Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Chapter 86 Thể diện của năm đại gia tộc

"Chỉ cần La Hà huynh nguyện ý uống rượu, ta sẽ phụng bồi." Chúc Du cười ha ha: "Bây giờ có thể uống rượu với La Hà huynh là chuyện cực kỳ có thể diện."
Tuy việc La Phong làm, đám Vĩnh Hằng Chân Thần trong Hộ Dương thành đều không dám làm, bọn họ phải cân nhắc tới thế lực sau lưng.
Nhưng cũng không ảnh hưởng tới sự kính phục của mọi người!
"Đi thôi." La Phong không chút để ý chuyện vừa làm, kéo Chúc Du cùng trở về điện sảnh ban đầu.
Ma La Tát và Mặc Ngọc Thanh Nham cũng đi theo phía sau.
"Ha ha ha." Ma La Tát vừa đi vừa cười, tâm trạng cực tốt.
"La Tát Thần Quân, chủ nhân làm chuyện lớn như vậy, ngươi còn cười?" Mặc Ngọc Thanh Nham không nhịn được truyền âm nói: "E rằng năm đại gia tộc sẽ không bỏ qua."
"Không bỏ qua thì sao?" Ma La Tát nhìn Mặc Ngọc Thanh Nham.
Mặc Ngọc Thanh Nham nghiêm giọng truyền âm: "Sợ rằng sẽ có một trận gió tanh mưa máu."
"Là mưa máu của bọn họ." Ma La Tát đưa tay xoa đầu Mặc Ngọc Thanh Nham, cười vui vẻ, truyền âm nói: "Tương lai tiểu tử ngươi sẽ hiểu."
"Mưa máu của bọn họ?" Mặc Ngọc Thanh Nham đi theo phía sau, như có điều suy nghĩ.
Sau khi La Phong trở lại điện sảnh tiếp tục uống rượu, những khách nhân khác trong Mộng Hoa lâu lại đều xôn xao.
Bọn họ hoặc kích động bàn tán sôi nổi, hoặc nhanh chóng rời đi, chạy về báo cáo kĩ càng với thế lực nhà mình. Mà hơn một ngàn Hư Không Chân Thần của Hộ Dương vệ lại điệu thấp lặng lẽ rời đi.
Chuyện đã xảy ra ở Mộng Hoa lâu nhanh chóng lan truyền khắp Hộ Dương thành, đang dần sôi trào.
        ...
Trong điện sảnh của Mộng Hoa lâu, La Phong và Chúc Du ngồi đối diện nhau, uống rượu nói cười, thoải mái tự tại.
"Chuyện La Hà huynh làm, ở trong Hộ Dương thành này xem như chọc thủng trời rồi!" Chúc Du cảm thán: "Đám Vĩnh Hằng Chân Thần của năm đại gia tộc chính là trời của Hộ Dương thành, ngươi giết một thành viên của bọn họ, bọn họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi đâu."
"Không bỏ qua thì thế nào?" La Phong bưng chén rượu, nhẹ nhàng cười. "Ta quang minh chính đại ở trong Hộ Dương Thành, ta cũng muốn xem bọn họ có bao nhiêu thủ đoạn."
Chúc Du nhìn ra được, La Hà Thần Quân chưa từng sợ năm đại gia tộc.
"Khâm phục." Chúc Du cảm thán: "Chúc thị nhất tộc ta không dám làm chuyện như vậy."
"Các ngươi có tộc quần phải lo lắng, làm việc tự nhiên phải thận trọng hơn." La Phong cười nói: "Ta chỉ là một mình độc hành, bên cạnh hiện tại chỉ có hai người hầu. Ta không có gánh nặng, làm việc có thể thoải mái tùy ý hơn."
Chúc Du gật đầu: "Nhưng La Hà huynh, ngươi cần phải cẩn thận. Trong Hộ Dương thành, mặc dù không ai làm gì được ngươi, nhưng nói không chừng bọn họ sẽ mời cường giả từ nơi khác đến."
"Ta đã rất nể mặt phủ thành chủ rồi." La Phong rót rượu cho mình: "Tối nay chỉ giết Mai Ngô Kỳ tội nghiệt nặng nề và Thiên Vũ Sung đồng lõa. Những Hộ Dương vệ khác ta đều không động thủ, ngay cả Tử Ngọc Hống kia, ta cũng để bọn họ mang đi. Ta làm vậy đã là khiêm tốn lắm rồi. Cho dù chuyện này truyền tới tai Hỗn Độn Chúa Tể, cũng phải khen ngợi ta."
"Khen ngợi ngươi?" Chúc Du khẽ giật mình.
La Phong liếc mắt nhìn hắn: "Ngươi không hiểu rồi. Các Thần Vương, các Hỗn Độn Chúa Tể cao cao tại thượng, tộc quần của họ sinh sản qua bao nhiêu năm tháng, không biết có bao nhiêu hậu duệ rồi. Bọn họ không thể sắp xếp hết ở đất phong của mình, phải đưa lượng lớn hậu duệ tới các Hỗn Độn châu khác."
"Đối với các Thần Vương, các Hỗn Độn Chúa Tể, bọn họ cần một lượng lớn tài nguyên do từng tòa thành trì cung cấp." La Phong nói.
"Phải." Chúc Du gật đầu.
Thành trì khổng lồ, vô số Chân Thần nộp lên phí chỗ ở để duy trì sự hoạt động của phủ thành chủ, Hộ Dương vệ và Hộ Dương quân đoàn, những thứ khác hầu như đều nộp lên cho các Thần Vương và Hỗn Độn Chúa Tể.
"Một Chân Thần giao nộp rất ít, nhưng cả tỉ Chân Thần ở các thành trì ở Ngu quốc nộp lên lại rất nhiều. Đây cũng là tài nguyên mà các Thần Vương và các Hỗn Độn Chúa Tể coi trọng nhất." La Phong nói: "Cho nên bọn họ định ra pháp luật! Bảo đảm trong thành được an toàn, khiến vô số Chân Thần cam tâm tình nguyện giao nộp phí chỗ ở."
"Nhưng Mai Ngô Kỳ hành hạ đến chết con dân trong thành, tính ra phải đến mấy trăm triệu! Chuyện này nếu để các Thần Vương, các Hỗn Độn Chúa Tể biết, bọn họ là người đầu tiên muốn giết Mai Ngô Kỳ!"
La Phong lắc đầu: "Ta giết Mai Ngô Kỳ, Thần Vương và các Hỗn Độn Chúa Tể chỉ tán thưởng, thậm chí không trừng trị. Nếu như trừng phạt ta, bọn họ sẽ bị các Thần Vương, Hỗn Độn Chúa Tể khác của Ngu quốc chế nhạo."
Chúc Du sáng mắt lên: "La Hà huynh kiến thức bất phàm, hiểu được tâm tư của các Thần Vương, các Hỗn Độn Chúa Tể. Các Hỗn Độn Chúa Tể thật sự không thể ra tay với loại chuyện như vậy."
"Tộc quần Hỗn Độn Chúa Tể khổng lồ, nếu chuyện nhỏ gì cũng bắt Hỗn Độn Chúa Tể ra tay, Hỗn Độn Chúa Tể là thủ hạ của bọn họ sao?" La Phong lắc đầu: "Không có chuyện gì lớn, không khiến Hỗn Độn Chúa Tể tức giận, Hỗn Độn Chúa Tể sẽ không quản."
Có truyền thừa của Đoạn Đông Hà nhất mạch và Tấn Chi Thần Vương nhất mạch, La Phong biết rõ một số phong cách hành sự của các Thần Vương và các Hỗn Độn Chúa Tể.
Đối với tồn tại trên cao của Khởi Nguyên đại lục, vô số tộc duệ vốn cần trải qua mài giũa sàng lọc! Những kẻ nhỏ yếu, ngu xuẩn bị đào thải, kẻ mạnh, kẻ ưu tú được ở lại.
La Phong nói cũng không sai.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương