Thuận Minh
-
Chương 45: Kinh sợ
Định là phái Châu úy và Chủ bộ ra khỏi thành đi thu một ít tin tức, nhưng những người ở nha môn tri châu này lại càng nhát gan, chỉ đứng ở cửa thành nhìn quanh, rất nhiều thương nhân có chút quan hệ với Sào Muối đứng ở cửa thành chờ, cái này dù sao cũng là tấm lòng không phải sao.
Mắt thấy sắc trời trở nên tối dần, châu úy và chủ bộ đã sớm buông tha tia hi vọng này, Lý chưởng quỹ bên kho hàng Kim Châu cũng có chút bối rối.
Ngày lúc này, bất kể là người biết rõ nội tình hay là người không biết, trong lòng đều bồn chồn, chẳng lẽ Lý Mạnh không có phúc làm quan, chưa làm đã chết ở dọc đường sao Truyện "Thuận Minh "
Ngay khi tất cả mọi người định trở về thành thì có 1 nha dịch tinh mắt chỉ vào phần cuối của quan đạo hô:
-Nhìn kìa, nhìn kìa....
Bất kể là thị lực tốt hay không tốt đều nhìn về phía nha dịch chỉ, có đoàn người xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, lúc này đã không còn thương đội và người đi đường lui tới.
Chẳng lẽ là bọn Lý Mạnh, nhưng đoàn người của Lý Mạnh sao nhều như thế này, lúc này mọi người ngược lại còn có chút đề phòng, một đám người định chạy vào trong thành, hạ cửa thành xuống trước, đám người đứng ở đầu thành nhìn xuống coi như là sách lược vẹn toàn.
KHông bao lâu sau, người đã tới trước cửa thành, lúc này sắc trời chưa tối hẳn, người trên thành có thể nhìn rõ hơn trăm người dưới thành đều hít một ngụm khí lạnh.
Xem ra thật đúng là đã gặp phải tập kích thật, nếu không 3 người nằm trên cáng là xảy ra chuyện gì? Chỉ là xem ra những người này thật sự là diêm đinh của Lý Mạnh đưa tới sao?
Ai cũng đều vác trường thương mặt mũi nghiêm nghị, trên lưng còn đeo mấy thanh yêu đao thiết xích, đội ngũ rất chỉnh tề, trên mũi thương mỗi người còn có vết bẩn, ở trên tường thành nhìn xuống thấy sao giống vết máu thế, bộ dạng này thì ngay cả binh lính trú đóng ở doanh trại phía bắc cũng không có loại sát khí thế này.
-Tuần kiểm quản lý muối Lý Mạnh ở Giao Châu, vào thành nhậm chức, sắc trời còn sớm, sao lại đóng cửa thành vậy? Mở cửa mau, mở cửa.
Có người từ trong đội ngũ đứng ra, cao giọng hô.
Mọi người trên đầu thành đã bị người phía dưới hù đến độ không nói lên lời, hồi lâu không có ai trả lời.
Lý chưởng quỹ kia lấy lại tinh thần đầu tiên, cẩn thận thò mặt ra, nheo mắt nhìn người phía dưới 1 cái, lòng lập tức thả lỏng, trên mặt cũng lộ vẻ tươi cười, quay đầu lại nói:
-Là tuần kiểm Lý đại nhân, mau mở cửa thành, mở nhanh đi.
Tất cả mọi người đều lấy lại tinh thần rồi vội vàng thúc dục, những vệ binh đều mắng thầm trong bụng, nhưng vẫn phải chạy xuống dưới mở cửa thành, chủ bộ, châu úy và những thương nhân đó đều không thể đắc tội, tuần kiểm đối với bọn họ mà nói cũng là nhân vật lớn, chỉ có thể ân cần hầu hạ.
Sau khi mở cửa, châu úy và chủ bộ nhìn Lý Mạnh không có việc gì, cũng không muốn ở lại chỗ này, phẩm cấp của bọn họ không thấp hơn tuần kiểm, chuyện hai benen quản lí cũng không liên quan gì tới nhau nên cũng lười ra đón.
Nhưng thấy hơn trăm người sau lưng Lý Mạnh, đều cảm thấy cổ họng phát khô, những thanh niên sau lưng Lý Mạnh vừa nhìn đã biết là đệ tử quân hộ, quần áo rách nát, trên vạt áo còn có chút vết bẩn, nhưng có thể nhận ra đó là vết máu, đây mà là diêm đinh sao? rõ ràng là binh lính mà.
Đương nhiên, những người này không biết, Lý Mạnh bất mãn với mấy tên Sào Muối khiến người khác rùng mình này tới cực điểm, còn cần phải chỉnh đốn thêm.
-Lý mỗ nửa đường gặp chút phiền toái, chậm trễ thời gian, khiến các vị chờ lâu, thật xin lỗi, ngày khác nhất định sẽ bày rượu bồi tội.
Lý Mạnh ôm quyền thi lễ, mầy người nghênh đón không tự chủ được mà khom lưng ôm quyền thở dài nói:
-Không sao, không sao, Lý đại nhân khách khí rồi.
Lý chưởng quỹ kho hàng Kim Châu vội cười hớn hở rồi kéo từng người giới thiệu cho Lý Mạnh, giới thiệu được mấy người, Triệu Năng bên cạnh mở miệng nói: Truyện "Thuận Minh "
-Mấy vị đại nhân, những huynh đệ bọn tôi vừa ra vệ sở, nửa đường liền gặp mấy trăm tặc nhân, chém giết một trận, mới che chở cho đại nhân vào thành nhậm chức, xin các đại nhân nhất định phải chủ trì công đạo cho bọn tôi.
Chuyện trị an bắt trộm đều là do châu úy phụ trách, gã chần trừ mở miệng nói:
-Xin hỏi có thương vong gì không?
Triệu Năng làm ra bộ dạng đau đớn kịch liệt, trầm giọng nói:
-Bị thương 6 người.
Châu úy kia liền bị sặc, ho khan luôn miệng, rốt cuộc cũng không thể chấp nhận lời nói này, định tìm một cái cớ đề dẹp đường về phủ, đây mới bị thương 6 người, chuyện có lớn mấy đâu, còn mấy trăm tặc nhân, ai tin chứ?
Đi vào cửa thành, từ chối lời mời bày rượu đón gió của mấy thương gia, gọi Lý chưởng quỹ tìm giúp lang trung tới trị thương cho người bệnh, còn tìm mấy hộ trả tiền đặt mua cơm canh để bọn họ làm cơm cho hơn trăm người này, về phần chỗ ở thì Lý Mạnh đã có an bài của mình. Truyện "Thuận Minh "
Mang theo thủ hạ tới 1 trạch viện không nhỏ, Lý Mạnh quay đầu lại nói:
-Tối nay cho mọi người ngủ tại đây 1 đêm, ngày mai có sắp xếp khác.
Trạch viện này đã sớm có 1 đám người đang đợi, vừa thấy Lý Mạnh tới vội vàng quỳ xuống đất, đầu tiên là đập đầu mấy cái sau đó cười nịnh nói:
-Trạch viện này đã được quét sạch, cung nghênh Lý đại nhân.
Trên mặt Lý Mạnh lộ ra nét cười, khom lưng dìu người đang quỳ lên cười nói:
-La Tây, sau này anh cũng là huynh đệ của Sào Muối chúng tôi, làm rất tốt, Lý mỗ cùng không bạc đãi huynh đệ, Mã Canh, mang 20 lượng bạc cho hắn.
Nghe nói như thế, La Tây này lại quỳ xuống thiên ân vạn tạ, nếu không phải mình mật báo kịp thời để Lý Mạnh biết kế hoạch phục kích thì nào chỗ tốt này, thật là sự lựa chọn đúng đắn.
Lý Mạnh cũng không để ý, đi về phía trạch viện, tiếp tục mở miệng nói:
-Tối nay tôi liền ở phòng của Mưu Diêm Vương kia, đúng rồi, La Tây, buổi tối làm mẫu đơn kiện, viết hết chuyện những tặc nhân vây công tôi hôm nay làm chuyện ác gì, ngày mai đưa đến nha môn đi.
-Đại nhân yên tâm, tiểu nhân tối nay nhất định làm thỏa đáng.
.................
Mấy diêm đinh kia trước đây bị Lý Mạnh cự tuyệt, sau khi gặp phải nguy hiểm mất việc, những tên du côn vô lại liều mạng này phần lớn quyết định cướp giết Lý Mạnh, cuộc sống diêm đinh có giữ được hay không là ở hiện tại.
Cũng có người quyết định tiết lộ kế hoạch cướp giết cho Lý Mạnh, xem có thể đổi chút chỗ tốt không, La Tây chính là làm như vậy, gã ở dưới tay Mưu tuần kiểm không được sủng ái, chỉ có thể ngồi ở chỗ không lý tưởng, ngay cả nước luộc thịt cũng chẳng có này.
Lần này báo kế hoạch và tin tức phục kích cho Lý Mạnh, hơn nữa còn tạo nền cho Lý Mạnh đều là hắn bôn ba tận lực thu xếp, có điều nhìn vào tối nay thì tất cả đều đáng giá.Chương 45
Kinh sợ
Nguồn: vipvandan
Đả tự: huycanhl - Lương Sơn Bạc
Định là phái Châu úy và Chủ bộ ra khỏi thành đi thu một ít tin tức, nhưng những người ở nha môn tri châu này lại càng nhát gan, chỉ đứng ở cửa thành nhìn quanh, rất nhiều thương nhân có chút quan hệ với Sào Muối đứng ở cửa thành chờ, cái này dù sao cũng là tấm lòng không phải sao.
Mắt thấy sắc trời trở nên tối dần, châu úy và chủ bộ đã sớm buông tha tia hi vọng này, Lý chưởng quỹ bên kho hàng Kim Châu cũng có chút bối rối.
Ngày lúc này, bất kể là người biết rõ nội tình hay là người không biết, trong lòng đều bồn chồn, chẳng lẽ Lý Mạnh không có phúc làm quan, chưa làm đã chết ở dọc đường sao Truyện "Thuận Minh "
Ngay khi tất cả mọi người định trở về thành thì có 1 nha dịch tinh mắt chỉ vào phần cuối của quan đạo hô:
-Nhìn kìa, nhìn kìa....
Bất kể là thị lực tốt hay không tốt đều nhìn về phía nha dịch chỉ, có đoàn người xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, lúc này đã không còn thương đội và người đi đường lui tới.
Chẳng lẽ là bọn Lý Mạnh, nhưng đoàn người của Lý Mạnh sao nhều như thế này, lúc này mọi người ngược lại còn có chút đề phòng, một đám người định chạy vào trong thành, hạ cửa thành xuống trước, đám người đứng ở đầu thành nhìn xuống coi như là sách lược vẹn toàn.
KHông bao lâu sau, người đã tới trước cửa thành, lúc này sắc trời chưa tối hẳn, người trên thành có thể nhìn rõ hơn trăm người dưới thành đều hít một ngụm khí lạnh.
Xem ra thật đúng là đã gặp phải tập kích thật, nếu không 3 người nằm trên cáng là xảy ra chuyện gì? Chỉ là xem ra những người này thật sự là diêm đinh của Lý Mạnh đưa tới sao?
Ai cũng đều vác trường thương mặt mũi nghiêm nghị, trên lưng còn đeo mấy thanh yêu đao thiết xích, đội ngũ rất chỉnh tề, trên mũi thương mỗi người còn có vết bẩn, ở trên tường thành nhìn xuống thấy sao giống vết máu thế, bộ dạng này thì ngay cả binh lính trú đóng ở doanh trại phía bắc cũng không có loại sát khí thế này.
-Tuần kiểm quản lý muối Lý Mạnh ở Giao Châu, vào thành nhậm chức, sắc trời còn sớm, sao lại đóng cửa thành vậy? Mở cửa mau, mở cửa.
Có người từ trong đội ngũ đứng ra, cao giọng hô.
Mọi người trên đầu thành đã bị người phía dưới hù đến độ không nói lên lời, hồi lâu không có ai trả lời.
Lý chưởng quỹ kia lấy lại tinh thần đầu tiên, cẩn thận thò mặt ra, nheo mắt nhìn người phía dưới 1 cái, lòng lập tức thả lỏng, trên mặt cũng lộ vẻ tươi cười, quay đầu lại nói:
-Là tuần kiểm Lý đại nhân, mau mở cửa thành, mở nhanh đi.
Tất cả mọi người đều lấy lại tinh thần rồi vội vàng thúc dục, những vệ binh đều mắng thầm trong bụng, nhưng vẫn phải chạy xuống dưới mở cửa thành, chủ bộ, châu úy và những thương nhân đó đều không thể đắc tội, tuần kiểm đối với bọn họ mà nói cũng là nhân vật lớn, chỉ có thể ân cần hầu hạ.
Sau khi mở cửa, châu úy và chủ bộ nhìn Lý Mạnh không có việc gì, cũng không muốn ở lại chỗ này, phẩm cấp của bọn họ không thấp hơn tuần kiểm, chuyện hai benen quản lí cũng không liên quan gì tới nhau nên cũng lười ra đón.
Nhưng thấy hơn trăm người sau lưng Lý Mạnh, đều cảm thấy cổ họng phát khô, những thanh niên sau lưng Lý Mạnh vừa nhìn đã biết là đệ tử quân hộ, quần áo rách nát, trên vạt áo còn có chút vết bẩn, nhưng có thể nhận ra đó là vết máu, đây mà là diêm đinh sao? rõ ràng là binh lính mà.
Đương nhiên, những người này không biết, Lý Mạnh bất mãn với mấy tên Sào Muối khiến người khác rùng mình này tới cực điểm, còn cần phải chỉnh đốn thêm.
-Lý mỗ nửa đường gặp chút phiền toái, chậm trễ thời gian, khiến các vị chờ lâu, thật xin lỗi, ngày khác nhất định sẽ bày rượu bồi tội.
Lý Mạnh ôm quyền thi lễ, mầy người nghênh đón không tự chủ được mà khom lưng ôm quyền thở dài nói:
-Không sao, không sao, Lý đại nhân khách khí rồi.
Lý chưởng quỹ kho hàng Kim Châu vội cười hớn hở rồi kéo từng người giới thiệu cho Lý Mạnh, giới thiệu được mấy người, Triệu Năng bên cạnh mở miệng nói: Truyện "Thuận Minh "
-Mấy vị đại nhân, những huynh đệ bọn tôi vừa ra vệ sở, nửa đường liền gặp mấy trăm tặc nhân, chém giết một trận, mới che chở cho đại nhân vào thành nhậm chức, xin các đại nhân nhất định phải chủ trì công đạo cho bọn tôi.
Chuyện trị an bắt trộm đều là do châu úy phụ trách, gã chần trừ mở miệng nói:
-Xin hỏi có thương vong gì không?
Triệu Năng làm ra bộ dạng đau đớn kịch liệt, trầm giọng nói:
-Bị thương 6 người.
Châu úy kia liền bị sặc, ho khan luôn miệng, rốt cuộc cũng không thể chấp nhận lời nói này, định tìm một cái cớ đề dẹp đường về phủ, đây mới bị thương 6 người, chuyện có lớn mấy đâu, còn mấy trăm tặc nhân, ai tin chứ?
Đi vào cửa thành, từ chối lời mời bày rượu đón gió của mấy thương gia, gọi Lý chưởng quỹ tìm giúp lang trung tới trị thương cho người bệnh, còn tìm mấy hộ trả tiền đặt mua cơm canh để bọn họ làm cơm cho hơn trăm người này, về phần chỗ ở thì Lý Mạnh đã có an bài của mình. Truyện "Thuận Minh "
Mang theo thủ hạ tới 1 trạch viện không nhỏ, Lý Mạnh quay đầu lại nói:
-Tối nay cho mọi người ngủ tại đây 1 đêm, ngày mai có sắp xếp khác.
Trạch viện này đã sớm có 1 đám người đang đợi, vừa thấy Lý Mạnh tới vội vàng quỳ xuống đất, đầu tiên là đập đầu mấy cái sau đó cười nịnh nói:
-Trạch viện này đã được quét sạch, cung nghênh Lý đại nhân.
Trên mặt Lý Mạnh lộ ra nét cười, khom lưng dìu người đang quỳ lên cười nói:
-La Tây, sau này anh cũng là huynh đệ của Sào Muối chúng tôi, làm rất tốt, Lý mỗ cùng không bạc đãi huynh đệ, Mã Canh, mang 20 lượng bạc cho hắn.
Nghe nói như thế, La Tây này lại quỳ xuống thiên ân vạn tạ, nếu không phải mình mật báo kịp thời để Lý Mạnh biết kế hoạch phục kích thì nào chỗ tốt này, thật là sự lựa chọn đúng đắn.
Lý Mạnh cũng không để ý, đi về phía trạch viện, tiếp tục mở miệng nói:
-Tối nay tôi liền ở phòng của Mưu Diêm Vương kia, đúng rồi, La Tây, buổi tối làm mẫu đơn kiện, viết hết chuyện những tặc nhân vây công tôi hôm nay làm chuyện ác gì, ngày mai đưa đến nha môn đi.
-Đại nhân yên tâm, tiểu nhân tối nay nhất định làm thỏa đáng.
.................
Mấy diêm đinh kia trước đây bị Lý Mạnh cự tuyệt, sau khi gặp phải nguy hiểm mất việc, những tên du côn vô lại liều mạng này phần lớn quyết định cướp giết Lý Mạnh, cuộc sống diêm đinh có giữ được hay không là ở hiện tại.
Cũng có người quyết định tiết lộ kế hoạch cướp giết cho Lý Mạnh, xem có thể đổi chút chỗ tốt không, La Tây chính là làm như vậy, gã ở dưới tay Mưu tuần kiểm không được sủng ái, chỉ có thể ngồi ở chỗ không lý tưởng, ngay cả nước luộc thịt cũng chẳng có này.
Lần này báo kế hoạch và tin tức phục kích cho Lý Mạnh, hơn nữa còn tạo nền cho Lý Mạnh đều là hắn bôn ba tận lực thu xếp, có điều nhìn vào tối nay thì tất cả đều đáng giá.
Mắt thấy sắc trời trở nên tối dần, châu úy và chủ bộ đã sớm buông tha tia hi vọng này, Lý chưởng quỹ bên kho hàng Kim Châu cũng có chút bối rối.
Ngày lúc này, bất kể là người biết rõ nội tình hay là người không biết, trong lòng đều bồn chồn, chẳng lẽ Lý Mạnh không có phúc làm quan, chưa làm đã chết ở dọc đường sao Truyện "Thuận Minh "
Ngay khi tất cả mọi người định trở về thành thì có 1 nha dịch tinh mắt chỉ vào phần cuối của quan đạo hô:
-Nhìn kìa, nhìn kìa....
Bất kể là thị lực tốt hay không tốt đều nhìn về phía nha dịch chỉ, có đoàn người xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, lúc này đã không còn thương đội và người đi đường lui tới.
Chẳng lẽ là bọn Lý Mạnh, nhưng đoàn người của Lý Mạnh sao nhều như thế này, lúc này mọi người ngược lại còn có chút đề phòng, một đám người định chạy vào trong thành, hạ cửa thành xuống trước, đám người đứng ở đầu thành nhìn xuống coi như là sách lược vẹn toàn.
KHông bao lâu sau, người đã tới trước cửa thành, lúc này sắc trời chưa tối hẳn, người trên thành có thể nhìn rõ hơn trăm người dưới thành đều hít một ngụm khí lạnh.
Xem ra thật đúng là đã gặp phải tập kích thật, nếu không 3 người nằm trên cáng là xảy ra chuyện gì? Chỉ là xem ra những người này thật sự là diêm đinh của Lý Mạnh đưa tới sao?
Ai cũng đều vác trường thương mặt mũi nghiêm nghị, trên lưng còn đeo mấy thanh yêu đao thiết xích, đội ngũ rất chỉnh tề, trên mũi thương mỗi người còn có vết bẩn, ở trên tường thành nhìn xuống thấy sao giống vết máu thế, bộ dạng này thì ngay cả binh lính trú đóng ở doanh trại phía bắc cũng không có loại sát khí thế này.
-Tuần kiểm quản lý muối Lý Mạnh ở Giao Châu, vào thành nhậm chức, sắc trời còn sớm, sao lại đóng cửa thành vậy? Mở cửa mau, mở cửa.
Có người từ trong đội ngũ đứng ra, cao giọng hô.
Mọi người trên đầu thành đã bị người phía dưới hù đến độ không nói lên lời, hồi lâu không có ai trả lời.
Lý chưởng quỹ kia lấy lại tinh thần đầu tiên, cẩn thận thò mặt ra, nheo mắt nhìn người phía dưới 1 cái, lòng lập tức thả lỏng, trên mặt cũng lộ vẻ tươi cười, quay đầu lại nói:
-Là tuần kiểm Lý đại nhân, mau mở cửa thành, mở nhanh đi.
Tất cả mọi người đều lấy lại tinh thần rồi vội vàng thúc dục, những vệ binh đều mắng thầm trong bụng, nhưng vẫn phải chạy xuống dưới mở cửa thành, chủ bộ, châu úy và những thương nhân đó đều không thể đắc tội, tuần kiểm đối với bọn họ mà nói cũng là nhân vật lớn, chỉ có thể ân cần hầu hạ.
Sau khi mở cửa, châu úy và chủ bộ nhìn Lý Mạnh không có việc gì, cũng không muốn ở lại chỗ này, phẩm cấp của bọn họ không thấp hơn tuần kiểm, chuyện hai benen quản lí cũng không liên quan gì tới nhau nên cũng lười ra đón.
Nhưng thấy hơn trăm người sau lưng Lý Mạnh, đều cảm thấy cổ họng phát khô, những thanh niên sau lưng Lý Mạnh vừa nhìn đã biết là đệ tử quân hộ, quần áo rách nát, trên vạt áo còn có chút vết bẩn, nhưng có thể nhận ra đó là vết máu, đây mà là diêm đinh sao? rõ ràng là binh lính mà.
Đương nhiên, những người này không biết, Lý Mạnh bất mãn với mấy tên Sào Muối khiến người khác rùng mình này tới cực điểm, còn cần phải chỉnh đốn thêm.
-Lý mỗ nửa đường gặp chút phiền toái, chậm trễ thời gian, khiến các vị chờ lâu, thật xin lỗi, ngày khác nhất định sẽ bày rượu bồi tội.
Lý Mạnh ôm quyền thi lễ, mầy người nghênh đón không tự chủ được mà khom lưng ôm quyền thở dài nói:
-Không sao, không sao, Lý đại nhân khách khí rồi.
Lý chưởng quỹ kho hàng Kim Châu vội cười hớn hở rồi kéo từng người giới thiệu cho Lý Mạnh, giới thiệu được mấy người, Triệu Năng bên cạnh mở miệng nói: Truyện "Thuận Minh "
-Mấy vị đại nhân, những huynh đệ bọn tôi vừa ra vệ sở, nửa đường liền gặp mấy trăm tặc nhân, chém giết một trận, mới che chở cho đại nhân vào thành nhậm chức, xin các đại nhân nhất định phải chủ trì công đạo cho bọn tôi.
Chuyện trị an bắt trộm đều là do châu úy phụ trách, gã chần trừ mở miệng nói:
-Xin hỏi có thương vong gì không?
Triệu Năng làm ra bộ dạng đau đớn kịch liệt, trầm giọng nói:
-Bị thương 6 người.
Châu úy kia liền bị sặc, ho khan luôn miệng, rốt cuộc cũng không thể chấp nhận lời nói này, định tìm một cái cớ đề dẹp đường về phủ, đây mới bị thương 6 người, chuyện có lớn mấy đâu, còn mấy trăm tặc nhân, ai tin chứ?
Đi vào cửa thành, từ chối lời mời bày rượu đón gió của mấy thương gia, gọi Lý chưởng quỹ tìm giúp lang trung tới trị thương cho người bệnh, còn tìm mấy hộ trả tiền đặt mua cơm canh để bọn họ làm cơm cho hơn trăm người này, về phần chỗ ở thì Lý Mạnh đã có an bài của mình. Truyện "Thuận Minh "
Mang theo thủ hạ tới 1 trạch viện không nhỏ, Lý Mạnh quay đầu lại nói:
-Tối nay cho mọi người ngủ tại đây 1 đêm, ngày mai có sắp xếp khác.
Trạch viện này đã sớm có 1 đám người đang đợi, vừa thấy Lý Mạnh tới vội vàng quỳ xuống đất, đầu tiên là đập đầu mấy cái sau đó cười nịnh nói:
-Trạch viện này đã được quét sạch, cung nghênh Lý đại nhân.
Trên mặt Lý Mạnh lộ ra nét cười, khom lưng dìu người đang quỳ lên cười nói:
-La Tây, sau này anh cũng là huynh đệ của Sào Muối chúng tôi, làm rất tốt, Lý mỗ cùng không bạc đãi huynh đệ, Mã Canh, mang 20 lượng bạc cho hắn.
Nghe nói như thế, La Tây này lại quỳ xuống thiên ân vạn tạ, nếu không phải mình mật báo kịp thời để Lý Mạnh biết kế hoạch phục kích thì nào chỗ tốt này, thật là sự lựa chọn đúng đắn.
Lý Mạnh cũng không để ý, đi về phía trạch viện, tiếp tục mở miệng nói:
-Tối nay tôi liền ở phòng của Mưu Diêm Vương kia, đúng rồi, La Tây, buổi tối làm mẫu đơn kiện, viết hết chuyện những tặc nhân vây công tôi hôm nay làm chuyện ác gì, ngày mai đưa đến nha môn đi.
-Đại nhân yên tâm, tiểu nhân tối nay nhất định làm thỏa đáng.
.................
Mấy diêm đinh kia trước đây bị Lý Mạnh cự tuyệt, sau khi gặp phải nguy hiểm mất việc, những tên du côn vô lại liều mạng này phần lớn quyết định cướp giết Lý Mạnh, cuộc sống diêm đinh có giữ được hay không là ở hiện tại.
Cũng có người quyết định tiết lộ kế hoạch cướp giết cho Lý Mạnh, xem có thể đổi chút chỗ tốt không, La Tây chính là làm như vậy, gã ở dưới tay Mưu tuần kiểm không được sủng ái, chỉ có thể ngồi ở chỗ không lý tưởng, ngay cả nước luộc thịt cũng chẳng có này.
Lần này báo kế hoạch và tin tức phục kích cho Lý Mạnh, hơn nữa còn tạo nền cho Lý Mạnh đều là hắn bôn ba tận lực thu xếp, có điều nhìn vào tối nay thì tất cả đều đáng giá.Chương 45
Kinh sợ
Nguồn: vipvandan
Đả tự: huycanhl - Lương Sơn Bạc
Định là phái Châu úy và Chủ bộ ra khỏi thành đi thu một ít tin tức, nhưng những người ở nha môn tri châu này lại càng nhát gan, chỉ đứng ở cửa thành nhìn quanh, rất nhiều thương nhân có chút quan hệ với Sào Muối đứng ở cửa thành chờ, cái này dù sao cũng là tấm lòng không phải sao.
Mắt thấy sắc trời trở nên tối dần, châu úy và chủ bộ đã sớm buông tha tia hi vọng này, Lý chưởng quỹ bên kho hàng Kim Châu cũng có chút bối rối.
Ngày lúc này, bất kể là người biết rõ nội tình hay là người không biết, trong lòng đều bồn chồn, chẳng lẽ Lý Mạnh không có phúc làm quan, chưa làm đã chết ở dọc đường sao Truyện "Thuận Minh "
Ngay khi tất cả mọi người định trở về thành thì có 1 nha dịch tinh mắt chỉ vào phần cuối của quan đạo hô:
-Nhìn kìa, nhìn kìa....
Bất kể là thị lực tốt hay không tốt đều nhìn về phía nha dịch chỉ, có đoàn người xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, lúc này đã không còn thương đội và người đi đường lui tới.
Chẳng lẽ là bọn Lý Mạnh, nhưng đoàn người của Lý Mạnh sao nhều như thế này, lúc này mọi người ngược lại còn có chút đề phòng, một đám người định chạy vào trong thành, hạ cửa thành xuống trước, đám người đứng ở đầu thành nhìn xuống coi như là sách lược vẹn toàn.
KHông bao lâu sau, người đã tới trước cửa thành, lúc này sắc trời chưa tối hẳn, người trên thành có thể nhìn rõ hơn trăm người dưới thành đều hít một ngụm khí lạnh.
Xem ra thật đúng là đã gặp phải tập kích thật, nếu không 3 người nằm trên cáng là xảy ra chuyện gì? Chỉ là xem ra những người này thật sự là diêm đinh của Lý Mạnh đưa tới sao?
Ai cũng đều vác trường thương mặt mũi nghiêm nghị, trên lưng còn đeo mấy thanh yêu đao thiết xích, đội ngũ rất chỉnh tề, trên mũi thương mỗi người còn có vết bẩn, ở trên tường thành nhìn xuống thấy sao giống vết máu thế, bộ dạng này thì ngay cả binh lính trú đóng ở doanh trại phía bắc cũng không có loại sát khí thế này.
-Tuần kiểm quản lý muối Lý Mạnh ở Giao Châu, vào thành nhậm chức, sắc trời còn sớm, sao lại đóng cửa thành vậy? Mở cửa mau, mở cửa.
Có người từ trong đội ngũ đứng ra, cao giọng hô.
Mọi người trên đầu thành đã bị người phía dưới hù đến độ không nói lên lời, hồi lâu không có ai trả lời.
Lý chưởng quỹ kia lấy lại tinh thần đầu tiên, cẩn thận thò mặt ra, nheo mắt nhìn người phía dưới 1 cái, lòng lập tức thả lỏng, trên mặt cũng lộ vẻ tươi cười, quay đầu lại nói:
-Là tuần kiểm Lý đại nhân, mau mở cửa thành, mở nhanh đi.
Tất cả mọi người đều lấy lại tinh thần rồi vội vàng thúc dục, những vệ binh đều mắng thầm trong bụng, nhưng vẫn phải chạy xuống dưới mở cửa thành, chủ bộ, châu úy và những thương nhân đó đều không thể đắc tội, tuần kiểm đối với bọn họ mà nói cũng là nhân vật lớn, chỉ có thể ân cần hầu hạ.
Sau khi mở cửa, châu úy và chủ bộ nhìn Lý Mạnh không có việc gì, cũng không muốn ở lại chỗ này, phẩm cấp của bọn họ không thấp hơn tuần kiểm, chuyện hai benen quản lí cũng không liên quan gì tới nhau nên cũng lười ra đón.
Nhưng thấy hơn trăm người sau lưng Lý Mạnh, đều cảm thấy cổ họng phát khô, những thanh niên sau lưng Lý Mạnh vừa nhìn đã biết là đệ tử quân hộ, quần áo rách nát, trên vạt áo còn có chút vết bẩn, nhưng có thể nhận ra đó là vết máu, đây mà là diêm đinh sao? rõ ràng là binh lính mà.
Đương nhiên, những người này không biết, Lý Mạnh bất mãn với mấy tên Sào Muối khiến người khác rùng mình này tới cực điểm, còn cần phải chỉnh đốn thêm.
-Lý mỗ nửa đường gặp chút phiền toái, chậm trễ thời gian, khiến các vị chờ lâu, thật xin lỗi, ngày khác nhất định sẽ bày rượu bồi tội.
Lý Mạnh ôm quyền thi lễ, mầy người nghênh đón không tự chủ được mà khom lưng ôm quyền thở dài nói:
-Không sao, không sao, Lý đại nhân khách khí rồi.
Lý chưởng quỹ kho hàng Kim Châu vội cười hớn hở rồi kéo từng người giới thiệu cho Lý Mạnh, giới thiệu được mấy người, Triệu Năng bên cạnh mở miệng nói: Truyện "Thuận Minh "
-Mấy vị đại nhân, những huynh đệ bọn tôi vừa ra vệ sở, nửa đường liền gặp mấy trăm tặc nhân, chém giết một trận, mới che chở cho đại nhân vào thành nhậm chức, xin các đại nhân nhất định phải chủ trì công đạo cho bọn tôi.
Chuyện trị an bắt trộm đều là do châu úy phụ trách, gã chần trừ mở miệng nói:
-Xin hỏi có thương vong gì không?
Triệu Năng làm ra bộ dạng đau đớn kịch liệt, trầm giọng nói:
-Bị thương 6 người.
Châu úy kia liền bị sặc, ho khan luôn miệng, rốt cuộc cũng không thể chấp nhận lời nói này, định tìm một cái cớ đề dẹp đường về phủ, đây mới bị thương 6 người, chuyện có lớn mấy đâu, còn mấy trăm tặc nhân, ai tin chứ?
Đi vào cửa thành, từ chối lời mời bày rượu đón gió của mấy thương gia, gọi Lý chưởng quỹ tìm giúp lang trung tới trị thương cho người bệnh, còn tìm mấy hộ trả tiền đặt mua cơm canh để bọn họ làm cơm cho hơn trăm người này, về phần chỗ ở thì Lý Mạnh đã có an bài của mình. Truyện "Thuận Minh "
Mang theo thủ hạ tới 1 trạch viện không nhỏ, Lý Mạnh quay đầu lại nói:
-Tối nay cho mọi người ngủ tại đây 1 đêm, ngày mai có sắp xếp khác.
Trạch viện này đã sớm có 1 đám người đang đợi, vừa thấy Lý Mạnh tới vội vàng quỳ xuống đất, đầu tiên là đập đầu mấy cái sau đó cười nịnh nói:
-Trạch viện này đã được quét sạch, cung nghênh Lý đại nhân.
Trên mặt Lý Mạnh lộ ra nét cười, khom lưng dìu người đang quỳ lên cười nói:
-La Tây, sau này anh cũng là huynh đệ của Sào Muối chúng tôi, làm rất tốt, Lý mỗ cùng không bạc đãi huynh đệ, Mã Canh, mang 20 lượng bạc cho hắn.
Nghe nói như thế, La Tây này lại quỳ xuống thiên ân vạn tạ, nếu không phải mình mật báo kịp thời để Lý Mạnh biết kế hoạch phục kích thì nào chỗ tốt này, thật là sự lựa chọn đúng đắn.
Lý Mạnh cũng không để ý, đi về phía trạch viện, tiếp tục mở miệng nói:
-Tối nay tôi liền ở phòng của Mưu Diêm Vương kia, đúng rồi, La Tây, buổi tối làm mẫu đơn kiện, viết hết chuyện những tặc nhân vây công tôi hôm nay làm chuyện ác gì, ngày mai đưa đến nha môn đi.
-Đại nhân yên tâm, tiểu nhân tối nay nhất định làm thỏa đáng.
.................
Mấy diêm đinh kia trước đây bị Lý Mạnh cự tuyệt, sau khi gặp phải nguy hiểm mất việc, những tên du côn vô lại liều mạng này phần lớn quyết định cướp giết Lý Mạnh, cuộc sống diêm đinh có giữ được hay không là ở hiện tại.
Cũng có người quyết định tiết lộ kế hoạch cướp giết cho Lý Mạnh, xem có thể đổi chút chỗ tốt không, La Tây chính là làm như vậy, gã ở dưới tay Mưu tuần kiểm không được sủng ái, chỉ có thể ngồi ở chỗ không lý tưởng, ngay cả nước luộc thịt cũng chẳng có này.
Lần này báo kế hoạch và tin tức phục kích cho Lý Mạnh, hơn nữa còn tạo nền cho Lý Mạnh đều là hắn bôn ba tận lực thu xếp, có điều nhìn vào tối nay thì tất cả đều đáng giá.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook