọn hắn chính là bị tập kích trong rừng đấy."Cảnh cáo! Cảnh cáo! Phát hiện sinh vật không biết tới gần, trình độ uy hiếp tới chủ thể: Nhẹ!"Nghe Chip lên tiếng cảnh cáo, trong tầm nhìn của Lôi Lâm, đường nét màu lam nhạt cấu thành một hình ảnh lập thể, từ đây, Lôi Lâm có thể thấy rất rõ ràng có một sợi tơ hồng đang uốn lượn bò tới bên này."XÍU...UU!!"Một bóng đen đột nhiên từ trong bụi cỏ chui ra, hung hăng táp tới cổ Khắc Lôi Uy Nhĩ.Sắc mặt Khắc Lôi Uy Nhĩ không thay đổi, hắc đao trong tay hóa thành một đường vòng cung, đánh bay bóng đen.Bóng đen rơi trên mặt đất, hiện ra nguyên hình, là một hắc xà dài hơn một mét, trên đầu hình tam giác chỉ có một con mắt nằm dọc, trên lân phiến ẩn ẩn có vết máu."Là Thiết Tuyến Độc Nhãn Xà, phải cẩn thận độc dịch của nó!" Nghê Lan lên tiếng nhắc nhở.Đúng lúc này, Lỵ Lỵ ở phía sau đột nhiên ra tay, ba thanh phi đao ừ ba phương hướng bay ra, vọt tới Thiết Tuyến Độc Nhãn Xà.Thân thể Thiết Tuyến Độc Nhãn Xà đột nhiên co rụt lại, tránh né hai thành Phi Đao, cuối cùng một thanh xẹt qua thân rắn bên, mang theo một vết máu."Này!" Khắc Lôi Uy Nhĩ đột nhiên tiến lên, dao bầu màu đen xẹt qua đầu rắn, thân đao màu đen hiện ra ánh sáng lạnh, thoáng một phát đã chém xuống đầu rắn!Thân rắn mất đầu lập tức co thành một vòng, ở ỗ hổng còn đang chảy máu."Ah!" Lỵ Lỵ kinh hô."Nó đã chết, đây chẳng qua là phản ứng tự nhiên của thân thể, cô không học qua thần kinh học sao?" Nghê Lan hừu lạnh một tiếng."Thiết tuyến Độc Nhãn Xà chỉ có túi độc cùng da rắn là còn có chút tác dụng, các cậu ai muốn thì mau tới thu thập tài liệu, mùi máu tươi chẳng mấy chốc sẽ hấp dẫn động vật khác tới!" Khắc Lôi Uy Nhĩ thu đao, chậm rãi nói xong."Tôi đến!" Lam Dạ tiến lên, sau một phen bận rộn, năm người tiếp tục lên đường."Chip! Vừa rồi ghi chép tư liệu sao?""Keng! Đã ghi chép! Thiết tuyến Độc Nhãn Xà thuộc loài rắn á, loại sức mạnh: 1.


1, nhanh nhẹn: 2.


1, thể chất: 1.


6, đã thu thập mẫu huyết dịch, đã ghi chép thành phần cơ thịt!"Chip phản hồi rất nhanh.


Lôi Lâm gật gật đầu, tăng nhanh bước chân.Sau mười mấy ngày, một chỗ trong Hắc Sâm Lâm.Một Hồng Nhãn Hắc Nha mở to hai mắt linh động, đậu giữa nhánh cây, thỉnh thoảng chải vuốt lông vũ trên thân."XÍU...UU!!" Đột nhiên, một mũi tên màu trắng phóng tới."Oa!" Hồng Nhãn Hắc Nha lập tức bay khỏi, mà trên đường nó né tránh, lại có ba tia sáng phóng tới, bên trong là ba phi đao màu bạc.Hồng Nhãn Hắc Nha tránh qua một đường vòng cung duyên dáng, tránh được phi đao rồi rơi vào một khu đất trống."Giết!" Trong một bụi cỏ đột nhiên có người nhảy ra, hai tay cầm hắc đao, bổ tới Hồng Nhãn Hắc Nha, thì ra vừa rồi cung tiễn cùng phi đao bắn tới chỉ là muốn ép con Hồng Nhãn Hắc Nha này xuống mặt đất.Thân đao màu đen mang theo kình phong, chém tới Hồng Nhãn Hắc Nha."Oa oa! !" Hồng Nhãn Hắc Nha lớn tiếng kêu, phát ra tiếng vang khó nghe.Con mắt màu đỏ của Hắc Nha lóe lên tia sáng tức giận sáng bóng, một đôi móng vuốt màu đen đón nhận hắc đao.Keng! ! !Hồng Nhãn Hắc Nha tuy lớn hơn Hắc Nha bình thường một chút, có thể tích tương đương với gà trống lắm, rõ ràng dùng móng vuốt lại có thể đánh lui kỵ sĩ nắm lấy hắc đao."Oa!" Hồng Nhãn Hắc Nha gào thét, trên người rơi xuống mấy cọng lông màu đen.Thừa dịp kỵ sĩ thối lui, Hồng Nhãn Hắc Nha trực tiếp nhào tới, móng vuốt sắc bén chộp tới trên mặt kỵ sĩ!" Phan Đa Lạp - Cách Lôi Cộng Nhĩ!"Tiếng chú ngữ vừa vội vừa nhanh vang lên, một tia dung dịch màu xanh lá đột nhiên bay ra, đánh vào trên người Hồng Nhãn Hắc Nha.Cờ-rắc! ! ! Sương trắng không ngừng bay lên, sau đó là tiếng Hồng Nhãn Hắc Nha kêu lên thảm thiết.Vài giây sau, tiếng kêu thảm thiết của Hồng Nhãn Hắc Nha hoàn toàn biến mất, tại chỗ lên chỉ còn lại một hố to, bên trong vẫn còn mấy cọng lông chưa bị ăn mòn."Không có sao chứ! Khắc Lôi Uy Nhĩ!"Trong bụi cỏ lại có vài bóng người chui ra.Kỵ sĩ lắc đầu, "Không có việc gì! Hồng Nhãn Hắc Nha mặc dù có thực lực cấp kỵ sĩ, lại biết bay, nhưng trên mặt đất thì không thể là đối thủ của nhân loại có thêm vũ khí!"Lại nhìn người ở chính giữa: "Lôi Lâm! Vừa rồi dịch axit bắn ra rất chuẩn!""Đều là mọi người phối hợp!" Lôi Lâm cười cười.Khắc Lôi Uy Nhĩ lập tức đi tới bên cạnh hố to, dùng một nhánh cây để đẩy lông vũ trong hố to ra, chọn lấy hai móng vuốt màu đen ra.Ngoài rìa móng vuốt màu đen rất sắc bén, hiện ra hàn quang, tựa như đang thể hiện rằng nguyên chủ nhân rất khó chơi."Dịch axit uy lực thì lớn nhưng ăn mòn Hồng Nhãn Hắc Nha gần hết, ngoài móng vuốt cứng rắn nhất ra, rõ ràng không còn lại gì..." Khắc Lôi Uy Nhĩ có chút đáng tiếc."Hừ! Nếu không phải Lôi Lâm, các cậu muốn bắt được con Hồng Nhãn Hắc Nha này, còn không chừng phải bỏ ra cái giá lớn hơn đấy!" Một bên, Nghê Lan khinh thường hừ lạnh."Cũng phải!" Khắc Lôi Uy Nhĩ thu hắc đao vào vỏ đao, hiện tại hắn đã thành thục không ít, lại biết gần đây Nghê Lan nói lời có chút ác độc, cũng không tức giận."Hơn nữa sắn được con Hồng Nhãn Hắc Nha này là chúng ta đã săn bắt đủ số lượng, tiếp theo có phải nên trở lại học viện giao nhiệm vụ?"Nhìn nhìn mấy người Lam Dạ có chút mỏi mệt, Khắc Lôi Uy Nhĩ hỏi."Đương nhiên là trở về! Trong rừng rậm quá nguy hiểm, thậm chí buổi tối chúng ta đi ngủ cũng ngủ không ngon!" Nghê Lan lập tức nói.Lỵ Lỵ, Lam Dạ cũng là tranh thủ thời gian gật đầu.Lôi Lâm cũng cảm thấy hơi mệt rồi, trong Hắc Sâm Lâm nguy hiểm trùng trùng, cho dù hắn có Chip nhắc nhở, nhưng chờ đợi lo lắng vài ngày, tinh thần phi thường mệt mỏi, hiện tại hắn cũng bắt đầu nhớ tới nước ấm cùng giường chiếu trong học viện rồi."Được rồi! Chúng ta về trước vậy!"Khắc Lôi Uy Nhĩ có chút đáng tiếc cất kỹ móng vuốt Hồng Nhãn Hắc Nha, "Đáng tiếc! Lấy thực lực của chúng ta, có thể săn giết càng nhiều Hồng Nhãn Hắc Nha, những Hắc Nha này còn có giá trị hơn đám Thiêt Tuyến Độc Nhãn Xà...""Ma thạch là lợi nhuận không hết đấy, nhưng hiện tại thể lực đội viên chúng ta đều đã tiêu hao gần hết, đã đến ranh giới tương đối nguy hiểm, nếu không nhanh chóng trở về học viện, chỉ sợ trong lần săn giết tiếp theo sẽ xuất hiện sai lầm, thậm chí thương vong!"Giọng nói của Lôi Lâm trong trẻo nhưng lạnh lùng, hắn luôn luôn là một người tỉnh táo, sẽ không bị một chút lợi ích trước mắt trói buộc."Được! Chúng ta trở về!"Khắc Lôi Uy Nhĩ chỉ hơi chút trầm ngâm rồi cũng gật đầu đồng ý .Nghe Khắc Lôi Uy Nhĩ nói, sắc mặt bốn người khác đều là đã khá nhiều, mà ngay cả Nghê Lan nói lời có chút ác độc cũng nở nụ cười.Một đoàn người thu dọn qua loa rồi bắt đầu trở về..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương