Đang nghĩ ngợi thì điện thoại lại vang lên.

Phó Kình Hiên thu lại suy nghĩ, cầm điện thoại lên nhìn qua, trợ lý Trương gọi tới.

“Có chuyện gì vậy?” Phó Kình Hiên trả lời điện thoại.

Giọng nói bất đắc dĩ của trợ lý Trương truyền đến: “Tổng giám đốc Phó, rất nhiều cánh truyền thông gọi điện thoại cho tôi, muốn phỏng vấn anh, tôi đoán rằng bọn họ muốn phỏng vấn thái độ của anh đối với việc Cố Tử Yên gặp chuyện không may.”
Phó Kình Hiên nhíu mày: “Là mấy nhà †ruyền thông nào?”
“Ngoại trừ mấy nhà lớn nhất ra, những nhà khác cũng đều có cả.”
Phó Kình Hiên mím môi mỏng: “Vậy thì cảnh cáo bọn họ một chút, muốn phỏng vấn thì chuẩn bị tâm lý phá sản đi là vừa!”
“Vâng!” Trợ lý Trương không chút do dự gật đầu đồng ý.


Nếu để anh ta nói, thì các phương tiện truyền thông đó chính là đáng đời.

Vì để tạo cơn sốt mà ngay tại thời điểm quan trọng này muốn phỏng vấn tổng giám Phó, chẳng phải là tìm đường chết sao?
“Đúng rồi tổng giám đốc Phó.” Trợ lý Trương nhớ tới cái gì, nói: ‘Lần trước anh bảo tôi hỏi Thời Trạch có biết trái tim của anh bây giờ là của Thời Khiêm hay không, tôi đã hỏi kỹ rồi, anh ta đã biết từ lâu, cho nên sáu năm qua anh ta vẫn luôn âm thầm để ý tới anh, vì thế sau khi thôi miên trên người anh suy yếu, anh ta lập tức xuất hiện.


Phó Kình Hiên ngước cằm: “Thì ra là như vậy!”
“Ngoài ra, ngày mai Thời Trạch đến tập đoàn giúp anh xóa bỏ thôi miên và ám hiệu tinh thần, với đoạn ký ức bị phong ấn của anh”” Trợ lý Trương nói.

Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Phó Kình Hiên ừ một tiếng, tỏ vẻ đã biết, sau đó hỏi: “Cái chết của Thời Khiêm có tra ra được có vấn đề gì không?”
“Vẫn chưa có.” Trợ lý Trương lắc đầu một cách tiếc nuối: “Dù sao chuyện đã qua sáu năm, nếu muốn điều tra rõ ràng cũng không nhanh như vậy được.


Tôi đã liên lạc với bộ phận quản lý giao thông bên kia, xem thử còn có thể tìm được đoạn giám sát tai nạn giao thông năm đó hay không, nếu có thể tìm được thì có thể dựa vào giám sát tiến hành điều tra chỉ tiết, nếu như không tìm được, vậy thì khó khăn rồi.”
Ánh mắt Phó Kình Hiên tối sầm lại: “Có thể thử bắt tay vào điều tra từ chỗ Cố Tử Yên.

“Có vẻ như cũng không được đâu!” Trợ lý Trương thở dài: “Nếu như cái chết của Thời Khiêm thật sự có liên quan đến Cố Tử Yên, vậy Cố Tử Yên chắc chắn sẽ không thừa nhận, cho dù cô ta có thừa nhận đi chăng nữa, thì chúng ta cũng không đưa ra được chứng cứ quyết định, lúc đó cô †a cũng có thể bác bỏ với thẩm phán, nói rằng chúng ta ép buộc cô ta thừa nhận, đến lúc đó cô ta vẫn sẽ được trắng án!”
Phó Kình Hiên nghe đến đây, lông mày nhíu thành chữ Xuyên.

Đúng vậy, không có chứng cứ, muốn định tội Cố Tử Yên rất khó, bằng không từ khi thôi miên suy yếu anh đã ném Cố Tử Yên vào tù từ lâu.

Nhưng trong tay anh không có chứng cứ Cố Tử Yên ra tay với Bạch Dương, chỉ có những nhân chứng như Lục Khởi, Trình Minh Viễn, mà những nhân chứng này toàn bộ đều thuộc bên Bạch Dương, cho dù lên tòa, Cố Tử Yên cũng hoàn toàn có thể nói những nhân chứng này vì giúp Bạch Dương mà cố tình vu khống cô ta, cho nên nhân chứng dù nhiều cũng vô dụng, vẫn phải có chứng cứ xác thực, bằng không thì Cố Tử Yên vẫn có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Đương nhiên, cho dù pháp luật không thể khiến cho Cố Tử Yên phải trả giá đắt, anh cũng có thể tự mình ra tay.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Phó Kình Hiên lóe lên, giọng nói lạnh lùng cứng rắn: “Tôi biết rồi, tiếp tục điều tra cái chết của Thời Khiêm.

Ngoài ra, tổng hợp tất cả các hạng mục hợp tác giữa Phó thị và Tam Thịnh lại, trước buổi họp báo ngày mai tôi muốn nhìn thấy.”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương