Chỉ chốc lát sau, thức ăn liền liên tục được mang lên, ba người ngồi xung quanh bàn bát đầu ăn cơm, Vũ Mặc ở một bên hầu hạ.

Bởi vì chỉ có ba người bọn họ, Nhan Tra Tán liền rất tự nhiên chọn vị trí sát bên tay phải Bạch Ngọc Đường ngồi xuống, này trực tiếp đem tiểu đệ đệ từ trước đến nay luôn luôn hiểu chuyện, luôn luôn độc lập Triển Tiểu Hùng bởi vì tay quá ngắn nên gắp không tới thức ăn trên bàn mà” không thể làm gì khác hơn” là ngồi ngay trên đùi của Bạch Ngọc Đường Bạch ca ca.

Thế là trên bàn ăn liền xuất hiện một khung cảnh kì là như sau ──

Chỉ thấy đường đường khâm sai đại nhân lại cùng với một tiểu hài tử vắt mũi chưa sạch tranh nhau không ngừng gắp thức ăn vào chén cơm của Bạch Ngọc Đường, vừa gắp thức ăn lại vừa liên tục không ngừng lấy lòng:

“Ngũ đệ, ăn một cái đùi gà nha, ngươi cũng mệt mỏi một đêm rồi, ăn nhiều một chút!”

“Ách … cái này quá dầu mỡ rồi, hay là để Tiểu Hùng ăn đi, ăn cái này bổ thân thể nha.”

Vòng PK ( đối kháng) thứ nhất, Nhan GG bất hạnh bị thua.

“Bạch ca ca, đây nếm thử một chút dấm cá Tây Hồ này, mặc dù không có mùi vị thật thuần túy nhưng loại này cũng có vị chua chua ngọt ngọt, ngươi nhất định sẽ thích!”

“Ân, không sai. Có thể nói đây là một loại phong vị khác a. Tiểu Hùng ngươi cũng ăn một miếng đi!”

Vòng PK thứ hai, Nhan GG không chiến mà bại.

“Ngũ đệ, ngươi lần này đi Trùng Tiêu lâu có thu hoạch được gì không? Mau cùng ngu huynh hảo hảo nói một chút!”

“Theo ta thấy, Tương Dương Vương bất quá là phô trương thanh thế mà thôi, những cơ quan trong Trùng Tiêu Dương thầm nghĩ đối với Ngũ gia ta mà nói thì căn bản chỉ như một bữa điểm tâm nhẹ, đại ca ngươi hoàn toàn không cần lo lắng. Đúng rồi, Tiểu Hùng, ngươi còn chưa nói với ta là ai dẫn ngươi đến đây!”

“Không có ai dẫn ta tới. là ta tự mình cưỡi ngựa đi đến!”

“Thật sao?! Tiểu Hùng của chúng ta thật lợi hại! Đoạn đường kia nhất định là rất khổ cực rồi, có phải mệt muốn chết rồi không? MUA… >3<” “Không mệt, cực khổ nhất chính là Bạch ca ca. Ta thật lo lắng cho ngươi nga!” “Tiểu Hùng … ĐÚng rồi, ngươi không phải có lời muốn nói cùng ca ca sao?” “Là không thể để cho người • ngoài • nghe được …. Chúng ta một chút nữa về phòng rồi từ từ nói.” “A, đúng rồi, Tiểu Hùng đi một đoạn đường xa như thế chắc là mệt muốn chết, ta đây liền phân phó hạ nhân chuẩn bị cho hắn! một gian sương phòng.” “Đại ca, không cần phiền phức như thế. Đứa nhỏ này nếu ngủ một mình sẽ sợ. Cứ để ta cùng với hắn ở chung một gian là được. Dù sao trước kia bọn ta vẫn cùng nhau ngủ mà, cũng đã quen rồi.” “Ân, Bạch ca ca, ngươi mệt nhọc cả đêm nhất định ra khoongg ít mồ hôi, chúng ta một lất cùng nhau tắm có được không?” “Hỏa, ca ca giúp ngươi tẩy!” Thế là vòng PK thứ 3…. QRZ Nhan GG, nha ( QT: slave girl =))) vì ngài mặc niệm là không thể nào cùng Miêu đại nhân so sánh được a, là biểu cảm bên ngoài giãy dụa vùng vẫy – – … Buổi tối, trong phòng Bạch Ngọc Đường. Bạch Ngọc Đường ôm cả thân người tiểu gấu mèo trắng trắng mềm mềm thơm ngào ngạt vì mới được tắm rửa lên giường chuẩn bị tối nay ngủ ngon giấc, nhắc đến cũng kì quái. Mấy ngày hôm nay buổi tối không có cái tiểu gối ôm mềm nhũn thơm thơm này nằm úp sấp trên người mình chảy nước miếng, ngủ đều không được ngon. Sắp sửa đi ngủ chợt Bạch Ngọc Đường đột nhiên nhớ ra chuyện ban ngày Tiểu Hùng muốn nói cùng mình, thế là xoa xoa tiểu PP bóng loáng no mềm của hắn ( cuồng hãn, Ngũ gia là luyến đồng??!!!) hỏi:” TIểu Hùng, có phải hay không Lư thẩm thẩm có cái gì đó muốn ngươi mang đến đưa cho ta. Cho nên mới không thể để cho người khác nghe thấy?”. Nhan đại ca cũng không phải ngoại nhân, ngay cả hắn cũng không thể nghe được …. Đại khái chỉ có chuyện liên quan đến hài tử đang nằm trong bụng mình đi. Lại thấy Triển Tiểu Hùng vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc, ánh mắt nhìn chằm chặp và y lớn tiếng nói:” không phải! Là ta có chuyện muốn nói với ngươi!” Bạch Ngọc Đường nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc, anh dùng hi sinh, chỉ cảm thấy vô cùng khả ái, nhịn không được mà xoa đầu hắn sủng nịnh cười:” Ân. Là chuyện gì trọng yếu như thế? Lại buộc Tiểu Hùng phải chạy một quãng đường xa như vậy đến nói riêng với ca ca!” Triển Chiêu thấy Bạch Ngọc Đường tựa hồ đối với chuyện trọng yếu mình định nói không có chút để tâm coi trọng nào, có chút nóng lòng tiếp tục:” Ngọc Đường, Nơi Trùng Tiêu lâu kia ngươi không nên lại tiếp tục qua đó có biết không? Nơi đó vô cùng nguy hiểm! Ngươi chính là giờ không phải một mình, ngươi hãy vì cục cưng trong bụng mà suy nghĩ cẩn thận a!” Bạch Ngọc Đường nhẹ nhàng cười một tiếng, vỗ vỗ sau lưng hắn trấn an:” Tiểu Hùng, ngươi yên tâm, ca ca sẽ có chừng mực, sẽ không đả thương đến cục cưng. Bất quá cái Trùng Tiêu lâu kia đại ca nhất định phải đi, ta đi nhất định có lí do, ngươi sau này sẽ minh bạch thôi.” Thấy việc dùng chuyện cục cưng cũng không thể làm Bạch Ngọc Đường nhượng bộ, Triển Chiêu chỉ đành phải hiên ngang nhắm mắt thẳng thắn khai báo:” Ta hiểu! Ngươi là đang đợi một người xuất hiện đúng hay không?” Bạch Ngọc Đường nhất thời bị lời nói của hắn làm cho giật nảy mình, kinh ngạc không khỏi cứng họng:” Ngươi, ngươi làm sao mà biết được. Có phải Lư thẩm thẩm nói cho ngươi?” Mặc dù đứa nhỏ này nếu so với một hài tử bình thường thì thông minh hơn. Thế nhưng sẽ không nhạy cảm tới mức như vậy chứ?! Ngay cả bao đại nhân cùng Công Tôn tiên sinh cũng nhìn không ra mà! Lại thấy Triển Tiểu Hùng lắc đầu, kế tiếp còn nói ra lời khiến y kinh ngạc không tin là sự thật:” Không phải. Là chính mình nghĩ ra. Hơn nữa ta còn biết người đó là ai kia!” Điều này làm cho Bạch Ngọc Đương có chút không thể tin, bèn hỏi ngược lại: ” Vậy ngươi nói một chút xem, rút cục ngươi đó là ai?” Vấn đề kia chắc là hắn ngẫu nhiên đoán đúng thôi. Còn chuyện này nhất định hắn sẽ không thể biết! Lại nghe thấy thanh âm vang lên” Triển Chiêu”. Sau đó trong lòng mãnh liệt nhói một cái! Nhìn biểu tình gương mặt thật sự kiên định, Bạch Ngọc Đường trong nháy mắt thậm chí còn nghĩ đến đứa trẻ này cùng khuôn mặt của con mèo kia hoàn toàn giống nhau đến thế! Chợt nhắm mắt lại quơ quơ đầu, mặc dù là ảo ảnh quỷ dị lướt qua, thế nhưng vẫn khó mà kiềm nén được phiền não trong lòng, Bạch Ngọc Đường không cam lòng lên tiếng phủ nhận:” Tiểu Hùng, ngươi đang đùa cái gì vậy? Ta đợi con thối Miêu kia để làm gì?!” Ghê tởm, thối miêu kia chính là âm hồn không tan tới quấy nhiễu tâm tình của gia gia! Lúc nói ra những lời này thế nhưng lại vô thức mà cúi đầu, không dám nhìn thẳng ánh mắt Triển Tiểu Hùng. Vẻ mặt trốn tránh của y dễ dàng làm cho Triển Chiêu thấy rõ rằng đây là đang khẩu thị tâm phi, vì thế tiếp tục nhìn y nói:” Ngọc Đường, ngươi không cần phải đợi thêm nữa. Người nọ vẫn luôn ở bên cạnh ngươi a.!” Chỉ một câu nói liền khiến cho Bạch Ngọc Đường quên mạnh miệng, nhất thời ngẩng đầu lên, sốt ruột hỏi:” Ngươi nói cái gì?! Hắn ở đâu?!” Triển Chiêu cuối cùng cũng lấy được dũng khí nói rõ chân tướng:” hắn đang ở trước mặt ngươi a! ta chính là Triển Chiêu!” Nói xong liền nhận mệnh nhắm mắt lại, yên lặng chờ Bạch Ngọc Đường bạo phát…. ──────────────────────────── Miêu đại nhân cuối cùng cũng nói ra a… Lệ tuôn …. Tung hoa…. Nhưng Ngũ gia sẽ có phản ứng như thế nào đây…. Nga ha hả ha hả….. Xem hồi sau sẽ rõ …. Bị mọi người vác ghế đập chết – ing …………

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương