Thú Nhân Hung Mãnh Nhặt Vợ Về Sinh Con
Chương 7: Khiêu khích sáng sớm

Angus nghe lời cô dập lửa, mới nhớ ra quay đầu nghi ngờ hỏi: "Cacbondioxit là cái gì?"

Trả lời anh là tiếng thở đều đều của Đường Ninh.

Cô cuộn người thành một cụ, cơ thể vẫn run lẩy bẩy.

Angus ý thức được có thể cô xảy ra chuyện nên nhanh chóng tới gần, ôm cô vào trong ngực: "Giống cái nhỏ, em làm sao thế?"

Đường Ninh cũng không biết mình làm sao? Hiện tại đầu cô rất đau, cả người cũng nóng, cô nghĩ chắc là do buổi chiều rơi xuống nước trên người vẫn còn mặc quần áo ẩm ướt chưa thay, nên cứ như vậy để cơ thể tự động khô, gió lạnh vào cơ thể nên cô bắt đầu phát sốt.

Chết tiệt, cô có thể sốt cao dẫn đến viêm phổi mà chết ở thế giới thú này không?

Angus thấy cô nóng như thế, cơ thể cũng đột nhiên nguội đi, Đường Ninh tìm cơ thể anh lạnh đi thật thoải mái, tay nhỏ không tự chủ mà vòng qua eo hẹp của anh, dần dần siết chặt.

Tư thế của hai người vô cùng thân thiết.

Nhưng lạnh lâu nhiệt độ trên người Đường Ninh cũng giảm xuống nhưng không dừng lại, Đường Ninh cảm thấy mình bị lạnh chết, môi hơi mấp máy, vất vả phun ra hai chữ.

"Lạnh quá..."

Angus nhìn sắc mặt cô tái nhợt, môi cũng sắp nứt thành băng, nhiệt độ trên người anh lại bắt đầu tăng lên, Đường Ninh cảm thấy mình đang ôm một cái gối giữ nhiệt, vô cùng dễ chịu.

Rất nhanh cô đã thiếp đi.

Angus cẩn thận ôm cô từng chút một, mặc dù nhìn cô ngủ không nỡ thả xuống.



Anh sợ động tác của mình quá mạnh sẽ đánh thức giống cái nhỏ.

Nhưng khoảng thời gian này anh chinh chiến ở bên ngoài, hôm nay mới quay lại tộc nên chưa nghỉ ngơi được yên ổn, cơ thể đã mệt mỏi từ lâu cuối cùng anh nằm xuống trên cỏ dại ôm ấy Đường Ninh, híp mắt ngủ say...

...

Đường Ninh mơ một giấc mơ rất dài.

Cô mới thấy bản thân trở thành người rừng, cầm một cây xiên cá đang đi như bay trong rừng rậm, một ngày nọ có một người vào núi nhìn thấy cô, cầm máy ảnh lên quay!

Mà người chụp hình kia chính là tên đàn ông rác rưởi đã phản bội cô!

"Tên đàn ông cặn bã, chạy đi đâu..." Cô cầm xiên cá nhào như bao tới chỗ người đàn ông cặn bã kia!

Nhưng không chú ý, sơ sẩy đạp hụt vào không khí.

Cô hét lên một tiếng rồi lại tỉnh dậy trong hang động.

Vừa mở mắt đã đập vào trước mắt là làn da trắng như ngọc, phía trên còn có một viên đậu màu nâu nhỏ, môi cô đã ở rất gần nơi đó.

Dường như cô ngây ngốc vươn đầu lưỡi ra liếm một cái...

Lập tức chỉ hành động nhỏ này, cô đã cứng ngắc lại.

Ôi nội tôi ạ!



Đây là thứ gì?

Đường Ninh cảm giác đồ vật trước mặt giật giật, cô mơ màng ngẩng đầu lên bắt gặp hai con ngươi nóng rực của Angus đang nhìn chằm chằm mình, hầu kết cũng lăn lộn.

Đường Ninh tỉnh táo hẳn, lúc này cô mới chú ý tay nhỏ của mình như đang ôm cơ thể rắn chắc của anh, khuôn mặt cô vừa vặn chôn vào ở trước lồng ngực anh.

Như vậy thứ cô vừa mới liếm kia, là...

Vú?

Má ơi!

Đường Ninh vội vàng rụt tay nhỏ lại, ngồi dậy, Angus đã dậy sớm nói đúng hơn là anh bị cô kiếm tỉnh.

Phản ứng của sói rất nhạy, mặc dù ngủ say nhưng cũng bị một động tác nhỏ làm cho giật mình tỉnh lại.

"Giống cái nhỏ, em có thể tiếp tục..."

Mặt Đường Ninh phát đỏ, lần đầu tiên cô làm chuyện bất lịch sự với con trai như thế.

Cô vuốt mái tóc mình, cúi đầu nhỏ nói: "Tôi không cố ý, anh quên đi..."

Angus chậm rãi lắc đầu: "Không quên được..." Anh ra hiệu cho Đường Ninh nhìn xuống dưới mình.

Đường Ninh nghi ngờ dời ánh mắt đi, dưới da thú kia có một cây gậy đang chống lên, nhìn dáng vẻ như cây gậy th*t đó sắp lao ra ngoài chọc thẳng vào trong mắt cô!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương