Chương 160: Tầng Hỗn Độn

Tốc độ dòng thời gian của Khởi Nguyên đại lục trôi qua rất chậm, không gian cũng rất ổn định. Lúc La Phong truy sát Huyết Vân Thần Quân đã thiêu đốt thần lực thi triển đao pháp xé rách không gian, nhưng đó chỉ là tầng không gian nông nhất.

Tầng Hỗn Độn nằm ở một tầng không gian cực sâu.

Nếu chỉ dựa vào chính mình, muốn trốn vào tầng Hỗn Độn, phần lớn Hỗn Độn Chúa Tể đều làm không được.

Phương thức đơn giản nhất chính là đi ngược dòng, thông qua Hỗn Độn Chi Khư sẽ có thể thẳng tới tầng Hỗn Độn.

“Ầm ầm…”

Sức mạnh Hỗn Độn vô cùng vô tận, nhìn qua không thể nhìn thấy điểm cuối.

Khi La Phong đi ngược dòng lỗ thủng hư không. Lúc đầu xung quanh còn rất chật hẹp, nhưng càng ngược dòng phi hành lại càng rộng, cho đến khi hoàn toàn vô biên vô hạn!

La Phong cũng hiểu ra: “Đây chính là tầng Hỗn Độn.”

“Sức mạnh Hỗn Độn nồng đậm lan ra khắp nơi.” La Phong nhìn quanh, cảm thấy tầng Hỗn Độn giống như đại dương vô tận, sức mạnh Hỗn Độn là nước biển! Bản thân mình chính là người đánh cá mới bước vào thăm dò đại dương.

“Lá cây Hư Diễn Mẫu Thụ quả thật thần kỳ.” La Phong liếc nhìn chiếc lá mang theo trong ngực, lá cây luôn tỏa ra dao động sức mạnh hư không vô hình, những dao động đó tự nhiên bao trùm lấy La Phong.

Trong phạm vi này, tầng Hỗn Độn hoàn toàn không bài xích hắn.

“Mang theo lá cây này bên mình, khoảng một kỷ nó sẽ hoàn toàn héo rũ, thời gian đủ dài rồi.” La Phong vẫn rất thỏa mãn. Hắn giống như một đứa trẻ tò mò, cẩn thận quan sát tầng Hỗn Độn.

Sức mạnh Hỗn Độn dập dờn vô tận, khắp mọi nơi trong tầng Hỗn Độn này đều có một phần Hỗn Độn pháp tắc thực chất hóa hiện ra, khiến nó sáng hơn.

"Những Hỗn Độn pháp tắc xuất hiện ngẫu nhiên này đều không giống nhau.” La Phong nhìn: "Hỗn Độn pháp tắc tỏa ra ánh sáng vàng chói mắt, Hỗn Độn pháp tắc màu xanh trắng như băng sương, thậm chí có Hỗn Độn pháp tắc như màu trắng bạc... chỉ cần Hỗn Độn pháp tắc  hiện ra có chút thay đổi, vẻ bên ngoài sẽ khác nhau.”

Hỗn Độn, có khả năng vô hạn.

Một biến đổi nhỏ cũng có thể xuất hiện các loại biểu hiện như Hỗn Độn Chi Kim, Hỗn Độn Chi Hỏa, Hỗn Độn Chi Lôi Đình.

Chỉ cần nắm giữ Hỗn Độn pháp tắc sẽ có thể đi tới bất kỳ một cái Bản Nguyên Đại Đạo nào.

"Bản chất là duy nhất, biểu hiện lại khác nhau.” La Phong thầm nghĩ: “Vô số người tu hành, cho dù là tu luyện theo hệ thống gì, nhận ra được chiêu thức gì, cuối cùng đều hướng tới Hỗn Độn pháp tắc.”

La Phong thong thả phi hành xung quanh, quan sát thực chất hóa của Hỗn Độn pháp tắc, cẩn thận tìm hiểu.

Những biểu hiện khác nhau mang đến cho La Phong những hiểu biết khác nhau.

Lúc La Phong đang cẩn thận tìm hiểu, đột nhiên...

Một luồng ánh sáng đỏ rực từ trong khí lưu Hỗn Độn bỗng nhiên hiện lên, lập tức lao thẳng tới chỗ La Phong.

“Hả?” La Phong giật mình, trong nháy mắt thiêu đốt thần lực, đưa tay bắt lấy luồng ánh sáng đỏ rực.

Ánh sáng đỏ rực giãy dụa trong lòng bàn tay La Phong.

Nhưng dưới thần lực thiêu đốt của La Phong, thần thể hoàn mỹ bộc phát sức mạnh đủ để vượt qua cảnh giới Hỗn Độn của hệ thống tu hành huyết mạch mới. Đương nhiên nếu những Hỗn Độn Chúa Tể kia tu luyện lâu dài, sau khi các phương diện tăng lên, uy thế ấy không phải là thứ mà La Phong có thể so sánh.

Lúc này, chỉ bắt một tiểu gia hỏa, La Phong vẫn rất nhẹ nhàng.

“Đây là?” La Phong quan sát lòng bàn tay, trong tay bắt được một con côn trùng đỏ rực, giáp xác bên ngoài như lưu ly đỏ, trông thì rất nhỏ nhưng lực giãy dụa lại rất mạnh, đủ để sánh ngang với Lai Ma phó hội trưởng của Huyết Mãng hội.

“Là sinh vật tầng Hỗn Độn sao?” Trong thông tin mà La Phong biết có nhắc tới điều này, tầng Hỗn Độn ẩn chứa sức mạnh Hỗn Độn vô tận đã tự nhiên sinh ra một số sinh vật đặc biệt.

Trí thông minh của những sinh vật này cực kỳ thấp, hoàn toàn hành động dựa vào bản năng, đều không có khả năng giao tiếp.

"Trong thông tin của sư phụ có ghi, sinh vật Tầng Hỗn Độn, lấy sức mạnh Hỗn Độn làm thức ăn, hoàn toàn hành động dựa vào bản năng. Cơ thể của chúng có ẩn chứa ít nhiều Hỗn Độn pháp tắc. Bởi vì trí tuệ quá thấp, thực lực của chúng thường ở cảnh giới Vĩnh Hằng, có thể đạt tới cảnh giới Hỗn Độn là vô cùng hiếm thấy. Chúng đều có kết cấu thân thể vô cùng đặc biệt, đã sớm bị một vài thế lực lớn của Khởi Nguyên đại lục bắt sống.” La Phong nhìn con côn trùng màu đỏ lửa trong lòng bàn tay: “Nghe nói, nếu nó không có cách nào nuốt sức mạnh Hỗn Độn thì sẽ chết đói, thậm chí thân thể hoàn toàn tan vỡ, trở về với thiên địa.”

Chết đói?

Cho dù là người tu hành nhỏ yếu đến đâu, ở Khởi Nguyên đại lục, cũng có thể hấp thụ sức mạnh thiên địa, cũng không thể chết đói.

Nhưng thực lực của những sinh vật tầng Hỗn Độn từ cảnh giới Vĩnh Hằng đến cảnh giới Hỗn Độn này lại nhất định phải ăn sức mạnh Hỗn Độn, không ăn sẽ chết đói, thân thể tan vỡ trở về với thiên địa.

"Toàn bộ tầng Hỗn Độn căn bản không tìm thấy sinh vật có thực lực cảnh giới Hỗn Độn, bởi vì quá quý hiếm nên đã bị bắt hết rồi." La Phong nhìn xung quanh.

Đối với hắn, tầng Hỗn Độn rất thần kỳ.

Nhưng đối với một số cường giả đứng đầu Khởi Nguyên đại lục, việc lướt qua tầng Hỗn Độn một lần chỉ là chuyện nhỏ, cho nên bọn họ mới có thể mặc kệ các đệ tử hậu bối tới đây tu hành, không lo lắng gặp phải nguy hiểm.

Vĩnh Hằng Chân Thần có thể tới tầng Hỗn Độn đều là tinh anh được thế lực lớn bồi dưỡng, các phương diện tích lũy đều rất thâm hậu, ngộ ra mấy chiêu thức cảnh giới Hỗn Độn đều là tình huống cơ bản nhất, thực lực phổ biến phải đạt tới cấp bậc như Ung tướng quân, hay Huyết Vân.

Đối với bọn họ, sau khi sinh vật tầng Hỗn Độn có thực lực cảnh giới Hỗn Độn bị bắt đi, những sinh vật còn lại mặc dù mạnh hơn bọn họ một chút, nhưng chỉ dựa vào bản năng hành động cũng không thể uy hiếp đến an nguy của bọn họ.

"Bụp.” Con côn trùng luôn giãy dụa trong lòng bàn tay hắn, La Phong hơi dùng lực, bóp nát thân thể nó.

Thân thể nó vỡ vụn thành mấy chục mảnh, mỗi một phần vẫn đang giãy dụa muốn dung hợp thành một thể.

“Sức mạnh sinh mệnh thật ngoan cường.” La Phong quan sát, thần lực thấm vào các bộ phận vỡ nát, cũng có thể nhận ra dấu vết của Hỗn Độn pháp tắc.

“Trong tầng Hỗn Độn, Hỗn Độn pháp tắc có thể xuất hiện thực chất hóa bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào, mỗi lần xuất hiện đều khác nhau, có lẽ một khắc nào đó đã hình thành một sinh vật nhỏ. Những sinh vật tầng Hỗn Độn này được coi như là biểu hiện cố định của Hỗn Độn pháp tắc.” La Phong thầm nghĩ.

Hộ Dương thành, phủ thành chủ.

Rất nhiều Vĩnh Hằng Chân Thần của năm đại gia tộc hội tụ, cùng nhau cung tiễn công chúa Ngu Thủy Thiên Dụ.

“Điện hạ, La Hà theo Hỗn Độn Chi Khư đến tầng Hỗn Độn còn chưa trở về.” Hộ Dương thành chủ thấp giọng nói.

Lúc trước Ngu Thủy Thiên Dụ nói ngày hôm sau sẽ rời đi, thật ra chính là cho La Phong cơ hội! Trước khi nàng ta xuất phát, La Phong cũng có thể tìm nàng ta.

Nhưng một khi nàng ta trở lại vương đô, bẩm báo với phụ vương! La Phong muốn quay lại, muốn bái sư nữa thì đã muộn rồi! Thân phận của quốc chủ Ngu quốc là gì chứ? Cho một cơ hội lại bị từ chối, sao lại có thể cho thêm cơ hội thứ hai?

Ngu Thủy Thiên Dụ nhẹ nhàng lắc đầu: "Xem ra, hắn thật sự không có ý định bái sư. Hắn có thực lực như thế, chắc hẳn đã sớm có truyền thừa lợi hại, có lẽ là đệ tử được thế lực lớn bồi dưỡng. “

Hộ Dương thành chủ gật đầu đồng ý.

Ở Khởi Nguyên đại lục, việc bái nhiều sư phụ là rất bình thường. Lúc nhỏ có thể bái Vĩnh Hằng Chân Thần làm thầy, sau khi mạnh mẽ thì bái Hỗn Độn Chúa Tể, thậm chí là Thần Vương làm thầy! Tất cả đều vô cùng bình thường.

La Phong không bái quốc chủ Ngu quốc làm thầy khiến bọn họ có rất nhiều suy đoán.

“Đi thôi, các ngươi không cần tiễn nữa.” Ngu Thủy Thiên Dụ vung tay lên, một chiếc thuyền khổng lồ xuất hiện trên không trung, nàng ta dẫn theo một đám thủ hạ bay về phía thuyền kia. Những thủ hạ này, bao gồm cả Hắc đồ tể và các đệ tử khác.

Lần này Hắc Đồ Tể dẫn theo tổng cộng chín đệ tử cùng với một ít tôi tớ gia quyến, dù sao tương lai đi theo công chúa điện hạ, không thể nào mỗi một bữa đều tự mình làm. Đối với một ít khách bình thường, để cho các đệ tử nấu ăn là được.

Chín đệ tử đều là người mà Hắc đồ tể tín nhiệm yêu thích, trong đó có cả Sách Xế.

"Không ngờ ta lại được đến đô.” Cho tới giờ phút này Sách Xế vẫn còn cảm thấy xúc động khó có thể bình tĩnh lại được. Đêm trước sư phụ đột nhiên trở về, lập tức triệu tập chín đại đệ tử mình coi trọng nhất, hỏi bọn họ có bằng lòng đến vương đô cùng mình không, còn nói là đi theo công chúa điện hạ nữa.

Chín đại đệ tử đều có chút mơ hồ, nhưng không chút do dự, đều lựa chọn đồng ý.

Tới vương đô! Đi theo công chúa điện hạ? Bọn họ sao có thể  bỏ qua được?

"Sách Xế huynh đệ.”

Người tới tiễn có cả Sách Vân.

Từ khi Hắc hồ tể trở thành Vĩnh Hằng Chân Thần, Sách Vân đối đãi với Sách Xế nhiệt tình hơn rất nhiều, giờ phút này lại tràn đầy nước mắt tiễn biệt huynh đệ.

Sách Xế bay về phía phi thuyền, cũng nhìn thấy Sách Vân phía dưới đang tiễn đưa, khẽ gật đầu.

Mặc kệ có cái gì ngăn cách lẫn nhau, tóm lại họ vẫn là huynh đệ cùng nhau lớn lên trong bộ lạc, sau này phải hoàn toàn xa cách, sợ là kiếp này sẽ rất khó gặp lại.

"Sách Xế, chúng ta sẽ đến vương đô.”

"Thật không ngờ rằng, một Chân Thần tầng dưới chót Hộ Dương thành như ta, sau khi đi theo sư phụ học trù nghệ, lúc trước thành Hư Không Chân Thần, hôm nay lại được đến vương đô.” Các đệ tử Hắc đồ tể khác cũng đều vô cùng kích động.

Những đệ tử này có hai vị dẫn theo gia quyến, công chúa điện hạ đã ban cho Hắc đồ tể một tòa động phủ, một vài gia quyến tôi tớ đến ở là chuyện nhỏ.

"Vù."

Theo phi thuyền khổng lồ xuyên qua thời không, hoàn toàn biến mất trên bầu trời Hộ Dương thành, quần thể tiễn biệt mới bắt đầu tản đi.

Sách Vân đưa tiễn lặng lẽ nhìn cảnh này.

“Ta nghĩ hết mọi cách, thậm chí không tiếc tính mạng bắt lấy hết thảy cơ hội, vẫn chỉ là trung tầng của thế lực hắc ám Thiên Sơn Lâu ở Hộ Dương thành. Mà Sách Xế chỉ theo Hắc đồ tể học trù nghệ, hắn cứ như vậy đến vương đô, còn có thể đi theo công chúa điện hạ.” Sách Vân không thể hiểu được, vì sao vận mệnh của hai người họ lại có chênh lệch lớn như vậy?

Thật sự, chính là do mệnh sao?

Trong tầng Hỗn Độn.

Từng ngày trôi qua, La Phong một lòng tìm hiểu đủ loại biểu hiện Hỗn Độn pháp tắc, cũng bị rất nhiều sinh vật tầng Hỗn Độn tập kích. Những sinh vật tầng Hỗn Độn này mặc dù chỉ còn bản năng, nhưng mỗi cái công kích đều nắm chắc mười phần.

La Phong cũng bắt được không ít sinh vật tầng Hỗn Độn, thậm chí còn tách thân thể của chúng ra để cẩn thận kiểm tra, chỉ là sau khi hắn buông tay, thân thể những sinh vật này dung hợp lại thì sẽ sợ hãi bỏ trốn mất dạng. Hiển nhiên bản năng của chúng cũng biết sợ hãi.

Ngày hôm đó, La Phong trước sau như một cẩn thận quan sát biểu hiện Hỗn Độn pháp tắc, tìm hiểu và suy sét.

Đột nhiên.

Một luồng sáng hiện lên từ trong khí lưu Hỗn Độn, lóe lên như ánh đao màu bạc xẹt qua La Phong.

La Phong vẫn thiêu đốt thần lực, vươn tay bắt lấy! Hắn nhìn như đơn giản đưa tay ra, nhưng cũng ẩn chứa ý cảnh huyền diệu, luồng sáng vụng về căn bản không né tránh được, bị La Phong trực tiếp bắt lấy.

“Hả?”

 La Phong chỉ cảm thấy lòng bàn tay phải tê rần, luồng sáng này đã thoát ra khỏi lòng bàn tay chạy đến nơi xa rồi dừng lại.

La Phong kinh ngạc nhìn lòng bàn tay, lòng bàn tay của mình xuất hiện một vết thương máu chảy đầm đìa. Lớp da và tầng cơ bắp đều bị cắt, máu tươi chảy ra.

“Lại có thể đả thương ta sao? Thực lực này không thua gì Huyết Vân.” La Phong hơi líu lưỡi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương