Thư Kiếm Trường An
-
Quyển 8 - Chương 87: Tiến thoái lưỡng nan
Dịch: Tiểu Băng
Thân thể Hồng Loan run rẩy dữ dội, mặt của cô tái nhợt, trên trán đầy mồ hôi lạnh.
Người ở đây đều là Tinh Vẫn, họ đều cảm nhận được linh lực trong người Hồng Loan hiện giờ điên cuồng như thú hoang, không ngừng va chạm với nhau, xé rách, đè ép, sau đó bạo tạc.
Tiếp tục như vậy không mấy hơi nữa, Hồng Loan sẽ bị linh lực bạo động nổ tung mà mất mạng.
"Tần Bạch Y! Ngươi!" Tô Trường An kinh hãi. Kế hoạch của hắn với Tần Bạch Y đâu có chuyện này. Thấy Hồng Loan ngày càng nguy hiểm, hắn vô cùng tức giận.
"Kế hoạch của ta rất đơn giản, nếu ngươi đồng ý với chúng ta, chúng ta sẽ bình an vô sự, nếu như không, ta đã hạ một bí pháp trong cơ thể cô gái này, vừa rồi ta đã kích phát nó, không quá trăm hơi thở nữa, cô ấy sẽ vì linh lực tán loạn trong cơ thể nổ tung mà chết. Đương nhiên, như thế thì một thành Thiên Ngô Thần tính mà ngươi tha thiết ước mơ cũng sẽ mất theo cô ấy, khi đó Thiên Đạo của ngươi vĩnh viễn bất toàn, đợi tới lúc thế giới hủy diệt, chúng ta sẽ cùng nhau...”
Nói đến đây, Tần Bạch Y dừng lại, giọng trở nên âm lãnh.
"Xuống địa ngục đi!"
Thiên Đạo biến sắc. Thì ra ngay từ đầu đám người này đã sẵn sàng muốn mạng đổi mạng với y.
Thiên Đạo há lại đồng ý cùng bị hủy diệt với đám con sâu cái kiến! Y nhướng mày vung tay, định cách không túm lấy Hồng Loan.
Nhưng Tô Trường An đã động thân, chắn trước mặt Hồng Loan, Tô Trường An dù giận hành vi tự tiện của Tần Bạch Y, nhưng hắn nhất định không thể để cho Hồng Loan rơi vào tay Thiên Đạo đơn giản như vậy.
Thiên Đạo tính sai, tới khi nhận ra thì đã trễ, tay của y chỉ còn cách Tô Trường An nửa tấc, thân thể y lập tức bị hất văng đi, ngã huỵch xuống đất.
Y đứng dậy, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Quy tắc thế giới không cho Tô Trường An ra tay với y, nên đương nhiên y cũng không thể ra tay công kích hắn.
Thiên Đạo lạnh mặt nhìn Hồng Loan sau lưng Tô Trường An, y bắt đầu hối hận vì ban nãy mình đã đa nghi.
Chẳng lẽ mình phải chịu hủy diệt với những kẻ dơ bẩn này sao? Suy nghĩ này khiến Thiên Đạo cảm thấy rất phẫn nộ và khó chịu.
Y chằm chằm nhìn Hồng Loan, cố tìm một tia sơ hở, nhưng Tô Trường An cảnh giác kĩ quá, cảnh giới lại tương đương với y, không tìm ra được.
"Nhanh hủy bỏ bí pháp của ngươi! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?!" Nhưng lúc này, Tô Trường An giận dữ hét, giọng hắn đầy nôn nóng, mắt hắn dán chặt vào Thiên Đạo, nhưng tiếng hét lại rõ ràng là dành cho Tần Bạch Y.
Tần Bạch Y lắc đầu: "Bí pháp khi đã bắt đầu, là không thể dừng lại được.”
"Ngươi!" Tô Trường An mắt đỏ bừng, quay đầu nhìn Tần Bạch Y chằm chằm, cả người đầy giận dữ chực trào bùng ra.
Thiên Đạo thấy vậy, nhưng chẳng còn tâm tư đi suy nghĩ tranh chấp của Tô Trường An và Tần Bạch Y là từ đâu mà có, chỉ nhìn thấy Tô Trường An quay đầu đi, đây chính là hi vọng của y.
"Cơ hội tốt!" Y nghĩ, thân thể nhoáng lên, định nhào tới bắt Hồng Loan.
Nhưng Tô Trường An đã kịp nhìn thấy, đẩy Hồng Loan dịch qua sau lưng mình. Phản ứng của hắn nhanh đến đáng sợ.
Thân thể Thiên Đạo lại bị thân thể Tô Trường An hất bắn ra ngoài.
Đứng dậy, lần này y đã nôn nóng, nét mặt trở nên vặn vẹo. Tình hình Hồng Loan đã trở nên nghiêm trọng thấy rõ. Nếu Hồng Loan chết đi, có nghĩa Thiên Đạo y vĩnh viễn không có cơ hội được bổ toàn, trong tương lai sau này, y cũng sẽ bị hủy diệt theo thế giới.
Thiên Đạo không cam tâm chết đi như vậy.
Y tiếp tục công kích.
Nhưng Tô Trường An đã cảnh giác sẵn, nên y lại bị hất văng ra.
Ban đầu y dùng quy tắc này để đùa cợt Tô Trường An, nay nó lại trở thành bùa đòi mạng y, chuyện trên đời đúng thật là biến đổi thất thường, quả thực làm cho người ta líu lưỡi.
Nhưng Tô Trường An cũng có hơn gì y. Hắn không muốn Hồng Loan phải chết, nhưng giao cô cho Thiên Đạo, Tô Trường An cũng không muốn.
Đúng thực là tiến thoái lưỡng nan.
Hai bên giằng co, thân thể Hồng Loan đã gần tới giới hạn.
Từ trên không trung, một bóng mờ bắn xuống, một làn khí tức âm lãnh tràn xuống theo, bao phủ mọi người.
"Không ngờ thân là Thiên Đạo của thế giới này, lại bị chính sinh linh của thế giới mình đùa bỡn.”
"Ta đã đi qua bao nhiêu thế giới, Thiên Đạo như các hạ thực đúng là lần đầu tiên trông thấy.”
Một giọng nói đầy trêu tức vang lên.
Một bóng người giống hệt Thiên Đạo, nhưng cả người đầy tà khí quấn quanh, từ từ hạ xuống.
Thân thể Hồng Loan run rẩy dữ dội, mặt của cô tái nhợt, trên trán đầy mồ hôi lạnh.
Người ở đây đều là Tinh Vẫn, họ đều cảm nhận được linh lực trong người Hồng Loan hiện giờ điên cuồng như thú hoang, không ngừng va chạm với nhau, xé rách, đè ép, sau đó bạo tạc.
Tiếp tục như vậy không mấy hơi nữa, Hồng Loan sẽ bị linh lực bạo động nổ tung mà mất mạng.
"Tần Bạch Y! Ngươi!" Tô Trường An kinh hãi. Kế hoạch của hắn với Tần Bạch Y đâu có chuyện này. Thấy Hồng Loan ngày càng nguy hiểm, hắn vô cùng tức giận.
"Kế hoạch của ta rất đơn giản, nếu ngươi đồng ý với chúng ta, chúng ta sẽ bình an vô sự, nếu như không, ta đã hạ một bí pháp trong cơ thể cô gái này, vừa rồi ta đã kích phát nó, không quá trăm hơi thở nữa, cô ấy sẽ vì linh lực tán loạn trong cơ thể nổ tung mà chết. Đương nhiên, như thế thì một thành Thiên Ngô Thần tính mà ngươi tha thiết ước mơ cũng sẽ mất theo cô ấy, khi đó Thiên Đạo của ngươi vĩnh viễn bất toàn, đợi tới lúc thế giới hủy diệt, chúng ta sẽ cùng nhau...”
Nói đến đây, Tần Bạch Y dừng lại, giọng trở nên âm lãnh.
"Xuống địa ngục đi!"
Thiên Đạo biến sắc. Thì ra ngay từ đầu đám người này đã sẵn sàng muốn mạng đổi mạng với y.
Thiên Đạo há lại đồng ý cùng bị hủy diệt với đám con sâu cái kiến! Y nhướng mày vung tay, định cách không túm lấy Hồng Loan.
Nhưng Tô Trường An đã động thân, chắn trước mặt Hồng Loan, Tô Trường An dù giận hành vi tự tiện của Tần Bạch Y, nhưng hắn nhất định không thể để cho Hồng Loan rơi vào tay Thiên Đạo đơn giản như vậy.
Thiên Đạo tính sai, tới khi nhận ra thì đã trễ, tay của y chỉ còn cách Tô Trường An nửa tấc, thân thể y lập tức bị hất văng đi, ngã huỵch xuống đất.
Y đứng dậy, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Quy tắc thế giới không cho Tô Trường An ra tay với y, nên đương nhiên y cũng không thể ra tay công kích hắn.
Thiên Đạo lạnh mặt nhìn Hồng Loan sau lưng Tô Trường An, y bắt đầu hối hận vì ban nãy mình đã đa nghi.
Chẳng lẽ mình phải chịu hủy diệt với những kẻ dơ bẩn này sao? Suy nghĩ này khiến Thiên Đạo cảm thấy rất phẫn nộ và khó chịu.
Y chằm chằm nhìn Hồng Loan, cố tìm một tia sơ hở, nhưng Tô Trường An cảnh giác kĩ quá, cảnh giới lại tương đương với y, không tìm ra được.
"Nhanh hủy bỏ bí pháp của ngươi! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?!" Nhưng lúc này, Tô Trường An giận dữ hét, giọng hắn đầy nôn nóng, mắt hắn dán chặt vào Thiên Đạo, nhưng tiếng hét lại rõ ràng là dành cho Tần Bạch Y.
Tần Bạch Y lắc đầu: "Bí pháp khi đã bắt đầu, là không thể dừng lại được.”
"Ngươi!" Tô Trường An mắt đỏ bừng, quay đầu nhìn Tần Bạch Y chằm chằm, cả người đầy giận dữ chực trào bùng ra.
Thiên Đạo thấy vậy, nhưng chẳng còn tâm tư đi suy nghĩ tranh chấp của Tô Trường An và Tần Bạch Y là từ đâu mà có, chỉ nhìn thấy Tô Trường An quay đầu đi, đây chính là hi vọng của y.
"Cơ hội tốt!" Y nghĩ, thân thể nhoáng lên, định nhào tới bắt Hồng Loan.
Nhưng Tô Trường An đã kịp nhìn thấy, đẩy Hồng Loan dịch qua sau lưng mình. Phản ứng của hắn nhanh đến đáng sợ.
Thân thể Thiên Đạo lại bị thân thể Tô Trường An hất bắn ra ngoài.
Đứng dậy, lần này y đã nôn nóng, nét mặt trở nên vặn vẹo. Tình hình Hồng Loan đã trở nên nghiêm trọng thấy rõ. Nếu Hồng Loan chết đi, có nghĩa Thiên Đạo y vĩnh viễn không có cơ hội được bổ toàn, trong tương lai sau này, y cũng sẽ bị hủy diệt theo thế giới.
Thiên Đạo không cam tâm chết đi như vậy.
Y tiếp tục công kích.
Nhưng Tô Trường An đã cảnh giác sẵn, nên y lại bị hất văng ra.
Ban đầu y dùng quy tắc này để đùa cợt Tô Trường An, nay nó lại trở thành bùa đòi mạng y, chuyện trên đời đúng thật là biến đổi thất thường, quả thực làm cho người ta líu lưỡi.
Nhưng Tô Trường An cũng có hơn gì y. Hắn không muốn Hồng Loan phải chết, nhưng giao cô cho Thiên Đạo, Tô Trường An cũng không muốn.
Đúng thực là tiến thoái lưỡng nan.
Hai bên giằng co, thân thể Hồng Loan đã gần tới giới hạn.
Từ trên không trung, một bóng mờ bắn xuống, một làn khí tức âm lãnh tràn xuống theo, bao phủ mọi người.
"Không ngờ thân là Thiên Đạo của thế giới này, lại bị chính sinh linh của thế giới mình đùa bỡn.”
"Ta đã đi qua bao nhiêu thế giới, Thiên Đạo như các hạ thực đúng là lần đầu tiên trông thấy.”
Một giọng nói đầy trêu tức vang lên.
Một bóng người giống hệt Thiên Đạo, nhưng cả người đầy tà khí quấn quanh, từ từ hạ xuống.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook