[Thử Miêu Đồng Nhân] – Nho Nhỏ Miêu Lang Quân
-
Chương 20
” Cái gì? Chỉ là bị thương ngoài da?(°ο°) @” Bạch Ngọc Đường vốn đã nghĩ đến cảnh xấu nhất, thiếu chút nữa ngay cả chết cũng đã nghĩ đến.( Ngũ gia ngươi quả nhiên đối với Tiểu Hùng … ⊙﹏⊙),. Đột nhiên nghe thấy đáp án ( dở hơi =))) này khiến cho y có chút phản ứng không kịp.
” Đúng vậy. Bạch hộ vệ. Trên người Tiểu Hùng mặc dù bị thương nhiều nhưng phần lớn là vết thương ngoài da. Hơn nữa thân thể của hắn rất tốt, nghỉ ngơi tịnh dưỡng vài ngày sẽ không có chuyện gì.” Đến cả Công Tôn tiên sinh trong lòng cũng âm thầm thấy quái lạ. Đứa nhỏ này sinh mệnh thực là ngoan cường, bị thương thành như vậy thế nhưng lại không có việc gì. Thật không hiểu hắn ăn cái gì mà lớn lên??! (- -|||| ( Vô nghĩa.! Tốt xấu gì ta cũng đc xưng là 1 con dực miêu, một đêm có thể chiến đấu với nhiều tên, ngay cả một chút thể lực mà còn không có thì làm sao đem tiểu thử lấy về nhà a?!)
Chẳng nhẽ so với cuộc sống trước đây có sự thay đổi nên cơ thể hắn máu tăng nhiều hơn, tăng cường thể chất?!
Bất quá những cái này Công Tôn tiên sinh không dám nói, nếu để cho Bạch Ngọc Đường biết Triển Tiểu Hùng bị thương như vậy kì thật vẫn có chút nguy hiểm phỏng chừng những người có liên quan cùng thương thế của hắn sợ rằng sẽ không thể thấy ánh mặt trời ngày mai. Bởi cứu một mạng người hơn xây 7 tầng tháp, Công Tôn tiên sinh kì thật vẫn rất nhân từ. Mặc dù những người này có sai lầm nhưng tất cả những lỗi đó cũng không phải là tội chết a ( hàm hồ, ngươi thực ra là sợ người khác nói Bao đại nhân dung túng thuộc hạ xem mạng người như cỏ rác đi?!)
Nhưng Bạch Ngọc Đường có vết xe đổ trước, đối với lời nói của y vẫn là thái độ cực kì hoài nghi:” Công Tôn tiên sinh, ngươi hãy nhìn cẩn thận? Hắn là bị xe ngựa đụng nên thành như vậy, thật sự không có nội thương gì chứ?” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh chóng bị sưng lên như bộ dạng phế nhân, trên người cơ hồ cũng không có mảnh da nào hoàn hảo, như thế không phải là bộ dạng của người chết sao?!
” Theo thương thế của hắn, trên người chỉ có trầy da tứ chi là do xe ngựa đụng phải mà tạo thành, còn lại các vết sưng là do độn khí gây ra, trừ bỏ phía trên bị thương, còn lại những vết ở mông, đại khái… là do bị người đánh. Bởi vậy cũng không có nguy hiểm đến tính mạng”. Công Tôn tiên sinh nói xong chắp tay trước ngực, trong lòng âm thầm cầu nguyện: các ngươi tự cầu phúc đi, ta không cứu được nữa rồi. hi vọng kiếp sau các ngươi hảo hảo làm người, đừng trêu trọc hai tiểu tổ tông này nữa QTZ…
Quả nhiên lời còn chưa dứt đã nghe Bạch Ngọc Đường một tiếng sư tử hống:” Bị người đánh?? Là loại người nào mà dám đánh Tiểu Hùng nhà ta?! Bạch gia gia giết cả nhà hắn!”. Nói xong liền bày ra một bộ chuẩn bị chém người mà hướng bên ngoài phóng tới!
Cũng may Bạch Ngọc Đường một tiếng rống này đúng lúc đánh thức tiểu miêu bệnh tật trên giường. Tiểu gia khỏa tỉnh lại việc đầu tiên làm chính là tìm kiếm Bạch Ngọc Đường đại ca ca nhà hắn:” Bạch… Bạch ca ca..”
Bạch Ngọc Đường đầu tiên nghe thấy tiếng kêu yếu ớt của Triển Tiểu Hùng, lập tức xoay người lại, bổ nhào đến bên giường. Gương mặt hung thần ác sát vừa mới rồi cũng lập tức đổi thành một bộ lo lắng, đau lòng, nắm cánh tay nhỏ bé vội vàng dò hỏi:” Tiểu Hùng! Tiểu Hùng ngươi đã tỉnh?!”
Lập tức một lớn một nhỏ hai người lại muốn ngươi nùng ta nùng. Công Tôn Sách cũng rất thức thời xem xét lại châm bao cùng hòm thuốc rồi cáo từ, lúc gần đi còn để lại một câu:” Kia thuốc để trên bàn, Bạch hộ vệ ngươi nhớ khi còn nóng uy hắn uống xong, đại nhân còn có công vụ phải xử lí, đệ từ phải đi ra ngoài trước”.
Nhưng lúc này Bạch Ngũ gia làm gì còn thời gian rảnh rỗi để ý đến y, hoàn toàn không nghe thấy có người nói chuyện, chỉ có không ngừng run rẩy lấy tay sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn bị đánh một khối tím một khối xanh của Tiểu Miêu Miêu, đau lòng hỏi: “Tiểu Hùng, ngươi nơi nào không thoải mái? Chớ nhẫn, nếu đâu thì hãy nói cho ca ca a.”
Triển Chiêu nhìn Bạch Ngọc Đường vì mình mà vẻ mặt lo lắng, hốc mắt lại hồng hồng, trong lòng vạn phần không đành lòng, đang định mở miệng an ủi:” Ta..”
Rời lại nhớ đến nguyên do chính mình lúc trước thương tâm, trong lòng không ngăn được bi thương mà đau đớn, không khỏi lộ ra vẻ mặt ảm đạm, chậm rãi quay mặt đi, tay phải lại bị Bạch Ngọc Đường giữ, cũng không có ý định rút lại, lạnh lùng nói:” Bạch ca ca, ta không sao. Ngươi cũng nhanh chóng thành thân đi, cũng phải có bảo bảo của mình rồi, ta có thể tự chiếu cố chính mình hảo, ngươi sau này cũng đừng có vì ta một người không có liên quan gì mà phí tâm.” Ngọc Đường, ngươi không cần lại đối tốt với Triển mỗ nhiều như thế, nếu không ta sẽ lại không nỡ thả ngươi ra a TAT
Lại thấy Bạch Ngọc Đường bộ mặt kinh ngạc, vội vàng giải thích:” ai nói Tiểu Hùng là người không có liên quan? Lại còn nói Bạch ca ca muốn thành thân?!”
Trong bụng có điểm rõ ràng, đứa nhỏ này biết điều, thông minh, sao có thể vô duyên vô cớ lại bị người đánh, đã thế còn bị xe ngựa đụng? Nguyên lai trong lòng có tâm sự, sợ là sau này nếu mình cưới nữ nhân khác sẽ không bên hắn cho nên mới thương tâm khổ sở. Nghĩ cũng đúng, có mấy người mẹ như mình độ lượng như vậy, yêu ai yêu cả đường đi? Huống chi hắn cũng không phải ruột thịt của mình, lo lắng của hắn cũng hoàn toàn có căn cứ….A! Không đúng. Mình là cha. Sao có thể đánh đồng với những nữ nhân kia được.
Triển Chiêu vừa nghe những lời này, nhất thời chưa nghĩ ra, ngu ngơ chớp mắt một cái hỏi:”A? vậy ngươi không phải… không phải có hài tử sao?”
Bạch Ngọc Đường mặc dù đối với Triển Tiểu Hùng cơ hồ là không gì không nói nhưng khi đề cập đến vấn đề này vẫn có chút xấu hổ, mơ hồ nhỏ giọng lầm bầm:” Chuyện này còn chưa có xác định, nói sau đi…Nga. Thì ra ngươi cho rằng Bạch ca ca cùng nữ nhân khác có hài tử?”
Bạch Ngọc Đường lúc này mới chợt hiểu ra, Tiểu Hùng sao lại thông minh đến vậy, không nghĩ tới một đứa trẻ như thế nhưng lại suy nghĩ như một đại nam nhân nha! ( Ngũ gia ngươi cũng quá trì độn đi, hiện tại mới nghĩ ra = =|||)
” Không phải thế sao? Nếu không thì có thể là gì?” Cái này Triển Miêu Miêu càng cảm thấy hồ đồ, không cùng nữ nhân? Mà cũng không thể nào là cùng nam nhân đi?!
Xem ra thực sự nếu mình không cùng tiểu bình dấm chua này nói rõ ràng, hắn không chừng sẽ làm việc ngốc. Thế là Bạch Ngọc Đường thừa dịp Triển Tiểu Hùng ngẩn người, hết sức cẩn thận ôm hắn vào lòng, xoa đầu, ôn nhu nói:” Đứa ngốc, cục cưng của Bạch ca ca…” Dừng một chút, cảm giác không nói nên lời, thế là lộ ra gương mặt xinh đẹp kéo tay nhỏ bé che lấy bụng chính mình, thanh âm như muốn nói:”.. ở chỗ này.”
” Cái gì???!” Miêu đại nhân đầu óc lại một lần nữa nháy mắt theo không kịp!
Bạch Ngọc Đường cũng cho là Triển Tiểu Hùng vừa nghe đến sự việc trái tự nhiên nên có chút khó tiêu hóa, thế là mỉm cười tiếp tục nói:” Cái này ngươi yên tâm đi. Bạch ca ca sẽ không cùng nữ nhân khác thành thân, hơn nữa ngươi sẽ phải làm…”
Ai ngờ “ca ca” hai chữ còn chưa nói ra khỏi miệng liền bị tiếng kêu sợ hãi của Triển Tiểu Hùng cuối cùng cũng hiểu ra cắt đứt ──
” Ta muốn làm cha ──?
” Đúng vậy. Bạch hộ vệ. Trên người Tiểu Hùng mặc dù bị thương nhiều nhưng phần lớn là vết thương ngoài da. Hơn nữa thân thể của hắn rất tốt, nghỉ ngơi tịnh dưỡng vài ngày sẽ không có chuyện gì.” Đến cả Công Tôn tiên sinh trong lòng cũng âm thầm thấy quái lạ. Đứa nhỏ này sinh mệnh thực là ngoan cường, bị thương thành như vậy thế nhưng lại không có việc gì. Thật không hiểu hắn ăn cái gì mà lớn lên??! (- -|||| ( Vô nghĩa.! Tốt xấu gì ta cũng đc xưng là 1 con dực miêu, một đêm có thể chiến đấu với nhiều tên, ngay cả một chút thể lực mà còn không có thì làm sao đem tiểu thử lấy về nhà a?!)
Chẳng nhẽ so với cuộc sống trước đây có sự thay đổi nên cơ thể hắn máu tăng nhiều hơn, tăng cường thể chất?!
Bất quá những cái này Công Tôn tiên sinh không dám nói, nếu để cho Bạch Ngọc Đường biết Triển Tiểu Hùng bị thương như vậy kì thật vẫn có chút nguy hiểm phỏng chừng những người có liên quan cùng thương thế của hắn sợ rằng sẽ không thể thấy ánh mặt trời ngày mai. Bởi cứu một mạng người hơn xây 7 tầng tháp, Công Tôn tiên sinh kì thật vẫn rất nhân từ. Mặc dù những người này có sai lầm nhưng tất cả những lỗi đó cũng không phải là tội chết a ( hàm hồ, ngươi thực ra là sợ người khác nói Bao đại nhân dung túng thuộc hạ xem mạng người như cỏ rác đi?!)
Nhưng Bạch Ngọc Đường có vết xe đổ trước, đối với lời nói của y vẫn là thái độ cực kì hoài nghi:” Công Tôn tiên sinh, ngươi hãy nhìn cẩn thận? Hắn là bị xe ngựa đụng nên thành như vậy, thật sự không có nội thương gì chứ?” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh chóng bị sưng lên như bộ dạng phế nhân, trên người cơ hồ cũng không có mảnh da nào hoàn hảo, như thế không phải là bộ dạng của người chết sao?!
” Theo thương thế của hắn, trên người chỉ có trầy da tứ chi là do xe ngựa đụng phải mà tạo thành, còn lại các vết sưng là do độn khí gây ra, trừ bỏ phía trên bị thương, còn lại những vết ở mông, đại khái… là do bị người đánh. Bởi vậy cũng không có nguy hiểm đến tính mạng”. Công Tôn tiên sinh nói xong chắp tay trước ngực, trong lòng âm thầm cầu nguyện: các ngươi tự cầu phúc đi, ta không cứu được nữa rồi. hi vọng kiếp sau các ngươi hảo hảo làm người, đừng trêu trọc hai tiểu tổ tông này nữa QTZ…
Quả nhiên lời còn chưa dứt đã nghe Bạch Ngọc Đường một tiếng sư tử hống:” Bị người đánh?? Là loại người nào mà dám đánh Tiểu Hùng nhà ta?! Bạch gia gia giết cả nhà hắn!”. Nói xong liền bày ra một bộ chuẩn bị chém người mà hướng bên ngoài phóng tới!
Cũng may Bạch Ngọc Đường một tiếng rống này đúng lúc đánh thức tiểu miêu bệnh tật trên giường. Tiểu gia khỏa tỉnh lại việc đầu tiên làm chính là tìm kiếm Bạch Ngọc Đường đại ca ca nhà hắn:” Bạch… Bạch ca ca..”
Bạch Ngọc Đường đầu tiên nghe thấy tiếng kêu yếu ớt của Triển Tiểu Hùng, lập tức xoay người lại, bổ nhào đến bên giường. Gương mặt hung thần ác sát vừa mới rồi cũng lập tức đổi thành một bộ lo lắng, đau lòng, nắm cánh tay nhỏ bé vội vàng dò hỏi:” Tiểu Hùng! Tiểu Hùng ngươi đã tỉnh?!”
Lập tức một lớn một nhỏ hai người lại muốn ngươi nùng ta nùng. Công Tôn Sách cũng rất thức thời xem xét lại châm bao cùng hòm thuốc rồi cáo từ, lúc gần đi còn để lại một câu:” Kia thuốc để trên bàn, Bạch hộ vệ ngươi nhớ khi còn nóng uy hắn uống xong, đại nhân còn có công vụ phải xử lí, đệ từ phải đi ra ngoài trước”.
Nhưng lúc này Bạch Ngũ gia làm gì còn thời gian rảnh rỗi để ý đến y, hoàn toàn không nghe thấy có người nói chuyện, chỉ có không ngừng run rẩy lấy tay sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn bị đánh một khối tím một khối xanh của Tiểu Miêu Miêu, đau lòng hỏi: “Tiểu Hùng, ngươi nơi nào không thoải mái? Chớ nhẫn, nếu đâu thì hãy nói cho ca ca a.”
Triển Chiêu nhìn Bạch Ngọc Đường vì mình mà vẻ mặt lo lắng, hốc mắt lại hồng hồng, trong lòng vạn phần không đành lòng, đang định mở miệng an ủi:” Ta..”
Rời lại nhớ đến nguyên do chính mình lúc trước thương tâm, trong lòng không ngăn được bi thương mà đau đớn, không khỏi lộ ra vẻ mặt ảm đạm, chậm rãi quay mặt đi, tay phải lại bị Bạch Ngọc Đường giữ, cũng không có ý định rút lại, lạnh lùng nói:” Bạch ca ca, ta không sao. Ngươi cũng nhanh chóng thành thân đi, cũng phải có bảo bảo của mình rồi, ta có thể tự chiếu cố chính mình hảo, ngươi sau này cũng đừng có vì ta một người không có liên quan gì mà phí tâm.” Ngọc Đường, ngươi không cần lại đối tốt với Triển mỗ nhiều như thế, nếu không ta sẽ lại không nỡ thả ngươi ra a TAT
Lại thấy Bạch Ngọc Đường bộ mặt kinh ngạc, vội vàng giải thích:” ai nói Tiểu Hùng là người không có liên quan? Lại còn nói Bạch ca ca muốn thành thân?!”
Trong bụng có điểm rõ ràng, đứa nhỏ này biết điều, thông minh, sao có thể vô duyên vô cớ lại bị người đánh, đã thế còn bị xe ngựa đụng? Nguyên lai trong lòng có tâm sự, sợ là sau này nếu mình cưới nữ nhân khác sẽ không bên hắn cho nên mới thương tâm khổ sở. Nghĩ cũng đúng, có mấy người mẹ như mình độ lượng như vậy, yêu ai yêu cả đường đi? Huống chi hắn cũng không phải ruột thịt của mình, lo lắng của hắn cũng hoàn toàn có căn cứ….A! Không đúng. Mình là cha. Sao có thể đánh đồng với những nữ nhân kia được.
Triển Chiêu vừa nghe những lời này, nhất thời chưa nghĩ ra, ngu ngơ chớp mắt một cái hỏi:”A? vậy ngươi không phải… không phải có hài tử sao?”
Bạch Ngọc Đường mặc dù đối với Triển Tiểu Hùng cơ hồ là không gì không nói nhưng khi đề cập đến vấn đề này vẫn có chút xấu hổ, mơ hồ nhỏ giọng lầm bầm:” Chuyện này còn chưa có xác định, nói sau đi…Nga. Thì ra ngươi cho rằng Bạch ca ca cùng nữ nhân khác có hài tử?”
Bạch Ngọc Đường lúc này mới chợt hiểu ra, Tiểu Hùng sao lại thông minh đến vậy, không nghĩ tới một đứa trẻ như thế nhưng lại suy nghĩ như một đại nam nhân nha! ( Ngũ gia ngươi cũng quá trì độn đi, hiện tại mới nghĩ ra = =|||)
” Không phải thế sao? Nếu không thì có thể là gì?” Cái này Triển Miêu Miêu càng cảm thấy hồ đồ, không cùng nữ nhân? Mà cũng không thể nào là cùng nam nhân đi?!
Xem ra thực sự nếu mình không cùng tiểu bình dấm chua này nói rõ ràng, hắn không chừng sẽ làm việc ngốc. Thế là Bạch Ngọc Đường thừa dịp Triển Tiểu Hùng ngẩn người, hết sức cẩn thận ôm hắn vào lòng, xoa đầu, ôn nhu nói:” Đứa ngốc, cục cưng của Bạch ca ca…” Dừng một chút, cảm giác không nói nên lời, thế là lộ ra gương mặt xinh đẹp kéo tay nhỏ bé che lấy bụng chính mình, thanh âm như muốn nói:”.. ở chỗ này.”
” Cái gì???!” Miêu đại nhân đầu óc lại một lần nữa nháy mắt theo không kịp!
Bạch Ngọc Đường cũng cho là Triển Tiểu Hùng vừa nghe đến sự việc trái tự nhiên nên có chút khó tiêu hóa, thế là mỉm cười tiếp tục nói:” Cái này ngươi yên tâm đi. Bạch ca ca sẽ không cùng nữ nhân khác thành thân, hơn nữa ngươi sẽ phải làm…”
Ai ngờ “ca ca” hai chữ còn chưa nói ra khỏi miệng liền bị tiếng kêu sợ hãi của Triển Tiểu Hùng cuối cùng cũng hiểu ra cắt đứt ──
” Ta muốn làm cha ──?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook