Thuần Thú Sư [h+] (full)
-
C17: [chương 16] Quá Nhỏ Quá Lớn
Sau khi trở về Y Na cởi giầy da thú, thay bằng giầy thể thao, bắt đầu sửa sang lại cái mai rùa. Còn Tử Hổ một bên đặt một miếng thịt trên đống lửa xong liền đi ra ngoài đem thịt chôn, khi trở về thấy Y Na vùi đầu vào mai rùa chậm rãi dùng dao tách sạch thịt.
Sau đó nhìn kỹ, quả nhiên là một cái dụng cụ tốt.
Nàng cao hứng nhảy dựng lên kéo mai rùa đi ra ngoài tuyết. Tử Hổ cũng theo đi ra, nhìn đến nàng bốc tuyết vào trong, cũng hỗ trợ.
Y Na quả thật cảm thấy tay hơi lạnh, bốc mấy cái liền chà xát tay. Mà Tử Hổ hoàn toàn không cảm giác giống như vậy, bốc liên tục đến đầy mại rùa.
Y Na nói: “Đủ rồi.” Sau đó muốn mang mai trở về. Đáng tiếc mai rùa chứa tuyết rất nặng, nàng không mang nổi. Tử Hổ cũng không trả lời, giúp nàng vác mai rùa quay về động.
Tuyết dần tan thành nước trong veo.
Y Na có chút kích động nói: “Có cái này về sau sẽ không phải đi ra ngoài kiếm nước, nhiêu đây có thể dùng trong nhiều ngày.”
Tử Hổ giống như không có nghe thấy, chỉ đi nướng thịt, sau đó chín xé ra cho Y Na.
Nàng thở dài, xem ra trong mắt nam nhân này trừ bỏ đồ ăn thì cũng là đồ ăn, thật sự rất không có niềm vui cuộc sống.
Phẫn nộ cắn một miếng thịt vào miệng, hương vị là không tồi, nhưng mà cái gia vị gì cũng không có.
Đột nhiên nàng búng tay cái tay, không thể ăn vậy nghĩ biện pháp ăn cho ngon, vì cái gì chỉ có thể nướng ăn chứ? Nghĩ, nàng lại nhìn đến mai rùa. Trước đặt thịt xuống, sau đó chạy đến đống lửa lấy một cây củi đốt bên cái mai. Nàng muốn thử xem cái mai này có thể bị cháy hư không, kết quả phát hiện nó không sao.
Cái này nàng liền cao hứng, như vậy có thể dùng làm nồi. Nhưng nồi này hơi lớn, nếu này là rùa đất rất nhỏ, có lẽ có thể!
Lúc ấy Y Na cũng chú ý tới, trong đàn rùa đất quả thật có vài con nhỏ như rùa bình thường, có lẽ có thể làm nồi dùng. Như vậy, chỉ cần nói Tử Hổ bắt vào mấy ngày mưa sắp tới là được.
Nàng đang hưng phấn, đột nhiên thấy một miếng thịt đưa tới:
_“Ăn!”
Như bát nước lạnh đổ xuống đầu, thật sự là rất đả kích người. Y Na tiếp nhận, cắn một ngụm rầu rĩ ăn.
Lần này nàng ăn rất nhiều, bởi vì nàng biết lúc nàng ăn nhiều Tử Hổ sẽ vô cùng cao hứng. Thừa dịp hắn cao hứng, Y Na mới tiến đến bên cạnh hắn nói: “Tử Hổ, ngày mưa lần sau, lúc bắt rùa đất, ngươi có thể bắt một con nhỏ như vậy thôi được không?” Nàng lấy tay hình dung cho hắn thấy.
_“Mưa?” Tử Hổ hỏi.
_“Là lúc rơi nước xuống.” Y Na nghĩ tới Thì Thần, nói.
Tử Hổ hiểu được, sau đó nói:
_“Quá nhỏ.”
Y Na thiếu chút nữa té ngã, nói:
_“Ta không phải dùng để ăn, ta nghĩ cái mai của nó sẽ hữu dụng.”
Tử Hổ vẫn nói: “Quá nhỏ.”
Y Na hết chỗ nói rồi, hừ một tiếng ngồi xuống không nói nữa. Tử Hổ thấy nàng đột nhiên không nói nữa thì ngừng động tác, sau đó cái gì cũng không nói, đem thịt Y Na ăn thừa nuốt hết, vỗ vỗ tay liền nằm ở trên da thú. Da thú này Y Na đã sửa sang lại tốt lắm, trải chung một chỗ như trước, như vậy sẽ không quá lạnh. Hắn vừa nằm liền chiếm hơn phân nửa diện tích.
Y Na biết mè nheo với hắn là vô dụng, hắn không phải nam nhân bình thường, sẽ không nghĩ tới dụ dỗ cho bạn gái vui vẻ.
Nếu hắn không dụ dỗ, vậy mình vì cuộc sống phải đi dụ dỗ hắn thôi. Dù sao qua một đoạn thời gian này, có lẽ nàng có thể đi trở về, đến lúc cũng không có người nói nàng đê tiện dụ dỗ nam nhân gì đó.
Vì thế đi đến bên người Tử Hổ nhỏ giọng nói: “Tử Hổ, ta rất cần, nếu không ngươi bắt hai con? Hoặc là bắt con mồi khác?”
Tử Hổ gầm nhẹ một tiếng quay thân qua, Y Na đưa tay khoát lên cánh tay hắn nói: “Ngươi bắt ta sẽ cao hứng nha!”
Tử Hổ đột nhiên ngồi dậy, nói:
_“Cao hứng?”
Y Na không nghĩ tới chiêu này sử dụng tốt như vậy, chẳng lẽ đây chính là cái gọi là anh hùng khó qua cửa mỹ nhân? Nàng dùng sức gật đầu nói: “Ngươi bắt, ta sẽ cao hứng.”
Tử Hổ không hề nghĩ ngợi nói:
_“Bắt!”
Y Na quả nhiên cao hứng, vỗ bả vai hắn nói: “Thật tốt quá.” Nói xong không chút nào keo kiệt cười cho Tử Hổ xem.
Nhưng Tử Hổ nhưng giống như cũng thực kích động, đột nhiên vòng thân đè Y Na xuống mặt đất, sau đó mặc kệ là mặt hay là cổ, vươn đầu lưỡi thật to liếm lên.
Y Na bị hắn ấn không động đậy nổi, sau đó liền cảm giác mặt cùng đầu mình lại hoàn toàn bị cướp sạch. Nhưng hắn rõ ràng còn chưa thỏa mãn, lại tiếp tục liếm xuống phía dưới!
Giờ này khắc này Y Na hiểu được, thì ra tiết mục mà nàng cho là quấy nhiễu tình dục, kỳ thật là động tác vô cùng thân thiết Tử Hổ dùng để biểu hiện mình cao hứng với bạn đời.
Lúc Y Na cảm thấy mình sắp trở thành người đầu tiên trên thế giới bị nước miếng làm ngộp chết, thì Tử Hổ ngưng lễ rửa tội. Nhưng mà, hắn đột nhiên bỏ đi tất cả da thú trần trụi ngồi xuống gầm nhẹ với Y Na một tiếng.
Y Na liền cảm thấy không thích hợp, bởi vì màu lông ngực Tử Hổ biến thành phấn hồng, thậm chí ngay cả lông tơ màu trắng trên mặt cũng biến màu. Đương nhiên biến hóa lớn nhất là hai quả đào cùng gốc cây đại thụ kia!
Nàng cơ hồ là thấy cả quá trình một cây nhỏ biến thành đại thụ ngàn năm, tốc độ chỉ dùng 0.1 giây. Biến thành đại thụ xong, nó còn nhảy dựng hình như gật đầu thăm hỏi với nàng. Nhưng Y Na lại nghĩ muốn chảy nước mắt, loại này cũng quá lớn, hoàn toàn là phạm quy a!
Nàng quay đầu, mau lui về phía sau nhưng Tử Hổ lại đi theo, luôn luôn gầm nhẹ lúc này đột nhiên biến thành kêu to vô cùng uyển chuyển, giống như ca hát, nhưng giọng hát này làm cho nàng không dám khen.
Y Na kẹp chặt hai chân mình không cho hắn lại, sau đó khẩn trương nói: “Ngươi ngươi… Ngươi đừng lại đây, nếu thực nhịn không được phải đi tìm cái loại thích hợp, ngươi như vậy… Ta nhất định sẽ chết. Tránh ra tránh ra…” Nàng dùng hai tay công kích mắt Tử Hổ, sau đó tiếp tục lui về phía sau.
Tử Hổ lại kêu to, ngay cả làn da đều dần dần biến thành phấn hồng.
Y Na thấy hắn lập tức sẽ động thủ, liền sợ tới mức quát to một tiếng, lui thành một cục. Không nghĩ tới chiêu này lại hữu dụng, giọng Tử Hổ âm trầm xuống, sau đó thối lui về nằm úp sấp không hề để ý nàng.
Đây là cái ý tứ gì? Chẳng lẽ động tác vừa nãy của mình là mang ý cự tuyệt?
Nàng nhẹ nhàng thở ra, nhìn đến lông trên người Tử Hổ lại nhạt màu dần. Nhưng, lông trước ngực vẫn hồng nhạt. Như vậy có ý nghĩ gì?
Y Na rùng mình, người ta đều nói động vật có thời kì động dục, chẳng lẽ hắn tới kì động dục rồi?
Vậy mình phải làm sao bây giờ, trốn thì không thoát, còn may vừa mới phát hiện phương pháp này, có lẽ có thể chặn được hắn.
Ngày hôm sau, buổi chiều lại có mưa, lần này Y Na cự tuyệt không đi cùng. Lỡ hắn săn động vật xong lại hưng phải đem nàng giải quyết ngay tại chỗ thì làm sao bây giờ?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook