Thủ Hộ
-
Chương 5: Vua Kỵ Sĩ huấn luyện
ẦM!...
Ánh sáng đen trắng hòa quyện vào nhau và bốc lên từ thân thể Lakjhal khiến mặt đất trong thao trường rạn nứt, áp lực nơi đây gia tăng khiến các giàn vũ khí run lên bần bật.
Bụi đất tán đi, hai thanh kiếm trong tay Lakjhal lúc này đã chuyển thành màu trắng xen kẽ đen, ngoại hình biến đổi trở nên giống hệt nhau, Lakjhal chém về trước.
Xoẹt!.
Một luồng khí lưu màu vàng nhá lên chém nát giàn vũ khí phái trước, sau khi trở thành Tín Ngưỡng kỵ sĩ Lakjhal đã có được Tín Ngưỡng chiến trường, tuy rằng còn nhợt nhạt nhưng cậu tin rằng mình sẽ khiến nó trở nên vững mạnh hơn nữa. Lúc này Lakjhal cảm thấy thân thể chỉ cần rèn luyện một đoạn thời gian ngắn là có thể có được 10 Pestro, thân thể cậu lúc này giống như một dòng suối được đào rộng ra nhưng chưa đổ đầy nước vậy.
Lakjhal thu hồi Noble Phantasm sau đó quay về nơi ở chuẩn bị hành lý để 2 ngày sau đến kinh thành và bắt đầu cuộc sống mới.
3 năm trôi qua từ khi Lakjhal đến phụng sự bên cạnh Arthur.
Kinh đô của vương quốc, kinh thành Pendora.
Lakjhal hiện tại đang đứng một bên Arthur, nàng lúc này đang xử lý công văn. Lúc này Lakjhal sẽ được nàng trích dẫn một số điều từ công văn và từ tốn giảng giải, những sơ hở trong công văn, sự thâm lạm ngân sách, các chủ đề mang ý nghĩa sâu sắc có thể ảnh hưởng đến bố cục quốc gia. Từ sau khi Lancelot rời đi và giao Lakjhal cho Arthur thì nàng như có thêm sức sống, nàng chăm sóc, chỉ dạy cho Lakjhal giống như một người chị đối với em trai của mình, điều này làm nàng rất có cảm giác thành tựu.
Lakjhal tiếp thu cực kỳ nhanh và sự sâu sắc trong tư duy của cậu khiến Arthur đôi lúc phải trầm trồ khen ngợi.
Trong lúc rèn luyện bên cạnh Arthur, Lakjhal phát hiện Arthur có một số tật xấu, ăn nhiều, ăn cực kỳ nhiều, một bữa nàng ăn tương đương với ba ngày của Lakjhal, khi nàng ngủ thì phải có người bên cạnh, có lẽ Arthur sợ bóng tối, chắc vậy, khi trước nàng ngủ với người bảo mẫu, từ khi đến đây thì Lakjhal trở thành gối ôm của nàng. Arthur còn rất lười biếng vào lúc sáng sớm, có lần người quản gia phải đánh thức nàng đến 9 lần, thì nàng mới chịu trườn người xuống giường.
Lakjhal nhìn được những khuyết điểm này này nhưng cậu không cảm thấy chán ghét, Lakjhal chỉ cảm thấy một Arthur như thế mới chân thật, chỉ có những lúc nàng thả mình như thế cậu mới thấy được sự mệt mỏi của nàng, hoặc có lẽ Arthur cho Lakjhal bóng dáng của một người chị nghịch ngợm nhưng luôn quan tâm chăm sóc cậu em trai.
Lúc này là giấc chiều.
Trên thao trường của hoàng gia, Lakjhal đang đối chiến Arthur, vì cùng là Rainor nên khi tập luyện cùng nhau cả hai đều có những cảm ngộ rất lớn.
Arthur hiện tại đã đặt chân vào cánh cửa Chiến Thắng kỵ sĩ, từ trong quá trình giao đấu với Lakjhal, nàng luôn thấy được những thiếu sót của mình và nhanh chóng bù đắp nó. Nhưng để nàng kinh ngạc hơn hết là thiếu niên đối diện lại luôn khiến nàng nhìn thấy sơ hở của mình, điều này đồng nghĩa với việc ý thức chiếc đấu của Lakjhal luôn rèn luyện và bù đắp kể cả trong lúc chiến đấu.
Ý thức chiếc đấu là thứ không dễ dàng đề cao bởi nó liên quan đến bản năng, độ nhạy cảm, sức quan sát chiến trận,… những phương diện mơ hồ này rất khó để nâng cao bởi chúng đều là bẩm sinh. Nhưng trong 2 tháng vừa qua, ý thức chiến đấu của Arthur đã liên tục được nâng lên tầm cao mới nhờ trao đổi với Lakjhal.
Ầm!...
Tia lửa lóe lên và cả hai cùng bật người ra sau, sau đó thu hồi Noble Phantasm rồi đi vào trong nghỉ ngơi. Đếm đến giờ thì hai người đã đánh với nhau hơn 500 trận, tuy Lakjhal chưa thắng một trận nào nhưng Arthur càng lúc càng cảm nhận được áp lực.
Nàng biết rằng Lakjhal luôn duy trì lực lượng ở mức 10 Pestro để rèn luyện kỹ năng và thực chiến, nàng không biết sức mạnh chân chính của Lakjhal là bao nhiêu Pestro cũng như kỹ năng cậu có được khi đạt đến Tín Ngưỡng kỵ sĩ, mỗi lần Arthur hỏi thì Lakjhal luôn mỉm cười thần bí và nói sẽ dành cho nàng bất ngờ. Mỗi lần như thế Arthur luôn bực bội mà dùng sức gõ đầu Lakjhal.
Lấy ra một chiếc khăn nàng lau mồ hôi cho Lakjhal, nhìn thiếu niên hơi nhíu mày nhăn nhó như một đứa em trai đang giận dỗi, Arthur cảm thấy thú vị nên ra sức dùng tay vò đầu cậu làm tóc cậu rối tung lên.
-Đừng.
-Hì hì hì... tai mèo này,… ha ha ha, dễ thương quá,…
-Đừng mà.
Nhưng ai đó vẫn mặc kệ mà tiếp tục biến người còn lại thành các loại động vật.
Lúc này có tiếng bước chân vang lên, Arthur dừng lại trò chơi với tóc Lakjhal thì một giọng nói nghiêm nghị bên ngoài vang lên.
-Hầu tước 3 sao, thành chủ thành Lindra, kỵ sĩ bàn tròn, Glahal mong được gặp đức vua.
Arthur bước ra ngoài thì hình tượng vừa rồi hoàn toàn biến mất, hào quang thần thánh trang nghiêm tràn đầy trên người nàng, Lakjhal vô lực không nói, tốc độ thay đổi của nàng còn nhanh hơn tên bắn.
-Hãy trình bày đi.
-Sáng nay đã nhân được thám báo, Công tước Amigo vùng Roole đã tập hợp 1000 kỵ sĩ và 50000 quân tinh nhuệ xuôi về hướng tây nam, mục tiêu là được xác định là lãnh địa của Hầu tước Simie vùng Coper.
Arthur trầm mặt lại:
-Không phải cách đây 3 tháng, kỵ sĩ Grindal đã đánh tan đội quân của Amigo rồi sao?. Hắn không thể nào nhanh như vậy tập hợp được một đội quân như thế. Có phải còn điều gì ngươi chưa nói?.
Glahal đắn đo, sau đó rút ra một phong thư được niêm phong kỹ rồi giao cho Arthur. Arthur rút ra phong thư và bắt đầu đọc, càng đọc về cuối thì sắc mặt nàng càng trắng. Hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh Arthur nói:
-Thật không ngờ Morgause lại lớn gan đến vậy, dám lén đưa binh lính cho Amigo, nàng nghĩ với bấy nhiêu quân lực thì có thể khiến ta lung lay được sao, lần này đích thân ta sẽ thân chinh ra trận, tối nay tập hợp tất cả các tướng chỉ huy để bàn về chiến dịch lần này.
Nhìn Glahal khuất bóng, Lakjhal từ trong góc tối hiện thân, hai người nhìn nhau và mỉm cười. Glahal có vấn đề mà chính xác là hắn đã phản bội hoặc bị ép phản bội. Arthur rất thâm ý hỏi Lakjhal:
-Em nghĩ sao về thái độ của Glahal.
Lakjhal hơi nhíu mày, cậu nhắc nhở:
-Lúc nói chính sự thì không được xưng hô như thế thưa đức vua.
Cốp!...
Arthur gỏ vào trán Lakjhal, sau đó xoa đầu cậu.
-Chính sự, chính sự, chính sự, thằng nhóc em nhàm chán chết đi được.
Lakjhal tỏ vẻ nhận thua sau đó lạnh mặt nhìn về hướng Glahal rời đi.
-Hắn bị ép buộc, nếu em đoán không lầm. Nếu như chị đã có kế hoạch thì em sẽ hoãn lại án tử hình dành cho hắn. Nhưng, đã phản bội là có tội, nếu chị muốn tha thứ cho hắn thì em cũng sẽ ra tay giải quyết, không thể tiếp tục dùng người như hắn bởi khi đã phản bội một lần thì sẽ tiếp tục có lần hai, cho dù hắn có quyết tâm trung thành với chị bao nhiêu đi nữa nhưng vẫn có nhưng kẻ sẽ tìm ra nhược điểm và tiếp tục lợi dụng hắn.
Nhìn Arthur muốn lên tiếng, Lakjhal không do dự cắt ngang.
-Nếu lưu đày thì em lại càng không chấp nhận, không có gì nguy hiểm bằng việc lưu đày một vị kỵ sĩ có Noble Phantasm.
Arthur thở dài không nói, trông nàng lúc này vô cùng mệt mỏi và tiều tụy, Glahal dù sao cũng là một trong những kỵ sĩ thân cận nhất với nàng.
Ánh sáng đen trắng hòa quyện vào nhau và bốc lên từ thân thể Lakjhal khiến mặt đất trong thao trường rạn nứt, áp lực nơi đây gia tăng khiến các giàn vũ khí run lên bần bật.
Bụi đất tán đi, hai thanh kiếm trong tay Lakjhal lúc này đã chuyển thành màu trắng xen kẽ đen, ngoại hình biến đổi trở nên giống hệt nhau, Lakjhal chém về trước.
Xoẹt!.
Một luồng khí lưu màu vàng nhá lên chém nát giàn vũ khí phái trước, sau khi trở thành Tín Ngưỡng kỵ sĩ Lakjhal đã có được Tín Ngưỡng chiến trường, tuy rằng còn nhợt nhạt nhưng cậu tin rằng mình sẽ khiến nó trở nên vững mạnh hơn nữa. Lúc này Lakjhal cảm thấy thân thể chỉ cần rèn luyện một đoạn thời gian ngắn là có thể có được 10 Pestro, thân thể cậu lúc này giống như một dòng suối được đào rộng ra nhưng chưa đổ đầy nước vậy.
Lakjhal thu hồi Noble Phantasm sau đó quay về nơi ở chuẩn bị hành lý để 2 ngày sau đến kinh thành và bắt đầu cuộc sống mới.
3 năm trôi qua từ khi Lakjhal đến phụng sự bên cạnh Arthur.
Kinh đô của vương quốc, kinh thành Pendora.
Lakjhal hiện tại đang đứng một bên Arthur, nàng lúc này đang xử lý công văn. Lúc này Lakjhal sẽ được nàng trích dẫn một số điều từ công văn và từ tốn giảng giải, những sơ hở trong công văn, sự thâm lạm ngân sách, các chủ đề mang ý nghĩa sâu sắc có thể ảnh hưởng đến bố cục quốc gia. Từ sau khi Lancelot rời đi và giao Lakjhal cho Arthur thì nàng như có thêm sức sống, nàng chăm sóc, chỉ dạy cho Lakjhal giống như một người chị đối với em trai của mình, điều này làm nàng rất có cảm giác thành tựu.
Lakjhal tiếp thu cực kỳ nhanh và sự sâu sắc trong tư duy của cậu khiến Arthur đôi lúc phải trầm trồ khen ngợi.
Trong lúc rèn luyện bên cạnh Arthur, Lakjhal phát hiện Arthur có một số tật xấu, ăn nhiều, ăn cực kỳ nhiều, một bữa nàng ăn tương đương với ba ngày của Lakjhal, khi nàng ngủ thì phải có người bên cạnh, có lẽ Arthur sợ bóng tối, chắc vậy, khi trước nàng ngủ với người bảo mẫu, từ khi đến đây thì Lakjhal trở thành gối ôm của nàng. Arthur còn rất lười biếng vào lúc sáng sớm, có lần người quản gia phải đánh thức nàng đến 9 lần, thì nàng mới chịu trườn người xuống giường.
Lakjhal nhìn được những khuyết điểm này này nhưng cậu không cảm thấy chán ghét, Lakjhal chỉ cảm thấy một Arthur như thế mới chân thật, chỉ có những lúc nàng thả mình như thế cậu mới thấy được sự mệt mỏi của nàng, hoặc có lẽ Arthur cho Lakjhal bóng dáng của một người chị nghịch ngợm nhưng luôn quan tâm chăm sóc cậu em trai.
Lúc này là giấc chiều.
Trên thao trường của hoàng gia, Lakjhal đang đối chiến Arthur, vì cùng là Rainor nên khi tập luyện cùng nhau cả hai đều có những cảm ngộ rất lớn.
Arthur hiện tại đã đặt chân vào cánh cửa Chiến Thắng kỵ sĩ, từ trong quá trình giao đấu với Lakjhal, nàng luôn thấy được những thiếu sót của mình và nhanh chóng bù đắp nó. Nhưng để nàng kinh ngạc hơn hết là thiếu niên đối diện lại luôn khiến nàng nhìn thấy sơ hở của mình, điều này đồng nghĩa với việc ý thức chiếc đấu của Lakjhal luôn rèn luyện và bù đắp kể cả trong lúc chiến đấu.
Ý thức chiếc đấu là thứ không dễ dàng đề cao bởi nó liên quan đến bản năng, độ nhạy cảm, sức quan sát chiến trận,… những phương diện mơ hồ này rất khó để nâng cao bởi chúng đều là bẩm sinh. Nhưng trong 2 tháng vừa qua, ý thức chiến đấu của Arthur đã liên tục được nâng lên tầm cao mới nhờ trao đổi với Lakjhal.
Ầm!...
Tia lửa lóe lên và cả hai cùng bật người ra sau, sau đó thu hồi Noble Phantasm rồi đi vào trong nghỉ ngơi. Đếm đến giờ thì hai người đã đánh với nhau hơn 500 trận, tuy Lakjhal chưa thắng một trận nào nhưng Arthur càng lúc càng cảm nhận được áp lực.
Nàng biết rằng Lakjhal luôn duy trì lực lượng ở mức 10 Pestro để rèn luyện kỹ năng và thực chiến, nàng không biết sức mạnh chân chính của Lakjhal là bao nhiêu Pestro cũng như kỹ năng cậu có được khi đạt đến Tín Ngưỡng kỵ sĩ, mỗi lần Arthur hỏi thì Lakjhal luôn mỉm cười thần bí và nói sẽ dành cho nàng bất ngờ. Mỗi lần như thế Arthur luôn bực bội mà dùng sức gõ đầu Lakjhal.
Lấy ra một chiếc khăn nàng lau mồ hôi cho Lakjhal, nhìn thiếu niên hơi nhíu mày nhăn nhó như một đứa em trai đang giận dỗi, Arthur cảm thấy thú vị nên ra sức dùng tay vò đầu cậu làm tóc cậu rối tung lên.
-Đừng.
-Hì hì hì... tai mèo này,… ha ha ha, dễ thương quá,…
-Đừng mà.
Nhưng ai đó vẫn mặc kệ mà tiếp tục biến người còn lại thành các loại động vật.
Lúc này có tiếng bước chân vang lên, Arthur dừng lại trò chơi với tóc Lakjhal thì một giọng nói nghiêm nghị bên ngoài vang lên.
-Hầu tước 3 sao, thành chủ thành Lindra, kỵ sĩ bàn tròn, Glahal mong được gặp đức vua.
Arthur bước ra ngoài thì hình tượng vừa rồi hoàn toàn biến mất, hào quang thần thánh trang nghiêm tràn đầy trên người nàng, Lakjhal vô lực không nói, tốc độ thay đổi của nàng còn nhanh hơn tên bắn.
-Hãy trình bày đi.
-Sáng nay đã nhân được thám báo, Công tước Amigo vùng Roole đã tập hợp 1000 kỵ sĩ và 50000 quân tinh nhuệ xuôi về hướng tây nam, mục tiêu là được xác định là lãnh địa của Hầu tước Simie vùng Coper.
Arthur trầm mặt lại:
-Không phải cách đây 3 tháng, kỵ sĩ Grindal đã đánh tan đội quân của Amigo rồi sao?. Hắn không thể nào nhanh như vậy tập hợp được một đội quân như thế. Có phải còn điều gì ngươi chưa nói?.
Glahal đắn đo, sau đó rút ra một phong thư được niêm phong kỹ rồi giao cho Arthur. Arthur rút ra phong thư và bắt đầu đọc, càng đọc về cuối thì sắc mặt nàng càng trắng. Hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh Arthur nói:
-Thật không ngờ Morgause lại lớn gan đến vậy, dám lén đưa binh lính cho Amigo, nàng nghĩ với bấy nhiêu quân lực thì có thể khiến ta lung lay được sao, lần này đích thân ta sẽ thân chinh ra trận, tối nay tập hợp tất cả các tướng chỉ huy để bàn về chiến dịch lần này.
Nhìn Glahal khuất bóng, Lakjhal từ trong góc tối hiện thân, hai người nhìn nhau và mỉm cười. Glahal có vấn đề mà chính xác là hắn đã phản bội hoặc bị ép phản bội. Arthur rất thâm ý hỏi Lakjhal:
-Em nghĩ sao về thái độ của Glahal.
Lakjhal hơi nhíu mày, cậu nhắc nhở:
-Lúc nói chính sự thì không được xưng hô như thế thưa đức vua.
Cốp!...
Arthur gỏ vào trán Lakjhal, sau đó xoa đầu cậu.
-Chính sự, chính sự, chính sự, thằng nhóc em nhàm chán chết đi được.
Lakjhal tỏ vẻ nhận thua sau đó lạnh mặt nhìn về hướng Glahal rời đi.
-Hắn bị ép buộc, nếu em đoán không lầm. Nếu như chị đã có kế hoạch thì em sẽ hoãn lại án tử hình dành cho hắn. Nhưng, đã phản bội là có tội, nếu chị muốn tha thứ cho hắn thì em cũng sẽ ra tay giải quyết, không thể tiếp tục dùng người như hắn bởi khi đã phản bội một lần thì sẽ tiếp tục có lần hai, cho dù hắn có quyết tâm trung thành với chị bao nhiêu đi nữa nhưng vẫn có nhưng kẻ sẽ tìm ra nhược điểm và tiếp tục lợi dụng hắn.
Nhìn Arthur muốn lên tiếng, Lakjhal không do dự cắt ngang.
-Nếu lưu đày thì em lại càng không chấp nhận, không có gì nguy hiểm bằng việc lưu đày một vị kỵ sĩ có Noble Phantasm.
Arthur thở dài không nói, trông nàng lúc này vô cùng mệt mỏi và tiều tụy, Glahal dù sao cũng là một trong những kỵ sĩ thân cận nhất với nàng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook