Thử Thách Của Số Phận
-
Chương 29: Chân tướng sự thật
Tiến Trung dạo này bực tức quá nên cứ thường xuyên lui tới quán bar để giải khuây. Trông anh bay giờ chẳng khác một kẻ nghiện rượu Cả. Nốc hết cả một chai rượu mạnh, bây giờ anh chẳng phan biệt đâu là sai trái gì cả. Bỗng nghe tiếng chuông cửa, anh lèm bèm bò dậy đi ra mở cửa, trước mặt anh khong ai khác là Alice. Nhưng bây giờ anh chẳng còn phân biệt được gì cả. Tiến Trung gục xuống ngủ thiếp đi. Alice phải đỡ anh lên giường, lấy tay sờ len trán anh thì mới phát hiện anh sốt cao lắm rồi. Bỗng một cánh tay rắn chắc nắm chặt lấy tay cô khiến cho cô hơi nhức, miệng anh mấp máy:
- Hạ Như! Đừng bỏ anh...đừng bỏ anh...
Anh lai buông lỏng cánh tay co ra, co thở phào nhưng trong lòng cảm thấy bứt rứt:
- Tại sao con Hạ Như ấy suốt ngày cứ làmggh phiền anh Tiến Trung thế nhỉ, bực
Cô đang định quay gót bước đi Thì bị Tiến Trung nắm chặt tay loi co len giường. Hôn tới tấp vào người cô...
……………………
Tiến Phong đang trên đường đi tới từng ngôi biệt thự ở ngoại ô nhưng kết quả thì vẫn là vô vọng. Anh đang lái xe quay về, định bụng sẽ mua một vài lon bia uống giải khuây. Sau khi đa gửi xe, anh tiến vào cửa hàng thì đụng trúng một người, giọng co gái ấy vang len:
- Xin lỗi anh!
Giọng nói nay thực sự rất quen với anh. Ngẩng mặt lên thì người trước mặt anh lại là Hạ Như!!!!
- Hạ...Hạ Như...Sao em lại ở đây?
- Em...đi thăm bác của em...
- Chị Băng Tâm sao rồi? Chị ấy đâu!!!!
- Anh đừng như thế nữa! Anh đã lừa dối chị ấy rồi! Giờ còn muốn tìm chị ấy làm gì?
- Anh... Moi chuyện nói ra rất dài dòng...
- Chúng ta hãy tìm một chỗ nào đó để nói chuyện...
………..........................
- Rốt Cuộc là chuyện gì vậy ?
- Giờ em phải nghe cho kĩ những gì anh nói!
Hạ Như gật đầu lia lịa.
- Ba em, người mà cả chị lẫn em đều thù. Đã lập ra một tổ chức ngầm tên là Black Moon chuyên lÀm việc trong thế giới ngầm.
Anh là một cậu bé mồ côi mẹ được cha em rước về chăm sóc nên giờ trở thanh đệ tử của cha em. Cha em giao nhiệm vụ cho anh là phải bắt em và chị em về tổ chức. Tất cả những người trong tổ chức đều có biệt danh cho mình.
- Thế tại sao em và chị em lại có biệt danh là Anne và Angel?- Hạ Như cắt ngang
- Đó là do ba em đặt Cho. Ông ấy nói tên của em được đặt là do tính cách của em rất đơn giản và lúc nào cũng vui cười, mặc dù chị em lại rất thù ba em nhưng em lại khong để Ý quá nhiều nên ba em mới đặt em là Anne. Còn chị em...
- Sao hả anh- Hạ Như tò mò
- Ba em nói là chị em giống như một thiên thần vậy. Hồi bé Băng Tâm rất tốt bụng và ngoan ngoãn. Cô ấy luôn quan tam tới người khác hơn cả bản thân. Đối với ba em thì chị ấy giống như một thiên thần vậy nên chị em mới là Angel.
- Tại sao ba em lai bỏ rơi em và chị ấy?
- Do ông ấy khong có sự lựa chọn, ông ấy phải lấy Thuỷ Tuyết mới có tiền sống chứ. Đáng lẽ Ba em cũng đã mang em và chị em theo nhưng do Thuỷ Tuyết khong cho nên...
- Còn chuyện...Củng Lợi thì sao?
- Thực chất co ấy khong phai tên Củng Lợi mà tên là Tuyết Trình, em gái Thuỷ Tuyết. Co ta rất yêu anh nhưng anh lai khong chấp nhận tình cảm đó khiến co ta đâm ra hận Băng Tâm.
- Được rồi! Em đã hiểu hết rồi! Nhà em nằm ở vùng ngoại ô phía đông đó. Giờ em phải đi rồi! Tam biệt anh!
Hạ Như đứng dậy chạy phắt đi. Tiến Phong thật sự đang rất vui mừng. Cuối cùng anh cung đã tìm thấy co rồi.
……….….…….…......
Sáng sớm thức dậy, Tiến Trung nhận ra mình đang khong mảnh vải nào hết tì giật mình. Quần áo xung quanh thì văng tứ tung nhưng bên cạnh mình thì khong có ai hết. Anh đang thắc mắc khong biết chuyện gì xảy ra cả. Chợt nhận điện thoại từ anh trai, anh bắt máy:
- Chuyện gì vậy anh?
- Anh đã tìm được Băng Tâm rồi! Hôm qua anh đã gặp được Hạ Như! Con bé nói chỗ cho anh rồi! Anh sắp đến đó! Em chuẩn bị xe đi đi!
- Dạ! Em biết rồi!
- Hạ Như! Đừng bỏ anh...đừng bỏ anh...
Anh lai buông lỏng cánh tay co ra, co thở phào nhưng trong lòng cảm thấy bứt rứt:
- Tại sao con Hạ Như ấy suốt ngày cứ làmggh phiền anh Tiến Trung thế nhỉ, bực
Cô đang định quay gót bước đi Thì bị Tiến Trung nắm chặt tay loi co len giường. Hôn tới tấp vào người cô...
……………………
Tiến Phong đang trên đường đi tới từng ngôi biệt thự ở ngoại ô nhưng kết quả thì vẫn là vô vọng. Anh đang lái xe quay về, định bụng sẽ mua một vài lon bia uống giải khuây. Sau khi đa gửi xe, anh tiến vào cửa hàng thì đụng trúng một người, giọng co gái ấy vang len:
- Xin lỗi anh!
Giọng nói nay thực sự rất quen với anh. Ngẩng mặt lên thì người trước mặt anh lại là Hạ Như!!!!
- Hạ...Hạ Như...Sao em lại ở đây?
- Em...đi thăm bác của em...
- Chị Băng Tâm sao rồi? Chị ấy đâu!!!!
- Anh đừng như thế nữa! Anh đã lừa dối chị ấy rồi! Giờ còn muốn tìm chị ấy làm gì?
- Anh... Moi chuyện nói ra rất dài dòng...
- Chúng ta hãy tìm một chỗ nào đó để nói chuyện...
………..........................
- Rốt Cuộc là chuyện gì vậy ?
- Giờ em phải nghe cho kĩ những gì anh nói!
Hạ Như gật đầu lia lịa.
- Ba em, người mà cả chị lẫn em đều thù. Đã lập ra một tổ chức ngầm tên là Black Moon chuyên lÀm việc trong thế giới ngầm.
Anh là một cậu bé mồ côi mẹ được cha em rước về chăm sóc nên giờ trở thanh đệ tử của cha em. Cha em giao nhiệm vụ cho anh là phải bắt em và chị em về tổ chức. Tất cả những người trong tổ chức đều có biệt danh cho mình.
- Thế tại sao em và chị em lại có biệt danh là Anne và Angel?- Hạ Như cắt ngang
- Đó là do ba em đặt Cho. Ông ấy nói tên của em được đặt là do tính cách của em rất đơn giản và lúc nào cũng vui cười, mặc dù chị em lại rất thù ba em nhưng em lại khong để Ý quá nhiều nên ba em mới đặt em là Anne. Còn chị em...
- Sao hả anh- Hạ Như tò mò
- Ba em nói là chị em giống như một thiên thần vậy. Hồi bé Băng Tâm rất tốt bụng và ngoan ngoãn. Cô ấy luôn quan tam tới người khác hơn cả bản thân. Đối với ba em thì chị ấy giống như một thiên thần vậy nên chị em mới là Angel.
- Tại sao ba em lai bỏ rơi em và chị ấy?
- Do ông ấy khong có sự lựa chọn, ông ấy phải lấy Thuỷ Tuyết mới có tiền sống chứ. Đáng lẽ Ba em cũng đã mang em và chị em theo nhưng do Thuỷ Tuyết khong cho nên...
- Còn chuyện...Củng Lợi thì sao?
- Thực chất co ấy khong phai tên Củng Lợi mà tên là Tuyết Trình, em gái Thuỷ Tuyết. Co ta rất yêu anh nhưng anh lai khong chấp nhận tình cảm đó khiến co ta đâm ra hận Băng Tâm.
- Được rồi! Em đã hiểu hết rồi! Nhà em nằm ở vùng ngoại ô phía đông đó. Giờ em phải đi rồi! Tam biệt anh!
Hạ Như đứng dậy chạy phắt đi. Tiến Phong thật sự đang rất vui mừng. Cuối cùng anh cung đã tìm thấy co rồi.
……….….…….…......
Sáng sớm thức dậy, Tiến Trung nhận ra mình đang khong mảnh vải nào hết tì giật mình. Quần áo xung quanh thì văng tứ tung nhưng bên cạnh mình thì khong có ai hết. Anh đang thắc mắc khong biết chuyện gì xảy ra cả. Chợt nhận điện thoại từ anh trai, anh bắt máy:
- Chuyện gì vậy anh?
- Anh đã tìm được Băng Tâm rồi! Hôm qua anh đã gặp được Hạ Như! Con bé nói chỗ cho anh rồi! Anh sắp đến đó! Em chuẩn bị xe đi đi!
- Dạ! Em biết rồi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook