Thử Ghẹo Lần Nữa Xem
Chương 1: Tôi là trai thẳng

Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!

“Em, em muốn nói là, em thích anh.”

***

Hơn 10 giờ đêm, trăng mờ gió thoảng, Y Minh Trạch vào trường theo cửa hông hẻo lánh nhất phía Tây Nam như thường ngày, thình lình bị một bóng đen xông ào tới chắn đường đi.

Anh thầm nghĩ tên trộm vặt nào dám ăn gan hùm mật gấu, tính cướp giật gì anh, đúng lúc tâm tình anh không được tốt cho lắm, quyết không bỏ qua bao cát dâng tới cửa này.

Nhưng mà, khi anh vừa siết ngón tay “răng rắc”, thì trước mặt có một gương mặt nhỏ trắng trắng mềm mềm ngẩng lên, hứng đèn đường, hai gò má ửng hồng.

“?”

Y Minh Trạch phanh vội phanh vàng, ngẩn ra, đầu năm nay nhãi ranh suy dinh dưỡng cũng dám làm tội phạm cướp giật à?

Nam sinh trước mặt này gầy gò nho nhỏ, đứng trước người cao một mét chín như anh càng giống con thỏ con, bóp chết còn e bẩn tay.

Bé thỏ cắn môi dưới, ngập ngừng cả buổi, rốt cuộc thốt ra lời: “Em là Lâm Tiểu Mãn khoa hóa học, anh à anh có thiếu chó cún không? Loại biết làm nũng biết bú sữa ấy.”

Giọng nói giòn tan, có điều hơi run rẩy.

Y Minh Trạch thẳng tắp không cong không vẹo, nhìn chằm chằm gương mặt đỏ ửng của Lâm Tiểu Mãn hồi lâu, “Cậu thiếu não à?”

Lâm Tiểu Mãn lắc đầu, “Em không thiếu não, anh thiếu chó cún không?”

Y Minh Trạch nhíu mày, “Uống say à?”

“Uống một chút chút.” Lâm Tiểu Mãn cụp mắt, hai tay chắp sau lưng, nắm chặt vạt áo, hơi hơi ngượng ngùng kiễng kiễng gót chân, “Chỉ là, chỉ là tăng thêm lòng dũng cảm để tỏ tình với anh.”

Hai chữ “tỏ tình” như một tia sét nổ oành trên đỉnh đầu Y Minh Trạch.

Anh kinh ngạc gằn từng chữ: “Cậu nói cái gì?”

Lâm Tiểu Mãn cà lăm: “Em, em muốn nói là, em thích anh.”

Sau ba giây dài dằng dặc, giọng nam lạnh thấu xương vang lên: “Tôi là trai thẳng.”

Một tia mờ mịt xẹt qua đôi mắt trong veo của Lâm Tiểu Mãn, “Ơ, không phải anh thiếu chó sữa sao?”

Ban đầu Y Minh Trạch rất khó chịu, nhưng lúc này thấy nực cười nhiều hơn, “Tôi không thiếu chó sữa, cũng không thiếu chó hoang, nhưng tôi có thể suy nghĩ lại, cho cậu biến thành chó luôn và ngay, sau đó lôi cậu đi liền, ngay, lập tức.”

Hai chữ cuối cùng là ghé vào tai Lâm Tiểu Mãn mà nói.

Giọng Y Minh Trạch trầm trầm, mang theo khí lạnh, luồn vào cổ Lâm Tiểu Mãn, cậu không nhịn được run lên mấy cái, như thể bị điểm huyệt, đứng tại chỗ không thể động đậy.

Nhưng không phải vì bị dọa.

Trên mặt Y Minh Trạch có mùi nước cạo râu thơm mát thoang thoảng, khác một trời một vực với hương vị thấm đẫm mồ hôi của sinh viên thể dục như tưởng tượng của cậu. Nhưng mùi hormone mãnh liệt lại giống y như đúc với dự đoán, thậm chí còn mê người hơn.

Mười ngón chân của cậu co quắp hồi lâu, như một bạn nhỏ không biết phải làm sao, đến lúc tỉnh táo lại, Y Minh Trạch đã đi xa.



Y Minh Trạch quay lại ký túc xá, ba bạn cùng phòng khác đều có mặt, người chơi game, người nói chuyện qua mạng, thấy phòng vệ sinh trống, anh vọt thẳng vào tắm rửa.

Anh cởi sạch quần áo, mở vòi sen, mới phát hiện công tắc máy nước nóng ngoài cửa chưa bật, nhưng anh cũng lười đi ra bật lên.

Bây giờ đang là giao mùa tháng 9 tháng 10, nhiệt độ không khí đã hạ thấp, nhưng dường như Y Minh Trạch không thấy lạnh, mặc cho nước lạnh buốt dội lên đầu, dội lên cơ thể.

Dù là như thế, cũng không thể gột hết bực bội trên người anh.

Nửa năm trước, anh và bạn gái Lý Dao chia tay, ngoài nguyên nhân cãi nhau quá nhiều tình cảm phai nhạt ra, còn có một nguyên nhân rất quan trọng, Lý Dao cho anh đội nón xanh (*).

(*) Cắm sừng, ngoại tình.

Tốt xấu gì anh cũng được coi là chàng trai có điều kiện khá ổn, thế mà trên đầu mọc cỏ, bị các anh em thay nhau thương tình lâu rất lâu, thật vất vả chuyện này mới qua nửa năm, hai hôm nay không biết Lý Dao bị làm sao, muốn quay đầu là bờ, không cho thì gây chuyện, rùm beng đến độ mấy anh em lại bắt đầu nhắc lại chuyện xưa, tỏ lòng thông cảm với anh, lòng tự tôn của đàn ông bị thương tổn nghiêm trọng.

Chuyện vừa rồi chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa, anh nhớ lại là cáu kỉnh đến nỗi muốn tìm nhãi con dám va vào họng súng kia tẩn cho một trận.

Thế rồi, anh lại nhớ hình như nhãi con ngu ngốc vừa nãy tỏ tình với anh ở cửa hông Tây Nam, tên là… Lâm Tiểu Mãn.

Anh không phải loại người chưa từng thấy chuyện lạ, anh cũng đã từng gặp đồng tính luyến ái, nhưng dám công khai cản đường chọc vào anh, thì người kia vẫn là kẻ đầu tiên trong 22 năm qua.

Nhìn từ khía cạnh khác thì, đúng là Lâm Tiểu Mãn rất gan dạ.

Y Minh Trạch tự xưng là trai thẳng thuần chủng, về mặt tình yêu không hề có lý tưởng cao xa gì, tín ngưỡng của cuộc đời là phải căn cơ bén rễ trước năm tháng đứng bóng, cưới một cô vợ xinh đẹp da trắng chân dài về nhà.

Tiếc là chưa tìm được đóa hoa nào, những người dán đến trước mặt anh toàn là mấy em gái còn biết ăn chơi hơn cả anh, vừa nhìn là thấy bất an bất ổn.

Y Minh Trạch kéo cửa phòng vệ sinh ra, trên tấm lưng trần trụi khoác một chiếc khăn trắng, càng làm làn da màu lúa mạch khỏe khoắn thêm.

Bạn cùng phòng ở giường đối diện Mạnh Đông duỗi người ra nói: “Lão Y, gửi tao hai bức ảnh thường ngày của mày được không?”

Y Minh Trạch dừng chân, cau mày: “Lần trước đòi ảnh tập gym, giờ lại muốn ảnh thường ngày, mày bị bệnh gì à?”

Vừa bị con trai tỏ tình với, thần kinh anh hơi nhạy cảm quá mức.

Thấy Y Minh Trạch không đồng ý, Mạnh Đông thò đầu hẳn ra ngoài, ”Ầy dà, bạn học cấp ba của tao, nữ, nhất định đòi xem ảnh chụp soái ca bạn cùng phòng của tao.”

“Xinh không?” Y Minh Trạch thuận miệng hỏi một câu.

“Xinh chứ, hoa khôi lớp.” Mạnh Đông gật đầu thật lực.

Y Minh Trạch cầm điện thoại di động lên, tìm hai bức ảnh chụp trong lần đi leo núi tháng trước trong nhóm câu lạc bộ leo núi, gửi cho Mạnh Đông.

12 giờ đêm kí túc xá tắt đèn, Y Minh Trạch nằm ngửa, nhắm mặt lại, vài phút sau, trong đầu choán đầy hình ảnh Lâm Tiểu Mãn mặt mũi đỏ bừng cắn môi tỏ tình, còn có câu nói “anh ơi” giòn tan.

Đệt.

Anh khoanh tay xoay người, bực bội mở điện thoại lên, muốn ngắm mấy bức mỹ nữ để xua xúi quẩy, kết quả là trong album ảnh được phân loại toàn là Lý Dao.

Anh nhớ lại, có lần Lý Dao lấy điện thoại của anh, hơn mười phút sau mới trả lại, anh hoàn toàn không để ý, ai mà ngờ cô ấy xóa hết ảnh trong album, thay ảnh của mình vào, đã hơn nửa năm trời mà giờ anh mới phát hiện ra.

Anh xử lý hết đống ảnh, nhét điện thoại xuống dưới gối.

Ngắm Lý Dao chẳng thà nhìn Lâm Tiểu Mãn còn hơn.



Trong một tòa kí túc xá khác, Lâm Tiểu Mãn đang ôm điện thoại, rụt trong chăn tám nhảm với bạn thân Trần Văn Kỳ.

Trần Văn Kỳ quăng một tấm ảnh đàn ông để trần nửa thân trên qua.

Tiểu Trần Vô Giá: Tân sủng gần đây của chị, đẹp không? 【ai mà không phải lão háo sắc.jpg】

M.A.N: emmm cơ ngực và cơ bụng cuồn cuộn ghê quá, không cân xứng như Y Minh Trạch 【chó con thở dài.jpg】

Lâm Tiểu Mãn rời khung chat, nhìn hình nền điện thoại, là ảnh chụp một chàng trai từ cằm xuống chỗ dưới rốn mấy cm, ánh sáng hơi mờ, trên hai tuyến nhân ngư gợi cảm, là cơ bụng xếp thẳng thớm, bên cạnh rốn còn có một chuỗi hình xăm chữ “One” nho nhỏ.

Nhưng xinh đẹp nhất vẫn là cơ ngực, rộng lớn ấm áp, hormone giống đực sắp tràn ra khỏi màn hình.

Chỉ nhìn thôi đã muốn chết chìm rồi.

Lâm Tiểu Mãn trời sinh là 0 thuần, nhưng mười tám năm qua đều rất ngây thơ, không có bất kỳ ý đồ xấu gì, lúc đó đúng là mới thoáng nhìn thấy cơ ngực đã lỡ cả một đời, trượt ngã xuống hố, chỉ muốn nửa đời sau có thể lăn lộn trong vòm ngực này.

Tiểu Trần Vô Giá: ? Bảo cậu nhìn mặt, ai bảo cậu nhìn cơ thể hả?

M.A.N: Nhưng mặt mũi cũng không đẹp bằng Y Minh Trạch.

Tiểu Trần Vô Giá: Tỉnh lại đi! Cậu mê luyến anh ta như thế, anh ta có biết không!!

M.A.N: Anh ấy biết.

Tiểu Trần Vô Giá: ?

M.A.N: Tớ tỏ tình rồi.

Tiểu Trần Vô Giá: ?

M.A.N: Chuyện mới nãy thôi, nhưng kết quả không lý tưởng cho lắm.

Tiểu Trần Vô Giá: Không thể nào, Tiểu Mãn nhà ta đáng yêu như thế, cún sữa hàng đầu thế giới cơ mà, hay là anh ta có bạn trai rồi? 【gấu trúc vò đầu.jpg】

M.A.N: Anh ấy nói anh ấy là trai thẳng.

Tiểu Trần Vô Giá: Wait, cậu đừng có nói là, cách tỏ tình của cậu chính là trực tiếp chặn đường thổ lộ đấy nhé.

M.A.N: Ơ … Không phải như thế à?

Cậu học theo  phim truyền hình mà.

Tiểu Trần Vô Giá: Giời ơi bảo bối ngốc của tôi, trong hoàn cảnh trường học này, đương nhiên là anh ta không thể tùy tiện phơi bày xu hướng tính dục của mình được.

M.A.N: Ừ nhỉ.

Lâm Tiểu Mãn gõ gõ cái đầu mõ của mình.

Dạo này cậu yên lặng quan sát Y Minh Trạch rất lâu, ngay cả đám bạn cùng phòng của Y Minh Trạch tên là gì trông như thế nào cậu cũng biết rõ. Vất vả mãi mới thăm dò được tin tức từ chỗ sinh viên năm ba, biết 10 rưỡi đêm Y Minh Trạch sẽ về trường từ cửa hông Tây Nam.

Thế là, lúc bấy giờ cậu nhắm mắt nhắm mũi tu nửa lon bia, xông ào về phía trước, hoàn toàn không cân nhắc thiệt hơn.

Tiểu Trần Vô Giá: Đáng lẽ cậu phải tiến hành theo tuần tự, đầu tiên phải đoạt được số wechat của người ta đã, sau đó kiên nhẫn thả câu, đừng có hùng hồn dọa chết soái ca.

M.A.N: Ừ, kinh nghiệm yêu đương của cậu phong phú hơn, nghe theo cậu hết. 【chó con chớp mắt.jpg】

Trò chuyện với Trần Văn Kỳ xong, Lâm Tiểu Mãn như đóa hoa héo được tưới nước, tâm tình hơi mất mát được quét sạch sành sanh, hết héo trong nháy mắt.

Cậu mở app Tìm Bạn lên, định nhìn cho đã hai con mắt rồi đi ngủ, vừa hay thấy Y Minh Trạch cập nhật trang chủ.

Cậu ôm chăn xoay người ngồi dậy.

Trang thông báo hiển thị,người dùng có nickname “Giọng Ấm Cô Độc” vừa đăng tải hai tấm ảnh.

Là ảnh leo núi.

Ánh mắt Lâm Tiểu Mãn xẹt qua cái cằm kiên nghị và sóng mũi cao ngất của Y Minh Trạch, dừng ở đôi mắt sâu thẳm. Mặt mày anh như đao khắc, ánh mắt kiêu ngạo cương quyết lạnh lùng, có cảm giác như đang thể hiện “Ông đây đệ nhất thiên hạ”.

Má ơi đẹp trai chết người!

Lâm Tiểu Mãn nâng điện thoại, ngồi trên giường lặng thầm kích động một hồi.

Kiểu chụp ảnh từ dưới lên này rõ ràng là nhắm đúng góc chết, nhưng lại được khí tràng mạnh mẽ Y Minh Trạch cân hết.

Lâm Tiểu Mãn lập tức nhấn giữ, lưu lại.

Ngắn ngủi một phút đồng hồ, phía dưới đã nhảy lên một loạt bình luận điên cuồng liếm láp, hiện trường đói khát cực điểm.

Tìm Bạn là một phần mềm được thiết kế riêng cho giới gay, trong phần “người gần đây” có hiện khoảng cách giữa các người dùng.

Còn nhớ hôm ấy, Lâm Tiểu Mãn thuần khiết hứng trí tò mò mở cánh cửa lớn của thế giới mới này ra, trong đám người gần đây, liếc trúng… cơ thể Y Minh Trạch.

Sau đó cậu mang theo trái tim như hươu con chạy loạn bấm vào người dùng cách vẻn vẹn 300 mét kia, trên trang cá nhân treo một tấm ảnh, chính là tấm Y Minh Trạch tập gym lộ mặt.

Thông tin cá nhân ghi rằng ——

Người dùng: Giọng Ấm Cô Độc

Vai trò: 1

Chiều cao: 190cm

Loại hình ưa thích: Ưu tiên chó sữa biết làm nũng biết bú sữa, khéo ăn nói, biết gọi “anh ơi”, nhu thuận nghe lời chủ động.

Trong giới gay 0 chạy đầy đất, không 1 không nhịn nổi. Dạng mãnh 1 cực phẩm này tất nhiên là bánh trái thơm ngon, chỉ cần đăng ảnh, là sẽ có một đống tiểu 0 điên cuồng bình luận.

Tìm Bạn có chức năng lặng lẽ follow, người được follow sẽ không phát hiện ra. Anh ấy là người đầu tiên Lâm Tiểu Mãn vụng trộm theo dõi, cậu chưa từng bình luận, dù sao thì… vẫn thẹn thùng lắm.

Lâm Tiểu Mãn lưu ảnh mới xong, lại chọt vào mục giới thiệu của Giọng Ấm Cô Độc xác nhận lại một lần, người yêu lý tưởng của anh ấy vẫn là chó sữa, còn phải biết nũng nịu gọi “anh” nữa cơ.

Đêm đó, trong giấc mộng của Lâm Tiểu Mãn, cậu mơ thấy mình đi leo núi, leo đến một nơi rất cao rất cao, đột nhiên dây thừng bảo vệ đứt mất, cậu rơi xuống vực sâu, ngay lúc cậu cứ ngỡ mình sẽ chết không nghi ngờ gì, thì cậu lại ngã vào một lồng ngực ấm áp.

Cứng cáp.

Còn có mùi thơm ngát của nước cạo râu.

Trong mộng, Lâm Tiểu Mãn lệ nóng tràn bờ mi.

Cho dù em có chết, đóng trong quan tài, thì cũng phải dùng thanh âm mục nát hô to lên: Nhất định em phải đoạt được anh!

Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương