Thuận Minh
-
Chương 47: Tự thú
Ngày thứ 3 sau khi Lý Mạnh vào thành nhậm chức, Lý Mạnh liền trở về Tiết Gia lần nữa, tin tức truyền đi đúng là có chút vấn đề, mấy người bỏ chạy kia lại đi theo Trần Lục Tử và Vương Hải điềm nhiên huấn luyện như không có chuyện gì xảy ra.
Việc này thật đúng là làm cho Lý Mạnh tức khí, có điều nếu đã quay lại thì mệnh lệnh cũng phải được thực hiện.
Bốn người này bị đuổi ra khỏi Sào Muối, hơn nữa còn nói rõ sẽ không thu mua muối của bọn họ, cứ thành thật ở nhà trồng trọt đi.
Đã không có tiền công của Sào Muối, trong nhà nấu muối thì không có chỗ bán, cuộc sống mới tốt được mấy ngày, chỉ sợ lại lập tức khôi phục sự cùng khổ lúc trước.
Nhưng mấy người này cũng không dám oán hận, chỉ có thể tiếp nhận xử lý này, vệ sở dù gì cũng là xuất thân từ quân lính. Nếu trên chiến trường thì đào binh sẽ bị chém đầu, Lý Nhị Lang thật sự là nhân nghĩa vô cùng.
Tin tức chém giết trên quan đạo, giết chết hơn 80 người, châu thành mặc dù đã biết nhưng chỗ Tiết Gia và diêm trường Lih Sơn lại không có ai biết, Lý Mạnh điều 100 tên Sào Muối ở trấn Phùng Mãnh tới các cùng xung quanh diêm trường Linh Sơn trên danh nghĩa là đề phòng tặc nhân xâm hại.
Nhưng trên thực tế là khống chế chặt chẽ nơi này, mỗi lần ra một cân muối đều phải trải qua giám sát, nhưng diêm trường dù sao cũng không phải là phạm vi quản hạt của tuần kiểm nên Lý Mạnh làm việc cũng rất quy củ.
Hắn phái người đọc tuyên bố ở bên ngoài, đưa ra điều kiện, đối chiếu với mấy diêm hộ làm ở ruộng muối Tiết Gia, miễn là đổi nơi công tác mà vẫn có đãi ngộ như thế, hơn nữa tương lai còn có thể tăng thêm.
Nhóm diêm hộ này bị diêm trường bóc lột nghèo gần chết, lần này bên ngoài có người thu nạp, mà đúng là biết mấy người bạn trước kia qua ruộng muối bên TIết gia cũng không tệ, đều đáp ứng gia nhập, kết quả là trong vòng 3 ngày, diêm trường Linh Sơn của triều đình đã chạy một nửa người.
Còn mấy nhân vật không có lý tưởng kia thì Lý Mạnh cũng không thèm. Quan của diêm trường cố tình can thiệp vào nhưng mấy tên thủ hạ kia vừa nhìn thấy Sào Muối trông coi bên ngoài hận khong thể dập đầu, sao còn dám ra quấy rối.
Lý Mạnh bây giờ còn để 100 tên trong đội nấu muối ở Tiết Gia, 100 tên ở diêm trường Linh Sơn, ở trấn Phùng mãnh có 50 người, còn bên trong thành có 150 người nữa, gần như người chiêu mộ tới đều được dùng hết, Lý Mạnh khống chế chặt chẽ nguồn cung muối, dĩ nhiên là khống chế được buôn lậu muối của cả phủ Lai Châu.
3 ngày đầu nhậm chức, Lý Mạnh đã làm ra hànhđộng như vậy, quả thật là không cho người khác lợi dụng sơ hở, 2 nhà diêm thương trên trấn Phùng Mãnh đều lên tiếng oán thán dậy trời, còn có 1 số người cso quyền lợi bên trong lúc này thì đánh trống reo hò, quan của diêm trường Linh Sơn còn đệ đơn kiện cho tri châu Giao Châu.
Có điều đến ngày thứ 5, cho dù là lấy tốc độ rua bò thì trận chém giết ở trên quan đạo và nhân số tử vong đều được truyền ra, tất cả mọi người liền câm như hến, Lý Mạnh quy định xuống cái gì thì đều thành thật mà làm cái đó, 1 câu nói thừa cũng không dám nói.
Tháng 3 còn chưa hết nửa tháng, bộ phận phía nam của thành Giao Châu ở Lai Châu trên cơ bản đều đã ổn định lại, 4 người Triệu Năng, Trần Lục Tử, Vương Hải và Mã Canh dẫn một đám người đồn trú ở các nơi, chỉ là những người này cứ 3 ngày lại thay đổi luân phiên một lần, cứ 7 ngày lại kiểm tra một lần.
Đối với tình huống cung tên trên quan đạo thiếu chút nữa làm kế hoạch hỏng bét, kết luận của Lý Mạnh rất đơn giản, đó chính là huấn luyện không đủ, nhất định phải tăng cường huấn luyện.
Thời gian sắp qua được nửa năm, 30 người của đội vận chuyển muối lúc trước đối với phương pháp huấn luyện đều rất quen thuộc, do bọn Triệu Năng thao luyện và giám sát, sau đo bọn họ thay phiên tới thành Giao Châu thì do Lý Mạnh tiến hành kiểm tra huấn luyện.
4 gã Sào Muối bỏ chạy kia, sau khi bị Lý Mạnh không chút lưu tình đuổi ra thì cuộc sống trong nhà rất nhanh trở về nguyên trạng, rất cùng khổ, trong nhà suốt ngày ầm ĩ không nói, mấy lần trở về khóc lóc van xin đều bị cự tuyệt.
Vô hình trung, bọn họ cấp 1 cái cảnh cáo cho những người còn lại,ở lại trong Sào Muối không phải cứ dốc sức ra là có thể có cuộc sống tốt, lúc nên liều mạng thì phải liều mạng. Truyện "Thuận Minh "
Người trong nhà cũng mang thư qua nhắc có chỗ tốt như vậy thì ngàn vạn lần phải quý trọng, nhìn mấy tiểu tử kia mà làm gương, bọn họ hèn nhát không nói mà còn làm liên lụy tới cả người nhà.
Đồng muối sản xuất ở diêm trường Linh Sơn và chỗ Tiết Gia bán cho diêm thương ở trấn Phùng Mãnh và các nói trong Lai Châu, tất cả đã có một nguồn thu vào rất ổn định.
Lý Mạnh đã tính toán đại khái, mỗi tháng thu vào gần 800 lượng, rút đi tiền ăn uống của hơn 400 tên Sào Muối, còn phải cắt 1 phần chi phí cần thiêt, còn dư khoảng 300 lượng bạc.
Mưu tuần kiểm vừa chết đi, vị trí tuần kiểm treo không làm những thủ hạ kia lập tức giống như chim bay tứ tán, những sổ sách công văn kia cũng không ai để ý, Lý Mạnh nhờ 1 chưởng quỹ ở kho hàng Kim Châu tới, sửa sang lại sổ sách.
Điều này không khó, có điều Lý Mạnh kỳ quái là lúc Mưu tuần kiểm chết, mấy người thân thích kia đối đa cũng chỉ mang đi 2000 lượng bạc, nói như vậy thì Mưu tuần kiểm làm 7-8 năm trong tay chỉ có hơn 3000 lượng bạc.
Nhưng nếu bản thân chỉnh đốn 1 chút thì hàng năm cho dù tiêu hao cho diêm đinh, một năm cũng có được 4000 lượng bạc, tiêu dùng của Mưu tuần kiểm cho dù có xa xỉ đi chăng nữa cũng không hết được bao nhiều ở trong cái thành Giao Châu nho nhỏ này. Truyện "Thuận Minh "
Chẳng lẽ còn bạc được chôn dưới đất hay sao, Lý Mạnh rất kỳ quái, điểm nghi vấn này tới ngày thứ 8 mới được làm rõ.
Địa bàn ở giá một châu nho nhỏ và vệ sở, thủ hạ của Lý Mạnh không cần cưỡi ngựa chỉ cần đi bộ thì ban ngày cũng có thể tới,có Hầu Sơn ở trấn Phùng Mãnh làm điểm trung gian, còn có các loại đầu trộm đuôi cướp cung cấp tin tức, hết thảy mọi chuyện đều ở trong lòng bàn tay, gió êm sóng lặng vô cùng.
Cho nên mấy ngày sau khi nhậm chức, công việc mỗi ngày của Lý Mạnh là ra khỏi thành huấn luyện và kiểm tra những tân đinh mới của Sào Muối, điều này cũng hợp với trạng thái sinh hoạt của hắn.
Thành thật mà nói, ở trong thành Giao Châu này, Lý Mạnh cảm giác rất không tồi, trong cái thành nhỏ phồn hoa này, hơi thở của cuộc sống thành thị khiến hắn giống như trở về với hiện đại.
Hôm nay Lý Mạnh vừa định ra cửa thì nghe Trần Lục Tử tới thay phiên trực vội vàng vào trong nhà, trên mặc có chút mơ hồ nói:
-Lý đại nhân, cửa ra vào trạch viện có người quỳ, trời chưa sáng đã quỳ ở đó, sáng sớm tiểu đinh gác cửa đã cho tôi biết.
Lại nói thêm một chút nữa, diêm đinh dưới trướng Lý Mạnh hoàn toàn dựa theo liên đội trong quân đội hiện đại mà xây dựng, huấn luyện giảng khóa, kể cả các loại quy định đều có, bao gồm cả lính gác. Truyện "Thuận Minh "
-Chứng ta ở đây cũng không phải là nha môn ,quỳ ở đây làm chi.
-Người kia tự xưng là sư gia trước đây của Mưu Diêm Vương....
Việc này thật đúng là làm cho Lý Mạnh tức khí, có điều nếu đã quay lại thì mệnh lệnh cũng phải được thực hiện.
Bốn người này bị đuổi ra khỏi Sào Muối, hơn nữa còn nói rõ sẽ không thu mua muối của bọn họ, cứ thành thật ở nhà trồng trọt đi.
Đã không có tiền công của Sào Muối, trong nhà nấu muối thì không có chỗ bán, cuộc sống mới tốt được mấy ngày, chỉ sợ lại lập tức khôi phục sự cùng khổ lúc trước.
Nhưng mấy người này cũng không dám oán hận, chỉ có thể tiếp nhận xử lý này, vệ sở dù gì cũng là xuất thân từ quân lính. Nếu trên chiến trường thì đào binh sẽ bị chém đầu, Lý Nhị Lang thật sự là nhân nghĩa vô cùng.
Tin tức chém giết trên quan đạo, giết chết hơn 80 người, châu thành mặc dù đã biết nhưng chỗ Tiết Gia và diêm trường Lih Sơn lại không có ai biết, Lý Mạnh điều 100 tên Sào Muối ở trấn Phùng Mãnh tới các cùng xung quanh diêm trường Linh Sơn trên danh nghĩa là đề phòng tặc nhân xâm hại.
Nhưng trên thực tế là khống chế chặt chẽ nơi này, mỗi lần ra một cân muối đều phải trải qua giám sát, nhưng diêm trường dù sao cũng không phải là phạm vi quản hạt của tuần kiểm nên Lý Mạnh làm việc cũng rất quy củ.
Hắn phái người đọc tuyên bố ở bên ngoài, đưa ra điều kiện, đối chiếu với mấy diêm hộ làm ở ruộng muối Tiết Gia, miễn là đổi nơi công tác mà vẫn có đãi ngộ như thế, hơn nữa tương lai còn có thể tăng thêm.
Nhóm diêm hộ này bị diêm trường bóc lột nghèo gần chết, lần này bên ngoài có người thu nạp, mà đúng là biết mấy người bạn trước kia qua ruộng muối bên TIết gia cũng không tệ, đều đáp ứng gia nhập, kết quả là trong vòng 3 ngày, diêm trường Linh Sơn của triều đình đã chạy một nửa người.
Còn mấy nhân vật không có lý tưởng kia thì Lý Mạnh cũng không thèm. Quan của diêm trường cố tình can thiệp vào nhưng mấy tên thủ hạ kia vừa nhìn thấy Sào Muối trông coi bên ngoài hận khong thể dập đầu, sao còn dám ra quấy rối.
Lý Mạnh bây giờ còn để 100 tên trong đội nấu muối ở Tiết Gia, 100 tên ở diêm trường Linh Sơn, ở trấn Phùng mãnh có 50 người, còn bên trong thành có 150 người nữa, gần như người chiêu mộ tới đều được dùng hết, Lý Mạnh khống chế chặt chẽ nguồn cung muối, dĩ nhiên là khống chế được buôn lậu muối của cả phủ Lai Châu.
3 ngày đầu nhậm chức, Lý Mạnh đã làm ra hànhđộng như vậy, quả thật là không cho người khác lợi dụng sơ hở, 2 nhà diêm thương trên trấn Phùng Mãnh đều lên tiếng oán thán dậy trời, còn có 1 số người cso quyền lợi bên trong lúc này thì đánh trống reo hò, quan của diêm trường Linh Sơn còn đệ đơn kiện cho tri châu Giao Châu.
Có điều đến ngày thứ 5, cho dù là lấy tốc độ rua bò thì trận chém giết ở trên quan đạo và nhân số tử vong đều được truyền ra, tất cả mọi người liền câm như hến, Lý Mạnh quy định xuống cái gì thì đều thành thật mà làm cái đó, 1 câu nói thừa cũng không dám nói.
Tháng 3 còn chưa hết nửa tháng, bộ phận phía nam của thành Giao Châu ở Lai Châu trên cơ bản đều đã ổn định lại, 4 người Triệu Năng, Trần Lục Tử, Vương Hải và Mã Canh dẫn một đám người đồn trú ở các nơi, chỉ là những người này cứ 3 ngày lại thay đổi luân phiên một lần, cứ 7 ngày lại kiểm tra một lần.
Đối với tình huống cung tên trên quan đạo thiếu chút nữa làm kế hoạch hỏng bét, kết luận của Lý Mạnh rất đơn giản, đó chính là huấn luyện không đủ, nhất định phải tăng cường huấn luyện.
Thời gian sắp qua được nửa năm, 30 người của đội vận chuyển muối lúc trước đối với phương pháp huấn luyện đều rất quen thuộc, do bọn Triệu Năng thao luyện và giám sát, sau đo bọn họ thay phiên tới thành Giao Châu thì do Lý Mạnh tiến hành kiểm tra huấn luyện.
4 gã Sào Muối bỏ chạy kia, sau khi bị Lý Mạnh không chút lưu tình đuổi ra thì cuộc sống trong nhà rất nhanh trở về nguyên trạng, rất cùng khổ, trong nhà suốt ngày ầm ĩ không nói, mấy lần trở về khóc lóc van xin đều bị cự tuyệt.
Vô hình trung, bọn họ cấp 1 cái cảnh cáo cho những người còn lại,ở lại trong Sào Muối không phải cứ dốc sức ra là có thể có cuộc sống tốt, lúc nên liều mạng thì phải liều mạng. Truyện "Thuận Minh "
Người trong nhà cũng mang thư qua nhắc có chỗ tốt như vậy thì ngàn vạn lần phải quý trọng, nhìn mấy tiểu tử kia mà làm gương, bọn họ hèn nhát không nói mà còn làm liên lụy tới cả người nhà.
Đồng muối sản xuất ở diêm trường Linh Sơn và chỗ Tiết Gia bán cho diêm thương ở trấn Phùng Mãnh và các nói trong Lai Châu, tất cả đã có một nguồn thu vào rất ổn định.
Lý Mạnh đã tính toán đại khái, mỗi tháng thu vào gần 800 lượng, rút đi tiền ăn uống của hơn 400 tên Sào Muối, còn phải cắt 1 phần chi phí cần thiêt, còn dư khoảng 300 lượng bạc.
Mưu tuần kiểm vừa chết đi, vị trí tuần kiểm treo không làm những thủ hạ kia lập tức giống như chim bay tứ tán, những sổ sách công văn kia cũng không ai để ý, Lý Mạnh nhờ 1 chưởng quỹ ở kho hàng Kim Châu tới, sửa sang lại sổ sách.
Điều này không khó, có điều Lý Mạnh kỳ quái là lúc Mưu tuần kiểm chết, mấy người thân thích kia đối đa cũng chỉ mang đi 2000 lượng bạc, nói như vậy thì Mưu tuần kiểm làm 7-8 năm trong tay chỉ có hơn 3000 lượng bạc.
Nhưng nếu bản thân chỉnh đốn 1 chút thì hàng năm cho dù tiêu hao cho diêm đinh, một năm cũng có được 4000 lượng bạc, tiêu dùng của Mưu tuần kiểm cho dù có xa xỉ đi chăng nữa cũng không hết được bao nhiều ở trong cái thành Giao Châu nho nhỏ này. Truyện "Thuận Minh "
Chẳng lẽ còn bạc được chôn dưới đất hay sao, Lý Mạnh rất kỳ quái, điểm nghi vấn này tới ngày thứ 8 mới được làm rõ.
Địa bàn ở giá một châu nho nhỏ và vệ sở, thủ hạ của Lý Mạnh không cần cưỡi ngựa chỉ cần đi bộ thì ban ngày cũng có thể tới,có Hầu Sơn ở trấn Phùng Mãnh làm điểm trung gian, còn có các loại đầu trộm đuôi cướp cung cấp tin tức, hết thảy mọi chuyện đều ở trong lòng bàn tay, gió êm sóng lặng vô cùng.
Cho nên mấy ngày sau khi nhậm chức, công việc mỗi ngày của Lý Mạnh là ra khỏi thành huấn luyện và kiểm tra những tân đinh mới của Sào Muối, điều này cũng hợp với trạng thái sinh hoạt của hắn.
Thành thật mà nói, ở trong thành Giao Châu này, Lý Mạnh cảm giác rất không tồi, trong cái thành nhỏ phồn hoa này, hơi thở của cuộc sống thành thị khiến hắn giống như trở về với hiện đại.
Hôm nay Lý Mạnh vừa định ra cửa thì nghe Trần Lục Tử tới thay phiên trực vội vàng vào trong nhà, trên mặc có chút mơ hồ nói:
-Lý đại nhân, cửa ra vào trạch viện có người quỳ, trời chưa sáng đã quỳ ở đó, sáng sớm tiểu đinh gác cửa đã cho tôi biết.
Lại nói thêm một chút nữa, diêm đinh dưới trướng Lý Mạnh hoàn toàn dựa theo liên đội trong quân đội hiện đại mà xây dựng, huấn luyện giảng khóa, kể cả các loại quy định đều có, bao gồm cả lính gác. Truyện "Thuận Minh "
-Chứng ta ở đây cũng không phải là nha môn ,quỳ ở đây làm chi.
-Người kia tự xưng là sư gia trước đây của Mưu Diêm Vương....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook