Thử Thách Của Số Phận
-
Chương 1: Con gái con trai
Giới thiệu nhân vật:
Lục Băng Tâm: Xinh đẹp, vừa mạnh mẽ vừa yếu đuối. Mắt to nâu tròn. Tóc dài hơi xoăn lọn. Mũi cao. Rất quan tâm em gái. Thường được gọi là Tâm Tâm
Lục Hạ Như: Cũng rất xinh đẹp như chị gái mình là Băng Tâm. Mắt đen láy. Tóc xoăn tự nhiên. Hồn nhiên, lạc quan, yêu đời.
Trần Tiến Phong: Cực kì đẹp trai. Tóc nâu. Lạnh lùng. Được giao phải bám sát và bắt được Băng Tâm
Trần Tiến Trung: Giống anh trai mình là Tiến Phong. Nhưng tính cách thì có phần nhí nhảnh hơn.
Và các nhân vật khác
=========================================================================
Tại bệnh viện Hồng Phúc, tại phòng chờ, các ông bố thi nhau nói và làm việc riêng.Người thì mân mê cái phone của mình, người thì vò đầu bức tai vì hồi hộp, ngược lại, có những người rất thản nhiên như chẳng có gì xảy ra. Nhưng ở băng ghế cuối, một người cách xa với cái nơi ồn ào như vậy chỉ để.....ngủ. Đầu tóc thì rối bù lên như cái ổ quạ không bằng, râu ria lỉa chia tùm lum, gương mặt hốc hác, quầng thâm dầy đặc, khoác lên người cái áo thun mỏng, quần jean và choàng thêm cái áo khoác dày để giữ ấm. Ông bố tội nghiệp ấy bị đánh thức bởi tiếng loa bắc lên rất to:
- Cho hỏi ai là ông Lục Hùng Mạnh mời về phòng bệnh 14 khoa phụ sản ạ! Xin nhắc lại mời ông Lục Hùng Mạnh về phòng 14 khoa phụ sản ạ!!!
Chẳng cần biết có phải là mình không, ông ta lại tiếp tục...ngủ...
- Xin nhắc lại mời ông Lục là người thân của sản phụ Lục về phòng 14 ạ
Lúc này ông Lục mới tỉnh ngủ, lồm cồm bò dậy đi tới khoa phụ sản.
Tại khoa phụ sản...
Chẳng thể tin vào mắt mình, ông ta giật mình
-Mẹ kiếp, cả một rừng phòng, thế quái nào mà tìm được!- người đàn ông ấy la lối
Chạy toán loạn thì ông dừng lại trước cửa phòng đề số 14 to tướng với cai bảng gỗ cũ kĩ treo ngay ngắn chia từng khung đề.
Thấy cái bảng có đề tên vợ mình ở trên, ông ta xông thẳng vào và la lên
- CON ƠI!!!
Cả phòng kêu " suỵt", biết mình bị hố, ông vội rụt mặt xuống, đi đến chỗ vợ mình, người phụ nữ ấy thấy chồng mình, vội nở một nụ cười " hiền dịu"
- Sao giờ anh mới tới hử- Cô ấy nghiến răng nghe rất dữ dằn
- Ối ối, anh Sorry
- Đừng có tiếng nước ngoài với em
- Ờ thì anh xin lỗi, con mình đâu em???
- Kia kìa, là con gái đấy, em đã đặt tên cho con bé rồi- Vừa nói cô ấy vừa chỉ sang bên cạnh.
- Con gái à?- Ông Lục tỏ vẻ thất vọng
- Ơ... Anh không thích con gái à?
- Ờ! Con gái có nối dõi được đâu. Sau này đừng có sinh con gái nữa!
- Em...Em xin lỗi
Ông Mạnh hừ nhạt.
.
.
.
Tại một căn nhà nhỏ trong một thị trấn...
Cốc, cốc, cốc!!!
- A, anh ra đây
Ông Mạnh mở cửa
- Ủa, sao em không đợi anh ra rước
- Đợi anh lâu lắm! Em bắt taxi về luôn
- Con chúng ta là trai hay gái- Ông Mạnh hí hửng hỏi
- Con gái...
Con gái nữa ư, ông vốn thích con trai, lần trước ông nghe con đầu lòng là con gái, ông hơi buồn nen khi nghe tin vợ minh mang thai lần nữa, ông vui mừng không thể tả và luc nào cung cầu cho là con trai nhưng mà ai ngờ kết quả lai thế này... Thiệt bực mình!
Bà Mai đặt đứa bé mới sinh vào chiếc nôi cũ của con gái đầu thì từ đâu một cô bé xinh xắn bò lại vì tò mò.Bà bế cô bé lên.
- Băng Tâm yeu quý, em con đấy, em ấy là Hạ Như!
Co bé nở một nụ cười thật tươi!
Khụ...Khụ..
Bà Mai không biết rằng một căn bệnh tử thần sẽ cướp đi sinh mạng của mình...
Góc trò chuyện
Đây là chuyện đầu tay, mong các bạn ủng hộ và đừng chê nhé. Cảm ơn vì đã ghé thăm!!! ^_^
Lục Băng Tâm: Xinh đẹp, vừa mạnh mẽ vừa yếu đuối. Mắt to nâu tròn. Tóc dài hơi xoăn lọn. Mũi cao. Rất quan tâm em gái. Thường được gọi là Tâm Tâm
Lục Hạ Như: Cũng rất xinh đẹp như chị gái mình là Băng Tâm. Mắt đen láy. Tóc xoăn tự nhiên. Hồn nhiên, lạc quan, yêu đời.
Trần Tiến Phong: Cực kì đẹp trai. Tóc nâu. Lạnh lùng. Được giao phải bám sát và bắt được Băng Tâm
Trần Tiến Trung: Giống anh trai mình là Tiến Phong. Nhưng tính cách thì có phần nhí nhảnh hơn.
Và các nhân vật khác
=========================================================================
Tại bệnh viện Hồng Phúc, tại phòng chờ, các ông bố thi nhau nói và làm việc riêng.Người thì mân mê cái phone của mình, người thì vò đầu bức tai vì hồi hộp, ngược lại, có những người rất thản nhiên như chẳng có gì xảy ra. Nhưng ở băng ghế cuối, một người cách xa với cái nơi ồn ào như vậy chỉ để.....ngủ. Đầu tóc thì rối bù lên như cái ổ quạ không bằng, râu ria lỉa chia tùm lum, gương mặt hốc hác, quầng thâm dầy đặc, khoác lên người cái áo thun mỏng, quần jean và choàng thêm cái áo khoác dày để giữ ấm. Ông bố tội nghiệp ấy bị đánh thức bởi tiếng loa bắc lên rất to:
- Cho hỏi ai là ông Lục Hùng Mạnh mời về phòng bệnh 14 khoa phụ sản ạ! Xin nhắc lại mời ông Lục Hùng Mạnh về phòng 14 khoa phụ sản ạ!!!
Chẳng cần biết có phải là mình không, ông ta lại tiếp tục...ngủ...
- Xin nhắc lại mời ông Lục là người thân của sản phụ Lục về phòng 14 ạ
Lúc này ông Lục mới tỉnh ngủ, lồm cồm bò dậy đi tới khoa phụ sản.
Tại khoa phụ sản...
Chẳng thể tin vào mắt mình, ông ta giật mình
-Mẹ kiếp, cả một rừng phòng, thế quái nào mà tìm được!- người đàn ông ấy la lối
Chạy toán loạn thì ông dừng lại trước cửa phòng đề số 14 to tướng với cai bảng gỗ cũ kĩ treo ngay ngắn chia từng khung đề.
Thấy cái bảng có đề tên vợ mình ở trên, ông ta xông thẳng vào và la lên
- CON ƠI!!!
Cả phòng kêu " suỵt", biết mình bị hố, ông vội rụt mặt xuống, đi đến chỗ vợ mình, người phụ nữ ấy thấy chồng mình, vội nở một nụ cười " hiền dịu"
- Sao giờ anh mới tới hử- Cô ấy nghiến răng nghe rất dữ dằn
- Ối ối, anh Sorry
- Đừng có tiếng nước ngoài với em
- Ờ thì anh xin lỗi, con mình đâu em???
- Kia kìa, là con gái đấy, em đã đặt tên cho con bé rồi- Vừa nói cô ấy vừa chỉ sang bên cạnh.
- Con gái à?- Ông Lục tỏ vẻ thất vọng
- Ơ... Anh không thích con gái à?
- Ờ! Con gái có nối dõi được đâu. Sau này đừng có sinh con gái nữa!
- Em...Em xin lỗi
Ông Mạnh hừ nhạt.
.
.
.
Tại một căn nhà nhỏ trong một thị trấn...
Cốc, cốc, cốc!!!
- A, anh ra đây
Ông Mạnh mở cửa
- Ủa, sao em không đợi anh ra rước
- Đợi anh lâu lắm! Em bắt taxi về luôn
- Con chúng ta là trai hay gái- Ông Mạnh hí hửng hỏi
- Con gái...
Con gái nữa ư, ông vốn thích con trai, lần trước ông nghe con đầu lòng là con gái, ông hơi buồn nen khi nghe tin vợ minh mang thai lần nữa, ông vui mừng không thể tả và luc nào cung cầu cho là con trai nhưng mà ai ngờ kết quả lai thế này... Thiệt bực mình!
Bà Mai đặt đứa bé mới sinh vào chiếc nôi cũ của con gái đầu thì từ đâu một cô bé xinh xắn bò lại vì tò mò.Bà bế cô bé lên.
- Băng Tâm yeu quý, em con đấy, em ấy là Hạ Như!
Co bé nở một nụ cười thật tươi!
Khụ...Khụ..
Bà Mai không biết rằng một căn bệnh tử thần sẽ cướp đi sinh mạng của mình...
Góc trò chuyện
Đây là chuyện đầu tay, mong các bạn ủng hộ và đừng chê nhé. Cảm ơn vì đã ghé thăm!!! ^_^
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook